5
“Tôi có vài câu hỏi.”
“Xin mời.”
“Tôi cứ nghĩ Potion đỏ và <Hồi Phục> không có tác dụng giải độc, nhưng hóa ra là không phải à?”
“Lại thêm một bất ngờ, tôi chưa từng nghĩ sẽ có ngày mình được một mạo hiểm giả hỏi chuyện này, lại còn là một người tầm cỡ anh nữa chứ. Nhưng được, tôi có thể trả lời câu hỏi này. Potion đỏ chỉ có tác dụng giải độc tạm thời. <Hồi Phục> cũng có một phần tác dụng giải độc, nhưng chỉ trong một số trường hợp mà thôi.”
“Hửm?”
“Potion đỏ sẽ xóa bỏ các triệu chứng mà chất độc gây ra cho tới một thời điểm nhất định. Nhưng nó lại không làm gì tới chính chất độc, vì vậy nên các triệu chứng trên sẽ mau chóng quay trở lại. Nhưng nếu là một chất độc yếu, potion đỏ có thể chữa cho người bị dính độc.”
“Vậy sao.”
“<Hồi Phục> có thể gây ảnh hưởng tới kha khá các loại chất độc, chỉ trừ những loại độc có nguồn gốc khoáng thạch hay các vật thể lạ xâm nhập từ bên ngoài vào trong cơ thể. Tôi không chắc mình có thể giải thích ngọn ngành những vấn đề chuyên sâu của việc này, nhưng khác với potion đỏ, <Hồi Phục> có thể được sử dụng liên tiếp trong một khoảng thời gian nhất định. Mức ảnh hưởng của nó lên một chất độc sẽ phụ thuộc vào độ thông thạo của người dùng và lượng ma lực được sử dụng để phát động phép <Hồi Phục>.”
“Hừm. Có lẽ tôi nắm được phần nào rồi.”
“Và em thì chẳng hiểu cái gì hết.”
“Nếu nói theo hướng thực tế, khi em muốn dùng <Hồi Phục> để loại bỏ chất độc, đừng dùng phép <Hồi Phục> có cường độ mạnh nhưng trong thời gian ngắn, mà hãy dùng nhiều phép <Hồi Phục> nối tiếp nhau.”
“Vậy sao.”
“A, giờ thì em hiểu rồi.”
“Chà, nhưng phép <Hồi Phục> yếu cũng sẽ khó mà theo kịp được tốc độ lan tỏa của các chất độc có ảnh hưởng tức thì, nên nếu xét bao quát toàn bộ vấn đề, tốt nhất là không dùng <Hồi Phục> để chữa cho người bị dính độc. Nhưng với mạo hiểm giả như hai người, kiếm được một vài viên potion lục chẳng phải việc gì khó khăn. Và chẳng có thứ gì sở hữu khả năng giải độc tốt hơn potion xanh lục.”
“Hiểu rồi. Tiếp theo là về gã hầu tước, họ không cho ông ta uống potion đỏ hay tìm người nào đó sử dụng <Hồi Phục> lên ông ta à.”
“Tôi tin là có. Với quyền lực hùng mạnh của gia tộc hầu tước, họ có thể thu thập potion đỏ dễ như hái quả trên cành, và họ còn có sẵn vô số người sở hữu <Hồi Phục>. Thậm chí một vài người trong số những người ấy còn có thể sử dụng <Hồi Phục> ở mức trung cấp. Tuy nhiên, potion đỏ và <Hồi Phục> gần như không thể gây ảnh hưởng gì tới sự lão hóa của cơ thể và cơn đau mà nó mang lại. Chính vì vậy nên mẹ tôi mới trở thành tồn tại đặc biệt tới vậy.”
“Hiểu rồi. Còn nữa, tôi cần thông tin về Gia tộc Goncourt, bất cứ thông tin gì có thể dùng để dự đoán cách họ phản ứng với Eda. Norma, tại sao cô lại tới thăm bệnh cho Gia tộc Goncourt. Cô có quan hệ gì với họ.”
“Như tôi đã nói, ông Prado là cha của mẹ tôi. Ấy nhưng, tôi chỉ được cho hay chuyện này sau thời điểm mẹ tôi đã qua đời, khi mà tôi đã trở về thị trấn này.”
“Hồ.”
“Sau khi cha đã qua đời, tôi nhận được yêu cầu thăm bệnh từ Gia tộc Goncourt. Đó là khi Jinga cho tôi biết quan hệ giữa ông Prado và mẹ tôi.”
“Ừm.”
“Tôi tìm đến dinh thự của Gia tộc Goncourt và thực hiện khám bệnh như thường, và sau khi tôi đã xong việc, họ bày tỏ mong muốn được tôi tới khám bệnh theo định kỳ. Nhưng họ chẳng bao giờ nhắc tới quan hệ giữa tôi và Gia tộc Goncourt. Cả ông ngoại lẫn các anh chị em của tôi chẳng hề đả động chút gì. Nhưng tôi tin ít nhất có ông Prado, anh Zepus và bác Kanner có để ý tới chuyện ấy. Tôi có thể cảm thấy rất rõ từ thái độ của họ.”
“Nếu cô thấy thế thì hẳn là thật rồi.”
“Phía Gia tộc Goncourt đối xử với tôi rất lịch sự. Không phải với một trị liệu sư với dòng máu thường dân, mà như là với một người có thân phận ngang hàng.”
“Họ chỉ muốn mượn cái cớ cần vốn hiểu biết của trị liệu sư để giữ liên hệ với cô, người có cùng dòng máu với họ thì sao?”
“Hừmm. Theo như tôi thấy thì không. Mặc dù nghe có vẻ hơi khoe mẽ, nhưng vốn hiểu biết cùng kỹ thuật chữa trị của tôi đều ở đẳng cấp rất cao.”
“Đúng thế.”
“Quá đúng luôn!”
“Ngoài gia tộc của lãnh chúa, có năm gia tộc với dòng dõi quý tộc ngụ tại thị trấn này. À, khoan, nếu tính đến việc Avanklein đã rời đi thì chỉ còn có bốn thôi nhỉ. Trong bốn gia tộc này, chỉ có mình Gia tộc Goncourt là không sở hữu bất cứ cá nhân nào có khả năng sử dụng <Hồi Phục> cấp trung. Vì vậy nên việc họ mời một người có hiểu biết rộng về công việc trị liệu nhưng lại sở hữu bể ma lực lẫn phép <Hồi Phục> ở mức yếu, hay chính là tôi, chẳng phải chuyện gì đó quá kỳ lạ.”
“Chứ không phải là vì họ đang mong cô bộc lộ khả năng sử dụng <Thanh Tẩy> à?”
Có vẻ như Norma không ngờ tới câu hỏi này, cô mở lớn cả hai mắt và rồi chìm vào suy nghĩ.
“Tôi chưa từng nghĩ đến khả năng này một lần nào. Nhưng đúng rà rất hợp lý. Mẹ tôi cũng có rất ít ma lực và chỉ có thể sử dụng phép <Hồi Phục> ở mức yếu. Và tự dưng bà ấy lại bộc lộ khả năng sử dụng <Thanh Tẩy>. Hừmmm. Đúng thật. Tôi không thể phủ nhận khả năng họ đang mong chờ việc ấy. Nhưng tỷ lệ khả năng ấy thực sự tồn tại là rất nhỏ.”
“Thái độ không câu nệ của Gia tộc Goncourt hoàn toàn hợp lý nếu như ta nhìn theo cách đó.”
“Quả thật.”
“Gia tộc Goncourt có biết việc mẹ cô có thể dùng <Thanh Tẩy> không?”
“Có. Tuy chỉ phần nào động chạm tới việc ấy, nhưng tôi chắc chắn ông Prado biết rõ.”
“Vậy sao. Thế nói thẳng ra nào, Gia tộc Goncourt sẽ làm gì Eda?”
Tham gia Hako Discord tại
Ủng hộ bản dịch tại