Lục địa Alfred đã được xem vùng đất của cái chết kể từ khi nó được phát hiện ra từ ba nghìn năm trước bởi nhà thám hiểm vĩ đại Alfred. Đã có hàng chục ngàn mạo hiểm giả đã đi đến đây hòng tìm kiếm danh tiếng và vinh quang, không thiếu những người nổi tiếng về sức mạnh và khả năng của chính họ. Nhưng không một ai trong số họ quay về, ngay cả chính Alfred cũng không thể trở lại sau chuyến đi thứ hai của mình đến lục địa này.
Kể từ đó, không có ai dại dột đủ để mạo hiểm mạng sống của họ tìm kiếm kho báu chưa chắc đã tồn tại nơi đây, lục địa này bị biến thành lãnh thổ cấm và tất cả những ghi chép về lục địa bị kiểm duyệt bởi Giáo hội và tất cả các quốc gia. Thời gian dài đằng đẵng trôi qua, con người cũng đã dần quên đi những nỗi sợ hãi mà lục địa này từng mang đến. Và đến ngày hôm nay, lục địa này chính thức chào đón một kẻ cai trị mới.
Tại trung tâm của lục địa, có một pháo đài khổng lồ, đen như thể màn đêm, sừng sững giữa tất cả với chiều cao đạt tới ba trăm mét. Chính giữa pháo đài là một tòa tháp cao vút, một cái bóng hiện đang đứng trên đỉnh tháp và phóng tầm nhìn ra thế giới xung quanh cô.
Cô ấy là một vẻ đẹp không bút nào tả xiết, với mái tóc đen lộng lẫy chảy xuống eo như một ngọn thác, tạo ra một sự tương phản đầy ấn tượng nhưng vẫn mỹ lệ với chiếc váy trơn màu trắng không hề có vật trang trí. Cô cao ít nhất một mét bảy, với những vẻ đẹp đầy tinh tế, làn da trắng ngà, và đôi mắt tuyệt đẹp mang hai màu sắc khác biệt của cô đang nhìn xuống một cách lặng lẽ vào đám quái vật khổng lồ trong pháo đài bên dưới.
Hiện tại, trong vùng lân cận của lâu đài, đang tồn tại vô số quái vật. Đó là một cảnh tượng ngoạn mục khi nhìn vào chủng loại và số lượng của chúng trên cả bầu trời và mặt đất.
Cô gái xinh đẹp ấy do dự một lúc, rồi phất tay ra, những con quái vật bên dưới cô ngay lập tức phân tán và biến mất khỏi tầm nhìn của cô chỉ trong khoảnh khắc, để lại lâu đài trống và chính cô.
Khi Samantha Bella thấy rằng tất cả những con quái vật đã rời đi, cô thở hắt ra một hơi dài vốn đang bị kìm nén. Cô đã không thấy bất kỳ dấu hiệu của một người sống nào khác kể từ khi đến đây; giờ đây cô đang hối hận khi tham gia bữa tiệc tối hôm đó, vì cô đã quẩy quá nhiệt tình để rồi say hơn mức quy định. Và khi cô tỉnh dậy, cô phát hiện mình đang trong hoàn cảnh thực sự ác mộng.
Quan trọng nhất, ngay cả giới tính của cô cũng đã bị thay đổi! Trước đây cô đã từng đọc nhiều light novel, nơi các nhân vật chính được tái sinh vào một thế giới khác, vì vậy cô không tới mức quá sốc về vụ này; vấn đề là cô đã không ăn bất cứ thứ gì trong mười ngày, nhưng lại không chết đói. Cô bắt đầu nghiêm túc đặt câu hỏi liệu hiện tại mình có còn là con người hay không.
Ít ra thì những con quái vật ở đây đều sợ hãi và né xa khỏi cô. Cô tiếp tục ước rằng đây là một giấc mơ và khi thức dậy vào ngày mai cô sẽ lại đang ở tại thế giới mà cô đã luôn sống xưa nay. Và khi Bella đang quay lại để trở lại bên trong pháo đài, cô vô tình nhìn thấy một cái bóng tại khu đất hoang bên ngoài lâu đài, từ đây trông nó giống như một cô bé vậy.
Một người sống? Quên đi nỗi sợ hãi trong tim, Bella lao ra khỏi pháo đài; khi cô cuối cùng cũng đã rời khỏi pháo đài lần đầu tiên thế này, tuy có chút do dự, nhưng cái bóng vẫn còn đang ở nơi đó, cô phải đi… Bella mất tới gần một giờ để rời khỏi pháo đài cao ba trăm mét này, và cô bắt đầu nghĩ rằng nếu cái bóng đó thực sự là con người thì họ đã không thể tồn tại nổi ở ngoài đó rồi.
Cuối cùng, Bella quyết định thận trọng tiếp cận cái bóng đó. Khi cô đến gần hơn, cô nhẹ nhõm khi phát hiện ra rằng nó không giống như một con quái vật. Đó là một loli nhỏ nhắn đang nằm nghỉ dưới một cái cây lớn đã chết khô, cô bé mặc một bộ trang phục Gothic Lolita, phù hợp với mái tóc màu bạc thắt thành hai bím trông xinh xắn như một con búp bê sứ vậy. Không còn gì bàn cãi khi nói rằng cô bé này vô cùng dễ thương.
Bella nhìn cô bé, định nói gì đó để đánh thức, nhưng cô chợt nhận ra rằng cô bé đang ôm một chiếc sọ màu trắng nhạt. Bella bị sốc, theo bản năng, cô nhìn xung quanh và nhớ ra rằng nơi này là một vùng đất hoang sơ cằn cỗi, với những cánh đồng đầy xương có thể nhìn thấy từ phía xa. Khung cảnh như thể cô đang ở trong một bộ phim kinh dị vậy.
Bella bắt đầu sợ rằng cô bé này là một con quỷ, và nghĩ đến việc ngay lập tức trở lại pháo đài của mình, ít nhất là những con quái vật vô tri khiến cô cảm thấy thoải mái hơn.
“Ch… chị đã tới?” Một giọng nói nhẹ nhàng và êm dịu ngăn Bella khỏi chạy đi, cô bé ấy mở mắt và đứng dậy. Đôi mắt của cô bé cũng có màu sắc khác nhau, nhưng không giống như của Bella, đôi mắt của Bella là một đỏ thẫm một vàng kim; trong khi mắt cô bé kia thì mang màu xanh và đen tinh khiết.
“Cô… biết tôi à?”, Ngay khi Bella cất tiếng, cô hối hận vì đã nói, cô bé sẽ không gọi Bella nếu cô ấy không biết cô là ai, cô có thể đã vừa vô ý để lộ bản thân bởi câu hỏi của mình .
“Phải, nhưng chị chưa bao giờ đến gặp em, đây là lần đầu tiên chị rời lâu đài để đến gần em.”
Shirley Angel nói với một giọng đầy hạnh phúc. Cô đã đi lang thang quanh đây trong vài nghìn năm, đã biết rằng có một người có sức mạnh kinh khủng ngang ngửa với mình, nhưng khi sức mạnh của hai bên tương xứng như vậy, cô không muốn mạo hiểm gõ cửa lâu đài, sợ sẽ gây hiểu lầm không cần thiết. Có lẽ do sự cô đơn của cô, cô thường dừng lại đâu đó quanh pháo đài hùng vĩ này để nghỉ ngơi, lòng mong mỏi được gặp vị chủ nhân của pháo đài này.
Khi Bella cảm thấy không có sự thù địch nào từ cô bé, cô thở phào nhẹ nhõm. Xét việc chỗ hiện tại của họ khá là không phù hợp, Bella mang cô bé đến một nghĩa địa gần lâu đài của cô. Nghĩa địa có tàn tích của một nhà thờ cổ, và nhà thờ đó có một số băng ghế vẫn còn có thể sử dụng được.
Bình thường, cô sẽ quá sợ hãi để đến đây một mình, nhưng lần này cô có mang theo một người bạn đồng hành nên sự can đảm của cô được tăng lên, cô bé hẳn chẳng có gì phải sợ mấy thứ như vầy khi tay vẫn còn luôn cầm theo đầu lâu như thế..
Qua cuộc nói chuyện, Bella biết rằng họ hiện đang sống ở một nơi gọi là lục địa Alfred, cô bé được gọi là Angel, là kẻ thống trị của của các cánh đồng xương tại lục địa Alfred và có năng lực nắm toàn quyền kiểm soát tất cả các loại quái vật hệ Undead.
Bella cũng được cho biết rằng chính cô là người đã để những con quái vật tràn lan trên khắp lục địa, cô bắt đầu thấy sợ danh tính của cơ thể này. Thực sự là có gì đó sai sai, không phải cô y chang trùm cuối trong light novel sao? Đã xảy ra sự cố với cài đặt của hệ thống rồi! Nhân vật chính thì phải thuộc về phe tốt chứ?
Khi họ tiếp tục cuộc nói chuyện, Bella biết rằng vùng đất này từng là một vùng đất thanh bình và giàu có cách đây 10.000 năm, nhưng do sự cai trị độc tài của hoàng đế Frederic XIX của đế chế Frederic, đế chế lớn nhất trên lục địa vào thời điểm đó, người dân của đế quốc cũng như các quốc gia chư hầu của nó đã nổi lên chống lại hoàng đế trong một cuộc nổi dậy quy mô lớn.
Quân đội không thể kìm hãm quân cách mạng thêm được nữa, khi thất bại đang đến gần, cận thần của hoàng đế, một nhà tiên tri, Leander, nghĩ ra một kế hoạch. Lời tiên đoán của Leander thường rất chính xác, nhưng đó là vì hắn phụ thuộc vào những giao kèo với quái vật cũng như ma thuật đen. Lần này Leander đề xuất sử dụng máu hàng chục ngàn người để mở cánh cổng địa ngục, thu hút quỷ dữ của địa ngục tới để đánh bại đoàn quân cách mạng.
Frederic XIX ban đầu sợ rằng tình hình sẽ vượt khỏi tầm kiểm soát; nhưng cuối cùng ông ta cũng đồng ý khi Leander nhất quyết khăng khăng rằng hắn sẽ có thể kiểm soát hoàn toàn quân đội của quỷ và điều khiển họ theo ý muốn của hoàng đế, cùng với thực tế là quân đội cách mạng càng tiến gần hơn với thủ đô khi mỗi ngày trôi qua. Hoàng đế tuyệt vọng ra lệnh cho người của ông ta bắt tất cả các nô lệ trong thành phố và hy sinh họ trong một nghi thức để mở địa ngục môn.
Kết quả không thể tránh khỏi xảy ra, ngay khi cánh cổng khai thông, vô số quái vật tràn ngập vào thế giới này. Mục tiêu đầu tiên của chúng dĩ nhiên là thủ đô mà chúng được triệu hồi, Frederic XIX và Leander chết tại chỗ và thành phố bị tàn sát. Những con quái vật dưới sự kiểm soát của 12 quỷ vương đã tàn phá toàn bộ lục địa trong nhiều thập kỷ, biến tất cả thành những vùng đất không có sự sống.
Sau đó, sau khi các vị thần trên thiên đường đã phát hiện ra sự xáo trộn dưới mặt đất và gửi quân đội của họ xuống để phong ấn những con quỷ. Các vị thần đã chiến đấu với 12 vị quỷ vương trong cả một thiên niên kỷ, cho đến khi tất cả quỷ vương bị quét sạch. Khi phần còn lại của quân đội thần thánh sắp rời đi, họ phát hiện ra các quỷ vương đã không dùng toàn bộ sức mạnh trong các cuộc chiến, vì chúng đã hy sinh rất nhiều quyền năng trong suốt thời gian đó hòng triệu hồi sự tồn tại tối thượng 【Đại quỷ vương – Great Demon King】.
Angel không biết thêm bất cứ điều gì đã xảy ra sau này, vì cô chỉ được biết về các sự kiện này qua nhiều tàn tích khác nhau trên lục địa. Các ghi chép đều đã dừng lại ở đây, không đưa ra bất kỳ thông tin nào liên quan việc liệu 12 quỷ vương kia đã thành công hay không hoặc về các vị thần sau cuộc thánh chiến.
Bản thân Angel thì đến đây khoảng sáu nghìn năm trước qua cổng dịch chuyển mà 12 quỷ vương đã bỏ lại, còn về nơi ở trước đó, cô bé nói rằng đã quá nhiều năm trôi qua và cô bé không thể nhớ lại. Bella không cố gắng hỏi sâu hơn, vì cô hiểu mọi người đều có bí mật của riêng mình.
Theo trí nhớ của Angel, cô bé phát hiện Bella ngay khi cô đến nơi này, Bella vốn đã sống tại đây và hai người họ chưa bao giờ tương tác với nhau, cho đến tận hôm nay. Khi thấy lục địa này ngập trong xương cốt, undead thì lang thang khắp nơi vì họ không thể rời khỏi thế giới này để được tái sinh, Angel đã dành thời gian của mình để làm những nghĩa địa như thế này ở khắp nơi với mong muốn những tồn tại bất hạnh đó có thể nghỉ ngơi.
Khi Bella luôn chỉ ở bên trong, thì những con quái vật liên tục rời khỏi cách cổng pháo đài. Sau sáu nghìn năm, vô số quái vật của Bella đã phục hồi lại sự sống cho lục địa vốn cằn cỗi này. Tuy nhiên, chúng không có liên quan hay manh mối gì về nơi 12 quỷ vương bị phong ấn.
Sau khi nghe Angel kể xong, Bella chìm sâu vào suy nghĩ. Trong một cuốn tiểu thuyết điển hình, MC (main char) sẽ được giao nhiệm vụ cứu thế giới sau khi được triệu hồi, nhưng khi nói chuyện với Angel, cô không có tý gợi ý hay manh mối nào để bắt đầu mấy nhiệm vụ kiểu đó. Mặt khác, có vẻ như bản thân cô là nhân vật phản diện, thường thức về light novel đã lừa đảo cô rồi chăng?
Dù sao thì, cuối cùng Bella cũng đã tìm ra người để bầu bạn cạnh bên, rút cuộc thì cô cũng có thể ngủ ngon giấc rồi. Angel không kháng cự khi Bella dắt cô bé vào pháo đài, tuy biểu hiện vẫn còn rụt rè. May thay, trong pháo đài có một cái giường rất lớn mà cả hai có thể ngủ chung thoải mái.
Và khi Bella tỉnh dậy vào ngày kế tiếp, không có gì thay đổi ngoài việc hiện giờ có một bé loli đang ngủ bên cạnh cô. Mặc dù có vẻ ngoài bé nhỏ, nhưng vòng một của cô bé đã phát triển tốt đến đáng kinh ngạc, Bella phát hiện điều này khi họ ôm nhau ngủ đêm qua. Dường như định luật 2D quyết định loli = flat không nắm quyền lực tuyệt đối trong thế giới này.
Angel đã bất cẩn dụi đầu mình vào ngực Bella tối qua, cô đã cố gắng đẩy cô bé ra, vì cô sợ làm ngạt thở Angel với bộ ngực C-cup của mình; nhưng Angel đã bám chặt lấy cô, và Bella đã từ bỏ cố gắng đó sau một vài cú đẩy nhẹ nhàng. May mắn thay, Angel vẫn còn thở khi Bella thức dậy, nói ra thì cũng không quá ngạc nhiên, cô bé này đã lang thang khắp nơi trong nhiều thiên niên kỷ, Angel có lẽ là một sự tồn tại tương tự như bản thân cô và không phải con người, Bella nghĩ thế trong khi nhìn vào cô gái đang ngủ cạnh mình.
“Chị dậy rồi sao?” Angel mở đôi mắt ngái ngủ của mình ra và hỏi một cách uể oải, Bella trả lời nhanh chóng và quay mặt đi vì sợ rằng cô sẽ không thể kiểm soát bản thân.
Không phải vì cô là một lolicon, mặc dù Angel là một loli cực kì tuyệt. Lý do nằm trong thực tế rằng Bella vốn từng là một thanh niên chưa tới hai mươi tuổi chỉ vài ngày trước, mặc dù cô đã bị 'thiến', nhưng phản xạ cũ vẫn còn, khi nhớ về cái loại bản năng mà đàn ông con trai có thể bị. Điều này thậm chí còn tệ hơn khi mà Angel đang mặc một bộ đầm lolita gothic, và không có gì bên dưới nó. Bella không thể chắc chắn liệu cô bé có mấy loại sở thích kì lạ gì hay không vì bản thân cô cũng chả hơn gì, chủ nhân trước đó của cơ thể này chẳng chịu mặc bất kì thứ đồ lót nào.
Khi cô lần đầu tiên đến thế giới này, điều duy nhất cô biết chính là tên của cô, Samantha Bella, và không có gì khác. Không có quần áo nào khác hay đồ lót trong phòng của cô, chỉ có một tấm gương. Chắc cô gái tạo ra quái vật này đang ở một thời điểm khó khăn, việc một trùm cuối mà lại nghèo khó đến mức này thật là buồn cười.
May mắn thay, không có phòng tắm, mặc dù không thể tắm rửa trong thời gian qua chẳng thoải mái tý nào; Bella biết rằng cơ thể của cô quá khiêu gợi, nên ban đầu cô từng sợ mình sẽ mất kiểm soát bản thân trong khi tắm và thực hiện một số thứ không đứng đắn với cơ thể của chính mình, điều này sẽ quá là sai luôn. Có vẻ như cô vẫn sẽ cần phải dành thời gian để làm quen để hiểu rằng đây là cơ thể của mình nhiều hơn nữa.
"Chị ơi!" Giọng nói gấp gáp của Angel kéo Bella trở lại với thực tế.
“Có chuyện gì vậy, thiên thần nhỏ?”
"Em vừa phát hiện một lượng lớn cá thể sống trên bãi biển, có vẻ như các mạo hiểm giả lại cố đến đây một lần nữa."
“Uhm, để chị ra ngoài và kiểm tra xem chuyện gì đang xảy ra” Bella bước đến ra bệ quan sát của lâu đài; theo như mắt cô có thể thấy, có rất nhiều quái vật đang lao về phía bờ biển. Ngoài những con quái vật bay mà Bella đã thấy nhiều lần, có vô số cốt long cũng như nhiều hồn ma và tinh linh khác nhau trên bầu trời, trên mặt đất thì nhiều bộ xương và lính thây ma cũng xuất hiện.
“Những đứa trẻ của em cũng đã đến kìa! Em nghĩ chúng có lẽ đã cảnh giác với nhau tận cho đến khi em ở chung với chị. ”Angel dụi dụi mắt của cô khi cô bé bước về phía lan can.
Bella tạm thời bỏ qua câu nói khó hiểu của cô bé. Khi cô suy nghĩ cẩn thận về nó sau này, thì có thể hiểu rằng, trên quan điểm của bọn quái vật, khi mà hai vị trùm cuối hai phe đã chuẩn bị chiến tranh với nhau trong sáu thiên niên kỷ qua và vẫn đang tiếp tục củng cố quân đội của họ, thì quả là khó xử thực sự với chúng, nếu tất cả điều đó được chấm dứt bởi việc hai boss cuối đùng một cái lại ‘one night stand (tình một đêm)’ với nhau.