Ý định ban đầu của Tổng giám mục Stanley Barry là sử dụng ma pháp nào đó đánh gục Bella, và với lý do cô đã bị chiếm hữu bởi một con quỷ và phát điên, ông sẽ rửa sạch tội trạng cho cô. Xét cho cùng, cô ta đã gây thương vong cho gần một trăm binh sĩ cùng với một tử tước và một thánh hiệp sĩ. Thông thường một hành động như vậy sẽ không thể tha thứ và những người phạm tội sẽ buộc phải bị trừng trị, nhưng danh tính của Bella là một thánh hiệp sĩ, việc này có thể sẽ dễ dàng hơn.
Barry sau đó buộc phải từ bỏ phương cách này bởi ông cảm thấy hai ánh mắt đáng sợ đến tận cùng nào đó đang theo dõi mọi chuyển động của mình. Ông chắc chắn rằng nếu ông đụng tới cô gái kia bằng bất kì cách nào, cho dù đó là vì lợi ích của chính cô ta, chủ nhân của những ánh mắt ấy chắc chắn sẽ không để yên nữa. Còn tạm thời có vẻ như họ không muốn xuất hiện vì ông không thể phát hiện ra họ bằng tầm nhìn của mình.
“Tôi từ chối giao kèo này! Ông tổng giám mục, tôi là một tên cướp biển, tôi không còn đường lui nào hết.”
Bella quyết định không chấp nhận, mặc dù đôi mắt ông ta nói với cô rằng ông ta đã không nói dối. Bella không nghĩ rằng ông tổng giám mục này có thể tha thứ toàn bộ cho cô. Cô ấy có thể sẽ phải chiến đấu với họ đến cùng.
“Vậy làm thế nào để cô tin tưởng lão già này?”
"Tôi sẽ xem xét nếu tôi có thể sau khi ông cho tôi biết ông thực sự muốn gì."
"Nếu... Không, khi cô đánh bại lão già này, tôi hy vọng rằng cô sẽ không làm tổn thương những người còn lại và để cho họ rời khỏi con tàu này."
Đức Tổng Giám mục Stanley nhìn thẳng vào mắt của Bella khi nói, ông dường như đang cho cô một gợi ý .
Ông già này không hề đơn giản. Bella có thể suy ra từ lời nói của ông ta rằng ông ta định thua cô ấy, những người trên thuyền sẽ có lý do để rời đi, và cô ấy sẽ có thể có được một con tàu mới.
“Được rồi, tôi hứa với ông điều đó. Bây giờ, tôi sẽ không nhân nhượng nữa! ”
Bella bắt chước tư thế mà Bernard đã dùng trong cuộc chiến của họ trước đó - 'Knight Charge'. Nhưng do thiếu cây thương, cô chỉ có thể đưa cái khiên của mình ra trước mặt trong khi đang phát chiêu.
Tổng Giám mục Barry hất cả hai tay lên và một bức tường ánh sáng xuất hiện trước mặt ông. Bella va chạm trực tiếp với bức tường và tấm khiên của cô vỡ tan thành những mảnh vụn kèm theo một âm thanh lớn.
“Ban phước từ thần ánh sáng! Tổng giám mục đã thắng… ”
Tiếng reo hò của binh lính bị cắt ngang bởi một âm thanh lớn khác. Bella đã không ngừng đòn tấn công của mình sau khi khiên của cô phá vỡ, cô tiếp tục lao vào bức tường ánh sáng, đập tan nó ra thành từng mảnh.
Sauk hi Bella áp sát vào Tổng giám mục với bằng đòn đột phá của mình, khuôn mặt của ông bị cứng lại vì bất ngờ. Ông chỉ kịp giật mình khi Bella đột nhiên xuất hiện ngay trước mặt, với bàn tay nắm chặt đang nhắm vào ngực ông.
“Cô là một cô gái mạnh mẽ! Chúng ta sẽ gặp lại nhau, hãy nhận lấy cái này.”
Tổng giám mục Stanley đỡ lấy nắm đấm của Bella bằng một tay, có vẻ như ông có một lớp phép bảo hộ nên không nhận bất kỳ thiệt hại nào từ cú đấm của Bella. Liền ngay lập tức, ông dùng tay còn lại của mình để nhanh chóng đẩy một thứ trông như mảnh giấy nhỏ vào tay kia của Bella.
Sau đó, cơ thể của Đức Tổng Giám mục bay lùi vài chục mét trên boong tàu. Với việc mọi thứ xảy ra quá nhanh và cơ thể của Bella đã chặn đi góc nhìn của những người khác. Có vẻ như họ hiểu rằng Tổng giám mục đã bị đánh bay bởi cú đấm của Bella. Chỉ mới lúc nãy họ đã chứng kiến một thánh hiệp sĩ có kết cục tượng tự nên không mảy may một chút nghi ngờ gì.
Những người khác có thể tưởng rằng như Bella đã đánh bay ông già, nhưng Bella biết rằng ông ta đã tự thực hiện điều đó. Ngay trước khi ông rơi xuống nước, Bella thấy ông dừng lại và nhìn về phía cô, mỉm cười, rồi quay người bay về phía một con tàu khác. Bella không biết nói gì hơn… Rõ ràng là ông già đó biết dùng phép thuật bay…
Sau khi thấy rằng tổng giám mục cũng đã bị đánh bại, những người lính xung quanh nhanh chóng phân tán khắp tàu để tìm những tấm ván hay chiếc thùng gỗ có thể nổi và nhảy xuống biển. Sàn tàu có vốn vài phút trước có tới hàng trăm người, giờ đã trống trơn, chỉ còn lại một Bella cùng một vài xác chết.
"Mấy người kia... họ thậm chí còn không quan tâm tới mấy cái xác này!"
“Có vẻ quần áo của chị không ổn rồi…”
Mia và Angel, vốn biến đâu mất suốt cuộc chiến, giờ đã xuất hiện trên boong tàu. Bella không biết họ đã trốn ở đâu cho đến khi họ chọn tự thân mình hiện ra.
Bella chán nản khi cô nhìn xuống quần áo của mình, cơ thể của cô có thể bất hoại trước vũ khí, nhưng quần áo của cô thì không. Đồ lót của cô giờ có thể nhìn thấy rõ ràng giữa những vết cắt trên quần áo. May mắn thay, đồ lót trong thế giới này khá kín kẽ, gần giống như thermal underwear vậy, vì thế không có nhiều thứ thực sự nhìn thấy được.
Cô nhìn mảnh giấy trong tay, cô không hiểu đống chữ chi chít trên đó viết gi, chỉ nhận ra hình ảnh cây thánh giá ánh sáng của nhà thờ. Các kí tự trên giấy có lẽ là một loại mật mã đặc biệt nào đó trong nhà thờ của thế giới này, nên Bella không thể hiểu được.
“Các em có nhận trên tờ giấy viết gì không?”
“Không, em chưa bao giờ nhìn thấy mấy thứ này. À mà, tàu chiến của họ đang tiếp cận ta lần nữa kìa.”
Mia trả lời Bella. Và trước khi ba người họ có cơ hội tiếp tục xem xét tờ giấy, các tàu chiến gần đó bắt đầu áp sát con tàu mà Bella đã chôm được bằng vũ lực.
"Chết tiệt, những tên khốn này không biết quý cái mạng của mình sao?!"
“Chị ơi, đừng đi, chị không muốn bị coi là người thích khoe thân đâu đúng không?”
Angel giữ lấy Bella và khi cô chuẩn bị chiến đấu một lần nữa.
“Không có vấn đề gì cả, đồ lót của chị không lộ ra nhiều, mà cũng không ai quan tâm đâu…”
"Không, em quan tâm, em không muốn chị đi."
"Em cũng vậy! Tại sao chị lại muốn khoe thân cho người khác xem đến vậy! ”
Cả Angel và Mia nắm lấy hai bên cánh tay của Bella, ngăn cô lại. Bella nhìn vào hai cô bé bằng khuôn mặt mang đầy thắc mắc, lòng không hiểu biểu hiện mạnh mẽ đột ngột này của họ đến từ đâu.
“Được rồi… Để coi, Mia, em có thể tạo ra thứ như thế này không?”
Bella sử dụng một mảnh gỗ mà cô tìm thấy trên boong tàu để vẽ lại hình dạng của một khẩu pháo và mô tả cách nó hoạt động dựa trên trí nhớ của cô, sẽ thật tuyệt vời nếu Mia có thể tái tạo nó bằng năng lực của mình.
Sau khi nghe mô tả của Bella về khẩu pháo, Mia khá ngạc nhiên, nhưng lại lắc đầu sau khi nghĩ về nó.
"Đây là lần đầu tiên em nghe về một loại vũ khí như thế này, em có thể tạo ra nó, nhưng em không có đủ nguyên liệu kim loại trên tàu."
“Vậy em có thể làm được cái này không?”
Bella vẽ lại một cái máy bắn đá cơ bản.
"Không có vấn đề nếu nó được làm bằng gỗ, nhưng chúng ta chỉ có đủ vật liệu dư ra cho một cái loại nhỏ."
"Được rồi, miễn là chúng ta có thể làm được, Angel, em có thể gọi vài người lên giúp đỡ Mia không?"
*****
Có hai tàu chiến bao vậy Bella, họ là người đã cứu những binh lính và thủy thủ trước đó đã đi khỏi con tàu này. Họ không định lao vào giáp chến sau khi nghe tin rằng kẻ xâm nhập trên tàu đã giết chết gần một trăm người, kể cả một thánh hiệp sĩ, một mình. Chưa kể đến tổng giám mục giờ thế nào cũng không rõ. Một trong những thuyền trưởng, sir Brooke quyết định đánh chìm con tàu đó từ xa với những mũi tên tẩm lửa.
Ngay trước khi họ đi vào phạm vi bắn tên, sir Brooke nhận thấy khá nhiều thủy thủ trên boong tàu đang làm việc với các khối gỗ. Không phải tất cả thành viên tàu đã không còn trên đó sao? Tại sao vẫn có những người trên tàu? Liệu thông tin mà ông nhận được trước đó có sai sót gì không?
Ông không hề biết rằng, thực ra, các thủy thủ không phải là người sống, đó là những xác chết mà Angel đã triệu hồi bằng cách sử dụng các thi thể còn lại trên tàu. Khi ông do dự có nên bắn vào con tàu kia hay không, phía bên kia đã thực hiện động thái đầu tiên - sir Brooke thấy một vài thùng rượu cháy bay trên trời về hướng mình.
Một thùng rượu rơi xuống gần sir Brooke và phát nổ trước khi ông có cơ hội phản ứng, đưa ông thẳng vào vòng tay của vị Thần mình tôn thờ.
Sau vài loạt bắn, hai con tàu vây lấy nhóm Bella đã biến mất trong biển lửa bởi các vụ nổ với đầy tiếng la hét vang vọng. Điều này khiến lòng Bella hơi nhói lên vì khó chịu.
Mia chỉ nghe qua những điều căn bản về cách thuốc súng hoạt động từ Bella và ngay lập tức sử dụng rượu mạnh trong kho chứa của tàu cùng với một số chất xúc tác mà cô bé tự mình điều chế để tạo ra một loại chất nổ tương tự như nitroglycerin. Bella đã nghĩ rằng cô không nên dạy cô bé này thứ nguy hiểm như vầy nữa và thay thế những bài học mới bằng thứ gì đó bình thường hơn.
Bella sợ rằng Mia có thể trở nên lệch lạc khi cô quan sát sự phấn khích của cô bé. Cô dặn lòng mình là đừng để cô bé ấy chế tạo thêm vũ khí nguy hiểm nữa, Bella sợ rằng lúc nào đó Mia có thể tạo ra vũ khí hạt nhân nếu cứ tiếp tục thế này.
Với lợi thế về vũ khí, Bella (Mia) cắt xuyên qua các tàu chiến, phá hủy năm chiếc liên tiếp và tiến thẳng qua lớp tàu phòng ngự. Các tàu chiến khác đã cảnh giác với vũ khí của họ và không dám đuổi theo khi Bella tiến ngày càng gần hơn với trung tâm của hạm đội.
*****
“Chuyện gì đang diễn ra vậy?”
Một con rồng hạ cánh từ bầu trời, đó là một con rồng phương Tây dài khoảng 8m từ mũi đến đuôi. Cơ thể của con rồng được bao phủ bởi lớp vảy đỏ và nó có một đôi cánh mạnh mẽ đầy cơ bắp, đây có lẽ là một loại rồng lửa. Trên lưng con rồng có một hiệp sĩ trẻ khoảng hai mươi tuổi, mình mặc áo giáp vàng.
“Ngài Shawn! Đã lâu rồi đấy nhỉ?”
“Không cần dùng kính ngữ đâu, Stanley-sensei. Cảm phiền cho tôi hỏi, ngài bị thương sao?”
Kỵ sĩ rồng Randall Shawn ngạc nhiên bởi dấu máu chảy ra từ miệng của tổng giám mục. Có đối phương nào đủ mạnh để đả thương tổng giám mục Stanley sao?
“Khụ… Cảm ơn vì sự quan tâm của cậu, vết thương này không có vấn đề gì đâu. Nhưng giờ cậu có thể đưa ông lão này trở về bằng con rồng của cậu không?”
Tổng giám mục không hề làm giả vết thương của ông ấy. Mặc dù ông có thể chặn đòn tấn công của Bella hoàn toàn nhưng vì hành động cố đẩy mảnh giấy kia bằng bàn tay không được niệm phép bảo hộ, cơ thể ông đã nhận phải một chút sát thương từ kỹ năng《Knight Charge》.
"Chuyện này... được rồi, trèo lên đi sensei!"
Shawn do dự trả lời khi nhìn ngọn lửa đang bốc lên từ những con tàu gần đó, trước khi quyết định đưa tổng giám mục trở về trụ sở và sau đó quay trở lại để kiểm tra xem chuyện gì đang xảy ra với hạm đội này. Và anh ta không hề để ý là tổng giám mục vừa nở một nụ cười khó lường, như thể ông vừa thực hiện xong một hành động không thể ngờ nào đó.
Lúc đó, trên boong của chiếc tàu chiến màu đen vốn đang bị hạm đội kia bao vây từ lúc đầu, thánh hiệp sĩ Richard đang thể hiện sức mạnh của mình, với một tiếng động đinh tai từ tấm khiên, ông ta đánh văng một tên lính quỷ gần đó. Không xa ông, thánh hiệp sĩ Isaac cũng đã hạ gục những binh lính quỷ vây quanh mình. Chiến trường hiện tại là lợi thế của họ, vì may mắn là Đức Tổng Giám mục Nicholas đã kìm giữ thành công tên ác quỷ mạnh nhất tại đây với với cây thánh giá phong ấn. Nếu cô ta được tự do trong trận chiến này, ngay cả Ngài Shawn - một kỵ sĩ rồng, mà có mặt ở đây, cũng khó có thể đảm bảo một chiến thắng khi đối đầu trực tiếp.
Dưới cột buồm, một linh mục đẫy đà đang niệm chú liên tục với cuốn sách phép trong tay. Không xa trước mặt ông là một cô gái đang quỳ trên boong tàu. Có một ma trận hình ngôi sao sáu cạnh đang xoáy bên dưới, dường như được sử dụng để phong ấn sức mạnh của cô. Có vẻ như cô khá mạnh mẽ, bởi khi một con quỷ bình thường tiếp xúc với cây thánh giá phong ấn, chúng có lẽ sẽ ngay lập tức biến thành đống tro tàn, trong khi cô gái đó chỉ đang bị khóa chuyển động.
“Stanley già bướng bỉnh đâu rồi? Thậm chí nếu ông ấy không muốn qua đây, tại sao lại không gửi thánh hiệp sĩ Bernard tới? Chúng ta sẽ có thể dứt điểm con quỷ nữ này nếu có họ.”
Tổng Giám mục Nicholas lẩm bẩm đầy phiền muộn khi nhìn vào cô gái.
Lúc đó, cô gái cũng đang chịu đựng cơn giận của chính mình và thề sẽ cắt nhỏ tên linh mục mập kia ra nếu cô không dính phải cái cái ma pháp khốn kiếp này.
Cùng thời điểm đấy, một tàu chiến gần đó dần lao thẳng về phía họ, từ lá cờ đang tung bay, nó dường như là chiếc thuộc sở hữu của Tổng Giám Mục Stanley.
“Quân tiếp viện đang đến!”
Tinh thần của những binh lính con người tăng vọt trong khi những quỷ binh dần tuyệt vọng. Họ không thể chạy, nó sẽ là một sự ô nhục kinh khủng nếu công chúa của họ bị bắt bởi nhà thờ nhân loại, lựa chọn duy nhất của họ là chiến đấu đến cùng.
“Bernard! Đến giúp tôi nào!”
Richard gọi to. Ông thấy một ai đó được bọc trong bộ giáp nhảy sang từ trên con tàu đó, nhưng đó không phải Bernard, mà là một nữ hiệp sĩ. Điều duy nhất mà ông có thể nhận ra từ cô gái ấy là đôi mắt xanh của cô và những sợi tóc vàng bên dưới mũ sắt. Phong cách của bộ giáp chắc chắn là từ một thánh hiệp sĩ nhưng Richard nhớ lại rằng hải quân viễn chinh đã không rời cảng với bất kỳ thánh hiệp sĩ nữ nào.
Richard chuẩn bị hỏi danh tính của nữ hiệp sĩ thì anh thấy cô đưa ra bàn tay nhỏ nhắn của mình, dường như là muốn một cái bắt tay.
Hiệp sĩ nhỏ bé kia yêu cầu một cái bắt tay trong tình huống này? Phong thái hiệp sĩ của ông thúc giục ông giơ tay ra chấp nhận. Tuy nhiên, ngay khi ông nắm lấy tay cô ta, cô ngay lập tức ném Richard ra khỏi tàu trong một chuyển động không thể lường trước được.
Những người khác trên boong tàu bị sốc bởi sức mạnh của nữ hiệp sĩ đó, thật vô lý khi ai đấy có thể ném một thánh hiệp sĩ đi đơn giản chẳng khác một bao khoai tây như vậy, kể cả khi người ném là một thánh hiệp sĩ khác.
“Cô đang làm gì vậy!?”
Một thánh hiệp sĩ khác – Isaac, hét lên.
“Ông chưa bao giờ thấy một vụ cướp trước đây sao? Ojisan! ”
Bella quăng cái mũ sắt đang đeo sang một bên và nhìn vào thánh hiệp sĩ Isaac một cách ngây thơ vô số tội. Cô chẳng hề sợ hãi khuôn mặt đầy thịnh nộ đang nhìn lại mình.
Cô giờ đang mặc bộ giáp phục của hiệp sĩ thánh Bernard phiên bản đã chỉnh sửa cho phù hợp với cơ thể cô bởi Mia. Trang bị trước đó của cô có chất lượng khá thấp và hiện tại cô đang cực kì háo hức thử nghiệm trang bị mới của mình đây.