The Undetectable Strongest Job: Rule Breaker

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3546

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1326

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 327

Phần 2: Mạo hiểm giả Hikaru - Chương 31: Sau trận chiến

Đây là bản dịch phi lợi nhuận, được đăng chính thức duy nhất tại ln.hako.re và docln.net.

Translator: Lionel

Editor: Lionel

Đọc truyện vui vẻ nhé mọi người!

----------------ovOvo----------------

Roland...

Hikaru ngạc nhiên suýt chững lại khi Công chúa gọi cái tên ấy, nhưng bằng cách nào đó cậu đã che giấu được vẻ dao động của mình.

Hikaru rảo bước vượt qua các cảnh vệ cùng đèn ma thuật đang tiến đến. Cậu không bận tâm việc che giấu bản thân sau khi xác nhận họ không thể thấy mình.

Sao Công chúa lại biết Roland? Cô ấy cũng không hề xuất hiện trong ký ức của cậu ta.

Với Hikaru, đây là lần đầu tiên cậu gặp mặt Công chúa, không hề gợi nhớ bất cứ ai khi thấy tên cô trong Bảng Linh Hồn.

Chẳng hiểu nổi. Mà có nghĩ thì cũng vô ích, dù sao thì cả hai cũng sẽ không gặp lại nhau.

Mục đích của cậu, giờ East đã thoát án tử hình. Chính xác hơn thì việc đó vẫn có thể xảy ra, mà nếu thật vậy thì Hikaru cũng không thể làm gì hơn. Cậu có thể cứu anh ta khỏi ngục nhưng, với cái tính nghiêm túc đó thì có lẽ East sẽ từ chối trốn thoát.

Hừm, chắc mình cũng nên rời đi sớm.

* *

Ngày hôm sau Công chúa triệu tập điều tra viên đến phòng làm việc của mình. Là người đã tham gia điều tra tìm kiếm Lavia. Khuôn mặt mảnh mai một thời tri thức nay đã hốc hác với hai gò má lõm sâu.

「Ngài có ổn không vậy?」 Công chúa hỏi.

「T-Tôi khỏe ạ!」

「Nghe nói hôm qua ngài ấy mới phải trực tiếp báo cáo với Bệ hạ rồi nay lại tiếp tục được triệu tập bởi Điện hạ. Giờ tôi cũng đã hiểu lý do ngài ấy trông như sắp gục ngã đến nơi vậy.」 Viên quan chức cấp cao trong phòng nói với Công chúa.

「Hẳn là ngài cũng đã mệt mỏi lắm rồi, thứ lỗi cho ta vì đã gọi ngài đến đây.」

「N-Người không cần phải xin lỗi như vậy đâu thưa Điện hạ!」

Điều tra viên hốt hoảng khi thấy Công chúa xin lỗi mình.

「Vậy ngài có thể thuật lại chính xác những gì hôm qua đã báo cáo với cha ta không?」

「Vâng thưa Điện hạ.」

Người điều tra viên lấy lại bình tĩnh rồi bắt đầu báo cáo. Nó cũng tương tự những thứ Lawrence đã nói với cô.

「Bệ hạ nói gì sau khi nghe báo cáo của ngài?」

「Ngài ấy bảo tôi là đồ vô dụng.」 Anh trả lời với giọng đầy xót xa.

Công chúa thấy thông cảm cho điều tra viên, lượng thông tin anh đã thu thập được trong khoảng thời gian ngắn đó thực sự rất ấn tượng. Nhưng thứ Quốc vương đang tìm kiếm lại là manh mối về vị Tiểu thư trẻ tuổi kia, và người điều tra viên lại không có gì để báo cáo về việc đó.

「Sao cha ta lại muốn cô gái đó đến vậy chứ?」

Hành động lộ liễu của Quốc vương khiến Kudyastoria nghĩ việc này không chỉ dừng lại ở vụ sát hại Bá tước mà là cô gái đó còn đang nắm giữ bí mật gì đó khác.

Hẳn là có liên quan đến chiến tranh, vậy mình không việc gì phải đào sâu thêm nữa.

「Ta muốn hỏi ngài vài thứ.」 Công chúa nói.

「Liệu đó có thể là?」

「Ta được biết là con trai Tử tước Zaracia quá cố đã ở Pond, liệu ngài có tình cờ gặp mặt anh ta không?」

「Tử tước Zaracia...?」

Điều tra viên cố nhớ lại khi chìm vào dòng suy nghĩ, ở bên cạnh là viên quan chức cấp cao đang khóa ánh nhìn thận trọng lên anh. Công chúa Kudyastoria vừa nêu ra cái tên mọi người chưa từng đề cập đến. Viên quan chức biết là Bá tước Morgstad đã phá hủy gia đình Zaracia, nhưng những gì xảy ra sau đó thì lại không.

「Xin thứ lỗi, tôi không biết ai với cái tên đó cả.」

「Vậy sao... Thôi được rồi, cảm ơn ngài đã đến đây, giờ ngài có thể về rồi.」

「Vâng thưa Điện hạ.」 Điều tra viên nói và rời đi.

「Công chúa, người quan tâm đến đứa con của Tử tước Zaracia sao?」

「Đúng vậy, một chút. Mà buổi hội nghị Hoàng gia hôm nay thế nào?」

Hội nghị Hoàng gia là buổi họp tổ chức vào mười giờ sáng với sự có mặt của Quốc vương. Đây là cơ hội để trao đổi trực tiếp với Quốc vương và những thành viên quan trọng thuộc các bộ tham gia. Những vấn đề nêu ra bởi các quan chức và tướng lĩnh sẽ được trao đổi trong buổi hội nghị này.

「Một mớ hỗn độn.」

Cũng không quá bất ngờ, Công chúa nghĩ. Tất nhiên, chương trình nghị sự của ngày hôm nay là về thất bại cùa Đội trưởng Đội Hiệp sĩ.

「Chuyện gì đã xảy ra vậy?」

「Nếu tôi nói, liệu người sẽ cho tôi biết thêm về Tử tước Zaracia chứ?」

「Chắc rồi, ta sẽ kể ngài mọi thứ mà mình biết.」

「Vậy chúng ta đã có thỏa thuận.」

Viên quan chức cấp cao này là một người khá tham vọng với mong muốn thu thập mọi thông tin liên quan tới giới quý tộc. Mình nên bắt đầu từ đâu đây nhỉ? Anh ta thoáng nghĩ.

Kudyastoria không đến hội nghị vì Quốc vương và Thái tử sẽ có mặt nhưng, chưa bao giờ cô lại muốn tham dự buổi họp đó như ngày hôm nay. Rốt cuộc Lawrence bị thương nặng trong chính khu vực của các Hiệp sĩ, liệu mọi người đã phản ứng như thế nào?

Thực ra đêm hôm đó Công chúa đã bí mật trở về lâu đài. Là một thành viên Hoàng gia, cô biết vài con đường bí mật và dùng áo choàng để tránh khỏi ánh mắt của người khác.

「Buổi họp bắt đầu với báo cáo Đội trưởng Đội Hiệp sĩ đã bị thương và sẽ không thể di chuyển một thời gian.」

「Ôi trời!」

Cô cố tỏ ra bất ngờ, viên quan chức không hề hay biết Kudyastoria đã có mặt ở đó khi mọi chuyện diễn ra.

「Có kẻ xâm nhập qua bức tường và ngài Đội trưởng đã xoay sở khiến hắn rời đi. Trận chiến diễn ra rất ác liệt với hậu quả là khu huấn luyện của Hiệp sĩ đã bị phá hủy.」

「Vậy chuyện gì đã xảy ra với kẻ xâm nhập?」

「Hắn đang lẩn trốn trong Quận Quý Tộc, an ninh tại các cổng đã tăng cường ngay lập tức nên hắn sẽ không thể trốn thoát. Hẳn giờ Quận Quý Tộc đang náo động truy tìm kẻ khả nghi này rồi.」

Không, Kudyastoria nghĩ. Cậu trai đó, người ta vô tình gọi là Roland giờ đã không còn ở Quận Quý Tộc nữa.

Trong hai ngày liên tiếp, dễ dàng xâm nhập vào trụ sở Hiệp sĩ và thậm chí còn đến gần lâu đài, cậu sẽ không nhàn nhã chờ ở Quận Quý Tộc. Tâm trí cô luôn là mớ bòng bong mỗi khi nghĩ đến cậu. Là ai? Sao cậu ấy lại cứu cô? Sao cậu có thể tìm thấy cô dù đến cả Lawrence cũng không thể? Giờ nghĩ lại thì cậu không thể nào là Roland được. Nét mặt, màu tóc và mắt ấy đều khác biệt, rồi Roland cũng không hề quen biết cô nữa.

「May mắn là ngài vết thương của ngài Đội trưởng đã bình phục ngay sau đó nhờ Phép Trị Thương, và Quốc vương quyết định sẽ cử ngài ấy ra tiền tuyến như kế hoạch ban đầu.」

「Gì cơ?」

「Thưa có chuyện gì sao?」

「Liệu ngài Đội trưởng có thể chiến đấu không chứ?」

「Chắc rồi, thương tích của ngài ấy cũng không quá nghiêm trọng. Tôi ngạc nhiên là có ai đó thực sự thành công khiến ngài ấy bị thương.」

Đúng vậy, vết thương không quá sâu, dù sao đó cũng chỉ là một vết cắt. Nhưng ông bị mất rất nhiều máu, và Phép Trị Thương thì lại không thể hồi phục lượng máu đó.

Hẳn Lawrence đã che giấu bớt sự thật để tránh gây hoảng loạn.

Mọi người sẽ yên tâm nếu ông khẳng định rằng bản thân ổn, tất cả cần làm sau đó chỉ là việc ra tiền tuyến đã được quyết định.

「Vì kẻ tình nghi vẫn ở trong Quận Quý Tộc nên tôi chắc chúng ta sẽ cảnh giác cao độ trong vài ngày tới, thời gian này xin người đừng rời khỏi lâu đài thưa Điện hạ.」

「Ta biết. Đó là tất cả nội dung cuộc họp sao? Nghe chẳng giống mớ hỗn độn chút nào.」

「Ý tôi những gì xảy ra sau đó mới đúng là hỗn độn. Các quý tộc bắt đầu gây gổ với nhau để tìm người đã gửi sát thủ, kiểu như: “Bá tước này có bạn ở quốc gia nào đó.”, “Nam tước kia muốn con mình lọt vào hàng những người đứng đầu Đội Hiệp sĩ.”, “Tôi tuyệt đối trung thành với Bệ hạ.”」

「...」

Quả là một cảnh tượng đáng ghê tởm, sẵn sàng đạp người khác xuống chỉ để lấy lòng Quốc vương.

Kudyastoria choáng váng, giờ họ không thể tìm ra cậu trai đó nữa. Ban đầu cô nghĩ mục đích của cậu là thử khả năng, nhưng cách hành động đó lại hoàn toàn không đúng tí nào.

Nếu chỉ đơn giản muốn thử khả năng, cậu sẽ không cứu cô - một người hoàn toàn xa lạ. Nếu muốn danh tiếng, lẽ ra cậu đã xưng tên của mình. Nếu muốn tiền bạc, thì cậu đã lấy đi trang sức cô đang đeo.

Động cơ của cậu thật bí ẩn.

「Giờ thì, làm ơn hãy kể cho tôi nghe về Tử tước Zaracia thưa Công chúa.」

「Thực sự ta cũng không biết nhiều về ông ấy, hy vọng ngài sẽ thấy ổn.」

Liệu mình sẽ gặp lại cậu ấy không? Suy nghĩ ấy nổi lên ở môt góc tâm trí cô khi bắt đầu kể về Roland. Chuyện cậu bị đày tới một nơi xa xôi hẻo lánh sau khi gia đình bị hủy hoại, và có vẻ cậu đã ở Pond trong khoảng thời gian Bá tước Morgstad bị sát hại.

Đó là tất cả. Viên quan chức trông đầy thất vọng khi nghĩ lượng thông tin thu được không được như mong đợi.

「Quay lại làm việc thôi nào.」

Và họ lại tiếp tục giải quyết đống giấy tờ.

* *

Lawrence với vẻ mặt cay đắng đang ở trong một căn phòng tại bệnh viện riêng cho Hiệp sĩ. Ông đã xuống giường và ngồi trên chiếc ghế với hai tay khoanh lại, khuôn mặt giờ vẫn tái nhợt cùng đôi môi nứt nẻ vì thiếu máu.

「...Đội trưởng.」

Ngồi trước mặt ông là tám Hiệp sĩ khác, trong số họ có East và ba Chỉ huy khi trước. Mỗi người bọn họ đều đã bị Hikaru làm vỡ xương nhưng giờ đã hoàn toàn hồi phục nhờ Phép Trị Thương.

「Ta cũng đã thua cuộc, chúng ta không phù hợp để đấu lại kẻ địch đó.」

「Cách hắn hành động thật quá hèn hạ! Nghĩ việc hắn làm tổn hại thanh danh của ngài bằng mấy trò tiểu sảo đó, tôi...」

「Ngu ngốc!」

Mọi người giật nảy mình.

「Thất bại là thất bại, nếu tốn thời gian để chỉ trích một đòn tấn công bất ngờ trên chiến trường, cậu sẽ chết.」

「Vâng, thưa ngài...」

Các Chỉ huy cúi đầu, tất cả bọn họ đều chịu ảnh hưởng lớn từ lời thừa nhận thất bại của người Đội trưởng.

Nhưng Lawrence rất lạc quan, các Trị liệu sư và Bác sĩ xác nhận ông đã rơi vào tình trạng nguy kịch vì mất quá nhiều máu nhưng lại có thể tỉnh dậy và di chuyển chỉ sau một đêm nghỉ ngơi. Ông đói đến mức tự mình xử lý mười phần ăn để cơ thể tạo lại máu.

Không. Giống như là cơ thể ông muốn sống sót hơn, nó không thể để chính mình chết khi vẫn còn mối thù chưa giải quyết với cậu trai kia.

Ô đúng rồi, đêm qua Công chúa cũng có mặt ở đó nhưng đến giờ vẫn chưa liên lạc với mình. Có lẽ là Điện hạ muốn mình giữ kín chuyện này.

「Chúng ta phải suy xét lại thất bại của chính mình. Tên xâm nhập đó... Không, giờ còn hơn thế nữa, hắn xuất sắc trong việc né tránh nhận thức của người khác. Ta cần thứ gì đó để tìm ra hắn. Và một điều nữa, bất cứ ai có ý kiến nào không?」

East giơ tay.

「Chúng ta cần các trang bị hạng nặng có thể sử dụng bất cứ lúc nào.」

「Đúng, đại khái là thế. Thay đổi giáp trụ để có thể trang bị ngay lập tức hoặc phát triển loại khiên gấp có thể triển khai trên tay. Có vẻ khả năng tấn công của hắn rất yếu vì chỉ chuyên về ẩn nấp.」

Các Chỉ huy gật đầu đồng thuận.

「Tên đó khiến ta nhớ lại là lúc nào cũng phải sẳn sàng chiến đấu.」

Lawrence hơi loạng choạng khi đứng dậy, một trong số họ cố giúp nhưng ông ngăn lại.

「Điều này có nghĩa là ta vẫn chưa luyện tập đầy đủ. Những ai đã chiến đấu và thất bại dưới tay hắn có nghĩa vụ cảnh báo lại cho những người khác về mối đe dọa này. East.」

「Có!」

「Ta đã định đẩy nhanh án tử hình chỉ vì cậu bị tên đó đánh bại, thứ lỗi cho ta vì đã suy nghĩ quá nông cạn.」

「Ngài không cần phải nói lời xin lỗi đó thưa ngài.」 East nghiến răng nói với giọng run run.

Dòng nước mắt chảy xuống mặt anh. Có lẽ vì cảm giác cay đắng khi bị đánh bại, cũng có thể đó là những giọt nước mắt nhẹ nhõm vì thoát chết, hoặc là ghen tị bởi ngoài kia có ai đó đã đánh bại người anh ngưỡng mộ. Mà cũng có thể là tất cả những điều trên.

Lawrence trông thấy dòng nước mắt của anh gật đầu.

「Nghe đây, lần tới khi gặp tên đó, hãy khiến hắn hối hận vì đã chống lại chúng ta. Cho đến lúc đó, chúng ta phải trưởng thành và phát triển bản thân hơn nữa.」

「Vâng thưa ngài!」

「Hướng thẳng đến chiến trường.」

「Vâng thưa ngài!」

Dù vẫn trong tình trạng xấu, Lawrence cất bước ra tiền tuyến.

* *

「Au... ê ẩm cả mình mẩy.」

「Anh có sao không?」

「Anh sẽ ổn thôi, đúng là đau cơ khủng khiếp.」

Hikaru đang dạo quanh Thủ đô cùng Lavia. Nơi này lớn đến nỗi họ chắc chắn sẽ lạc nếu không chú ý. Các thợ rèn tập trung lại một chỗ và điều đó cũng tương tự với hàng quần áo. Các cửa hàng chuyên về mặt hàng riêng biệt ở khắp nơi nên họ không còn cách nào khác ngoài ghé thăm từng cái.

Cơ thể Hikaru nhức nhối vì trận đấu với Lawrence. Sức mạnh tối đa của hai điểm Bộc Phát Sức Mạnh là quá sức với cậu. Cậu sẽ cần phân bổ thêm điểm cho Sức Mạnh, Linh Hoạt, Thăng Bằng hoặc Sức Bền để cơ thể bắt kịp áp lực đó.

Có lẽ mình cần tập luyện nhiều hơn là chỉ dựa vào Bảng Linh Hồn.

Không có hại gì khi rèn luyện thêm cả. Nhưng cậu cũng không có ý trở nên đô con, chỉ một chút cơ bắp có lẽ sẽ đủ.

Có thể Hikaru đang phải chịu đau đớn, nhưng đêm trước cậu đã nắm được thêm rất nhiều về giới hạn của bản thân. Chắc rồi, có thể cậu đã chết, nhưng những trải nghiệm đó cũng vô cùng quý giá. Đấy là một trận đấu đỉnh cao, đối đầu với người mạnh nhất, và Ẩn Thân của cậu có hiệu quả với ông ta.

「Cảm ơn vì đã đợi, ngài mạo hiểm giả. Tôi ký nhận ở đây phải không?」

Ngay khi Hikaru nhận chữ ký giao hàng, hai người quay về Hội để tiến hành nâng hạng. Cậu vừa hoàn thành số lượng nhiệm vụ yêu cầu.

「Xin chúc mừng, giờ cậu đã đạt tới Hạng F.」

Một tiếp tân khác ngày trước gửi lời chúc mừng đến Hikaru.

【Thẻ Hội Mạo Hiểm Giả】

..【Tên】: Hikaru

..【Đăng ký】: Hội Mạo Hiểm Giả Pond, Vương Quốc Ponsonia

..【Hạng】: F

..【Chức nghiệp】: ---

Hikaru đang để trống mục Chức nghiệp, cậu sẽ phải nhận hàng tá câu hỏi nếu để Thường Dân, mà nếu để là Ẩn Thần thì lại càng ngớ ngẩn hơn.

「Tôi vẫn có thể nâng lên Hạng E dù chỉ nhận các yêu cầu thu thập nguyên liệu đúng không?」

「Đúng vậy, nhưng thế sẽ mất kha khá thời gian đấy. Trừ khi cậu có thể đánh bại quái vật mạnh thì việc thu thập nguyên liệu sẽ không hề dễ dàng.」

「Là vậy sao?」

「Trông cậu tự tin thật nhỉ. Hãy đến gặp tôi nếu có được nguyên liệu hiếm nhé!」

Họ nhận được gì từ việc thu mua nguyên liệu à? Kiểu như lợi tức sao? Trong Hội quá vắng vẻ nên các tiếp tân có thể dùng thời gian này để tán gẫu, có lẽ các mạo hiểm giả đều đã được tuyển tham gia chiến tranh.

「Như cô thấy thì tôi là mạo hiểm giả từ Pond.」

「Không có hạn chế gì trong việc đổi căn cứ hoạt động, cậu có thể tự do chuyển đến Thủ đô. Tuy quái vật không ở khu vực lân cận nhưng nơi này lại có rất nhiều nhiệm vụ vệ sĩ. Khi đạt Hạng F là cậu có thể nhận một vài trong số đó, thêm nữa là phần thưởng cũng rất tốt. Và hơn hết là có rất nhiều cách để vung tiền ở Thủ đô này!」

「Nhưng tôi thấy bản thân lại lưu luyến Pond hơn.」

「Tôi hiểu rồi, thật đáng tiếc. Có vẻ mọi người đang dần đổ xô về Pond, ở thị trấn đó có gì tốt sao? Ô, ý tôi không phải là theo kiểu châm chọc đâu nhé.」

「Mọi người? Ý cô là các mạo hiểm giả như tôi?」

「Đúng vậy. Các mạo hiểm giả Hạng B ở chi nhánh Thủ đô Hoàng gia cũng đang hướng đến đó.」

「Ồ...」

Hikaru tỏ ra thích thú khi biết Hạng của họ.

「Cô có biết họ là người như thế nào không?」

「Chắc rồi, đó là một Tổ đội gồm bốn nữ thành viên với tỉ lệ hoàn thành nhiệm vụ 100%!」

Nữ tiếp tân nói với cậu tên của họ.

Bốn Ngôi Sao Phương Đông.

「...Hừm...」

Không mất quá lâu để Hikaru nhận ra những cô gái đó là người đáng ra sẽ hộ tống Lavia đến Thủ đô.