Chỉ cách vị trí đoàn người bị tập kích khoảng vài trăm mét, Gavin tìm được căn nhà gỗ nhỏ đã hóa thành phế tích.
Căn nhà sụp đổ ngay giữa những cây rừng, từ vết tích cháy khét còn lại có thể phán đoán rằng nó bị phá hủy bởi một vụ cháy lớn bộc phát từ trong ra ngoài, nhưng thế lửa cũng không lan tràn ra xa hơn… có lẽ một cơn mưa kịp thời rơi xuống đã cứu lấy cánh rừng này. Kỵ sĩ Byron kiểm tra dấu vết còn sót lại xung quanh căn nhà gỗ, kết luận vụ cháy có lẽ đã xảy ra từ hơn nửa tháng trước.
Herty thì phát hiện phản ứng ma lực đã cực kỳ mỏng manh ở ngay tại hiện trường.
“Thứ mà bọn ta đã nhìn thấy trong Ám Ảnh Giới hẳn là một cái cái bóng,” Gavin nhìn căn nhà gỗ nhỏ đã hóa thành phế tích trên khoảng đất trống giữa rừng, nói ra phán đoán của mình, “Vị pháp sư hoang này đã ẩn cư rất nhiều năm ở đây, chỗ này nằm ngoài phạm vi lãnh địa, ngay cả thợ săn cũng không tới, cho nên vốn không một ai biết rằng nơi này từng có một vị ẩn sĩ ở lại.”
“Vấn đề ở chỗ sự cố xảy ra như thế nào?” Herty cau mày, “Nơi này chỉ có một điểm Mana Center suy yếu, mà thực lực vị pháp sư hoang ở lại đây cũng quá thấp, cho dù có một lần thí nghiệm nào đó của ông ta bị mất kiểm soát thiêu rụi cả căn nhà này, cũng không thể tạo thành hình chiếu trong thời gian dài đến vậy ở Ám Ảnh Giới, lại còn sinh ra Oán Linh Mê Vụ mạnh mẽ như vậy, một pháp sư hoang cỡ ông ta không thể cung cấp nổi lượng ma lực cần có.”
“Có lẽ bản ghi chép này giải đáp được nghi hoặc của cháu.” Gavin nói, giao một bản viết tay cũ nát vào tay Herty.
Đó chính là bản ghi chép mà trước đó hắn nhận được từ Betty trong Ám Ảnh Giới, nó là nhật ký của vị pháp sư hoang vô danh kia, cũng là ghi chép nghiên cứu.
Herty làm theo lời Gavin, lật đến phần sau của bản ghi chép, nghiêm túc xem xét.
“Năm Ansu thứ 729, tháng Lửa, ngày XX. Đã nửa năm từ khi tới đây, tìm thấy một điểm Mana Center tại biên giới lãnh địa nhà Cecil, tuy cường độ không thể so sánh với Mana Center công cộng của thành Thousand Towers, nhưng cũng đủ cung cấp cho thí nghiệm của mình. Năng lượng nguyên tố ở đây đơn giản mà lại ổn định, hẳn sẽ làm dịu được bệnh tình cho Annie.”
“Năm Ansu thứ 729, tháng Bội Thu, ngày XX. Tình hình Annie hình như đã có cải thiện, đã rất lâu con bé không phát bệnh… nhưng còn chưa xác định được nguyên nhân do hoàn cảnh nơi này hay do nghi thức và thuốc của mình thật sự có tác dụng. Điểm Mana Center ở đây quá yếu, cho dù đã dùng cả ma pháp trận tăng cường, hiệu quả nghi thức của mình cũng bị giảm đi nhiều. Có lẽ mình cần phải xem xét lại những công thức trước kia đã từng suy luận, mặc dù cái đám người ở hội Bí Pháp vẫn luôn miệt thị chê cười, nhưng dù sao mình cũng đã rời khỏi hội Bí Pháp, bọn họ không quản lý được chỗ này…”
“Năm Ansu thứ 730, tháng Sương Mù, ngày XX. Tất cả suy luận và công thức của mình đều phù hợp, hoàn toàn đúng với mong đợi. Không, phải nói là sự thật đã phát triển đúng theo mình tính toán… nhờ phương pháp tăng cường kiểu mới, sức mạnh từ Mana Center được khuếch đại lên rất lớn! Nhờ ma lực phụ trợ vượt trội, cuối cùng mình cũng có thể bắt đầu giai đoạn trị liệu tiếp theo cho Annie rồi. Mặc dù con bé không phát bệnh suốt mấy tháng nay, nhưng nhất định phải tiếp tục tiến hành trị liệu, bởi con bé đã không thể chịu đựng thêm đau đớn khổ sở nào nữa rồi…”
“Năm Ansu thứ 731, tháng Giá Rét, ngày XX. Sau khi trị liệu, Annie đã có thể rời giường, đi lại, thậm chí còn tự nấu ăn! Có xúc xích nướng và súp rau, mình cảm thấy đã không được ăn đồ ăn ngon như vậy suốt cả trăm năm rồi… mặc dù xúc xích bị cháy, súp còn quên nêm muối. Sự thật chứng minh phương án chữa trị của mính có hiệu quả, chỉ cần điểm Mana Center ở đây có thể tiếp tục cung cấp ma lực ổn định, ngày Annie khỏi hẳn chắc có thể dùng ngón tay mà đếm được rồi.”
Sau đó, nội dung trong nhật ký chủ yếu viết nhiều về cuộc sống hàng ngày của ông ta và con gái, Herty nhanh chóng lướt qua phần nội dung đó, cho đến khi bắt gặp một đám chữ viết ngoáy nguệch ngoạc, xuất hiện ở những tờ cuối cùng:
“Năm Ansu thứ 734, tháng Sương Mù, ngày XX. Annie phát bệnh. Chết tiệt!”
“Mình không biết vấn đề xảy ra ở đâu, trị liệu vẫn tiến hành đúng theo kế hoạch, mỗi một bước thực hiện nghi thức đều không có sai sót, thuốc cũng vậy… đã dùng nhiều năm, chưa bao giờ có vấn đề! Nhưng Annie vẫn phát bệnh, bệnh đến quá kịch liệt, nghiêm trọng hơn bất cứ lần nào trước. Nhất định phải mau tìm ra nguyên nhân, mình phải nhớ lại tất cả chi tiết, tất cả! Mình phải tìm ra nguyên nhân! Nhất định Annie sẽ không sao.”
“Năm Ansu thứ 734, tháng Sương Mù, ngày XX. Bệnh tình Annie vẫn không có chuyển biến gì tốt hơn, thuốc mới không hề có hiệu quả, con bé không những ngày càng suy yếu hơn, mà còn đang dần dần rời xa khỏi thế giới này. Buổi sáng hôm nay, mình nhìn thấy hai tay con bé trở nên trong suốt như sương mù, còn có rất nhiều bong bóng nổi lên. Thế giới này đang bài xích Annie, đẩy con bé vào Ám Ảnh Giới, mình phải làm gì đây.”
“Năm Ansu thứ 734, tháng Sương Mù, ngày XX. Mặt trời chết tiệt, hoa văn đỏ sậm trên nó như đang cười nhạo sự bất lực vô dụng của mình! Cuối cùng cũng phát hiện ra vấn đề, nhưng mình lại không có cách nào giải quyết… Nguyên tố đang tụ tập, tụ tập một cách bất thường. Ma lực đang dâng trào rất nhanh. Điểm Mana Center nhỏ bé này vốn không thể chứa được lượng ma lực lớn như vậy, dù mình có gỡ bỏ mọi ma pháp trận khuếch đại cũng không có tác dụng. Sáng suốt nhất lúc này để Annie rời xa khỏi vùng tụ tập năng lượng nguyên tố, nhưng con bé đã ở lại đây quá lâu, cơ thể đã cộng hưởng với hoàn cảnh xung quanh, loại cộng hưởng này đang kéo dài mạng sống cho Annie, nhưng cũng chính là thứ sẽ giết chết con bé!”
“Năm Ansu thứ 734, tháng Sương Mù, ngày XX. Ma lực trong toàn khu vực đều không bình thường, tăng trưởng quá mạnh, cứ như biên giới lãnh địa Cecil đã rơi vào biển ma lực trong truyền thuyết. Mình không thể đảo ngược biến hóa trên người Annie, một nửa cơ thể con bé đã rời khỏi Vật Chất Giới, thậm chí lúc sáng sớm con bé còn nói là nhìn thấy cả phòng biến thành hai màu đen trắng. Có lẽ mình chỉ còn cách mở lối đi riêng.”
“Năm Ansu thứ 735, tháng Lửa. Quá trình chuẩn bị dài lâu cuối cùng cũng kết thúc, Annie cũng đã suy yếu đến cực hạn.”
“Đây là cơ hội duy nhất, không còn lựa chọn nào khác.”
“Đã không có cách nào để Annie sống sót trong thế giới vật chất, không bằng lựa chọn một con đường khác.”
“Nghi thức chuyển hóa thành bóng tối đều có ghi chép trong sách, chỉ có điều lượng ma lực cần dùng lại lớn đến mức khó có thể tưởng tượng, nhưng đối với mình mà nói thì có lẽ chưa chắc đã là không thể. Sử dụng công thức khuếch đại mới, vẽ ma pháp trận kiểu mới, lợi dụng sức mạnh. Vừa lúc ma lực trong khu vực này đang nằm ở trạng thái hoạt hóa bất thường, năng lượng tích lũy trong Mana Center đã bị mình đè nén xuống mấy tháng, khó khăn lắm tích lũy tới hôm nay cũng đã đủ. Tiếp theo chỉ cần chờ tới khi ma lực mạnh nhất lúc mặt trời lên đến điểm chính giữa, là mình có thể bắt đầu chuyển hóa.”
“Annie, hãy ráng lên, ba sẽ cứu con, ba sẽ cùng con đi tới Ám Ảnh Giới, chúng ta sẽ ở lại đó lâu dài, con sẽ không còn phải nhận bất cứ đau đớn nào nữa.”
Đến đây, nhật ký kết thúc.
Herty đang định khép quyển nhật ký lại, Gavin đột nhiên chỉ vào một góc khuất ở trang cuối cùng: “Chỗ này vẫn còn mấy chữ.”
Herty vội vàng tập trung xem lại… góc nhỏ đó có một mảng mực đọng tối om, vốn cô còn tưởng rằng đó là vết bẩn do bình mực bị đổ gây ra, nhưng lúc này cẩn thận xem lại mới nhận ra, đó thực chất là ngón tay chấm vào mực viết vội vàng nguệch ngoạc thành chữ:
“Mặt trời màu đỏ, ma lực mất kiểm soát.”
Herty không hiểu rõ ràng cho lắm nên lặp lại những chữ này: “Mặt trời màu đỏ… mặt trời sao lại là màu đỏ?”
“Có phải là lúc đốm đỏ bùng nổ lần trước hay không?” Đột nhiên có vẻ Rebecca nhớ lại điều gì đó, “Chuyện vừa đúng xảy ra vào hơn nửa tháng trước, bề mặt mặt trời xuất hiện rất nhiều vết đỏ, nhiều vượt xa ngày thường. Nếu lúc này vị pháp sư hoang ở đây đã mất tỉnh táo, có lẽ sẽ cho rằng mặt trời là màu đỏ.”
Herty trừng mắt nhìn, có vẻ đã đồng ý với cách lý giải của Rebecca, sau đó cô lung lay cuốn ghi chép: “Có bản chép tay này, cũng có thể giải thích được rõ ràng rất nhiều vấn đề. Xem ra vị pháp sư vô danh này muốn chữa bệnh cho con gái, sắp đặt ở đây một hệ thống ma pháp trận quy mô không nhỏ, về sau lại càng nảy ra ý nghĩ điên cuồng muốn chuyển hóa cả bản thân mình và con gái thành bóng tối để kéo dài sinh mạng. Nhưng nghi thức chuyển hóa của ông ta bị mất không chế vì ma lực dâng trào, gây ra vụ hỏa hoạn nửa tháng trước, sản sinh ra Oán Linh Mê Vụ, cũng tạo thành cảnh tượng mà tổ tiên nhìn thấy trong Ám Ảnh Giới.”
“Tất cả những điều đó đều không phải vấn đề trọng điểm,” Gavin đột nhiên cắt ngang lời Herty, “Mặc kệ là Oán Linh Mê Vụ hay nhà gỗ trong Ám Ảnh Giới, những thứ này đều có thể giải thích trực tiếp bằng những gì được ghi chép lại, thứ ta muốn cháu nhìn là chi tiết được nhắc tới hai lần trong bản ghi chép… Lần thứ nhất là hoa văn đỏ sậm bên ngoài mặt trời, lần thứ hai là những đốm đỏ bộc phát quy mô lớn trên bề mặt mặt trời..”
Herty để ý thấy vẻ mặt nghiêm túc của Gavin, cũng hơi trở nên khẩn trương theo: “Tổ tiên, hai chuyện này… “
Gavin khua tay: “Một mặt khác là hiện tượng ma lực trào dâng cũng đã được vị pháp sư hoang này nhắc tới trong nhật ký. Thân là pháp sư, chắc hẳn hai cháu cũng cảm nhận được chứ nhỉ?”
Herty và Rebecca liếc mắt nhìn nhau một cái, cùng gật đầu: “Đúng là thời gian gần đây trong lãnh địa Cecil bên này cũng xuất hiện vài lần ma lực dâng trào, nhưng ma lực trào dâng là chuyện rất bình thường… mọi ma lực trên thế giới này đều bắt nguồn từ mặt trời, còn mặt trời vẫn luôn luôn vận động biến hóa không ngừng nghỉ, ma lực tự nhiên trên mặt đất cũng theo đó mà biến hóa nhấp nhô trồi sụt không ngừng. Gần đây trong lãnh địa có hiện tượng ma lực dâng trào xảy ra dày đặc, nhưng cũng chưa tới mức khiến người ta phải chú ý.”
Gavin nhìn hai người một lát, rồi chậm rãi nói: “Lịch Gondor năm thứ 1736, khắp nơi đế quốc báo cáo quan sát được hoa văn đỏ sậm xuất hiện quy mô lớn trên bề mặt mặt trời.
Năm 1738, quan sát được hiện tượng ban đỏ bộc phát trên quy mô lớn nhất trong lịch sử, gần một nửa diện tích bề mặt mặt trời bị bao trùm trong vết ban đỏ lốm đốm. Cũng trong năm, hai mươi sáu tỉnh trong lãnh thổ đế quốc báo cáo có hiện tượng ma lực dâng trào phạm vi lớn xảy ra… quy mô dâng trào không lớn, nhưng phạm vi lại bao trùm gần như hai phần ba quốc thổ.
Năm 1739, mặt trời màu máu treo cao giữa trời, cả nước bị bao phủ trong màn trời đỏ thẫm, nhưng lúc đó không hề có tai họa gì xảy ra, ngược lại có rất nhiều trẻ sơ sinh mang thiên phú trác tuyệt về ma pháp. Ngày đó, tới một phần ba trẻ mới sinh có được thiên phú thân cận với nguyên tố, cơ quan kiểm tra trẻ em ở khắp nơi còn xảy ra tình trạng không đủ “Đá Cộng Hưởng”.
Các học giả cung đình tuyên bố ngày đó được gọi là “Dawn Of Magic”.
Nhưng cũng trong cùng năm đó, “Deep Blue” – công trình cung cấp năng lượng ma thuật lớn nhất khu vực đế đô Gondor đã xảy ra nổ lớn. Nguyên nhân là bên trong Mana Center của Deep Blue đột ngột tràn đầy ma lực mạnh mẽ mà hỗn loạn, ma trận mô phỏng không thể xử lý nổi sức mạnh hỗn loạn đó, cuối cuối đã dẫn đến lõi hạch tâm lò phản ứng vỡ tung.”
Gavin ngừng lại, nhưng Herty lại mang theo sắc mặt hơi tái nhợt nói tiếp: “Năm Gondor thứ 1740, ma triều bộc phát, đế quốc nhân loại hùng mạnh nhất lịch sử bị hủy diệt chỉ trong vài tháng.”