Tôi đang chờ đợi một ai đó vào ngày hôm đấy.
Nhưng tôi cũng không biết được người mà tôi chờ đợi là ai….
Thời gian tôi ở lại nơi đây chỉ còn một vài ngày.
Tôi sẽ không thể để phép màu này bị lãng phí, và tôi sẽ tận hưởng hết mình cho ngày hôm nay.
──────────────────────
Sau một chuỗi ngày nắng gắt, ngày hôm nay trời đã bắt đầu đổ mưa từ buổi sáng.
Tôi cảm thấy như mình không muốn đi ra ngoài, vì thế tôi đã quyết định đi làm bài tập hè của mình.
“Phew~ Mình đã tập trung làm bài tập trong vòng hai tiếng rồi. Mình nên nghỉ giải lao một chút.”
Tôi rời khỏi bàn học của mình và đi tới phòng khách, nơi mà mẹ tôi đang ngồi.
“Mẹ ơi, nhà mình còn trà lúa mạch không?”
“Có đó, mẹ mới pha vừa nãy thôi.”
Tôi đi vào trong bếp, lấy ra một cái cốc và lấp đầy nó với trà lúa mạch.
“Này, Hinata. Dạo gần đây mẹ thấy con đi chơi khá là thường xuyên, con đã kết thêm một vài người bạn mới à? Mẹ hỏi tôi trong khi mẹ đang gấp đồ giặt đã khô.
“Không, không hẳn… Ah, nhưng con có trở thành bạn với một người bạn gái tên là Kokoa.”
“Không phải Rino-chan, Karin-chan, hay Sayo-chan?”
“Vâng. Cô ấy là kiểu con gái khá là kỳ lạ.”
“Heh ~ Tại sao con không thỉnh thoảng dẫn cô ấy về nhà chơi đi? Mẹ cũng muốn gặp con bé nữa.”
Tại sao mẹ lại muốn gặp cô ấy?
Có phải là hôn nhân được dàn xếp đâu.
“Dạ, con sẽ hỏi bạn ấy.”
***
Tôi quay trở lại phòng của mình, nhìn vào mình hình điện thoại và thấy tin nhắn của Rino.
Nội dung tin nhắn như sau, “ Cậu có rảnh ngày mai không? Nếu có, thế thì ba đứa mình, cậu, Kokoa, và tớ đi chơi lễ hội địa phương không? Tớ cũng có rủ mấy người khác, nhưng họ đều nói là họ có chuyện phải làm hết rồi, vì thế tớ mong là tớ có thể tìm được ai đó đi cùng với mình. Shinba đã đồng ý rồi…?
Lễ hội, à?
Chỉ còn lại một vài ngày cho tới khi kỳ nghỉ hè kết thúc, vậy nên đây cũng là một lời đề nghị không tồi.
“Được rồi, hãy gặp nhau ở đó đi.” Tôi nhắn lại cho Rino.
“Tuyệt vời!”
Tôi đang nhìn vào tin nhắn…
Tôi rất bất ngờ khi nó ngay lập tức được đánh dấu là đã đọc.
“Giờ thì, đi làm nốt việc học của mình đi nào.”
Tôi tắt điện thoại của mình đi và quay trở lại bàn học.
***
12.30 trưa.
Tôi tình cờ gặp Kokoa trước nhà ga và chúng tôi quyết định đi lễ hội cùng với nhau.
“Không phải thật kỳ diệu hay sao? Tớ không bị lạc trước cửa nhà ga rồi này.”
Kokoa thể hiện điệu bộ tự mãn trên khuôn mặt của cô ấy khi nói như vậy.
“Đúng, đúng. Cậu rất tuyệt vời.” Tôi nói với giọng điệu như thể đang đối xử cô ấy giống như một đứa trẻ.
“Muu ~ Hinata là đồ ngốc.”
“Tớ xin lỗi. Giờ thì có thể nói là Kokoa đã thành người lớn rồi.”
“Người lớn…. Đúng vậy! Tớ đã thành người lớn rồi nhá.”
Cô ấy mỉm cười hạnh phúc khi cô ấy nói như vậy.
Nhìn thấy nụ cười của cô ấy từ vị trí bên cạnh, tôi không thể nào rời mắt của mình khỏi cô ấy dù chỉ là một lát.
***
Khi mà chúng tôi đến nơi tổ chức lễ hội, Rino, người mà đã đến từ sớm, đang nhìn về phía tôi và vẫy tay.
“Cậu đến sớm thật đấy, mặc dù vẫn chưa tới thời gian hẹn gặp nhau nữa mà.” Tôi với với Rino.
“Bởi vì tớ đang rất mong chờ lễ hội này.”
“Tớ cũng rất mong đợi nữa.”
Khi mà Kokoa nói như vậy, Rino không nhịn được mà ôm lấy cô ấy.
“Nhân tiện thì, cậu nhìn rất đáng yêu trong bộ trang phục ngày hôm nay nha~”
“C-cảm ơn cậu. Rino cũng dễ thương nữa mà.”
“Thật à. Cảm ơn nhiều nha~.”
Tôi bật cười khi thấy Kokoa và Rino cư xử như thế.
“Hai người thân thiết quá nhỉ.”
“Eh? Thế hóa ra Hinata đang ghen tị ư? Hmm~?” Rino nhìn chằm chằm vào mặt tôi khi nói như vậy.
“Không! Làm gì có chuyện đó!”
“Chà ~ Cậu rất tệ ở khoản che giấu đấy!”
“Im đi, được rồi, hãy đi xung quanh các gian hàng đi nào.”
“Được, được, đi thôi, Kokoa.”
“Đi thôi!”
Cả ba chúng tôi đều tận hưởng lễ hội địa phương. Chúng tôi đã chơi rất nhiều trò chơi khác nhau như bắt cá vàng, tung vòng, và bắn súng để thi xem trong ba người ai là người giỏi nhất, và ăn các món ăn yakisoba và kẹo táo.
***
“Mmm, vui thật đấy!” Rino vừa nói vừa vươn vai.
“Tớ cũng rất vui. Rino, cảm ơn cậu vì mời tớ ngày hôm nay.”
“Không-không thành vấn đề gì ~ Cảm ơn hai người vì đã đi chơi với tớ. Hôm nào đấy lại đi chơi tiếp đi!”
“Ừ! À, tớ phải đi bây giờ rồi …. Hẹn gặp hai người sau!”
Kokoa nói xong và chia tay tôi cùng với Rino.
“Được rồi, cùng đi về thôi.”
“Ừ.”
Rino và tôi bắt đầu đi bộ cùng với nhau tới nhà ga.
“Này Hinata… Tớ luôn luôn tự hỏi, Kokoa học ở trường nào nhỉ?”
“Eh…. Chà, tớ cũng chả biết.”
“Hinata cũng vậy sao? Tớ tưởng cậu sẽ phải biết chứ…”
Tại thời khắc này, tôi bắt đầu nhận ra….
Dạo gần đây, tôi cứ nghĩ rằng mình bắt đầu thân thiết hơn với Kokoa, nhưng tôi nhận ra rằng mình chẳng biết chút gì về cô ấy….
──────────────────────
Hôm nay, mình cùng với Hinata và Rino đi chơi ở lễ hội địa phương.
Chúng mình đã có một khoảng thời gian rất vui vẻ.
Nhưng có một điều mà mình bắt đầu suy nghĩ dạo gần đây…Đó chính là việc bản thân mình cứ vô thức quan sát Hinata.
Cảm giác này, có lẽ nào….
Không, Mình không được phát giác ra cảm xúc ấy.
Chỉ còn 12 ngày cho tới khi kỳ nghỉ hè này chính thức kết thúc.
Tham gia Hako Discord tại
Theo dõi Fanpage