The Summer Day When I Met You

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Let This Grieving Soul Retire ! Woe is the Weakling Who Leads the Strongest Party

(Đang ra)

Let This Grieving Soul Retire ! Woe is the Weakling Who Leads the Strongest Party

Tsukikage

Liệu Cry có thể bình an nghỉ hưu không đây?

146 2600

Chuyển sinh thành đứa con gái dâm loằn rác rưởi muốn bị NTR!

(Đang ra)

Chuyển sinh thành đứa con gái dâm loằn rác rưởi muốn bị NTR!

二本目海老天マン

Hướng đến tham vọng chưa từng thực hiện được trong kiếp trước: "Muốn trở thành một người con gái bị tên đàn ông khác cướp đoạt", cô ta bắt đầu hành trình mới của mình.

121 721

Túc Mệnh Chi Hoàn - Quỷ Bí Chi Chủ 2

(Đang ra)

Túc Mệnh Chi Hoàn - Quỷ Bí Chi Chủ 2

Ái Tiềm Thuỷ Đích Ô Tặc

Phần tiếp theo của tiểu thuyết Quỷ Bí Chi Chủ, một trong những tác phẩm văn học mạng nổi tiếng nhất của Trung Quốc. Câu chuyện lấy bối cảnh vào khoảng 6-7 năm sau sự kiện cuối cùng ở Quỷ Bí Chi Chủ.

116 1156

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

576 30874

Trở Thành Trưởng Ban Tài Chính Của Một Học Viện Trên Bờ Vực Phá Sản

(Đang ra)

Trở Thành Trưởng Ban Tài Chính Của Một Học Viện Trên Bờ Vực Phá Sản

통후추존맛

Câu hỏi: Bạn phải làm gì khi nhân vật chính của tác phẩm gốc trở nên mạnh đến mức phá vỡ dụng cụ đo lường và cả tường nhà trong bài kiểm tra đánh giá cấp bậc?Trả lời: Không, chi phí sửa chữa dụng cụ đ

7 31

One shot - Chap 13: Ngày mà chúng ta nói chuyện với nhau.

Ngày hè hôm ấy khi mà em gặp được anh….

Em ở chính nơi đó bởi vì em muốn kết thêm thật nhiều bạn mới.

Khi mà anh xuất hiện ngay trước mắt em.

Em không quen nói chuyện với mọi người, nhưng em đã lấy hết cam đảm của mình để nói chuyện với anh.

Em làm những điều mà em cần phải làm bởi vì em muốn đảm bảo rằng em không lãng phí phép màu kỳ diệu ấy.

──────────────────────

Sau khi mẹ Kokoa rời đi, tôi quay trở lại căn phòng bệnh viện nơi mà Kokoa đang ở đó.

“Cậu là người lúc vừa nãy,” Kokoa lẩm bẩm ngay khi cô ấy vùa nhìn thấy tôi.

“Chà, tớ đoán là nó cũng khá là vui khi được làm quen với cậu? Tớ tên là Takigawa Hinata.”

“Tên của tớ là Yamaguchi Kokoa.”

Khi chúng tôi giới thiệu xong cho nhau tên của mình, căn phòng bỗng trở nên im lặng đến lạ.

Chuyện này tệ rồi đây… Mình không biết phải nói gì cả.

Mặc dù tôi đã nói chuyện với em ấy rất nhiều trước đây….

“Thật ra, tớ từng được gặp cậu trước đây rồi… Kỳ lạ lắm, đúng không?”

Em ấy trông vô cùng ngạc nhiên khi mà tôi nói như vậy.

“Takigawa-kun cũng thế sao? Thật ra, tớ cũng vậy… Lẽ ra hôm nay mới là ngày đầu tiên mà tớ gặp cậu, nhưng khi mà tớ nhìn thấy cậu, vì một lý do nào đó, tớ cảm thấy tớ đã quen biết cậu trước đây…”

“Kokoa cũng vậy sao?! Vậy thì, cậu có nhớ những cái tên này không? Rino, Sayo, Karin và cả Kensuke nữa. Chúng có quen thuộc với cậu không?”

“Hmm~ Tớ không nghĩ là tớ có… Nhưng tớ có nhớ ra rằng tớ đang chơi với một ai đó trong giấc mơ.”

Liệu em ấy có nhớ ra dù chỉ là một chút?

Tốt quá…

Tôi biết mà, một điều chắc chắn chính là Kokoa đang nằm ở đây chính là người mà đã đi chơi với tôi ngày hôm đó.

Hiện giờ nó là mơ hay thực tại cũng chẳng còn quan trọng nữa.

Những ký ức của những ngày ấy đều là thật.

“Từ những gì mà tớ nhớ được, Kokoa từng chơi với tớ, Rino, Sayo, Karin và cả Kensuke trong suốt kỳ nghỉ hè. Kokoa và tớ gặp nhau vào cái đêm mà lễ hội hè…”

Khi tôi đang nói về những ký ức của tôi, Kokoa nhìn tôi như thể em ấy nhớ được ra điều gì đó.

“T-tớ nhớ ra rồi…”

“Kokoa…?”

“Tớ có một giấc mơ rất dài. Một giấc mơ giống hệt như những gì mà Takigawa-kun đang nói đến vừa nãy.”

“Thật sao?”

“Đúng. Tớ không nhớ rõ lắm, nhưng… Này, nếu cậu không thấy phiền, thì kể thêm cho tớ về kỳ nghỉ hè mà Takigawa-kun nói vừa nãy đi.”

“Tất nhiên là được.”

Đây chính là cách mà tôi kể lại cho Kokoa về những gì đã xảy ra trong kỳ nghỉ hè.

“Hmmm ~ Tớ cảm thấy là tớ có thể nhớ được ra, nhưng tớ không thể… Mà cậu biết đấy, điều này thật kỳ lạ. Tớ mới gặp cậu lần đầu tiên nhưng tớ vẫn cảm thấy tớ đã biết cậu từ lâu rồi.”

“Tớ cũng cảm thấy như vậy nữa…”

Tôi đột nhiên nhớ ra giây phút mà Kokoa đột nhiên hỏi tôi liệu phép màu có thực sự tồn tại không.

Có lẽ rằng tình huống này, ngay thời điểm hiện tại chính là một phép màu?

“Này, Kokoa. CÓ lẽ cậu sẽ nghĩ rằng những gì tớ nói khá kỳ quặc, nhưng cậu có thể lắng nghe cảm xúc mà tớ đang cảm thấy hiện giờ chứ?”

Tôi quyết định nói ra những điều mà tôi không thể nói ngày hôm đó.

“Được.” Kokoa gật đầu với một biểu cảm hiền dịu.

Tôi thở ra một hơi và mở miệng của mình ra rồi nói….

“Yamaguchi Kokoa…. Tớ ──”

Tham gia Hako Discord tại

Theo dõi Fanpage