The Story Of Two People And A Cat

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Sắc Nét Chiến Cơ

(Đang ra)

Sắc Nét Chiến Cơ

ML "Exlor" Duong

"Chào mừng đến với Hệ Thống Thiết kế Chiến Cơ. Vui lòng thiết kế chiến cơ mới của cậu."

133 2913

Oda Nobuna no yabou

(Đang ra)

Oda Nobuna no yabou

Mikage Kasuga

Sagara Yoshiharu bỗng tỉnh dậy và thấy rằng mình đã quay ngược thời gian trở về thời Chiến quốc. Trong ngay phút đầu tiên, cậu ta đã suýt bị giết trên chiến trường.

87 2758

I Got Transported to Another World, but Who Even Summoned Me? ~ Abandoned and Alone, I Use My Cheat Skills to Live Freely ~

(Đang ra)

I Got Transported to Another World, but Who Even Summoned Me? ~ Abandoned and Alone, I Use My Cheat Skills to Live Freely ~

雅楽多

Tasuki Tenma bỗng dưng nhận thấy mình đang đứng trên một đồng cỏ trải dài quá tầm mắt. Có ai đó đã triệu hồi cậu đến thế giới khác cùng với kỹ năng siêu cấp gian lận.

3 4

Thám Tử Bất Tử・Reido Momiji

(Đang ra)

Thám Tử Bất Tử・Reido Momiji

Rei Shizuku

Khi sự thật về vụ án được phơi bày, tôi sẽ cùng cậu thực hiện điều XX cuối cùng.

2 5

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

(Đang ra)

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

Ren Eguchi

Mukouda Tsuyomi, một chàng trai Nhật Bản hiện đại được triệu hồi sang thế giới của kiếm và ma thuật... Cứ tưởng sẽ có những chuyến phiêu lưu vĩ đại đang chờ đợi mình nhưng thực ra Makouda chỉ là một t

3 7

Short story - Chương 07

Masaya nói rằng anh rất bận bịu và từ chối lời mời hợp tác của Riku. Cuối cùng, buổi gặp mặt kết thúc và Riku sắp sửa rời đi. Không như ngày đó, Masaya tiễn Riku đến cửa. Tôi mong sao lúc này sẽ Masaya sẽ kiềm chân Riku lại. Riku đặt giày xuống, xỏ vào và nói, “Xin lỗi vì đã làm phiền anh.”

Masaya chỉ nhìn Riku đã quay lưng với chúng tôi, gương mặt anh méo mó như sắp khóc, và không nói gì cả. Vì thế tôi rú lên.

Riku, đừng đi!

Masaya, giữ Riku lại!

Ngay bây giờ, đừng dối lòng mình và bày tỏ hết với cậu ấy đi!

Tôi rú khàn cả cổ, đến nỗi khó thở. Tôi thở như hết sức. Riku mở cửa, bước ra ngoài, và nhìn tôi cùng chút lo lắng.

“Sora. Đừng làm ồn nữa.”

Masaya nói bằng giọng cáu kỉnh, nhưng tôi không dừng lại. Tôi không dừng lại được. Bởi vì tôi thật vô tích sự và tất cả những gì tôi có thể làm đó là gừ lên. Tôi vẫn chỉ là một con mèo dù cho tôi có cố gắng thế nào. Nó quá đau đớn để đánh đổi.

Tiếng meow trở thành mew, cuối cùng là tiếng khạo khạc, nghe thật nặng nề. Miệng tôi đầy bọt mép. Trước khi mắt tôi chuyển đen, tôi kịp nghe được hai âm thanh.

“Sora!”