Thật dễ dàng để né các mảnh vỡ từ các phần cơ thể của con golem với cơ thể này
Với khả năng cơ thể là『Siêu nhanh nhẹn』nên thông số tốc độ của tôi luôn là tối đa.
Khả năng『Siêu nhanh nhẹn 』 không chỉ đơn giản là về tốc độ di chuyển của bản thân , mà là tất cả mọi thứ liên quan đến tốc độ, bao gồm cả về thị giác và phản xạ, tốc độ lẫn tấn công.
Con Golem khổng lồ vẫn tiếp tục vỡ vụn ra thành từng mảnh vỡ lớn , những mảnh vỡ cơ thể của nó cùng với Igu Jisuta bị hút bởi trọng lực và đang đổ ập xuống sàn nhà .
Trong tình thế nguy cấp ấy khi tôi tập trung ý chí , mọi thứ vào lúc này trông giống như một video đang ở trong chế độ quay chậm vậy
Tôi chạy với tốc độ gần như là tối đa thậm chí còn bỏ lại phía sau một vài dư ảnh và đỡ lấy Igu và đáp xuống mặt đất trước khi cô ấy bị đè nát bởi những mảnh vụn kia .
“Igu Jisuta…!” (Arge)
“Ah…” (Igu)
Tôi có thể thấy miệng cô ấy cố nói tên Cyril, nhưng cô ấy không nói một lời nào.
Ngay cả vào lúc này kể cả khi cô ấy có nhìn tôi như Cyril hay Argento thì điều đó cũng không còn quan trọng nữa , tôi muốn cứu cô ấy.
“Arge-san…!” (Kuzuha)
“Arge-sama…!” (Richelle)
Họ gọi tên tôi, giọng nói của họ như muốn nói tôi là chính mình.
Ngay cả khi tôi không biết tôi sẽ sống như thế nào, nhưng bây giờ tôi là Argento Vampear.
"Tôi sẽ không thua ...!" (Arge)
Đối với tôi, vì Igu Jisuta, vì Cyril vẫn tồn tại bên trong cô ấy. Để không thua, tôi ôm lấy cô ấy.
Với cơ thể ma cà rồng của mình, tôi vẫn có thể chạy trong khi đang chịu thêm trọng lượng của một người khác .
Giống như một thước phim quay chậm , những mảnh vỡ những tảng đá đang rơi trước mặt dường như đang rơi một cách rất chậm hay là tốc độ của tôi quá nhanh ? Sao cũng được nhưng ngay lúc này , tôi đang chạy hết tốc lực trong khi tay vẫn đang ôm lấy Igu Jisuta và tránh tất cả những mảnh vỡ rơi rụng lả tả của cơ thể của golem và để lại phía sau lưng là một đống đổ nát mà trước kia đã từng là xưởng sản xuất Golem.
“Được rồi …!” (Arge)
Tôi tránh tất cả những viên đá vụn rơi xuống và quay lại Kuzuha-chan và Richelle-san.
Kể từ khi con golem đã ngừng di chuyển và không còn một chút sinh khí nào nữ . Igu Jisuta quay mặt nhìn tôi trong vòng tay tôi. Cô ấy không gọi cho tôi bằng tên Cyril nhưng hỏi tôi vì cô ấy vẫn không biết.
“… Cô là” (Igu)
“Argento, Argento Vampear” (Arge)
“… Argento” (Igu)
“Vâng . Rất vui được gặp cô ”(Arge)
“Cyril là… không phải là cô, đúng không” (Igu)
“Chà, tôi không biết liệu Cyril có còn sống hay không, Cyril có thể là lý do tại sao tôi được sinh ra, nhưng tôi là Argento, không phải Cyril” (Arge)
Tôi đã từ chối một cách rõ ràng và nhẹ nhàng đặt cô ấy xuống đất.
Igu Jisuta đang nhìn tôi chằm chằm. Cô ấy không nhìn nhận tôi như là cái bóng của Cyril-san nữa . Cô ấy chắc chắn đang nhìn tôi và nghe những lời của tôi một cách chính xác.
Cuối cùng, chúng tôi đã có thể gặp nhau.
“
… Ừ, đúng rồi, phải không?” (Igu)
"Cô đã hiểu chưa ?" (Arge)
“Vâng, tôi hiểu rồi .… Thật xin lỗi vì đã làm nên một mớ hỗn độn này . . . tôi xin lỗi. Argento ”(Igu)
Cô ấy nhẹ nhàng vuốt tóc tôi khi nói vậy . Bàn tay cô ấy xoa đầu tôi rất dịu dàng là vì cô ấy cảm thấy có lỗi vì đã hiểu nhầm, cô ta cũng có xu hướng giữ lại. Thật lạ tôi cảm thấy rất thoải mái khi mà cô ấy vuốt ve mái tóc của mình như vậy và tôi bắt đầu nói.
“… Ma cà rồng là một sinh vật được sinh ra bởi ma pháp” (Arge)
“… Vâng” (Igu)
“Vậy cô có biết đến một nơi tên là“ Antares ”không?” (Arge)
“… Ah phải , vâng tôi có biết bởi lá thư cuối cùng của Cyril được gửi từ đó” (Igu)
「Antares」 là tên của một thành phố đổ nát nơi mà tôi đã tái sinh.
Đó là nơi đầu tiên tôi đặt chân đến ngay sau khi tái sinh.
Tôi đã được nghe từ tất cả mọi người rằng nơi đó đã bị hủy hoại từ rất lâu trước đây và đó là do có một trận chiến lớn .
Tôi không biết tại sao nó lại xảy ra.
Tuy nhiên, tôi có thể chắc chắn rằng chính Cyril là lý do khiến tôi được sinh ra theo cách này.
“Tôi nghĩ rằng sức mạnh ma thuật mà Cyril để lại là thứ mà đã sinh ra tôi, nhưng đó là tất cả.” (Arge)
“… Chỉ là vậy thôi ư ? ” (Igu)
“Vâng , và đó là lý do tại sao tôi không phải là người mà cô đã tìm kiếm trong một khoảng thời gian dài” (Arge)
“Cô là cô, không phải Cyril. Tên cô là Argento, một con người khác so với cô ấy vẫn còn sống. ”(Igu)
Chúng tôi trao đổi với nhau để xác nhận sự công nhận lẫn nhau.
Tôi vẫn biết cô ấy cứ chờ đợi, suy nghĩ và trân trọng hình ảnh của Cyril trong tâm trí của mình gần như là một thập kỉ .
Cô ấy đã chờ đợi hàng thế kỷ hết ngày này sang ngày khác , quả thực nếu tôi là cô ấy có lẽ tôi sẽ không thể nào mà mà cứ chờ đợi mãi một người mà mình biết rằng sẽ không bao giờ quay lại và điều đó khiến tôi sẽ khóc rất nhiều .
Tuy nhiên, tôi tự hỏi tại sao cô ấy cứ nghĩ đến việc gặp lại Cyril vào một ngày nào đó.
Cô ấy đã trấn giữ đại ngân hàng này, nơi mà để cho người thân yêu của mình có thể quay trở lại.
Tôi chắc chắn cô sẽ ổn thôi
Cô đã làm điều đó từ rất lâu rồi.
Tuy nhiên, ân nhân của cô ấy không phải là tôi.
Tôi không thể là ân nhân của cô ấy và tôi không nên như vậy.
Igu Jisuta ngừng nói và giấu mặt sau mái tóc đỏ của mình.
Tôi đoán cô ấy không muốn tôi nhìn thấy nó.
Nó sẽ tốn thời gian.
Vì vậy, tôi quyết định chờ đợi.
Cô ấy ngẩng mặt lên một lần nữa sau một lúc.
Cô cúi xuống lưng để điều chỉnh đôi mắt của chúng tôi ngang bằng nhau.
“… Cảm ơn, Argento” (Igu)
"Không có gì để phải cảm ơn, tôi xin lỗi vì tôi không thể là ân nhân của cô" (Arge)
"Bởi vì, nếu cô làm điều đó, tôi sẽ mất một điều quan trọng nữa" (Igu)
"Chắc chắn, nếu tôi làm điều đó, cô sẽ quên đi những kỷ niệm của cô về Cyril thực sự" (Arge)
Với cách nói đó, cô ấy thực sự đã hiểu và chấp nhận nó.
Nó sẽ là một câu chuyện sẽ tiếp tục viết tiếp những kỉ niệm đó
Nếu tôi chấp nhận nó, cô ấy sẽ lấp đầy những ký ức mà cô ấy đã xây dựng với Cyril với những kỷ niệm giả tạo.
Nếu lời cảm ơn là với ý định đó, tôi sẽ hoàn toàn chấp nhận nó .
“Tôi đã hiểu rồi, nhưng không phải vậy…” (Igu)
“Fu ~ ni ~ yu?” (Arge)
“… Ôi, tôi không thể chịu đựng được nữa !!” (Igu)
“Fu ~ gyu !?” (Arge)
Tôi đã bị ôm lấy bởi Igu Jisuta với một biểu hiện quá kích động.
Mặt tôi bị ép vào bộ ngực khủng kia , chúng thật mềm mại nên tôi không cảm thấy đau nhưng tôi không thể thở được .
Ngực cô ta to y như Felnote-san và nhấn chìm miệng và mũi tôi.
“Fu ~, gu ~, ūu !?” (Arge)
“Ah… thật đáng yêu! Cô bé giống như Cyril , hay có thể là Imoto-san! ”(Igu)
“Fumo umo ~ !?” (Arge)
“Bởi vì cả chị và em đều sinh ra từ pháp lực của Cyril.
Tôi là một tinh linh nhân tạo được sinh ra trước cả em, một onee-san!
Em là Imouto của tôi! Em thật dễ thương! ”(Igu) (R: Ôi đm, cái tình huống gì đây)
… Làm sao cô ấy có thể đưa ra một quyết định như vậy chứ?
Đúng như dự đoán, tôi không thể dự đoán hành động của con người này
Tôi không nghĩ rằng cô ấy sẽ thể hiện nó theo cách này.
Tôi bị chôn vùi vào một thứ mềm mại và ấm áp và nó dường như đang nuốt chửng cả khuôn mặt của tôi.
Tôi cố gắng đẩy cô ấy ra bằng cách nào đó.
Tuy nhiên, có sự khác biệt về chiều cao và sẽ rất nguy hiểm nếu tôi đẩy cô ấy bằng sức mạnh ma cà rồng.
Mặc dù vậy, điều này là không thể chịu nổi.
“Mu, gu ~ u…” (Arge)
Nó trở nên tồi tệ hơn trong khi tôi đang tự hỏi mình nên làm gì…
Nếu đây là nguyên nhân cái chết của tôi sau khi tái sinh, tôi sẽ cảm thấy có lỗi với Loli-gramp, người phụ trách tôi… Uhm, tôi đang mất dần ... ý thức…
“Làm ơn đừng làm phiền cô ấy nữa - !” (Kuzuha)
“Puha ~ !?” (Arge)
Bốn cô gái cáo nhỏ nhắn kia vội vàng kéo tôi ra khỏi vòng tay Igu Jisuta và cứu tôi khỏi việc suýt tí nữa là bị ngạt thở.
Tôi nhanh chóng hít lấy một hơi thật sâu đầy lồng ngực với bầu không khí trong lành này sau một hồi bị đè bẹp bởi bộ ngực đồ sộ kia . Hương thơm từ Igu Jisuta rất ngọt ngào chạm vào khứu giác của tôi và còn thoang thoảng đây đó trong bầu không khí này .
“Cô sẽ làm gì nếu như điều đó có thể giết Arge-san ! Hãy nghĩ về kích thước của bộ ngực đồ sộ của mình trước khi làm điều đó chứ ! ”(Kuzuha)
“Xin lỗi, em ấy chỉ là… quá dễ thương” (Igu)
Kuzuha-chan thì đang đe dọa Igu Jisuta bằng việc tai và đuôi và tóc của em ấy đang dựng đứng lên.
Bởi vì bốn Kuzuha-chan cũng đang ôm lấy tôi để che cho tôi từ Igu Jisuta, tuy vậy nhưng ngực của Kuzuha đang ép vào mặt tôi lần này, nhưng cái này nó tạo cho tôi một cảm giác đầy khiêm tốn
"Tôi hiểu rằng Arge-san chắc chắn là rất dễ thương, ... hay nói rõ hơn là tôi biết điều đó hơn ai hết, nhưng cô nên cẩn thêm một chút nữa ... !?" (Kuzuha)
“Kuzuha-chan, em nên bình tĩnh lại một chút đó” (Arge)
Em ấy hơi hào hứng và từ vựng của em ấy không được diễn tả rõ ràng.
Ngoài ra, nó hơi nóng khi bốn cô gái vẫn đang ôm tôi.
Với một cú đẩy nhẹ, bốn Kuzuha-chan rời đi.
Haa, thật đau đớn.
Bây giờ, hãy để tôi hít thở không khí và bình tĩnh lại.
Trận chiến đã kết thúc và Igu Jisuta bị thuyết phục.
Không có gì để vội vàng.
"Hãy nói về những thứ khác nhau, trong thời gian này, và lần này là để làm quen với nhau" (Arge)
“… Uhm, đúng vậy.” (Igu)
“Vậy , cảm ơn, Igu Jisuta-san” (Arge)
"Điều tương tự dành cho em, Argento" (Igu)
Cảm giác khá lạ khi mà cái bắt tay của chúng tôi thật nhẹ nhàng và mềm mại.
Cuối cùng, cô ấy cũng có thời gian để nói chuyện và hiểu lẫn nhau . Cô ấy đã quyết định rằng tôi phần nào giống như em gái mình, và cô ấy sẽ dành thời gian và công sức.
Không giống như Kuon Ginji, linh hồn của một chàng trai cô độc hoàn toàn không hiểu chút gì về bản thân mình
“…? Có chuyện gì vậy? ”(Igu)
“Không, không có gì cả” (Arge)
Tuy nhiên, tôi không ghét điều đó.
Ít nhất thì tôi nghĩ vậy.