"Um, fu" (Arge)
Máu đang tràn ra từ vết thương của Felnote-san và lấp đầy miệng tôi.
Đây là lần thứ hai tôi mà tôi được nếm máu trực tiếp như thế này. Điều đó khiến tôi nhận ra lần nữa.
Không chỉ mùi vị của máu mà còn là cảm giác trong răng nanh, môi và lưỡi của tôi trên da và thịt của Felnote-san , đã khá lâu kể từ lần đầu gặp mặt mùi hương quyến rũ và vị ngọt nóng hổi này vẫn không đổi thay gì .
Nó rất thoải mái cho một ma cà rồng.
Cảm giác của cặp răng nanh khi cắn vào làn da trắng mềm mịn kia .
Mùi hương dày đặc và quyến rũ của máu có vị ngọt không ngừng mê hoặc tôi .
Tất cả mọi thứ về hút máu thực sự quả là tuyệt vời.
“~ Um…!” (Felnote)
“N… !?” (Arge)
Tâm trí của tôi dường như đang dần say đi do máu, bị kéo lại bởi giọng của Felnote-san.
Tôi chỉ có thể giữ bản năng hút máu của mình nhưng khi tôi cố gắng kéo nanh của mình ra …
“… Không sao đâu, xin hãy tiếp tục” (Felnote)
“N, fu ~ ai ……ah ka ah puha ~” (Arge)
Tôi nghe theo lời thì thầm của Felnote phả ở bên tai . Và tôi tiếp tục hút máu.
Tôi không thể kiềm chế hành động của mình nữa rồi .
Ngay khoảng khắc mà tôi nhận ra, thì tôi đã ôm chặt lấy cô ấy và đang hút máu rồi .
"Ah . . . ah . ha~"(Felnote)
… Thật ngọt ngào làm sao .
Hương vị ngọt ngào nóng hổi của máu như đang lấp đầy lấy tâm trí tôi và có lẽ nếu như tôi không để ý tôi có thể quên luôn cả việc thở mất , không chỉ vậy mỗi lần mà cổ họng tôi đón nhận dòng máu nóng hổi ngọt ngào đó có cảm giác như toàn thân tôi đang tan chảy ở bên trong vậy .
Mỗi lần khi cặp răng nanh của tôi cắm ngập vào trong làn da mềm đó càng làm cho cơ thể tôi nóng lên và như thôi thúc tôi nhiều hơn
Tôi dùng đầu lưỡi để liếm máu trên vết cắn trên cổ của cô gái ngay trước mặt mình.
Chúng tôi tạo ra rất nhiều tiếng ồn. Tôi nghĩ rằng mọi người sẽ thức dậy nếu chúng tôi tiếp tục làm điều này, nhưng những nỗi lo lắng dần dần bị vị ngọt của máu và những cảm giác khoái lạc xóa nhòa đi
“Ha… thêm nữa, Felnote-san, em muốn nhiều hơn…” (Arge)
"U ~ m ... không sao đâu, Arge ..." (Felnote)
Tôi có cảm giác như cô ấy đang ôm lấy người tôi và vuốt ve đầu tôi.
Và khi tôi nhận ra rằng cô ấy chấp nhận, tôi tiếp tục hút máu nhiều lần hơn và hơn.
"Um, chi ~ yu ... ji ~ yuru, a ha ~ tsu ...... ngon , ... yêu . . . . em yêu ~ điều này ... ♪" (Arge)
“Ku, ~ a… n, em có thể uống nhiều như e, muốn,… đừng giữ lại… um…” (Felnote)
Cô ấy đặt những ngón tay của mình lướt qua tóc tôi.
Thỉnh thoảng cô ấy chạm vào tai tôi, và đôi khi cô ấy xoa lưng tôi.
Đôi khi nó cù, nhưng tôi không ghét nó. Tôi dính vào cô ấy khi tôi hút máu.
“Wa, wa fu …… puha ~” (Arge)
Tôi cảm thấy đầu óc mình dần tê liệt và tôi buông bỏ.
Nếu tôi cứ tiếp tục, nó sẽ nguy hiểm cho Felnote-san. Ngay cả khi đầu óc đã bị dục cảm lấp đầy, tôi vẫn có thể hiểu được sự nguy hiểm của nó và cố ngăn nó lạii.
“… Arge, em ổn chứ?” (Felnote)
“Vâng, em xin lỗi, Felnote-san…” (Arge)
Để nghĩ rằng để cho cô ấy lo lắng cho tôi, mặc dù tôi là người nên chăm sóc cô ấy sau khi tôi hút máu của cô ấy.
Tôi cảm thấy dạ dày mình mình nóng lên như sốt, cơ thể tôi run rẩy, tôi đổ mồ hồi và toàn thân như bị tê liệt vậy.
Felnote-san ôm vẫn ôm chặt lấy tôi như thế và xoa đầu tôi.
Hương vị của máu vẫn còn trong miệng tôi với nước bọt và tôi thở đều và chậm lại
“… Felnote-san. Chị có cảm thấy đau hay gì đó không? ”(Arge)
“Không sao đâu, nó không phải là một vấn đề lớn, so với lần đầu bị hút máu từ rất lâu rồi, như thế này chả là gì.” (Felnote)
"... Khi em hút máu của chị, chị có cảm thấy bất cứ điều gì lạ không?" (Arge)
Cảm giác dành cho người mà ma cà rồng hút máu là điều mà ma cà rồng muốn nhất. Nhớ lại điều đó, tôi hỏi Felnote-san.
“Nó không tệ lắm đâu . Vì vậy, xin đừng lo lắng. ”(Felnote)
"Là vậy sao? … Em rất vui… ”(Arge)
Felnote-san nói với tôi rằng tôi đã không cho cô ấy cảm giác xấu.
Tất nhiên, tôi không có ý định làm cho cảm giác xấu nữa, nhưng tôi cũng không biết về bản thân mình. Tôi rất vui vì tôi không làm cô ấy cảm thấy tồi tệ và tôi rất vui khi uống máu của cô ấy.
Cảm giác hút máu của cô ấy và cảm giác cơ thể của cô ấy đang ôm lấy tôi thật sự rất tuyệt.
Tuy nhiên tôi sẽ không quên những gì tôi phải làm.
Tôi đặt tay quanh vết thương và nói những lời đó.
"Đau đớn ơi hãy biến mất" (Arge)
Ngay cả khi tôi không hiểu khái niệm này, nhưng tôi có thể sử dụng ma thuật này một cách hoàn hảo.
Bởi vì nó là ma thuật mà tôi đã sử dụng nhiều lần kể từ khi tôi tái sinh trong thế giới này.
Những lời nói thu thập sức mạnh phép thuật và tạo ra hiệu quả của phép thuật.
Ánh sáng ma thuật của Felnote-san và ngay lập tức đóng vết thương.
Ma pháp phục hồi .
Nó không phải là một phép chữa lành vết thương đơn giản mà còn có một chức năng để giúp tái tạo máu, vì vậy không cần phải lo lắng về bệnh thiếu máu.
“Cảm ơn, Arge” (Felnote)
"Em mới là người nên nói điều đó ... Cảm ơn Felnote-san" (Arge)
“…… Chị sẽ đưa em lên giường.” (Felnote)
Bởi vì không có lý do gì để từ chối, tôi cũng không có năng lượng để tự đi bằng bản thân mình nữa , nên tôi quyết định ngoan ngoãn lắng nghe theo lời cô ấy. Với ý cảm giác trôi nổi , cơ thể tôi được nâng lên.
Cô ấy đưa tôi đến chiếc giường trong mang dáng vẻ như đang bế một nàng công chúa và nhẹ nhàng đặt tôi xuống chiếc giường mềm mại. Cảm giác khá là thoải mái khi cơ thể nóng như đang sốt được bao bọc trong tấm chăn lạnh .
Tôi đang nhìn Felnote từ trên giường và nói.
“Fuu …… Cảm ơn chị , Felnote-san” (Arge)
"Không có gì đâu" (Felnote)
“Umm ……” (Arge)
Cảm giác được xoa lên đầu thật dễ chịu, tôi nhắm mắt lại một cách hạnh phúc.
Mùi hương ngọt ngào khiến cảm giác cảm giác ở đầu mũi tôi liên tục bị khuấy đảo và mùi này không phải từ máu mà là mùi của Felnote-san.
Chúng tôi có một mối quan hệ khá thân mật, và cô ấy là một người thực sự tử tế.
Nếu tôi nói điều gì đó sai, tôi có thể nghe thấy một phản ứng khá tsurende từ cô ấy , tôi cũng thích thái độ của cô ấy khi cô ta tức giận với tôi. Và cô ấy sẵn sàng mạo hiểm mạng sống của mình để bảo vệ tôi.
Tất cả mọi thứ đều đến từ lòng tốt và điều đó càng khiến tôi quý cô ấy nhiều hơn
Phản ánh trong tầm nhìn của tôi, đôi mắt của cô ấy vì một lý do nào đó mà lúc này không nhìn tôi, nhưng thay đổi ngẫu nhiên đến nhiều nơi khác nhau.
“Felnote-san…?” (Arge)
“Ah… vâng? Arge. Uhm ... Có ổn không khi chị hỏi điều này một chút?
”(Felnote)
“Vâng… là gì vậy…?” (Arge)
Tôi hơi buồn ngủ và muốn ngủ nhưng tôi vẫn đủ tỉnh táo để trả lời một số câu hỏi.
Cặp gò má của cô ấy dần đỏ lên. Đó có phải do hút máu không?
“Chà, về chuyện đó… à, chị không phiền nếu em từ chối lắng nghe những gì chị định nói bây giờ, nhưng…” (Felnote)
“… Nếu đó là yêu cầu của Felnote-san,… em sẽ không từ chối” (Arge)
"Chà , em có chắc chắn không?" (Felnote)
"Vâng ... Bởi vì em luôn gây rắc rối cho chị ... Nếu em có thể trả ơn cho chị bằng cách nào đó, em sẽ làm điều đó ..." (Arge)
Tôi thực sự buồn ngủ. Nhưng tôi tập trung để ý thức không bị những làn sóng buồn ngủ đánh trôi đi.
Tôi phải tỉnh táo cho đến khi tôi nghe xong.
“Cái gì, bất cứ điều gì ư … !?” (Felnote)
“Không, không phải tất cả mọi thứ…” (Arge)
Tôi đã không nói điều đó. Ngay cả với một cái đầu buồn ngủ, tôi phải phủ nhận nó một cách đúng đắn.
Sẽ không buồn cười nếu cô ấy nói với tôi "Em phải làm việc nghiêm túc".
Mục đích của tôi là "Lối sống của tôi là mỗi ngày có người làm đồ ăn cho tôi ba bữa và tôi có thể ngủ bất kì lúc nào tôi muốn"
Tôi không thể từ bỏ nó và tôi không muốn.
“Dù sao thì, nếu đó là yêu cầu của Felnote-san, thậm chí không phải mọi thứ, nhưng em sẽ cố gắng hết sức để giải quyết nó” (Arge)
“… Em có còn tỉnh táo không?” (Felnote)
"Đó là một yêu cầu quan trọng, vì vậy em cần phải tỉnh táo dù thế nào đi nữa" (Arge)
Tôi sẽ gặp rắc rối nếu tôi tạo ra một lời hứa buồn cười nào đó trong cơn mơ màng. Có rất nhiều thủ đoạn để đạt được điều mình muốn. Felnote-san sẽ không làm điều đó, nhưng tôi vẫn cần phải khẳng định điều cô ấy đang nói.
Tôi phải lắng nghe và trả lời đúng.
“Chà, về chuyện đó… à, ừm…” (Felnote)
“…?” (Arge)
“Uhm, em thấy đấy. Bởi vì chị ngủ trên giường từ trước và vì bây giờ cũng hơi lạnh nên chị chỉ nghĩ rằng chúng ta có thể ngủ cùng nhau bởi vì chiếc giường này khá rộng. ”(Felnote)
“Em chấp nhận” (Arge)
Kích thước của những chiếc giường khác là khá nhỏ nên chúng tôi chỉ có thể mỗi người ngủ một giường
Trong số đó, tôi nghĩ rằng giường của tôi đặc biệt lớn, nó phải là của Igu Jisuta-san mới đúng .
Trở về thế giới cũ của tôi nào , chiếc giường của tôi là một chiếc giường cỡ nữ hoàng. (R: phong cách quý tộc là đây chứ đâu)
Và Felnote-san tiến lại gần tôi hơn. Chúng tôi đang nằm trên mặt giường mặt đối mặt với nhau , chúng tôi nằm đủ gần để có thể nghe hơi thở của nhau.
“Felnote-san…?” (Arge)
"Em có nghĩ rằng chúng ta có nên ngủ như thế này không . Ah mà , như thế này không phải ấm hơn sao? ”(Felnote)
“Chà… có thể là như vậy…” (Arge)
"Đúng!? Vì vậy, hôm nay với chị ... ”(Felnote)
“U ~ n?” (Kuzuha)
“… !?” (Felnote)
Những lời của Felnote-san bị gián đoạn bởi giọng nói của Kuzuha-chan.
Rõ ràng, em ấy tỉnh dậy khi nghe thấy giọng nói của chúng tôi.
Felnote-san nhảy lùi lại và lấy một khoảng cách từ tôi ngay lập tức.
Còn Kuzuha-chan người vừa mới phá vỡ bầu không khí đang dịu mắt nhìn quanh và lắc lắc đôi tai của mình một chút .
“U ~… đã sáng rồi (desu ~ không)…?” (Kuzuha)
“Uhm chưa, Vẫn còn đang là nửa đêm, Kuzuha-chan, em có thể tiếp tục ngủ.” (Arge)
“N u… wa i desu ~ không” (Kuzuha)
Sau khi nghe thấy câu trả lời của tôi, Kuzuha-chan lại nằm trên giường. Cơ thể nhỏ nhắn của em ấy chìm vào tấm chăn với những cái đuôi che phần lớn cơ thể của em ấy.
Em ấy dường như dễ rơi vào giấc ngủ.
".... Chị đã được một đứa trẻ ngoan ngoãn cứu.” (Felnote)
“Fue…?” (Arge)
“Không có gì… Arge, làm ơn đi ngủ đi. Bởi vì sẽ rất tệ nếu chúng ta thức dậy muộn vào ngày mai. ”(Felnote)
“… Chị sẽ ổn với cái lạnh à…?”
“Phải, bởi vì chị có thể đắp lên cơ thể bằng cái chăn này bằng một cách nào đó, thế nên được rồi ... Đừng lo lắng cho chj.” (Felnte)
Tôi không hiểu rõ, nhưng nếu cô ấy nói cô ấy sẽ ổn thì tôi không nên lo lắng về điều đó.
Tôi tự hỏi về những gì cô ấy định nói, nhưng tôi cảm thấy buồn ngủ, vì vậy tôi không còn lo lắng về điều đó nữa.
Cảm giác hài lòng về việc được thỏa mãn việc hút máu sau một khoảng thời gian dài khiến cho mong muốn được ngủ của tôi dần tăng lên. Nó giống như buồn ngủ khi bạn no.
“Chúc ngủ ngon, Felnote-san” (Arge)
Sau đó tôi bắt đầu ngủ.
Tôi nghĩ rằng cô ấy đã ngủ rồi, nhưng Felnote-san vẫy tay với tôi và trả lời.
Tôi hài lòng với điều đó và tôi nhắm mắt lại.
Sự ấm áp của máu trong dạ dày khiến tôi rơi vào giấc ngủ ngay lập tức.
.