Buổi sáng tốt lành nhé, mọi người. Tôi là Chloe và hiện đang là hầu gái độc quyền của Lei-sama.
Đã 2 năm trôi qua kể từ lúc tôi bắt đầu phục vụ trong Nhà Runwalker.
Leivelt Runwalker-sama dã phát triển rất nhanh tính từ khi tôi phục vụ cậu ấy vào một năm trước, lúc cậu chỉ vừa mới được sinh ra.
Bất ngờ tiếp nối nhau từ ngày này qua ngày khác, nếu tôi tiếp tục là một mạo hiểm giả như tôi đã từng thì... tôi không nghĩ mình sẽ có được cuộc sống mỗi ngày như vậy.
Nếu bạn muốn nghe tôi kể một chút về quá khứ của bản thân thì, tôi chỉ là một thường dân bình thường sống tại trại trẻ mồ côi.
Tất nhiên là trước kia tôi cũng có cha mẹ, đó là một cặp vợ chồng với cha tôi là con người và mẹ tôi là một miêu nhân. Trong thế giới này, kết hôn giữa những loài khác nhau, dù ít nhưng vẫn có, việc sinh ra một đứa trẻ cũng vậy.
Nhưng vào 15 năm trước, khi tôi chỉ vừa tròn 2 tuổi, trong lãnh thổ Margrave nơi đây, Đại quân quái vật xuất hiện, chúng thường xâm phạm khoảng mười năm một lần. Cả cha mẹ tôi đều cùng tham gia cuộc tổng hành quân và một đi không trở lại.
Cha mẹ là gia đình duy nhất của tôi, có vẻ như tôi không hề có bất kỳ người thân nào, do đó tôi được người lãnh đạo trại trẻ mồ côi tiếp nhận. Nỗi đau đớn tuyệt vọng khi biết rằng cha mẹ mình đã chết, thêm vào đó cái tuổi còn non dại của mình lúc bấy giờ, ký ức của tôi về khoảng thời gian đó khá mờ nhạt.
Khi tôi lại có thể nhận thức những gì đang diễn ra xung quanh mình, tôi đã trở thành người điều hành cho đám trẻ con tự bao giờ. Trẻ con từ 5~10 tuổi được người hướng dẫn dạy dỗ, chúng học tập và giúp đỡ bên trong trại trẻ mồ côi, còn những đứa trẻ trên 10 tuổi thì đang làm thêm một số việc, ra ngoài và kiếm tiền.
Có lẽ bởi vì tôi không thể hiện quá nhiều cảm xúc trên gương mặt của mình, tôi được nhìn nhận là đã trưởng thành hơn một chút, nhờ thế mà mọi người tin tưởng giao nhiều việc khác cho tôi.
Trong lúc tôi chăm sóc cho những đứa trẻ con và học tập, cuối cùng tôi cũng đạt đến độ tuổi có thể làm việc, tôi 10 tuổi. Ngay cả khi tôi nói về việc làm, chúng có đủ loại.
Trong nhiều loại công việc khác nhau, tôi đã chọn làm một Mạo hiểm giả. May mắn thay, tôi di chuyển rất tốt, trong việc đó thì miêu tộc thuộc top đầu, đó là lý do tôi chọn công việc này, hơn nữa có rất nhiều yêu cầu trong lãnh thổ Bá tước như tiêu diệt quái vật, thu thập thảo dược, ....v....v....
Trại chủ không thích nó, nhưng cuối cùng ông ấy cũng đầu hàng và đành ủng hộ tôi. Tôi không có lời nào khác ngoài lòng biết ơn với ông ấy.
Ngoài ra, trong số những mạo hiểm giả cũng có những người đến từ trại mồ côi như tôi, mỗi ngày tôi đều kiếm tiền và học những điều về mạo hiểm giả từ họ.
Vào một ngày nào đó sau khi tôi đã làm mạo hiểm giả được 4 năm, một đại quân quái vật xuất hiện, đây là lần thứ 2 kể từ lúc tôi sinh ra.
Đại quân lần này có số lượng gấp đôi trước đó, nó đã trở thành một cuộc chiến thảm khốc.
Trong cuộc chiến đó, không chỉ quân đội của Lãnh chúa, cả những mạo hiểm giả cũng bị buộc phải tham gia và tôi, là một trong số họ.
Những người tôi đã gặp lúc đó là người sẽ kế nhiệm lãnh thổ Bá tước, Sieg-sama và vợ của ngài ấy, Eris-sama.
Sieg-sama đang hỗ trợ Lãnh chúa hiện tại với vai trò như một trợ lí kiêm lãnh đạo quân đội, Eris-sama là chỉ huy của quân đoàn pháp sư với tư cách là một pháp sư hàng đầu. Tôi vốn đã được sắp xếp để tiếp nhận chỉ thị vào đơn vị quân tiên phong nhưng vì tôi mang khả năng trên mức trung bình trong số các mạo hiểm giả nữ, thành ra tôi được chọn làm người hộ tống cho Eris-sama.
Trong khoảng thời gian đó, tôi đã trò chuyện được với Eris-sama. Ban đầu tôi có hơi dè dặt bởi vì cô ấy là một quý tộc, nhưng bởi Eris-sama là một người đáng yêu, thêm nữa là cô ấy nói muốn trở thành bạn bè với tôi, tôi nghĩ rằng mình đã mở lòng hơn trước.
Mặc dù không ngoài dự đoán khi tôi thực sự rất ngạc nhiên lúc cô ấy nói muốn làm bạn với tôi.
''Eris-sama. Tôi nghĩ tốt hơn là người đừng nên đến gần một kẻ hộ tống và đồng thời là một thường dân như em. Những người xung quanh có thể sẽ bàn tán những điều không hay khi người gần gũi với một kẻ tầm thường.''
''Cứ để những kẻ xung quanh nói bất cứ điều gì mà chúng muốn. Bởi vì em và tôi là bạn mà!''
''Eh! Bạn!?''
''Đúng. Đã được tầm một tuần kể từ khi xuất hiện đại quân quái vật này rồi mà, mỗi ngày, hai chúng ta cùng trò chuyện, cùng chiến đấu bên nhau. Nói cách khác, là chiến hữu! Chẳng nhẽ Chloe không muốn làm bạn với tôi hay sao?''
Khi được nghe cô ấy nói điều đó, niềm hạnh phúc to lớn trào dâng trong tôi, nó gần như đã làm tôi khóc, nhưng cuối cùng bằng một cách nào đó, tôi đã kiềm được nó. Mặc dù rất ngượng khi những người hộ tống khác nhìn thấy cảnh tôi vùi mặt vào gối trong vui sướng.
Cuối cùng, đại quân quái vật cũng kết thúc vài ngày sau đó.
Bởi vì đại quân lần này kéo dài gấp đôi lần trước, thành ra thương vong cũng khá nặng nề. Người chịu thiệt hại nặng nề nhất là cha của Sieg-sama, vị cựu lãnh chúa - ông đã chết vì thương tích quá mức nghiêm trọng. Và thế, Sieg-sama kế vị và dồn hết tâm tư vào việc tái thiết lại lãnh thổ Bá tước bị tổn hại sau cuộc chiến. Bởi vì Eris-sama cũng hỗ trợ như một người phụ tá, thành ra sau đó, tôi đã không còn gặp Eris-sama nữa.
Sau khi đại quân quái vật chấm dứt, tôi cũng đã quay trở lại như một mạo hiểm giả. Bởi vì số lượng quân lính bảo vệ trật tự đã giảm, có rất nhiều yêu cầu từ quân đội như tiêu diệt quái vật hay diệt trộm cắp, tôi đã chủ động đảm nhận nó. Tôi cũng muốn giúp đỡ Eris-sama và mọi người, cho dù là gián tiếp đi chăng nữa.
Sau đó một năm, có một ngày tôi đã hoàn thành yêu cầu mạo hiểm giả và trở về trại trẻ mồ côi.
Khi tôi về đến trước trại trẻ, một cỗ xe ngựa xa hoa lộng lẫy đang đứng ở đó. Tôi nghĩ rằng có một số quý tộc đến thăm và bước vào, ở đó, tôi nhìn thấy trại chủ và Eris-sama.
Thật sự, tôi đã rất ngạc nhiên.
''Eris-sama! Sao người lại ở đây!?''
''Ara! Lâu rồi nhỉ, Chloe! Em vẫn đang làm tốt chứ?''
''Vâng. Em vẫn đang ổn, nhưng có vấn đề gì hay sao ạ?''
''Hôm nay tôi đến đây với một yêu cầu cho em, Chloe.''
''Một yêu cầu cho em sao?''
Bộ có điều gì tôi có thể làm à?
''Đúng vậy! Yêu cầu là, tôi muốn em trở thành hầu gái độc quyền cho đứa bé mà tôi sẽ sinh vào năm tới.''
Eris-sama nói vậy trong khi âu yếm bụng của cô ấy.
''Người đang có thai sao ạ! Xin chúc mừng! Nhưng em, một mạo hiểm giả chưa bao giờ thực hiện những việc mà người phụ nữ phải làm không thích hợp để làm một hầu gái độc quyền cho đứa trẻ của người đâu, Eris-sama.''
Khi tôi nói thế, Eris-sama phồng má lên với 'pukuu'. Dễ thương thật, nhưng ngay cả khi người làm khuôn mặt như thế thì em vẫn nghĩ mình thực sự không thích hợp đâu.
''Eh ~, nhưng nếu là Chloe thì tôi sẽ có thể tin tưởng và khi có chuyện gì đó không hay xảy ra, tôi vẫn có thể dựa vào cô như một người hộ vệ. Còn về công việc của một hầu gái thì sẽ ổn thôi nếu em bắt đầu học từ bây giờ!''
Tôi thực sự rất vui khi bản thân được tin tưởng, nhưng.....
''Làm ơn đi mà! Hãy nghĩ cho đứa trẻ sắp sinh của tôi!''
Uu! Nếu cô ấy nói thế thì tôi sẽ không thể nào từ chối được!
''Em hiểu rồi! Em sẽ vui vẻ chấp nhận việc trở thành một hầu gái. Nhưng thật sự có ổn không khi em chẳng biết tí gì về bổn phận của một hầu gái?''
''Yay ~! Cảm ơn nhé, Chloe! Nếu là về bổn phận hầu gái thì đừng có lo. Tôi đã nói với một người siêu kỳ cựu - hầu gái trưởng dạy em mọi thứ một cách thật nghiêm túc rồi!''
Rồi xong, tôi chả còn biết nói gì nữa....
Ngay sau đó, tôi chuyển đến khu nhà dành cho hầu gái của gia đình Bá tước, và cuộc sống của tôi thay đổi kể từ đó. Tôi đi gặp hầu gái trưởng ngay khi vừa chuyển đến và cô ấy đúng thật sự là rất nghiêm khắc.
''Vậy, cô là người được chọn bởi Eris-sama. Tôi là Anne, hầu gái trưởng. Tôi sẽ biến cô thành một hầu gái độc quyền cho đứa trẻ sắp được sinh ra. Hân hạnh làm quen.''
''Vâng. Tên tôi là Chloe. Xin hân hạnh làm quen.''
Từ ngày hôm đó, tôi đã phải học đủ thứ cần thiết về bổn phận của môt hầu gái. Nhớ lại thì, tôi nghĩ lúc đó thực sự rất khó khăn. Lúc đó, tôi đã phải ghi nhớ mọi thứ trong tuyệt vọng.
Và rồi, sau khi đã trở thành một hầu gái thực thụ, ngày mà tôi luôn mong chờ trong lo lắng đã đến trong nháy mắt.
Nó đến ngay khi Eris-sama đang trong bữa ăn sáng, tôi đã chạy đi gọi nữ hộ sinh ngay lập tức, đó đúng là một buổi sáng đầy náo động.
Sieg-sama, dẫu cho đây là lần thứ tư ngài ấy gặp phải chuyện này, anh ấy vẫn thấy căng thẳng, tôi cũng muốn giúp đỡ nhưng... tôi đã phải bỏ cuộc vì bản thân không có chút kinh nghiệm nào và chẳng biết làm gì cả.
Mặc dù phải cảm ơn nữ hộ sinh và hầu gái trưởng, chúng tôi đã có thể vượt qua chuyện này bằng một cách nào đó.
Một thằng bé kháu khỉnh được sinh ra. Cậu nhóc được đặt cho cái tên Leivelt. Khi tôi đang nghĩ về việc mình sẽ phục vụ đứa trẻ này, Eris-sama đã nói
''Này, Chloe! Đây chính là Leivelt, đứa trẻ mà em sẽ phục vụ. Nào, bế thằng bé đi.''
Khi tôi bế Lei-sama từ tay Eris-sama, lòng tôi tràn đầy hạnh phúc, tôi không tài nào diễn tả được nó. Khi Lei-sama nói 'Ai ~!' kèm với một nụ cười về phía tôi, bị hạnh phúc áp đảo khiến tôi chẳng thể kiềm được những giọt lệ trên khóe mi.
Vào lúc đó, tôi đã thề sẽ phục vụ Lei-sama suốt quãng đời còn lại của mình.
Hiện tại đã là một năm sau khi Lei-sama được sinh ra, cậu ấy đã trở thành một đứa trẻ vô cùng tinh nghịch.
Cậu ta đã đi đến khắp nơi ngay sau khi bò được, mặc dù tràn đầy năng lượng là tốt, tôi nghĩ trái tim mình đã ngừng đập khi cảnh tượng cậu bị những chôn vùi dưới những quyển sách trong kho bày ra trước mắt.
Mặc dù cậu ta luôn thờ ơ sự lo lắng của Eris-sama và tôi, có lẽ vì tiếng khóc của Eris-sama hiệu quả đúng như mong đợi, cậu ấy đã gật đầu một cách ngoan ngoãn.
Sau đó, cậu ấy đã không bén mảng đến kho sách nữa, điều đó khiến tôi thấy thật nhẹ nhõm.
Gần đây, thói quen hằng ngày của cậu ấy chuyển thành vuốt ve đuôi của tôi. Cậu ta đeo bám tôi rất nhiều, nhiều đến mức khiến tôi phải nghĩ 'Cậu thực sự muốn sờ nó đến mức đó à!?' nhưng, bằng cách này hay cách khác, tôi đã giấu nó đi.
Cảm giác lúc cậu ấy vuốt ve nó thật sự mà nói thì, nó rất 'phiêu'. Nhưng có một cảm xúc khó có thể diễn tả được khi tôi càng biểu hiện điều đó ra thì cậu ta càng cố gắng vuốt ve nó nhiều hơn nữa.
Khi tôi đung đưa đuôi của mình đi, cơ thể Lei-sama cũng lắc lư theo nó và cố vung vẩy đuôi tôi. Chỉ cần nhìn vào cảnh đó thôi cũng đã làm biểu cảm trên gương mặt tôi dịu dàng hơn rất nhiều, nhưng tôi rồi tôi đã chịu đựng được nó.
Và cuối cùng! Lei-sama, cậu ấy gọi tên tôi! Lần đầu tiên cậu ấy nói chuyện là với tôi!
Tôi đã rất ngạc nhiên và điên cuồng lao đến chỗ Eris-sama để báo cáo nó, hai chúng tôi đã ăn mừng khắp chốn trong khi liên tục 'Kyaa kyaa'. Ngẫm lại thì, hình như lúc đó nó hơi sai sai.
Và rồi, kể từ lúc Lei-sama nói, ngày xác nhận trạng thái đã đến! Lei-sama là con của Sieg-sama và Eris-sama, hai người họ đều là những người tài năng nên Lei-sama nhất định cũng sẽ vô cùng xuất chúng.
Mà ngay cả khi xảy ra một trường hợp ngoài dự đoán đi chăng nữa, tôi cũng sẽ phục vụ Lei-sama suốt quãng đời còn lại của mình! Làm ơn hãy hòa thuận thật tốt với tôi kể từ bây giờ nhé, Lei-sama!
Từ giờ mình sẽ giữ nguyên Margrave vì theo tìm hiểu được, Margrave là một dạng lãnh chúa có lãnh thổ nằm ở vùng biên giới ngăn cách với nước láng giềng, có thể coi đó là một tấm chắn nếu xảy ra chiến tranh. Nếu dịch ra thì sẽ là 'Lãnh chúa biên giới' nghe kỳ kỳ, mà để Bá tước thì lại trùng với chức khác.