The Novice Alchemist's Store

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tenchi muyo GXP

(Đang ra)

Tenchi muyo GXP

Kajishima Masaki

Tenchi Muyo GXP theo chân Yamada Seina, một cậu bé tuổi teen sống ở vùng nông thôn Okayama người vô tình gia nhập Cảnh sát Thiên hà do bản thân có thiên hướng xui xẻo và bị gia đình ép buộc. Chẳng bao

37 325

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

290 7615

Children of the Holy Emperor

(Đang ra)

Children of the Holy Emperor

카페인나무s

Tréo ngoe chồng chất éo le, câu chuyện của Thánh hoàng cùng đàn con thơ bất ổn của anh ấy là như vậy đó.

21 202

Tớ biết mọi thứ về cậu, nên tớ sẽ làm bạn gái của cậu nhỉ?

(Đang ra)

Tớ biết mọi thứ về cậu, nên tớ sẽ làm bạn gái của cậu nhỉ?

Kaname Aizuki

Một bộ romcom chứa đầy những mối liên kết bị bỏ lỡ giữa một cô gái thông minh, xinh đẹp không thể thổ lộ cảm xúc của mình và một chàng trai có khả năng đặc biệt nhưng mất niềm tin vào tình yêu!

18 170

I Parry Everything: What Do You Mean I’m the Strongest? I’m Not Even an Adventurer Yet!

(Đang ra)

I Parry Everything: What Do You Mean I’m the Strongest? I’m Not Even an Adventurer Yet!

Nabeshiki

Con đường của vị anh hùng vẫn còn dài và gian khổ, nhưng nếu có điều gì mà Noor không hề sợ, đó sẽ là sự cố gắng không ngừng.

23 560

Boushoku no Berserk ~ Ore dake Level to Iu Gainen wo Toppa Suru ~

(Đang ra)

Boushoku no Berserk ~ Ore dake Level to Iu Gainen wo Toppa Suru ~

Isshiki Ichika

Dần dần, một người vốn bị đối xử như đống rác rưởi, bị xã hội ruồng bỏ; bắt đầu vực dậy và ngẩng cao đầu. Phá vỡ khái niệm “level” - thứ đang chi phối cả thế giới này, anh gieo rắc nỗi sợ với sức mạnh

153 10644

Tập 04: Vị khách rắc rối - Chương 03: Chuyến thăm của nhà nghiên cứu II

“Kỳ nhông lửa á…? Anh chắc chưa?”

“Chắc chứ. Chắc chắn phải là Kỳ nhông lửa! Anh nghe nói rằng có một hệ sinh thái của chúng trên ngọn núi lửa gần đây.”

“Đúng vậy, nhưng trước kia bọn em từng hạ một con rồi, và em cũng không biết còn con nào ở núi lửa không. Chúng hiếm khi sống thành đàn lắm.”

“Anh biết, Leonora-san kể rồi. Đừng lo, anh đã nghiên cứu một quần thể Kỳ nhông lửa khác ở khá xa đây, và anh tới đây để tìm hiểu về cái hang chúng sống.”

“Thế ạ? Vậy tại sao anh không làm thế khi nghiên cứu quần thể kia?”

Dù tôi không biết cái nơi anh ta nhắc tới, song rõ ràng ảnh có cơ hội để nghiên cứu ở chỗ đó mà, đâu cần phải tới một nơi hẻo lánh như này.

Khi tôi hỏi vậy, Nord-san lúng túng trả lời.

“Em nói đúng, vấn đề là… những người trong đoàn hộ tống của anh đã bị thương trước khi anh có cơ hội tìm hiểu cái hang. Anh đã cố tìm một đoàn hộ tống khác nhưng chẳng ai ở khu vực đó muốn cả.”

“Eh…?”

Họ bị thương…? Và không ai muốn giúp anh ta ư…?

Tôi thấy chuyện này càng ngày càng bất ổn…

Leonora-san nói rằng tôi có thể khước từ anh ta nếu nhận phải yêu cầu quá khó, nên…

Thấy khuôn mặt nghi ngờ của tôi, Nord-san vội vã xua tay.

“À, không phải như em nghĩ đâu! Đoàn hộ tống đâu có bị thương nặng, với lại anh có trả tiền đầy đủ cho bọn họ mà. Anh cũng chẳng đòi hỏi gì quá lố, nên em đừng lo. Tuy nhiên, em thấy đấy… chúng ta cần phải có đầy đủ trang thiết bị để đến ngọn núi lửa đúng không? Mấy thứ đó rất đắt. Dù anh có kiếm được tiền từ những đề tài nghiên cứu đấy, song không giàu tới mức mua được chúng đâu.”

Ý anh ta là Áo choàng kháng nhiệt hả?

Đúng là không có nó thì khó có thể lên được đỉnh ngọn núi lửa.

“Vả lại, anh cũng muốn xem xét bên trong cái hang, nên tốt nhất là không có con Kỳ nhông lửa nào ở đó, đúng không?”

“Em hiểu rồi. Em đã giết con Kỳ nhông lửa trên núi, và em cũng có đầy đủ đồ dùng cần thiết. Vậy nên anh mới tới đây.”

“Chính xác!”

“Vậy… anh muốn em hộ tống ư? Cái đó…”

“Không không. Anh biết là sẽ rất khó để thuê một giả kim thuật sư như em hộ tống mình. Tuy nhiên… em có thể giới thiệu một số Collector muốn nhận công việc này không?”

“Ừm, em nghĩ là có…”

Thường thì một người không thể nào đánh lại Kỳ nhông lửa, mà phải cần cả cả một tổ đội.

Nord-san biết tôi đã đánh bại Kỳ nhông lửa, nên có lẽ anh ta đã nghĩ rằng những Collector trong làng đã giúp tôi. Đúng vậy, Iris-san và Kate-san là Collector. Tuy nhiên, tôi không nghĩ rằng họ sẽ muốn quay lại nơi đó, mặc dù chúng tôi đã đánh bại con quái vật.

Thằn Lằn Dung Nham không phải là mối nguy hiểm duy nhất. Rất có khả năng Gấu Xám Hỏa Ngục đã quay lại.

Nhiệm vụ này xem ra ẩn chứa rất nhiều rủi ro…

“Hmmm… em có thể giới thiệu một số Collector cho anh, còn nhận công việc này hay không thì sẽ tùy thuộc vào họ nhé.”

“Dĩ nhiên rồi. Anh đâu có thể ép buộc được. Tuy nhiên, anh sẽ cố gắng thương lượng với họ! Cảm ơn em, Sarasa-kun!”

Nord-san cảm ơn tôi và cười tươi rói, nhưng tôi vẫn chưa thể xóa đi sự lo lắng trong lòng, chỉ đành đáp lại bằng nụ cười khô khốc.

***

Sau khi Nord-san rời khỏi cửa hàng, tôi gọi cho Leonora-san bằng Hộp thoại để xác nhận thông tin.

“Chào cô, Leonora-san.”

“À, Sarasa-chan đó à! Cô chắc kèo cuộc gọi này là do một nhà nghiên cứu kì lạ mới ghé thăm cửa hàng của cháu đúng không?”

“Eh? Vậy Nord-san đúng là người quen của cô ạ?”

“Chứ sao nữa. Cậu ta là loại người sẽ quên sạch mọi thứ xung quanh khi bắt tay nghiên cứu. Nếu yêu cầu của cậu ta quá sức mình thì cháu cứ thẳng thừng từ chối, còn nếu thấy rằng có thể giúp được thì đừng ngần ngại gì nhé.”

“Vâng ạ. Cháu chỉ gọi để xác nhận thôi ạ. Xin lỗi vì đã làm phiền cô.”

“Không sao đâu. Vậy cháu lo cho cậu ta nhé.”

Nói xong, Leonora-san ngắt kết nối.

Được rồi, vậy giờ thì tôi có thể an tâm– Không, vẫn chưa được…

Dù nghĩ kiểu gì thì tôi vẫn có cảm giác Nord-san sẽ mang lại cả tá rắc rối cho chúng tôi. Mong rằng dự cảm đó là sai…

Mà tôi đã hứa sẽ giới thiệu Iris-san và Kate-san cho anh ta rồi, không thể để ảnh thất vọng được.

Giờ thì tôi chỉ cần ngồi đợi thôi.

Ngày hôm sau, Iris-san, Kate-san và tôi ngồi đợi trong căn phòng khách mới được “xây” - thực ra chỉ là nhà kho chứa gỗ nằm ở bên cạnh cửa hàng được cải biên lại thôi. Nó nằm trong căn nhà, nhưng chỉ có thể đi từ bên ngoài vào. Vì vậy, tôi đã nhờ Geberg-san làm một cách cửa để chúng tôi có thể đi từ khu vực cửa hàng sang.

Tôi quyết định làm vậy vì phòng khách là thực sự cần thiết. Tôi không thể nào để khách của mình ngồi quanh bàn ăn như lúc Adelbert-san và Katerina-san tới được. Mặc dù chúng tôi cũng có một cái bàn ở cửa hàng để uống trà, song nó rất nhỏ. Vả lại, chúng tôi không thể bàn bạc chuyện thứ riêng tư ở ngay trong cửa hàng được.

“Tìm hiểu về hệ sinh thái của quái vật à? Tôi chưa bao giờ tưởng tượng được rằng có người nghiên cứu cái đó đấy.”

“Tớ cũng vậy. Chủ cửa hàng-san, anh ta là loại người như nào vậy?”

“Hmm… Rất kì quặc, nhưng đầy tham vọng.”

Nord-san là một nhà nghiên cứu thực sự tâm huyết, song vẻ ngoài bừa bộn khiến anh ta trông có chút đáng ngờ.

“Kì quặc à…?”

“Ừm… anh ta là người quen của Leonora-san nên chắc cũng không tới nỗi nào đâu…”

Tuy nhiên, theo những gì mà tôi nghe được từ Leonora-san, tôi thấy anh ta là một người rất khó đối phó…

Sau khi đợi thêm một lúc, Nord-san đã tới cửa hàng và bước vào phòng khách, với mái tóc bù xù và bộ quần áo xộc xệch chẳng khác gì hôm qua.

Anh ấy đã ở lại quán trọ của Diral-san vì đó là quán trọ duy nhất trong làng.

Diral-san ghét những kẻ ở bẩn, chứ không có ác cảm gì với người lộn xộn nhỉ.

“Chào Sarasa-kun.”

“Nord-san, mời anh ngồi.”

Nord-san ngồi xuống, nhìn sang Iris-san và Kate-san.

“Vậy đây là hai người đã giúp em đánh bại con Kỳ nhông lửa?”

“Vâng. Nếu không có họ, em chẳng thể làm được gì cả.”

“Ra vậy. Rất vui được gặp hai em. Anh là Nordrad Evans, cứ gọi là Nord.”

“Em là Iris.”

“Và em là Kate.”

“Đúng là chúng em đã giúp Chủ cửa hàng-dono tiêu diệt con quái vật đó. Tuy nhiên, cô ấy đã gánh hầu hết mọi thứ, nên nếu có chạm mặt một con Kỳ nhông lửa khác thì chúng ta không thể giết được nó đâu.”

Iris-san nói trước, mong rằng Nord-san đừng hi vọng quá nhiều với họ. Tôi tưởng anh ta sẽ thất vọng lắm, nhưng anh ấy lại cười và gật đầu.

“Không sao đâu, anh hiểu. Dĩ nhiên là anh không muốn hai người phải chiến đấu với một con Kỳ nhông lửa, và cũng không cần phải mạo hiểm mạng sống để bảo vệ anh. Dù anh là một nhà nghiên cứu, song anh vẫn chăm chỉ rèn luyện bản thân hằng ngày. Đâu thể di chuyển khắp nơi để nghiên cứu nếu không đánh nổi một lũ côn đồ hay quái vật trên đường, đúng chứ?”

“Miễn là không bị một đàn quái vật bao vây thì em nghĩ anh sẽ sống sót thôi, cơ mà… anh thực sự cần hộ tống ạ…? Em thấy cơ thể anh cũng cứng cáp phết.”

“Ồ, em nhận ra à?”

Vừa nở nụ cười hạnh phúc, Nord-san vừa duỗi tay ra, tạo dáng lực sĩ, làm lộ ra cánh tay khẳng khiu đầy cơ bắp của mình.

Tôi biết anh ta chỉ muốn khoe khoang chút thôi, nhưng đó đâu phải là cảnh tượng đẹp đẽ gì mà nhìn cơ chứ…

May thay, anh ta đã bỏ tay xuống và không tạo thêm cái dáng nào nữa.

“Anh rất tự tin vào kĩ năng của mình, nhưng khi đã tập trung khảo sát thì anh sẽ chẳng để tâm tới môi trường xung quanh nữa đâu.”

“Vậy anh cần người bảo vệ mình khi đang làm việc sao?”

“Chính xác!”

Nếu quá tập trung vào thứ gì đó thì chắc chắn khó có thể quan tâm tới mọi thứ xung quanh. Thỉnh thoảng tôi cũng như vậy nên tôi thừa hiểu điều đó.

Lại nói, kể cả bạn có thể chạy nhanh tới mấy thì khi bị phục kích cũng khó mà thoát được. Tuy nhiên, khi làm việc, bạn sẽ có cảm giác an toàn hơn nếu xung quanh có người bảo vệ mình.

“Em hiểu công việc rồi. Tuy nhiên, bọn em cần biết tiền công để xem xét có nên nhận việc hay không.”

“Dĩ nhiên rồi. Ừm, anh không thể trả nhiều, nhưng…”

Nord-san bắt đầu xoa cằm suy nghĩ.

Những nhà nghiên cứu không đi săn nên không thể kiếm tiền bằng cách bán nguyên liệu. Đã thế, tôi nghĩ rằng họ khó mà giàu có nhờ nghiên cứu của mình.

Vì thế, tôi cứ tưởng Nord-san sẽ trả công khá rẻ. Song…

“Hai mươi đồng vàng mỗi người cho một ngày thì sao?”

“Hai– Thưa ngài, ngài đã có hai cận vệ đáng tin cậy đây ạ!” (Iris)

Tham gia Hako Discord tại

Theo dõi Fanpage