“Đây là hậu quả sau trận chiến á?”
“Vâng. Khi bọn em chiến đấu với Kỳ Nhông Lửa, Chủ cửa hàng-dono đã dùng một phép thuật hệ băng cao cấp để đóng băng nó.”
“Sức mạnh phép thuật khủng khiếp tới mức toàn bộ khu vực này bị đóng băng hoàn toàn luôn.”
Nghe những lời hai cô gái nói, Nord mở to mắt ngạc nhiên. Anh ta nhìn xung quanh, rồi chỉ vào dòng sông dung nham.
“Kể cả cái này cũng thế?”
“Vâng. Nó cũng bị đóng băng luôn.”
Nord thở dài kinh ngạc khi tưởng tượng tới cảnh đó.
“Thật không thể tin được… Dù đã biết em ấy là đệ tử của giả kim thuật sư bậc thầy, nhưng dường như sức mạnh của em ấy vẫn quá sức tưởng tượng của anh.”
Thấy biểu cảm ngạc nhiên của Nord khi nói vậy, Iris và Kate chỉ biết nhìn nhau.
“Mạnh vậy cơ ạ?”
“Tất nhiên rồi. Kỳ Nhông Lửa yếu trước phép thuật hệ băng, nên dùng nó để tiêu diệt chúng là hiệu quả nhất, nhưng anh nghĩ phép thuật của Sarasa-kun còn mạnh hơn cần thiết. Cô ấy thậm chí còn đóng băng cả dung nham. Thật đáng kinh ngạc.”
“Xem ra Chủ cửa hàng-san xuất sắc hơn chúng ta tưởng.”
Iris và Kate chưa chạm mặt nhiều giả kim thuật sư nên họ không biết sức mạnh của một người bình thường như nào. Họ nghĩ rằng hầu hết những nhà giả kim đều ở cùng một cấp độ như Sarasa hoặc chỉ mạnh hơn một chút, chứ không biết Sarasa mạnh hơn hầu hết các nhà giả kim khác.
“Tưởng ai cũng mạnh ngang Chủ cửa hàng-dono?”
“Không đâu. Chẳng phải cổ là một trong những người giỏi nhất từng tốt nghiệp trường giả kim còn gì?”
Khi còn ở trường, Sarasa không chỉ giỏi tạo ra thuốc và tạo tác, mà cô ấy còn giỏi ở các môn không liên quan trực tiếp đến luyện kim như kiếm thuật, pháp thuật, nghề mộc, v.v.
Cô ấy đặc biệt giỏi sử dụng phép thuật nhờ việc có nhiều ma lực hơn so với người bình thường.
“Xem ra Sarasa-kun chính là thiên tài mười năm có một nhỉ.”
“Thật ạ…?”
Dù có tính khí kỳ quặc, nhưng Nord đã gặp rất nhiều giả kim thuật sư, và Sarasa là người giỏi nhất mà anh ta từng biết.
“Vậy tại sao em ấy lại mở cửa hàng ở cái nơi hẻo lánh như này nhỉ… Mấy đứa có biết tại sao không?”
“Em có biết chút chút… nhưng không thể nói được. Xin lỗi anh.”
“À không sao, anh chỉ tò mò chút thôi chứ không có ý moi móc bí mật đâu. Mà anh thực sự ấn tượng khi Sarasa-kun có thể sử dụng một phép thuật băng mạnh mẽ như vậy dù là một nhà giả kim chứ không phải một pháp sư. Ahh... Ước gì hồi đó mình có thể xem em ấy chiến đấu…”
“Phép thuật đó thực sự rất khủng khiếp… Nord-san, người ta thường đánh Kỳ Nhông Lửa như nào vậy?”
“Đầu tiên thì phải lùa nó ra khỏi hang tổ đã, không thì bất lợi lắm.”
“Thế ạ?”
“Kỳ Nhông Lửa thích những nơi có nhiệt độ cao. Càng cao càng thích. Em biết rằng bên trong tổ nóng hơn rất nhiều so với bên ngoài phải không? Hơn nữa, không nên chiến đấu với chúng gần một dòng sông dung nham như thế này vì chúng có thể chữa lành bản thân bằng cách nhảy vào đó.”
“Em hiểu rồi, nhưng…”
“Sao Chủ cửa hàng-san không chọn cách này mà lại chiến đấu trực diện ở đây?”
Hai cô gái bối rối nhìn nhau và tự hỏi.
“À, vì chỉ có mỗi ba đứa thôi. Để làm được cách trên thì cần rất nhiều người để liên tục thay nhau dụ nó ra khỏi hang và tấn công. Quá ít người thì sẽ rất nguy hiểm.”
Dụ Kỳ Nhông Lửa ra khỏi hang là công việc cực kỳ nguy hiểm, vì chúng sẽ vừa đuổi theo vừa tấn công, mà Sarasa biết rằng mình không thể cùng lúc bảo vệ Kate và Iris. Việc này còn rủi ro hơn cả việc chiến đấu với con quái vật trong chính tổ của nó, nên Sarasa bắt buộc phải làm vậy.
“Tại sao mấy đứa lại không mang thêm người đi đánh Kỳ Nhông Lửa?”
Đối với Nord, đó là điều hiển nhiên, nhưng Iris thì khác.
“Umm… em không thể nói hết được, nhưng có lẽ do em…”
Lý do cả đám đi săn Kỳ Nhông Lửa là để giúp gia đình Iris trả nợ cho cho Nam tước Kirk. Tiền thuê người và chuẩn bị Áo chống nhiệt cho tất cả mọi người sẽ rất tốn kém, dẫn tới không đủ tiền để trả nợ.
“Hmm, xem ra ai cũng có hoàn cảnh riêng nhỉ. Không sao, anh không hỏi thêm nữa. Dù sao thì cũng cảm ơn mấy đứa đã đánh bại Kỳ Nhông Lửa nên anh có thể tự do nghiên cứu nơi này.”
Nord nhìn xung quanh và mỉm cười.
Anh ấy thầm cảm ơn Sarasa đã chuẩn bị một nơi hoàn hảo để anh ấy tìm hiểu thêm về môi trường sống của Kỳ Nhông Lửa.
Nord đặt công cụ đo lường năng lượng ma thuật xuống đất, lấy ra các công cụ khác từ ba lô của mình và bắt đầu làm việc.
“Việc khảo sát sẽ tốn thời gian đấy, hai em cứ thoải mái nghỉ ngơi đi.”
“Eh…?”
“Cái gì ạ…?”
“Hm. Việc này tốn thời gian. Sao?”
“Vế sau cơ ạ!”
“Mấy đứa cứ nghỉ đi?”
“Thật ạ?”
“Ừ. Các em đã vất vả rồi.”
Nghe những lời khó tin của Nord, Iris và Kate nhìn nhau và mỉm cười với đôi mắt đẫm lệ vì hạnh phúc. Sau khi trải qua quá nhiều khó khăn thì cuối cùng họ cũng được nghỉ ngơi. Thật khó để có thể diễn tả được sự hạnh phúc này.
********************************************
Ba ngày đã trôi qua kể từ khi Nord bắt đầu nghiên cứu tổ của loài Kỳ Nhông Lửa.
Mặc dù mỗi ngày anh ấy đều đổ mồ hôi rất nhiều, nhưng vẻ mặt thì vẫn tươi tắn như thể sức nóng của cái tổ chả là gì cả.
Mặt khác, Iris và Kate chỉ ngồi chơi và xem anh ta làm việc cả ngày. Vì không phải làm việc nặng nhọc hay chiến đấu, họ dần cảm thấy chán. Họ hoàn toàn không hiểu những việc Nord làm nên hoàn toàn không thấy gì thú vị.
“Nè Nord-san, anh còn cần bao lâu nữa để nghiên cứu vậy? Đã ba ngày rồi đấy.” (Iris)
“Chỉ một chút nữa thôi. Anh sắp xong rồi. Thí nghiệm này nữa là xong.”
Sau khi trả lời mà không thèm ngoảnh mặt, Nord lấy ra một chiếc hộp khá lớn từ ba lô của mình.
Toàn bộ bề mặt của chiếc hộp là màu đen và có trang trí bằng họa tiết lưới ở nửa dưới. Phía trên của chiếc hộp có một khe hở rộng khoảng ba ngón tay.
Sau khi đặt chiếc hộp xuống đất, Nord lấy một túi da từ ba lô và bắt đầu đổ những thứ trong túi vào khe hở của chiếc hộp.
Iris và Kate tiến lại gần Nord và nhìn chiếc hộp với vẻ tò mò.
“Anh đang đổ những chiếc răng của loài Dơi Nanh Băng đúng không?” (Iris)
“Đúng vậy. Anh có khá nhiều thứ này. Thực ra chúng khá đắt, nhưng chả hiểu sao Leonora đã bán cho anh với giá rất rẻ.”
“À, giá rất rẻ phải không ạ?”(Iris)
Iris và Kate nhìn nhau rồi cười khẩy. Họ biết rất rõ lý do tại sao Leonora có thể làm vậy.
Dù Nord mua được với giá rẻ, nhưng số lượng răng mà anh mua không hề nhỏ.
Khi nghĩ tới chi phí của tất cả số răng Dơi Nanh Băng mà Nord đổ vào chiếc hộp, Iris và Kate chỉ có thể thở dài.
“Mà anh định làm gì với chúng?”
“Chiếc hộp đen này là một tạo tác dùng để tăng cường lượng ma lực trong một khu vực, và anh cần nguyên liệu thô như những chiếc răng này để làm nhiên liệu.”
Nói xong, Nord kích hoạt chiếc hộp đen và nó bắt đầu phát ra tiếng “gouuun gouuun”.
Kate muốn biết Nord đang muốn làm gì, nhưng cổ lại nhận được lời giải thích về chiếc hộp.
Tăng cường ma lực xung quanh có lẽ không phải mục tiêu thực sự của Nord. Anh ta là một nhà nghiên cứu, nên hẳn là đang đợi điều gì đó xảy ra.
Không giải thích thêm cho Iris và Kate, Nord lấy ra một tạo tác đo lường ma lực và bắt đầu đo lượng ma lực xung quanh trong khi ghi chép gì đó vào sổ tay.
“Hmm… Ma lực đã tăng lên nhưng vẫn chưa có gì xảy ra… Có lẽ vì ma lực hệ băng vẫn đang chiếm ưu thế ở đây…? Được rồi, thế còn cái này thì sao?”
Nord lấy ra một túi da chứa đá lửa mà Iris và Kate đã thu thập hôm trước. Sau đó, anh đổ đá vào chiếc hộp đen và kích hoạt nó.
Lần này, tiếng “gouuun gouuun” phát ra từ chiếc hộp đen lớn hơn trước.
Iris và Kate lại choáng váng khi tưởng tượng chi phí của những viên đá lửa đang được sử dụng làm nhiên liệu. Khác với họ, Nord không có vẻ bận tâm chút nào. Anh mở sổ tay và bắt đầu đo lượng ma lực.
“Ồ, có vẻ ổn. Ma lực hệ băng đang giảm trong khi ma lực hệ lửa đang tăng lên. Ôi không biết kết quả như nào nhỉ…”
“N, Nord-san, anh đang làm gì vậy!?”
Bỗng dưng có cảm giác xấu, Iris liền hét lên, cố át tiếng gầm rú phát ra từ cái hộp.
Nord sau đó quay sang Iris và trả lời với giọng lớn không kém.
“Anh muốn tìm hiểu xem ngoài nhiệt độ lớn thì còn điều kiện nào cần thiết để Kỳ Nhông Lửa xuất hiện, và anh nghĩ một lượng ma lực lớn có thể là một trong những điều kiện đó.”
Ngay sau khi Nord giải thích xong, chiếc hộp đen ngừng phát ra tiếng ồn và mọi thứ lại trở nên yên tĩnh.
Iris và Kate nhìn nhau rồi lẩm bẩm.
“Điều kiện… để Kỳ Nhông Lửa xuất hiện…?”
“Đừng nói là… Anh ấy sẽ…”
Nord quay lại với công cụ đo lường và liếc qua sổ tay của mình.
“Ma lực đã tăng lên nhưng vẫn chưa có gì xảy ra… Có lẽ không còn cách nào khác ngoài việc dùng ‘thứ đó’ làm nhiên liệu.”
Nói xong, Nord lấy một túi da khác từ ba lô của mình.
Lần này, những gì anh lấy ra từ túi da là một vài chiếc vảy đỏ có kích thước tương đương với lòng bàn tay anh.
Màu đỏ thẫm của những chiếc vảy trông rất đẹp, nhưng nó khiến Iris và Kate cảm thấy lo lắng vì họ đã quen thuộc với thứ đó. Cảm giác bất ổn trong lòng Iris và Kate ngày càng dâng lên.
“N, Nord-san… đó chẳng phải là…”
Trong khi hy vọng những gì cô nhìn thấy không phải là những gì cô nghĩ, Kate hỏi Nord với giọng hơi run.
“Ah, như mấy đứa thấy đấy, đây là vảy của Kỳ Nhông Lửa. Chúng khá quý giá nên anh không muốn sử dụng chúng, nhưngー”
“Chờー”
“ーanh cần nguyên liệu mạnh hơn làm nhiên liệu nên phải sờ tới chúng rồi. Sao thế?”
Nord ném những chiếc vảy Kỳ Nhông Lửa vào trong chiếc hộp đen.
Iris đã cố ngừng anh ta lại nhưng đã quá muộn.
Ngay lập tức, chiếc hộp đen phát ra một tiếng ồn lớn hơn nhiều so với trước. Nó thậm chí còn bắt đầu rung lắc vì lý do nào đó.
“H, Hey, nó đang rung dữ lắm! Có ổn không?”
“Chắc không sao đâu. Nhìn này! Lượng ma lực hệ hỏa đang tăng lên rất mạnh!”
Vừa nói, Nord vừa chỉ chiếc bảo vật đo lường cho Iris và Kate với khuôn mặt vui mừng, nhưng họ chẳng mấy quan tâm đến điều đó.
Họ đã mất hết sự hứng thú với thí nghiệm từ lúc có cảm giác xấu về nó.
“Ý em không phải vậy! Hình như cái hộp sắp nổ rồi!”
“Làm gì có chuyện đó. Anh mới tậu cái này ở South Strugg mà. Đây là lần đầu sử dụng nên anh không nghĩ nó đã bị hỏng đâu.”
“South Strugg? Anh có mua nó từ Leonora-san không?”
“Không. Đúng lúc đi mua thì cổ hết hàng. Thế nên anh phải mua nó từ cửa hàng giả kim khác trong thị trấn.”
Khi nghe vậy, mặt của Iris và Kate biến sắc.
Hầu hết các Collector trong làng đều biết chủ cửa hàng đó là một kẻ lừa đảo.