The Novel 's Extra

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi lọt vào tầm ngắm của nữ chính với tư cách là chị dâu của cô ấy

(Đang ra)

Tôi lọt vào tầm ngắm của nữ chính với tư cách là chị dâu của cô ấy

Pig Cake

Tôi chuyển sinh vào thế giới bên trong một cuốn tiểu thuyết R-19 dựa trên câu chuyện về cô bé quàng khăn đỏ, nhưng lần này là cô bé quàng khăn đỏ ăn thịt con sói cơ.

2 367

Anh hùng à... tôi e rằng có điều gì đó không ổn với sự ám ảnh của anh…

(Đang ra)

Anh hùng à... tôi e rằng có điều gì đó không ổn với sự ám ảnh của anh…

다라빛

Tôi đang ở trong một trò chơi RPG thông thường. (RPG là gì vậy mọi người?)

7 715

Sự Quản Lý Hàng Đầu

(Đang ra)

Sự Quản Lý Hàng Đầu

Long Umbrella,장우산

Jung Sunwoo là một người bình thường với mong ước sau này có thể dẫn dắt thành công một diễn viên nổi tiếng quốc tế. Vào ngày đầu tiên đi làm sau khi được nhận bởi W&U – một công ty chuyên đào tạo các

1 252

Khi tôi không còn là người mẹ chồng ác độc nữa, thì mọi người trở nên ám ảnh tôi

(Đang ra)

Khi tôi không còn là người mẹ chồng ác độc nữa, thì mọi người trở nên ám ảnh tôi

Sukja

Một người phụ nữ độc ác khiến chồng và con trai phải sợ hãi.

17 1652

Ngày hôm nay người chị của nhân vật phản diện lại phải khổ sở

(Tạm ngưng)

Ngày hôm nay người chị của nhân vật phản diện lại phải khổ sở

엘리아냥

Tôi đã thăng thiên bởi truck-kun khi đang cố gắng tránh kẻ bám đuôi.

6 665

브레이커즈 - Breakers

(Tạm ngưng)

브레이커즈 - Breakers

Chwiryong

Một chàng trai đã bị mắc kẹt vào thế giới Knight Saga, trò chơi đã biến cậu thành một vị hoàng tử của Quỷ giới. Đáng tiếc thay cậu lại trở thành Cửu hoàng tử bất tài chứ không phải là Nhị hoàng tử là

114 7453

Chương 69

Chương 67: Guild (1)

Sau khi hoàn thành buổi luyện tập tối của mình, Kim Suho hướng tới quán ăn tự phục vụ của Cube. Mặc dù Cube có nhiều nhà hàng và quán cà phê, nhưng nhà ăn là nơi duy nhất mà học viên không cần trả tiền. Thế nên Kim Suho và những học viên không đến từ các gia đình khá giả khác đều thường xuyên lui tới nơi này. Có lẽ vì đang nghỉ hè nên chỉ có vài học viên đến nhà ăn.

Kim Suho gọi một suất ăn tối, rồi chọn đại một ghế mà ngồi xuống.

“Hở? Sao các cậu lại ở đây?”

Nhưng ở cái bàn khác, cậu nhìn thấy hai người mà cậu không bao giờ nghĩ sẽ ở đây, là Yoo Yeonha và Chae Nayun. Họ đang thì thầm với nhau và giật bắn người khi Kim Suho đến gần. Rồi họ tránh ánh mắt nhau. điệu bộ trông khá là bối rối và khó xử.

“O-Oh, cậu ở đây à.”

Chae Nayun mở lời.

“Hai cậu đang tám gì thế?”

“Có gì đâu.”

Kim Suho ngồi xuống cạnh Chae Nayun, và cô khịt mũi.

“Cậu vừa rời Trung tâm thể hình à?”

“Ngồi không cả buổi cũng chán chứ, phải không?”

“…Cậu cuồng tập luyện quá rồi. Bỏ tập 1 ngày thì chết à?”

Chae Nayun nheo mắt lại.

“Mà, tại sao hai cậu lại ở đây? Cứ tưởng hai cậu không thích đồ ăn ở quán ăn tự phục vụ chứ.”

Kim Suho không hiểu Chae Nayun đang làm gì ở đây. Ai cũng biết cô ấy ăn mọi bữa cơm tại nhà hàng. Không ai nghĩ là cô ấy sẽ tới nhà ăn của học viện.

“Thì… Sau kì thi, mình nhận ra sự kén chọn của mình có thể trở thành một bất lợi.”

Chae Nayun nói nghe thật anh dũng, nhưng Yoo Yeonha móc xỉa.

“Cậu ngừng ăn chỉ sau có ba miếng thôi đấy.”

“…Tại mình không đói thôi chứ bộ.”

Nghe lời chống chế của Chae Nayun, Kim Suho nhẹ mỉm cười và vớ lấy cái muỗng của mình.

Yoo Yeonha và Chae Nayun nhìn cậu, rồi nhìn nhau.

Thật ra hai nàng đang thầm thì về những việc mà người ta mong đợi ở con gái ở tuổi các nàng. Chủ đề của cuộc trò chuyện là người đứng giữa trung tâm của vô vàn xúc cảm và bí ẩn, Kim Hajin.

Yoo Yeonha đột nhiên nảy ra một ý nghĩ tinh quái. Cô vỗ vai Kim Suho.

“Kim Suho.”

“Hm?”

“Cậu có thân với Kim Hajin không?”

Chae Nayun phản ứng dữ dội trước câu hỏi của Yoo Yeonha. Cô cau mày nhìn cô bạn mình. Kim Suho trả lời.

“Không, mình không thân với cậu ấy đến thế.”

“Nhưng cậu có lẽ là người thân với cậu ta nhất trong tất cả các nam sinh.”

“Huh?”

Nghe cô hỏi, Kim Suho nghiêng đầu. Yoo Yeonha cong khóe môi lên cười, và nói tiếp.

“Lạ lắm đúng không? Trong cả lớp mới chỉ có vài người đã từng trò chuyện với Kim Hajin. Dù là nam nay nữ, Kim Hajin không bao giờ tiếp cận họ trước, và cậu ta phản ứng lạnh lùng với tất cả mọi người tiếp cận cậu ta trước, gần như là xua đuổi họ vậy.”

Tới lúc này, toàn bộ cơ mặt của Chae Nayun cau lại. Yoo Yeonha dường như đang định kể cho Kim Suho nghe mọi thứ hai người vừa bàn tán.

“Nhưng có một người mà Kim Hajin cực kỳ để ý. Đoán xem đó là ai?”

Kim Suho nhìn chằm chằm Yoo Yeonha một lát, rồi cười.

“Mình không có ngốc đến thế đâu.”

“…Thật à?”

“Haa.”

Trong khi đó, Chae Nayun thở dài với những cảm xúc lẫn lộn và day day thái dương. Mặt khác, khuôn mặt của Yoo Yeonha thậm chí còn hớn hở hơn khi nãy.

“Là ai thế nhỉ?”

Thay vì trả lời, Kim Suho nhìn Chae Nayun. Cô cũng nhìn lại Kim Suho. Mắt hai người chạm nhau, và câu trả lời đã rõ ràng rồi.

“…Agh.”

Chae Nayun ôm đầu và dựa vào lưng ghế. Sau đó, như thể cô ấy nghĩ ra một phản chứng, cô quay qua Yoo Yeonha với đôi mắt lấp lánh.

“Khoan, Yoo Yeonha, chẳng phải Kim Hajin thân với cậu nhất sao?”

Tuy nhiên, Yoo Yeonha lập tức bác bỏ.

“Cậu ta tiếp cận mình chỉ vì cậu ta muốn vài thứ từ mình thôi.”

Đúng như Chae Nayun nói, Kim Hajin đã tiếp cận cô trước. Tuy nhiên, cậu ta hoàn toàn mất hết hứng thú với cô sau khi nhận được Đại Bàng Sa Mạc. Tất nhiên, Yoo Yeonha không thất vọng hay buồn rầy. Thực ra thì Yoo Yeonha thích một vụ giao dịch công bằng như thế.

Sau khi bác bỏ Chae Nayun, Yoo Yeonha nhanh chóng hỏi lại.

“Rồi, cậu định làm gì đây?”

“Làm gì là làm gì?”

Chae Nayun không trả lời. Cô đang lo về Kim Suho, người ngồi ngay cạnh mình.

Chae Nayun liếc nhìn Kim Suho. Nhằm khiêu khích sự ghen tỵ của cậu, cô hỏi.

“…Này, cậu nghĩ sao?”

“Về chuyện gì cơ?”

Kim Suho vô tư trả lời.

“Oh yeah, cậu đã bao giờ có người yêu đâu mà biết.”

“…Cậu cũng vậy suốt ấy mà.”

“Sao cơ? Không phải đâu. Hồi mình mới 7 tuổi…”

“Oh~ Các cậu cũng ở đây à?”

Yi Yeonghan đột ngột xuất hiện. Anh ta ngồi xuống cạnh Yoo Yeonha, và Yoo Yeonha lách người sang một bên, mặt nhìn rõ ràng rất bất mãn .

“Yi Yeonghan, cậu vẫn chưa đi à?”

“Ừ, và xem ra mình đến đúng lúc cao trào nhỉ.”

“Cậu lẽ ra nên rời đi rồi.”

“…Xấu tính quá đó nha?”

Đúng lúc đó, cửa nhà ăn lại mở ra. Nhắc Tào Tháo, Tào Tháo đến luôn… Kim Hajin. Xem ra cậu ta vừa rời Trung tâm Thể hình, giống như Kim Suho, vì cậu ta vừa vuốt mái tóc ướt đẫm và lấy ra một cái vé ăn.

Yi Yeonghan cười khúc khích nói.

“Cậu ta cũng ở đây kìa. Ít ra thì cậu ta cũng chăm chỉ phết ha?”

Thấy Yi Yeonghan nói chuyện một cách cao ngạo, Yoo Yeonha cảm thấy thất vọng sâu sắc. Yi Yeonghan rõ ràng méo biết là mình đang nói cái gì.

“Cậu cũng nên chăm chỉ đi.”

“Hở? Mình chăm mà! Điểm học kì của mình cao hơn cậu ta đấy.”

“…Phải, cứ tập trung vào điểm số của cậu cho đến hết đời đi.”

Ngay lúc đó, Kim Hajin nhận lấy suất cơm của mình, và quay người lại. Cậu nhìn chằm chằm vào họ một lát rồi quay đi. Mặc dù cậu chỉ nhìn họ có một lát thôi, Yoo Yeonha vẫn chọc ghẹo.

“Thấy chưa các cậu? Cậu ta vừa mới nhìn Nayun kìa.”

“Rồi! Mình hiểu rồi mà! Cậu im đi được không?”

Chae Nayun hét lên, nửa vì ngượng, nửa vì bực mình. Yi Yeonghan trợn mắt và nói xen vào.

“Gì thế? Chae Nayun thích Kim Hajin à?”

“Cái gì, cậu nói cái quái gì thế? Câm miệng đi, Yi Yeonghan .”

Chae Nayun phản ứng khá nhạy cảm. Một phần vì Kim Suho đang ngồi cạnh cô, nhưng một phần vì Yi Yeonghan là một kẻ lắm mồm.

Biết thế nên Yoo Yeonha đã thông não cho Yi Yeonghan.

“Không, mình nghĩ là ngược lại kìa.”

“À, thật hả? Kim Hajin thích Chae Nayun? Nhưng hai người đã cãi lộn và đánh nhau mà? Ồ, nghe mùi drama tràn ngập đâu đây. Cậu biết đấy… tình yêu nảy nở sau mỗi lần cãi lộn… Uh, mình nghĩ sức mạnh của hai người chênh lệch quá rồi. Ừ, hạng 4 và hạng 934, đúng là đôi đũa lệch.”

Cảm nhận được sát ý chết người của Chae Nayun, Yi Yeonghan vội đổi giọng ngay giữa câu nói.

“Câm mồm đi.”

Chae Nayun dữ dội nói, rồi liếc nhìn Kim Hajin vì tò mò. Nhưng Kim Hajin cũng tình cờ nhìn lại, và đôi mắt họ chạm nhau. Chae Nayun vội đảo mắt, rồi lúng túng gãi mặt.

**

—…sức mạnh của hai người chênh lệch quá rồi. Ừ, hạng 4 và hạng 934, đúng là đôi đũa lệch.

“Họ đang nói về cái quái gì thế?”

Tôi chỉ nghe được phần cuối nên chả hiểu họ đang nói gì. Nhưng tôi cũng chẳng mấy quan tâm vì họ không nhận ra tôi đang cầm trên tay suất ăn của hai người. Tôi méo quan tâm đến những gì người ta đồn đại sau lưng mình nữa.

Tôi mang hai suất ăn về phòng.

Ngay khi tôi vừa mở cửa, Evandel lao đến chỗ tôi. Tôi vội đóng cửa lại.

“Cha ơi ~ “

“Không phải Cha, mà là Chú.”

Sau khi bồng Evandel lên tay, tôi đặt mấy hộp cơm lên bàn bếp.

“Ta mang thức ăn đến nè, nhưng trước khi ăn thì phải tập lại trước đã.”

“Un!”

Tôi đặt Evandel xuống chiếc ghế dài. Mặc dù Evandel không cần ăn thức ăn như con người, nhưng em ấy có vẻ thích ăn uống nên tôi đã chuẩn bị chúng.

“Ok, thử cái này trước nào.”

Tôi dùng smartwatch để chiếu ảnh của một chú mèo đáng yêu.

Evandel biến hình thành chú mào trong ảnh. Ngoại trừ bộ lông màu vàng, cô bé nhìn giống hệt con mèo ấy.

“Oh~ ngon. Tiếp theo là, một chú chim.”

Evandel lập tức biến thành một chú chim khướu đáng yêu. Cô bé to bằng khoảng sáu miếng cơm nắm, hơi to nhưng vẫn chấp nhận được.

“Giỏi lắm ~~”

Tôi vỗ vỗ đầu em ấy. Evandel biến hình trở lại và khúc khích cười.

“Con giỏi không ạ?”

“Đương nhiên rồi.”

Có phải vì cô bé được thừa hưởng dòng máu của Rachel? Quả là một người biết lắng nghe mà.

Khi tôi khen ngợi Evandel, chiếc smartwatch đột nhiên reo lên.

[6 giờ chiều nay, các guild sẽ công bố danh sách học viên được chọn cho Chương trình Trải nghiệm Guild. Các học viên trong danh sách sẽ nhận được thông báo qua smartwatch.]

Chương trình Trải nghiệm Guild.

Nghe sao thì đúng vậy. Chương trình này cho phép các học viên rỗi rãi trong kì nghỉ hè được đến tận mục sở thị công việc của các Anh hùng trong các guild.

Cơ mà, tôi méo care.

Theo thứ tự, các guild ở Hàn Quốc được quyền chọn ra ba học viên từ năm nhất và năm hai. Hầu hết các học viên năm nhất phải nằm trong top 300 của lớp thì mới có cơ hội được chọn. Cho dù bài thi cuối kì của tôi có tốt đến đâu đi nữa thì cũng không đủ để đưa tôi lên hạng 300, vì vậy không đời nào tôi được chọn.

Nhưng như thể chứng minh là tôi sai cmnr , chiếc smartwatch lại reo lên.

[Kim Hajin – Nan chi Bản chất]

[Liên hệ với chúng tôi nếu bạn muốn từ chối lời mời.]

“…Hở?”

Nan chi Bản chất chọn tôi á? Vì sao?

“À.”

Tôi sớm hiểu ra lý do. Có một cô gái thấy hứng thú lạ kì với tôi.

“Là Yoo Yeonha.”

Là con gái của hội trưởng, khá hợp lý nếu cô nàng có quyền chọn học viên. Nhưng thế này là lạm quyền mà? Tôi hy vọng việc này sẽ không khiến cô ấy gặp rắc rối trong việc kế thừa vị trí hội trưởng.

**

Đứng dưới ánh dương rực rỡ và bầu trời trong xanh, tôi tận hưởng tiết trời trong lành và ấm áp của Seoul. Tôi chỉ lo vì đã để Evandel ở nhà một mình. Dù đã nghiêm nghị bảo cô bé không được rời khỏi phòng nhưng tôi vẫn cảm thấy không yên tâm. Đây là cảm xúc chung của tất cả các ông bố sao?

“Cậu đến rồi.”

Tôi đang đợi ở Quãng trường Gwanghwamun , và không lâu sau, Yoo Yeonha bước tới. Cô nghiêng đầu nhìn tôi.

“Wow, thật là không ngờ nha.”

“Sao thế?”

“Mình cứ nghĩ cậu sẽ từ chối cơ.”

Đúng như cô ấy nói, tôi vốn định từ chối lời đề nghị của guild, nhưng tôi đột nhiên thấy tò mò về công việc của Anh hùng. Chắc chắn phải nhiều hơn những gì tôi đã thiết lập nên.

“Chúng ta vẫn phải chờ thêm một người nữa, nhưng xem ra còn lâu người đó tới. Muốn đi trước không?”

“Thế nào cũng được.”

“Vậy thì đi thôi.”

Cùng lúc đó, một chiếc limousine đỗ lại trước chúng tôi. Y xì mấy chiếc limousine vừa dài vừa đắt tiền như trong phim ảnh. Tay tài xế bước ra và mở cửa xe cho chúng tôi.

“Vào đi.”

Tôi ngồi vào chiếc limousine cùng Yoo Yeonha. Thoải mái vl. Ngồi lên ghế thôi cũng khiến tôi thấy phê rồi.

“Khởi hành thôi.”

Nghe lời Yoo Yeonha nói, người tài xế bắt đầu lái xe. Chiếc limousine chạy êm ru, và chẳng mất bao lâu chúng tôi đã tới tòa nhà của guild Nan chi Bản chất.

Không hổ danh là guild số 2 trên thế giới, mặt ngoài của tòa nhà trông thật vi diệu. Mỗi phần dường như đã được thiết kế rất cẩn thận, vì tòa nhà trông vừa đẹp vừa ảo lòi về mặt hình học. Tòa nhà cao tầng này chắc chắn đã được xây dựng bằng kỹ thuật và công nghệ ma thuật cực kỳ tiên tiến.

“Vào đi thôi ~”

Yoo Yeonha dẫn tôi vào trong. Tiền sảnh trong mắt tôi thật mênh mông. Cảm giác như tôi đang ở trong một phòng hòa nhạc vậy.

“Văn phòng của các Anh hùng nằm ở tầng hai trở lên, nhưng bốn tầng đầu chẳng có gì đáng xem cả. Từ tầng năm trở đi mới thú vị. Tầng thứ nhất là tiền sảnh, một phòng khách, một phòng tập, và một sàn đấu. À, có cả khu thể thao luôn.”

Tôi cứ mải mê ngắm nhìn tầng một mãi, mà như Yoo Yeonha nói thì hẳn là “chẳng có gì đáng xem”. Sàn đá bằng cẩm thạch và nội thất thì bóng bẩy, và tôi có thể thấy một sân cỏ to bằng sân bóng đá ở phía xa kia. Một sân bóng ngay trong nhà.

“Chúng ta cần đến gặp Anh hùng phụ trách chương trình này trước đã.”

“…Oh, phải rồi.”

Suýt thì quên béng là tôi đến đây vì Chương trình Trải nghiệm Guild. Vì cách cư xử của Yoo Yeonha mà tôi tưởng cô ấy là người phụ trách.

Tôi cùng Yoo Yeonha dừng lại trước cửa thang máy.

“À, tiện đây, người còn lại chưa đến không phải là Chae Nayun.”

“Hở? Uh, okay.”

Tự dưng cổ nói cái gì thế? Tôi lẩm bẩm mà không nghĩ ngợi gì nhiều, nhưng Yoo Yeonha nhìn tôi bằng ánh mắt đầy ẩn ý, rồi cười khúc khích.

Ding—

Thang máy đã đến, và Yoo Yeonha nhảy vào, nhấn nút lên tầng ba.

Sau một lát, thang máy đã lên tới nơi. Ngay lập tức, tôi nhìn thấy một sảnh đường rộng lớn hình tròn cũng những dãy cửa văn phòng đều tăm tắp dọc theo các bức tường.

“Theo mình.”

Yoo Yeonha dẫn tôi đến một cánh cửa dán biển A-35.

“Thật ra, hôm nay cậu sẽ không làm gì đặc biệt cả. Cậu sẽ chỉ đi tham quan tòa nhà, và bắt đầu từ ngày mai cậu sẽ gặp các guild khác. Cậu cũng có thể đi theo một Anh hùng để coi người ta diệt quái nữa.”

Nói xong, Yoo Yeonha mở cửa.

Không giống như khi nhìn từ bên ngoài, văn phòng khá rộng rãi. Chủ văn phòng dường như có tính cách nhẹ nhàng, vì dưới bệ cửa sổ có đặt các chậu hoa tươi, và các tập tài liệu được xếp chồng lên nhau rất gọn gàng trên bàn làm việc.

“Nghe đến Park Sangho bao giờ chưa?”

“Uh… Chắc là rồi.”

“Sangho-ssi là một Anh hùng hạng rất cao.”

Thực ra thì tôi không chỉ mới nghe đến tên hắn, tôi biết hắn thậm chí còn rõ hơn Yoo Yeonha kìa.

Park Sangho. Dù hành động như là cánh tay phải của Yoo Yeonha, hắn là một kẻ xấu xa, một tên nằm vùng. Hắn không phải là một Ma nhân, nhưng trong tương lai sẽ phản bội lại Yoo Yeonha. Cú đó sẽ khá là đau đấy.

“Ồ đúng rồi, mình thấy cậu đã làm rất tốt trong kì thi cuối kì.”

“Thôi đi mà, mình ghi được có 67 điểm thôi đấy.”

“Nếu muốn giữ vững vị trí trung bình, cậu lẽ ra nên cho đi khoảng 20 điểm. Các guild khác đang rục rịch để ý đến cậu rồi đấy.”

“….”

“Cậu không muốn trở thành trung tâm của sự chú ý, đúng không? Vậy nên mình mới nói cho cậu biết nè.”

Tôi quyết định phớt lờ lời nói kỳ lạ của Yoo Yeonha.