The Neat and Pretty Girl at My New School Is a Childhood Friend of Mine Who I Thought Was a Boy

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Let This Grieving Soul Retire ! Woe is the Weakling Who Leads the Strongest Party

(Đang ra)

Let This Grieving Soul Retire ! Woe is the Weakling Who Leads the Strongest Party

Tsukikage

Liệu Cry có thể bình an nghỉ hưu không đây?

146 2600

Chuyển sinh thành đứa con gái dâm loằn rác rưởi muốn bị NTR!

(Đang ra)

Chuyển sinh thành đứa con gái dâm loằn rác rưởi muốn bị NTR!

二本目海老天マン

Hướng đến tham vọng chưa từng thực hiện được trong kiếp trước: "Muốn trở thành một người con gái bị tên đàn ông khác cướp đoạt", cô ta bắt đầu hành trình mới của mình.

121 721

Túc Mệnh Chi Hoàn - Quỷ Bí Chi Chủ 2

(Đang ra)

Túc Mệnh Chi Hoàn - Quỷ Bí Chi Chủ 2

Ái Tiềm Thuỷ Đích Ô Tặc

Phần tiếp theo của tiểu thuyết Quỷ Bí Chi Chủ, một trong những tác phẩm văn học mạng nổi tiếng nhất của Trung Quốc. Câu chuyện lấy bối cảnh vào khoảng 6-7 năm sau sự kiện cuối cùng ở Quỷ Bí Chi Chủ.

116 1126

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

576 30874

Trở Thành Trưởng Ban Tài Chính Của Một Học Viện Trên Bờ Vực Phá Sản

(Đang ra)

Trở Thành Trưởng Ban Tài Chính Của Một Học Viện Trên Bờ Vực Phá Sản

통후추존맛

Câu hỏi: Bạn phải làm gì khi nhân vật chính của tác phẩm gốc trở nên mạnh đến mức phá vỡ dụng cụ đo lường và cả tường nhà trong bài kiểm tra đánh giá cấp bậc?Trả lời: Không, chi phí sửa chữa dụng cụ đ

7 31

Tập 01 - Mở đầu

Vào một đêm nọ, khi mùa hè đang dần qua đi.

Khi mà chúng tôi vẫn còn ngây thơ tin rằng những điều hạnh phúc vẫn sẽ mãi trường tồn cho dù có chuyện gì xảy ra đi chẳng nữa.

Thì một sự cố bất ngờ xảy đến…

[Cậu sẽ rời khỏi nơi đây sao??]

[Ừm…Sẽ là một nơi xa lắm luôn..]

[Nhưng, chúng ta vẫn có thể chơi cùng nhau mà, đúng không…..]

[M…Mình cũng không biết nữa…]

Nằm khuất dạng sau các dãy núi, tồn tại một ngôi đền cũ kỹ tưởng chừng không một bóng người lui đến, nơi đó giờ đã trở thành căn cứ bí mật của hai đứa trẻ hồn nhiên…

Mặc dù vẫn ở trong cái “ngôi nhà” quen thuộc ấy, nhưng giờ đây hai đứa trẻ chỉ biết nhìn nhau trong sự bối rối, chúng chỉ biết lắc đầu, cố gắng kìm nén những giọt nước mắt đang chực chờ rơi xuống.

Cả hai vẫn còn quá nhỏ để có thể hiểu điều đó nghĩa là gì. Nhưng có một điều mà chúng biết rõ, thứ chờ đợi chúng phía trước là lời từ biệt đau lòng. 

Tâm trí của chúng lúc ấy giờ đã trở nên rối bời, những cảm xúc không thể diễn tả thành lời thì đang chạy dọc khắp cơ thể khiến cho chúng chỉ có thể im lặng ngồi nhìn nhau.

Nhưng dường như có cùng một cảm xúc đang cháy rực trong lòng ngực của cả hai.

“Dù sao đi chăng nữa, cậu ấy vẫn là một người bạn vô cùng quý giá đối với mình”

Tại một ngôi làng nhỏ, do số lượng người dân ít ỏi nên theo đó trẻ con trong làng cũng chẳng được là bao. Cậu và em gái cậu đã may mắn có được một người bạn và cùng cô bé ấy chơi đùa mỗi ngày, ngay chính bản thân có bé đó cũng tin tưởng vào việc họ sẽ có thể mãi mãi bên nhau như thế này, dù cho có là mười hay hai mươi năm nữa thì điều đó cũng vẫn không thay đổi.

Cũng bởi lẽ đó mà cậu cố gắng chống lại cái thực tại tàn nhẫn này.. Nhưng nó cũng chỉ như muối bỏ bể mà thôi, nó sẽ chẳng thể thay đổi được bất cứ việc gì cả.

Cậu nhóc liền đưa ngón út của mình về phía cô bé và rồi hai ngón út đã ngoắc lại vào nhau. Cô bé lộ rõ vẻ mặt bối rối.

Nhưng rồi cô bé vẫn làm theo cậu bé ấy.

[Haruki…Chúng mình… sẽ mãi mãi…. là bạn bè nhé]

[Ư-ưm! Hai đứa mình…. dù có bị chia cắt đi chăng nữa… thì vẫn sẽ mãi là bạn bè của nhau]

Đó là một lời hứa nho nhỏ của hai đứa trẻ.

Hai ngón út nhỏ bé ấy ngoắt lại vào nhau, lời hứa của hai cô cậu thiếu niên ấy đã được làm chứng bởi những đóa hoa thục quỳ đang nở rộ trên bức tường cạnh bên, chai ramune đã bị uống cạn từ lúc nào không hay cùng với đó là tiếng ve sầu đang ngân vang những khúc đượm buồn cho cảnh chia li.

Đối mặt với lời li biệt đột ngột ấy, hai đứa trẻ vẫn ôm tia hi vọng về một ngày có thể tái ngộ lại với nhau và rồi hai đứa trẻ nở một nụ cười ngượng.

[Mình đi nha]

[Ừm. Chúc cậu thượng lộ bình an.]

Cho tới cùng, lời tạm biệt vẫn chưa từng được hai đứa trẻ cất lên. 

Và đó chính là câu chuyện của bảy năm về trước.

Tham gia Hako Discord tại

Theo dõi Fanpage