The Lazy King

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đau khổ vì tình, tôi trở thành Vtuber và trở nên nổi tiếng với các chị gái

(Đang ra)

Đau khổ vì tình, tôi trở thành Vtuber và trở nên nổi tiếng với các chị gái

Nito Rin; NitriN; 二兎凛

Không chỉ vậy, cả người thiết kế và tạo chuyển động model của cậu ấy, cùng với các VTuber yêu thích của cậu cũng bắt đầu thích Yuki…?

34 2137

Cô bạn thân nhất của crush đang bí mật tiếp cận tôi

(Đang ra)

Kurono chiến ký, dường như một người đến từ dị giới như tôi lại chỉ vô đối trên giường mà thôi

(Đang ra)

Kurono chiến ký, dường như một người đến từ dị giới như tôi lại chỉ vô đối trên giường mà thôi

Saito Ayumu

Sử dụng những tư duy và hiểu biết có được từ thế giới hiện đại, Kurono sẽ bắt đầu hành trình xây dựng nên đế chế của riêng mình, mở đầu bằng việc sử dụng 1.000 Á nhân đẩy lùi 10.

16 902

Đàn Bồ Câu

(Đang ra)

Đàn Bồ Câu

Nhất Điều Ngưu Nãi Ngư (Một Con Cá Măng Sữa)

Đây là câu chuyện kể về một sinh viên có một chút hardcore hệ vật lý hủy diệt cùng cứu thế, tất cả sự kiện đều xoay quanh các sự thật khoa học, có lẽ đọc lấy cũng không dễ dàng như vậy...

5 1

Tenchi muyo GXP

(Đang ra)

Tenchi muyo GXP

Kajishima Masaki

Tenchi Muyo GXP theo chân Yamada Seina, một cậu bé tuổi teen sống ở vùng nông thôn Okayama người vô tình gia nhập Cảnh sát Thiên hà do bản thân có thiên hướng xui xẻo và bị gia đình ép buộc. Chẳng bao

31 203

Quyển 4: Ira- Phẫn nộ - Chương 03 :Hắn nghĩ hắn là thứ quái quỷ gì chứ?

Chap 3: Hắn nghĩ hắn là thứ quái quỷ gì chứ?

Trans+Edit: Midzuki

“Ngươi không định giết ta vì ta đã phản kháng lại ngươi ư?”

“..Nếu cô muốn chết, vậy tự đi chết đi. Ah, đầu tiên, hãy nói với bọn họ rằng họ nên cử một con Quỷ Lười Biếng đến đây vào lần tới.”

Hah

Leigie để lộ ra tiếng thở dài nặng nề.

Với những lời đó, tôi cảm thấy chắc chắn rằng những hành động mà tôi đã làm tuyệt đối không gây được ra chút ảnh hưởng nào lên vị Chúa Quỷ này.

Anh ta thực sự là người đàn ông không có hi vọng gì để cứu chữa.Những lời lẽ nặng nề của Kanon-sama vọng lại trong tâm trí tôi.

Một kỹ năng ghi đè lên cảm xúc của người khác với nguyên tội Lười Biếng.

Đây là sự phỏng đoán của tôi bởi kỹ năng mà Chúa Quỷ này sử dụng chỉ có một lần. Tôi cũng chả biết được tên kĩ năng.

Vào lúc đó,những sự đau khổ trong tim tôi hoàn toàn bị chôn vùi.

Và, nếu đúng là như vậy,thì… kĩ năng mạnh nhất của một con Quỷ. Ý tôi là, khả năng chiến đấu của một con Quỷ được nâng lên tỷ lệ thuận theo mức độ khao khát của họ. Giống như kĩ năng 『 Lửa Cuồng Nộ』làm giảm sự tức giận trong người tôi, đổi lại ngọn lửa sẽ dần dần trở nên mạnh mẽ hơn.

Nó không giống như thứ mà chỉ áp dụng cho mỗi Nguyên Tội Phẫn Nộ, những Nguyên Tội khác đều theo quy chế này, Kĩ năng của Tham Lam không thể sử dụng được nếu không có cơn đói cồn cào, Những kỹ năng Cuồng Thực sẽ chả mạnh mẽ là bao nhiêu.

Và Kĩ năng của tên này thì như ***. Thường thì, một kỹ năng thuộc hệ trên sẽ bị phản lại bởi kĩ năng Kháng Hoại Tâm Trí, nhưng tên Chúa Quỷ này bằng cách nào đó đã vượt qua cái nguyên lí này ngay tích tắc. Điều đó có nghĩa là kĩ năng này không thể bị cản nổi bởi những định lí thông thường nữa, và những kỹ năng có thể phá hoại nó hoàn toàn tồn tại.

Tôi không chắc liệu rằng nó cũng sẽ có tác dụng trên một tên Chúa Quỷ nào đó không, nhưng nếu nó có, vậy thì thậm chí cả Chúa Quỷ cũng sẽ bị hạ gục như một đứa trẻ con. Và tôi cũng không muốn nghĩ về điều này nữa, nhưng có lẽ người đang giữ cái ghế Quỷ Vương Vĩ Đại, Kanon-sama, cũng sẽ có kỹ năng tương tự.

Không, hơn cả thế, một lượng lớn kĩ năng Phẫn Nộ được đo lường dựa trên độ lớn của những cơn Nộ, vì thế sức mạnh của hắn sẽ thậm chí còn hiệu quả hơn nữa khi chiến đấu với Quỷ Vương Vĩ Đại.

Khi tôi nghĩ về cơn giận đang cháy ỉ ổi trong người mình, nó không phải là thứ sẽ cháy vĩnh viễn, nhưng, nếu tôi nghĩ về việc chuyện gì sẽ xảy ra nếu đột nhiên nó tắt ngúm trong lúc đánh trận, tôi không thể cảm thấy gì khác ngoài sợ hãi.

Tác dụng của nó? Phạm vi? Thời gian ảnh hưởng? Điều kiện khai triển kĩ năng?

Đi thách thức một Chúa Quỷ thậm chí mà không biết một tí thông tin gì về đối thủ…. quá mạo hiểm. Hơn nữa, anh ta chỉ cho tôi thấy một phần nhỏ sức mạnh của nó. Khi bạn kĩ về việc tôi có hàng tá kĩ năng Phẫn Nộ, trong khi nó vẫn có các sự khác nhau trong các nhánh cây kỹ năng.Tôi không thể không thừa nhận rằng Sức mạnh của tên Chúa Quỷ này còn nhiều hơn thế nữa.

Leigie-sama thật sự…..quá nguy hiểm. Không phải vì cái thái độ không não kia đang đầu độc tâm trí tôi, sức mạnh của anh ta mạnh đến mức bản thân nó đã là thứ vô cùng nguy hiểm.

Nó giống như thể Kanon-sama cũng biết rõ điều này vậy. Đó là lý do tại sao tôi được cử đến đây. Vị Chúa Quỷ này sẽ không làm mấy việc phiền phức như bắt đầu một cuộc Đảo Chính, nhưng trong một triệu khả năng, vẫn có một khả năng nó xảy ra…

Nếu tôi không thể hủy diệt anh ta với các kĩ năng Phẫn Nộ… những kĩ năng khác vốn là thứ mà thua xa với kỹ năng Phẫn Nộ xét trên phương diện kỹ năng thuần túy cũng sẽ không thể nào phá hủy phòng ngự của anh ta.

Anh ta nói rằng nó nóng. Điều này có nghĩa là trong một giây ngắn ngủi, sức mạnh của tôi chắc chắn đã gây ảnh hưởng lên trên vị Chúa Quỷ này. Nó là bất khả thi đối với tôi ở hiện tại, nhưng nếu tôi tiếp tục trưởng thành, có lẽ tôi sẽ kiếm được nhiều sức mạnh hơn để khiến anh ta bị thương tổn.

Tôi cần phải mài sắc thanh kiếm của mình.

Trong khi đang nhìn vào người đàn ông ấy, người vốn dĩ nắm giữ sức mạnh khôn lường. Tôi sẽ tôi rèn lại bản thân mình. Đây có thể là….ý định mà Kanon-sama muốn.

Cùng lúc đó, hãy sử dụng tốt tài nguyên của người đàn ông này, để có thể đem về nhiều lợi ích hơn cho quân đội của Quỷ Vương Vĩ Đại. Anh ta đáng sợ như một kẻ thù, nhưng nhờ có những Kĩ năng Lười Biếng nên anh ta đáng tin hơn phần nào.

Nhận được hai thử thách trong cùng một nhiệm vụ, đây chính là bài kiểm tra của tôi.

Một khi tôi đã vượt qua nó, không còn nghi ngờ gì nữa khi tôi đã đạt được sức mạnh không thể so sánh nổi với những sức mạnh mà tôi đang có trong mình tới bây giờ.

Chúng tôi di chuyển đến một căn phòng khác, và trên cùng một chiếc giường giống y hệt cái cũ, Leige thả mình và tiếp tục giấc ngủ của hắn.

Trong mắt tôi giờ đây anh ta là kẻ mà tôi không thể nào đánh giá thấp như trước.

Giường như cái phòng ngủ mà tôi đã đốt cháy trong quá trình hủy hoại của cuộc chiến đang được khôi phục lại. Không một con Quỷ nào trong Quân Đội của Leigie nói một lời nào cả. Ít nhất cũng nói câu gì đi chứ.

Cùng lúc đó, cánh cửa tạo ra một tiếng động rất to cùng lúc nó được mở ra, và một con Quỷ bước vào.

Đó là một cô gái trong trang phục của nữ Hầu. Cảm giác từ cô ta có hơi giống với Lorna, nhưng cô ta trông trẻ hơn nhiều. Cô ta nhìn vào Leigie-sama, người từ chối thò mặt ra khỏi tấm mềm,sau đó nhanh chóng liếc xéo tôi và tiến lại gần đến chiếc giường. Với khuôn mặt tựa như mặt của Lorna, cô ta mỉm cười.

“Leigie-sama! Làm ~ ơn ~ Dậy ~ đi ~ mà ~!”

Cứ như vậy, cô ta bắt đầu lắc cái tấm mềm mà tên Chúa Quỷ đã chôn mình bên dưới nó.

Nụ cười và cái cảm giác đấy hoàn toàn giống hệt nhau. Cô gái nhỏ kia có lẽ là người em gái mà Lorna cô ta đã nói đến chỉ có thể mang đến bầu không khí giống nhau, và hành động của cô ta hoàn toàn trái ngược với cô chị. Thật là xảo trá.

Không có cách nào để trị tên đó tôi, ý tôi là, anh ta đúng ra phải thể hiện sao cho giống như bậc Quân Vương chứ?

Với cái hành vi thô lỗ của cô ta, tôi vô tình cố gắng kiềm chế trong khi đúng ra tôi nên đứng về phía cô ta. Chuyện quái quỷ gì đây?

“?! Đợ.i…. Cô không thể yên lặng hơn một chút sao?!”

“?! Ah! Cô chắc chắn là người mà Lize-oneechan đã kể cho tôi nghe. Tôi tên là Hiero. Tôi là em gái của Lorna, người thường chăm sóc cho Leigie-sama!”

“Eh, ah, ờ.”

Không dừng lại đôi tay của mình, cô gái tên là Hiero đơn thuần quay đầu lại nhìn vào tôi.

Cô ta không tỏ ra thái độ phù hợp với kẻ vừa giết chết chị gái của mình. Không, hơn thế nữa, cô ta đang nở một nụ cười diễm lệ như một bông hoa đang nở.

Ngay cả khi cô ta là một con Quỷ, ít nhất cô ta cũng có một ít tình cảm với gia đình của mình. Giống như tôi luôn luôn tồn tại sự trung thành với Quỷ Vương Vĩ Đại.

Sau cùng thì, cô ta cất lên giọng nói đỗi ngây thơ.

“Cảm ơn cô rất nhiều! Vì đã giết Oneechan! Bởi vì điều đó, cuối cùng cũng đến lượt của tôi! Oneechan sẽ chả bao giờ dừng làm việc, nên tôi lo lắm ấy!”

Cảm xúc của cô ta hoàn toàn trái ngược. Những cảm xúc thù địch hầu như không có càng khiến cô ta đáng sợ hơn.

Trong khoản thời gian tôi phục vụ trực tiếp cho Quỷ Vương Vĩ Đại, tới khi tôi được bổ nhiệm đến đây, Tôi chưa bao giờ gặp trường hợp như thế này.

“C-Cô… đó là những từ ngữ mà cô dành tặng trực tiếp cho kẻ đã sát hại trực tiếp người chị của cô?!”

“Eh? À thì…”

Đáp lại lời của tôi, Hiero đặt ngón trỏ lên môi của mình, và bắt đầu suy nghĩ.Câu trả lời sớm hơn cả dự đoán. Chính câu trả lời ấy là điều mà tôi không hề mong đợi nó.

“Lize-san, cô quá yếu đuối. Nếu cô thực sự có ý định giết chị tôi, thì cô nên dứt điểm luôn chứ..”

“Eh…?”

Tà váy của cô ta tung bay khi mà cô ta ngồi lên mép giường. Từ chiếc váy ngắn hơn nhiều so với Lorna, tôi nhìn thấy một làn da rám nắng, khỏe mạnh.

Nó như thể có gì đó đang chọc phá cô ta, cô ta cất lên điệu cười hoàn toàn phù hợp với độ tuổi của mình.

Làm thế nào mà cô chị khiêm tốn kia lại có người em gái như này?

“Kusu kusu kusu. Chị ấy vẫn còn sống… Thật đau buồn, không biết lúc nào onee-chan mới có thể từ bỏ… sự may mắn của chỉ thật tuyệt vời. Ngay cả khi đây không phải là đòn tấn công trực tiếp, chị ấy sẽ không chết ngay tức khắc sau khi chịu đòn từ một 『Nguyên Tội Phẫn Nộ』cấp Quỷ Tướng. Ngay cả khi tôi nghĩ rằng cuối cùng cũng đến lượt mình, nhưng tôi vẫn còn phải kìm nén bản thân lâu lâu hơn nữa!”

Thật là một tin tức gây sốc. Cô ta hóa thành than, nhưng vẫn sống?! Không, không thể nào. Điều này vô lý. Con Quỷ kia… Cô ta vừa nói cái gì cơ?

“… Kiềm chế bản thân lâu hơn nữa… có thể nào, cô là?”

“Không không không, đừng hiểu nhầm! Oneechan vẫn còn sống, cô biết không? Mặc dù chị ấy bị cháy chút xíu. Ý tôi là, việc tự tay giết chị gái của mình hơi… Nếu tôi làm việc như vậy, kusu kusu kusu, tôi sẽ trở thành 『Đố Kỵ』đấy, không phải sao? Nắm giữ tận hai Nguyên Tội phiền phức lắm.”

Một giọng nói vui mừng vang lên.

Con Quỷ này… thật đỗi khác biệt. Cô ta không xinh đẹp bằng Lorna. Bất kể dù cho mặt họ có giống nhau như thế nào, dù cho hình thái có tương tự ra sao, đứa trẻ này không còn nghi ngờ gì nữa là người mà reo rắc bệnh tật cũng đủ để sống sót, một con Ác Quỷ chính hiệu. Một người có tính cách rất phù hợp để theo đuổi dục vọng thuần túy- một con 『Quỷ Thuần Huyết』

Tôi không chắc rằng liệu cô ta có đang quan sát biểu cảm trên khuôn mặt tôi không nữa, cô ta tự nhiên ghé đầu mình xuống ngực Leigie và nhìn chằm chằm vào đồ trang trí trên ban công.

“Oneechan rất xinh đẹp đúng không? Chị ta lẽ ra nên giống như tôi, nhưng chị ấy rất đẹp và dáng người thanh mảnh, lại cao ráo và đôi mắt của chị ấy to và trong vắt, làn da của chị trắng muốt, và chị ấy luôn luôn làm việc nhà, nhưng chị không bao giờ có một vết xước trên người mình, và mái tóc bóng mượt ấy không bao giờ có chút dấu hiệu tổn hại. Giọng của chị cũng không quá cao hay quá trầm, nó đúng ở cái âm giọng vừa đủ để làm thỏa mãi đôi tai người nghe, và ngực của chị ấy to gấp hai lần của tôi… một vẻ đẹp khiến không một con Quỷ Đực nào có thể ngồi yên. Mặc dù chị ấy nhìn dâm dục đến bao nhiêu, chị ấy chưa bao giờ để bất cứ ngón tay nào có thể chạm vào người chị, và chị ấy phục vụ Leigie-sama hết mực… Trái tim chị ấy rất khỏe, và chị ấy thậm chí không lùi bước trước 『Nguyên Tội Phẫn Nộ』… Kusu kusu kusu, chị ấy quả thật là người phụ nữ lí tưởng.”

“D…Dâm…Dục?”

“Oh, Cô không biết sao? Ngay cả trông chị ấy như thế, Onee-chan là một con quỷ 『Dâm Dục』. cô biết đó? Hơn nữa, chị ấy đã tự đẩy khao khát của mình để có thể đạt được một kỹ năng cấp A, khá mạnh. Và nếu nhìn vào bảng sức mạnh của Quỷ, có lẽ hạng của chị ấy chỉ xếp ngay sau cấp Tướng… Chị ấy có sức mạnh nhiều như Kị Sĩ, tôi đoán thế.”

Đây là điều mà tôi không thể tin nổi.

『Nguyên Tội Dâm Dục』

Một trong 7 nguyên tội mà những con Quỷ có thể sở hữu, nó được biết đến là nguyên tội không hề phù hợp trong những trận đánh trực tiếp đối đầu nhau.

Và trong số nguyên tội, nó được đồn rằng có sức phòng thủ yếu nhất.

Chúng rất yếu,Thứ yếu đuối vô dụng. Đặc biệt là khi chống lại những con Quỷ khác với Kháng Hoại Tâm Trí, phần lớn các kỹ năng của họ sẽ bị vô hiệu.

Nhưng kể cả thế, tại sao họ…

“Tại sao..?”

“Tôi không biết liệu rằng Oneechan có nói với cô chưa, nhưng trong gia đình tôi… đã luôn luôn phục vụ Vua Quỷ Lười Biếng, Leigie của nhà Slaughterdolls. Có lẽ đã được khoảng 10 thế hệ về trước rồi. Trong nhà chỉ có một luật lệ duy nhất là chỉ có những con Quỷ mạnh mẽ nhất mới là giường được phục vụ ngày, và ở thế hệ này, đó chính là… Lorna oneechan. Cho tới tận ngày hôm qua, nó vẫn là như vậy.”

Hôm qua, Tôi đã nướng Lorna trong ngọn lửa của Phẫn Nộ. Nếu lời nói của Hiero là sự thật, thì Lorna vẫn còn sống, nhưng sức mạnh của cô đã biết mất.

Và thế là sử chuyển giao thế hệ đã xảy ra. Đến lượt con em xấc xược này.

“Tôi đã luôn luôn có cảm giác khó tả với Oneechan. Đặc biệt là vóc dáng đó. Oneechan luôn là hình mẫu lý tưởng của tôi, vì thế… đó là lý do mà tôi luôn luôn yếu hơn chị mình.”

“Eh?Hình…mẫu?”

“Với 『Nguyên Tội Dâm Dục』. dù cho là cấp Quỷ của bạn cao đến mức nào, chỉ với một kỹ năng cấp A, chị ta không… thể nào mạnh như thế được. Tôi đáng lý ra phải mạnh hơn nhiều. Nhưng ngay cả thế, tôi không thể nào thắng nổi. Tôi rất cảm ơn cô, Lize-san. Cảm ơn cô đã đốt cháy khuôn mặt xinh đẹp của Oneechan.”

Tông giọng của cô đột nhiên giảm xuống chút ít.

Và con Quỷ đó đột nhiên nói…

“Bởi vì thế, mà tôi có thể…. 『Thống Trị』 chị ta…”

Và tất cả mảnh ghép đều tập trung về một vị trí duy nhất.

Hiero mạnh mẽ lật tung chăn ra, và cạ vào người Leigie-sama một cách vô liêm sỉ khi hắn ta nhìn cô với ánh mắt vô cảm.

“Leigie-sama, rất vui khi được phục vụ ngài. Thần nghĩ là ngài đang nghe, nhưng thần sẽ là người phục vụ ngài thay cho chị mình. Ngài có thể gọi thần là Hiero! Thần sẽ dâng hiến cả con tim mình để làm việc cho ngài, vì vậy thần mong chúng ta sẽ hòa hợp với nhau.”

“… Biết rồi.”

“Nguyên tội của Thần đang mang là….『Kiêu Ngạo』; Thần là Hiero của 『 Nguyên Tội Kiêu Ngạo』. Làm ơn hãy nhớ cái tên ấy!”

Đúng như tôi nghĩ… Một con Quỷ Kiêu Ngạo!

『 Nguyên Tội Kiêu Ngạo』.

Một con Quỷ thống trị kiêu ngạo cùng những cảm xúc kiêu căng quá đỗi phức tạp.

Trong đội quân này, đây cũng là đặc tính chính của Thống Lĩnh Tối Cao Heard Lauder.

Cây kĩ năng của nó… rất rắc rối. Nó có những đặc điểm cơ bản giống với 『 Nguyên Tội Phẫn Nộ 』và 『 Nguyên Tội Cuồng Thực』, giúp gây ra sát thương diện rộng, điều mà rất bất lợi đối với tôi.

Trong cuộc nói chuyện đầu tiên với Chúa Quỷ, mắt cô ta sáng lạ thường.

Nhưng cùng lúc đó, tôi cảm thấy điều ấy. Cô ta không thể nào phù hợp với Leigie-sama.

Tên Chúa Quỷ không bao giờ suy nghĩ điều gì. Với đôi mắt vô hồn, anh ta chỉ lẩm bẩm vài từ.

“…Yeah, Iyo.”

“? 『Iyo』 là cái gì ạ?”

Với những lời đó, khuôn mặt của Leigie lộ ra biểu cảm tồi tệ.Biểu cảm trên khuôn mặt anh ta đã nói lên tất cả. Rằng giải thích nó thật phiền phức. Anh ta hướng mắt đến phía tôi, nhưng tôi quyết định lời anh ta đi. Trước tiên, tôi cũng tự hỏi nó là gì. Tôi cũng đã hỏi. Leigie-sama chả bao giờ trả lời tôi. Cuối cùng thì, tôi phải tìm ra câu trả lời thông qua những con Quỷ khác. Nó thực sự rất tốn thời gian.

Leigie-sama để lộ ra tiếng thở dài nặng nề. Nó như thể anh ta đang bảo rằng tất cả là tại tôi.

Và cùng với tiếng thở dài đó, biểu cảm của Hiero trở nên u ám. Với giọng điệu nặng nề của mình, Leigie bắt đầu nói. Từ quan điểm của tôi, nó vẫn như bình thường, nhưng vì Hiero là người đầu tiên được nói chuyện với anh ta, nên có lẽ nó sẽ khác. Giọng anh ta luôn luôn tràn ngập thứ được gọi với hai tiếng- Tuyệt Vọng.

“… Chuyện gì đã xảy ra với người cũ rồi?”

“….Eh? Ý-Ý ngài là Oneechan?”

“….Phải.”

Yeah, anh ta chắc chắn không biết gì hết.

Leigie-sama không bao giờ chú ý đến tên của người hầu gái cũng như nguyên tội của họ. Anh ta có lẽ thấy rằng nó rất phiền phức, nên câu trả lời của anh ta ngắn như thế.

Lòng kiêu ngạo của Hiero bị tổn thương, và cô trả lời với giọng điệu run rẩy.

“Oneechan đã… bị thiêu thành than bởi cô Lize-chan ở đằng kia. Đó là lí do mà thần..”

Chúa Quỷ, ngươi cũng ở đó mà, không phải sao! Và điều này không phải do lỗi của người à?!

Ngay cả khi anh ta hoàn toàn phớt lờ nó, anh ta không thể nhớ nổi chuyện gì đã xảy ra ngày hôm qua.

Ngươi có chắc rằng cái đầu ấy bên trong không có gì ngoài nấm mốc thôi nhé?

“Hiểu rồi… đưa cô ta đến đây.”

“…He? Leigie-sama, v-vừa rồi, cái…gì..”

Leigie-sama cau mày.

Anh ta có lẽ đang nghĩ, ‘Chúa ơi, đây là cực hình mà’, nhưng với những người không quen biết hắn, thì nhìn hắn giống hệt như không hài lòng vậy.

Nhân tiện thì, nếu Kanon-sama thấy khuôn mặt này như vậy, nó là dấu hiệu cho việc toàn bộ khu vực này sẽ chỉ còn mỗi tro. Chả có chỗ mà trốn.

Tên Chúa Quỷ này là một kẻ nè, vì vậy sẽ chả bao giờ có chuyện này xảy ra ở đây. Tôi cá cược nó với cuộc đời của mình. Ah, mẹ khiếp.Điều này lại khiến tôi cáu giận.

Leigie-sama lặp lại lời của anh ta.

“….Đưa đến đây.”

“..V-vâng…ahaha, nhưng chị ấy đang là than mà, phải không?...V-vâng, thần hiểu rồi. Thần sẽ đưa Onee-chan đến đây.”

Mắt của Hiero ngấn lệ,nhưng cô ngay lập tức rời khỏi phòng, dậm những tiếng chân rất lớn.

Như thế nó đang muốn hét thật to .’Ta đang cáu đây’.

Nhưng Leigie-sama có lẽ chả để ý chút nào. Tên Chúa Quỷ này dưới lớp mềm, người chưa bao giờ di chuyển dù có sự kiện lớn xảy ra đến đâu, vì thế tôi cố gặng hỏi.

“Ngài định làm gì?”

“… Thứ kia không tốt.”

“….Ý ngài là, Hiero?”

“….Yeah.”

Chẳng có lý do nào cụ thể, hắn ta mệt mỏi mà thốt ra một từ duy nhất.

… Nó dường như Lorna đã chăm sóc hắn ta rất tận tình để tạo ra một chút ít nhỏ ảnh hưởng lên ngài ấy. Nó dường như các ngươi thật sự là những giường giỏi thất trên trời này trong việc lừa dối người khác, Tên Lười Biếng kia.

Nó bởi vì cô ta luôn luôn mang đến mỗi và một trong những sự phục vụ thoải mái cho anh ta.. dù đó là lý do mà tôi rất áy náy.

Với tiếng bước chân rất lớn, Hiero đấm tung cánh cửa.

Cô ta thô bạo vứt thứ gì đó lên giường của Leigie-sama.

“…Đó là Oneechan.”

Thứ mà Hiero mang đến chính là một lõi linh hồn có độ to vừa khít lòng bàn tay.

Khoảng một nửa của nó đã bị đốt rụi, và nó đã bị phá hủy.

Nhìn vào nó, bản thân tôi không thể gọi nó rằng là thứ kia vẫn còn sống. Đó là bởi vì tôi không có những dụng cụ cần thiết để xác định rằng liệu có hay không sự sống tồn tại trong nó.

Miễn là Lõi Linh Hồn của con Quỷ vẫn an toàn, họ có thể tự tái tạo trong vòng vài năm. Nhưng với lượng lớn thiệt lại như này, nó có lẽ sẽ bị thối rữa trước khi kịp tái sinh trở lại.

Tôi thực sự rất bất ngờ rằng Hiero có thể tìm được mảnh vỡ nhỏ như này trong đống tro tàn đó. Có lẽ rằng cô ta thực sự có cảm xúc gì đó với người chị của mình?

Leigie-sama không thể giấu nổi sự không hài lòng của mình khi nhận được lõi linh hồn trong tay.

Anh ta nặn ra tiếng thở dài ngao ngán, và tặng một từ về phía của Hiero… một lần nữa, lại từ đó.

“…Iyo.”

“…Eh? U-um… Thần thực sự rất xin lỗi. Thần… vẫn thiếu kinh nghiệm, nhưng thần sẽ làm hết sức mình… liệu Ngài có vui lòng giải thích cho thần ý nghĩa của từ 『Iyo』 được không?”

Bị đè ép bởi một thử thách không thể vượt qua,như thể cô nụ cười tự tin lúc trước của cô ta là giả dối, nước mắt của Hiero bắt đầu dàn dụa.

Buộc một con Quỷ có đặc tính Kiêu Ngạo phải nói rằng mình thiếu kinh nghiệm, thật là người đàn ông đáng sợ. Anh ta trông như không suy nghĩ gì cả. Nhưng với những con Quỷ mang trong mình Nguyên Tội Kiêu Ngạo, điều này chẳng khác nào bị sỉ nhục ngang hàng với cái chết.

Những con Quỷ mang đặc tính Nguyên Tội Kiêu Ngạo, nghĩ rằng họ là trung tâm của thế giới, vì hết tổn thương lòng tự trọng của họ đủ để đẩy họ đến cấp bậc của những kẻ yếu đuối.

“…Hah..”

“?! Chúa…Chúa…Quỷ…”

Hắn nghĩ hắn ta là ai vậy?

Với một tiếng thở dài, Leigie nhắm mắt.

Ngay từ đầu, “Ta sẽ giao ngươi việc đó” và “ Ta hài lòng với những việc ngươi làm” là những chỉ dẫn cụ thể nhất và gọn nhất, không phải sao?

Giờ đây, tên Chúa Quỷ không ước gì khác. Anh thực sự không thể nói cho cô ta về nó à?

Hiero vô cùng lo lắng nhìn xung quanh căn phòng. Ánh mắt của cô ta và tôi chạm vào nhau, nhưng tôi ghét cô ta, nên tôi lời đi.

Cố gắng trong tuyệt vọng để kéo lại vị thế của mình, cô ta dồn hết sự dũng cảm của mình và nói lại thêm lần nữa. Tôi tự đoán rằng việc này sẽ khiến giá trị của cô ta tăng lên hay giảm xuống như lúc đầu. Thật sự thì, từ thuở đầu, chả hề có sự đánh giá người khác bao giờ Leigie-sama.

Tôi đang đứng và suy nghĩ về việc này, nhưng không phải Kiêu Ngạo và Lười Biếng khắc nhau sao?

Ngay cả khi đó là những quy tắc, tôi nghĩ rằng Lorna đã hoàn toàn tạo ra một sai lầm khi lựa chọn hậu bối của mình. Nó chẳng phải là cực hình đó sao?

“U-um… Thần đặc biệt giỏi trong việc nhà! Nấu ăn, và dọn dẹp, và giặt…giặt rũ nữa… T-Thần tự tin về việc này. Thậm- T-Thậm chí là cả những việc.. v..iệc.. g..i..ường… giường chiếu…”

“Biết rồi.”

Mặt cô ta đỏ ửng, và cô ta chắc chắn đang ép bản thân mình, nhưng Leigie chỉ đưa ra câu trả lời như thường lệ.

Không, anh ta không đang cố tỏ ra lạnh lùng đâu. Anh ta là như vậy đó!

Nhưng Hiero không hề biết điều này. Cô không thể cố và giao tiếp được với tên Chúa Quỷ này đâu.

Trừ khi ngươi biết rõ bản chất của hắn… đó là lí do vì sao tôi thấy phiền phức.

Và bị dồn đến đường cùng, Hiero tiếp tục nói.

“Um.. Nếu Ngài hài lòng, xin hãy ra lệnh cho thần.”

Nghe được điều này, lần đầu tiên tôi thấy, Leigie-sama đang bày tỏ cảm xúc của mình.

“…………….Mẹ khiếp, phiền quá.”

“…..Eh?!”

Thật sự đấy, anh ta nghĩ anh ta là ai?

Leigie-sama để lộ ra tiếng thở dài nặng nề nhất mà anh ta từng có.Hiero nhìn vào vị Chúa Quỷ với vẻ mặt trống rỗng. Cô ta không nói gì sai cả. Cô ta đã không đưa ra bất kì nhận xét thiếu cẩn trọng nào hay cô ta cũng không để lộ ra sự ích kỉ của mình.Được chứng kiến cảnh này, một trăm trên một trăm tôi sẽ đứng về phía cô ta trên vấn đề này. Kể cả tôi cũng sẽ làm thế.

Đừng mong đợi người Hầu Nữ này vừa mới được tuyển ngày hôm nay sẽ hiểu hết tất cả mọi việc.

Tên Chúa Quỷ thẫn thờ nâng Lõi Linh Hồn bị vỡ về phía ánh sáng.

Tôi tự hỏi điều gì đang xảy ra trong đầu anh ta.

Và khoảnh khắc đó đã đến.

Sự hiện diện mà chính tôi cũng cảm thấy nghẹt thở.

Cảm nhận được điều này, khuôn mặt của Hiero đang cố gắng tỏ vẻ đột nhiên trở lên sợ hãi, và sau đó là sự sợ hãi và co giật, cô ta lùi bước rất lớn về phía sau.

Kiêu Ngạo quên đi hoàn toàn Sự Kiêu Ngạo của mình, Phẫn Nộ quên mất đi cơn giận của mình. Đó là lượng ma thuật lớn đến nỗi đủ khiến 『Lửa Cuồng Nộ』của tôi chẳng khác nào trò đùa của một đứa trẻ, nó mạnh đến mức đủ bao trùm cả thế giới này.

Đúng vậy. Không nghi ngờ gì nữa, một làn sóng mạnh nhất mà tôi từng được thấy trong đời mình.

Nó dường như không phải là vấn đề nữa, và sức mạnh của nó dường như muốn đem sức mạnh của cơ thể tôi thoát ra bởi vì sự tập trung của Nguyên Tội Lười Biếng.

Với khuôn mặt như thể đang trên bờ vực của cái chết, Quỷ Chúa bắt đầu hô thần chú. Nó chắc chắn là một loại Thần Chú nào đó.

"『Ir Ir Rul Arcadia. Mọi thứ, Sự Bại Hoại và Suy Đồi. Hah… Quy luật của Tiền, hắc lõi sáng tạo ra vạn vật, tề tựu tại đây và quy phục dưới cái tên ta. 『Sloth Minugrosz』』 Ah, I đọc nhầm …”

“Khoa…n.?!”

Lượng ma thuật cường đại tụ lại theo lời Chú Thuật của Chúa Quỷ, và tạo ra hình dạng nhất định.

Thường thường, kĩ năng có thể kích hoạt qua quá trình niệm chú hay tên kĩ năng. Không niệm chú thì độ khó càng tăng, tính năng càng giảm.

Tên Chúa Quỷ này chưa bao giờ niệm chú, hay thậm chí nói ra tên kĩ năng bao giờ, và đây với âm điệu dài như này, của những kỹ năng mà tôi đã từng thấy trước đó… Nó gần như là một trong những kĩ năng cao cấp nhất.

Tôi không hề biết chuyện khỉ gì đang xảy ra, nhưng một cảm giác khó chịu đang chiếm lấy cơ thể tôi. Một hồi chuông báo động rung lên trong đầu.

Kĩ năng được kích hoạt thường thường sẽ khó để cảm nhận một cách rõ ràng như thế này.

Cảm giác mà cả thế giới bị bao bọc bởi luồng ma thuật đáng sợ, Hiero thét lên.

Nhưng mà một lỗi phát âm sai… nó chắc chắn là do tiếng thở dài mà hắn cố ý ném vào đúng không?!

Anh ta thậm chí không thể niệm chú một Kỹ Năng cho đàng hoàng, tên Quỷ Chúa tệ bạc này!

Dòng suy nghĩ đang chạy nhảy trong đầu tôi chỉ là những ảo tưởng do tôi tự vẽ ra để trốn chạy khỏi hiện tại.

Ngay cả khi niệm chú có sai đi chăng nữa, kĩ năng chắc chắn đã được kích hoạt.

Tất cả đã trở nên tách biệt. Mặc dù chẳng có gì thay đổi, nhưng tôi cảm nhận được so thứ gì đó đang vỡ ra.

Lõi Linh Hồn mà vị Quỷ Vương Lười Biếng kia đang nắm giữ bắt đầu thay đổi hình dạng của nó tại chỗ phần lõi bị đốt cháy.Với viên pha lê ở trung tâm, một làn khói đen bí ẩn bắt đầu tập trung và tạo thành dạng mới. Màu sắc của nó đã thay đổi. Hiero lẩm bẩm một cách bàng hoàng.

“O..nee..chan?”

“…Haa..”

Tiếng thở dài của hắn ta chứa đựng đầy sự khó chịu trong lúc này, nó như thể một đoạn băng đang được tua ngược trở lại, đống than quay trở về màu sắc vốn có của nó, và khuôn mặt bị cháy đen quay lại nước ra trắng sáng ban đầu. Trong hai hốc mắt, hai viên ngọc lớn dần dần lấy lại hình dạng của nó.

Chỉ trong một vài giây ngắn ngủ, một Lorna hoàn toàn không bị tổn hại chỗ nào được tạo ra. Đương nhiên, cơ thể của cô, thậm chí cả quần áo mà cô đã mặc cũng được tái tạo mà không hề có một vết xước nào.

Trong một tình huống mà nằm ngoài cả sự dự đoán, mắt của Hiero giãn ra trong khi la hét. Lưng của cô ta đập mạnh vào cạnh bàn, đôi môi run rẩy, và cô ta lùi lại xa hơn nữa.

Và Lorna từ từ mở mắt ra.

….Cô ta sống dậy rồi kìa.

Cái…quái…rốt cuộc cái kĩ năng kia… là kĩ năng mẹ gì thế?

Phục hồi? Như ***…. Cứ làm như thể phục hồi mà lấy được lại cả quần áo như cũ thế này á. Ngay từ lúc đầu, Lorna lẽ ra đã bị hủy hoại hoàn toàn. Từ một Soul Core đã bị phá hủy còn một nửa, không đời nào có thể đưa cô ta trở lại một cách hoàn hảo như thế này!!

“On…ee…chan?”

“Hie…ro?”

Hiero bất giác bước lại gần Lorna, như thể cô ta đang trông thấy ma vậy.

Mắt Lorna chớp liên tục khi cô nhìn vào người em của mình.Cô cũng không hiểu chuyện gì đang xảy ra ở đây nữa. Ờm, điều này không thể làm gì được. Ngay cả tôi, người chứng kiến cả quá trình từ lúc bắt đầu đến kết thúc, cũng không lí giải nổi chuyện khỉ gì đang xảy ra.

Vào lúc này, màu sắc trên mặt của Hiero đổi như tắc kè hoa. Từ trắng tái nhợt nhạt sang màu sắng đỏ ửng hoảng loạn.

Cô ta nghiêng đầu mình khi nhìn thân thể của Lorna.

Tôi cũng chú ý đến điều này. Sự tái tạo vẫn… chưa kết thúc. Không, những vết thương đã hoàn toàn biết mất, nhưng dù vậy, thời gian của cô ta vẫn đang quay trở lại.

Kỹ năng này vẫn chưa kết thúc!

Cảm giác có cái thứ gì đó đang vỡ tan ra mặc dù cô ta đã trở về trạng thái bình thường, vẫn không có dấu hiệu gì nó đã kết thúc.

Chiều cao của Lorna giảm đi một chút, và bộ ngực của cô vẫn giữ được dáng tượng tự. Nhìn mặt cô có vẻ trẻ ra thêm chút ít.

Quần áo của cô thay đổi từ một bộ hầu nữ trắng tinh khiết qua tông màu đen. Tà váy thu nhỏ lại và ngắn hơn cả chiếc mà Hiero đang mặc.

Có lẽ, do niệm chú sai, liệu anh ta….

Tim tôi đập nhanh hơn, khi tôi nhìn thấy cơ thể cô dần dần co lại, chênh lệch chiều cao 15cm của cô ấy giữa cô và em mình rút ngắn lại thành 10cm, rồi còn 5cm. So với điều đó, bầu ngực cô phình to ra nhưng không thay đổi nhiều, những đường nét trên khuôn mặt mang đậm sự trưởng thành dần được thay thế bằng nét ngây thơ.

Vì một lí do nào khác, Hiero chớp mắt mình trong khi quay về phía Leigie-sama.

“…Leigie-sama, chuyện này…”

“…Biến cô ta về trạng thái cũ.”

Với khuôn mặt trưng ra rằng hắn không muốn tiếp tục trả lời tiếp câu hỏi, Leigie-sama vùi đầu mình vào gối. Dù cho là do lỗi niệm chú sai của hắn, hắn vẫn không có một tí động thái nào.

Biến cô ta….. điều này chẳng quá xa vời rồi đi?

Sự biến đổi của Lorna đã kết thúc.

Trước lúc đó, có khoảng cách khá lớn giữa Lorna và Hiero. Đương nhiên, về ngoại hình,và gương mặt của Lorna nhìn có hơi hơi chút giống người lớn nhưng vẫn trẻ con, nhưng ngoại hình của cô ấy đã khác so với trước kia, nếu bạn biết được sự thật rằng trước kia Lorna hơi gầy và cao, và ngực của cô ấy lớn hơn nhiều, như thể họ là sinh đôi vậy, nhìn họ vẫn phân biệt được ra. Sự khác nhau giờ chỉ còn lại ở Nguyên Tội: Dâm Dục và Kiêu Ngạo… Sự khác nhau sinh ra bởi thuộc tính.

Đôi mắt của Lorna nhìn về cặp chân và tay ngắn của mình.Có lẽ Hiero không biết phải trả lời như thế nào, nhưng cô ta nhìn xung quanh như thể đang muốn nhận hết tất cả trách nhiệm về mình. Tôi cũng muốn ai đó giúp đỡ tôi ghê.

Chỉ duy nhất Leigie không thế khó hiểu tí nào, không có ý định sỉ nhục ai cả.

Anh ta nhìn vào Lorna được tái tạo trở lại rất gọn gàng, hoàn chỉnh.

“Ngươi…có kí ức không? Hôm nay ngày bao nhiêu?”

Đáp lại câu trả lời của Leigie-sama, Lorna quay người, gạt đi sự do dự trong mình, và chỉnh lại động tác đúng như quy chuẩn. Nó như thể sự lo lắng về chiếc váy của mình đột nhiên ngắn đi, cô ấy di chuyển ngọn lẹ và đưa ra câu trả lời ngay lập tức.

“Eh?Ah.. Có ạ. Hôm nay là ngày 11 tháng 11 năm 310, Divine Year 271C8A ạ, Leigie-sama.”

Câu hỏi của hắn được đáp lại bằng câu trả lời với nụ cười tươi trên môi, Leigie-sama hướng về phía tôi.

Có hay liệu hắn cũng hỏi, hắn cũng chả nhớ nổi nay là ngày bao nhiêu chăng?

Lấy được lại sự bình tĩnh của mình, Hiero trả lời thay.

“Oneechan, nay là ngày 12.”

“Heh? Không, hôm nay lẽ ra là ngày 11 mà…Hmm?Hiero, em cao lên à?”

Không, ngươi bị lùn đi đấy.

Leigie-sama trả lời lại Lorna, người vẫn đang cúi đầu và chưa hiểu rõ được việc gì đang xảy ra, với giọng điệu không màng đến sự đời.

“À rồi. Hiểu rồi. Iyo.”

“???? V-vâng! Thần biết rồi, Leigie thân mến của thầ..”

Đầu cô ấy vẫn giữ nghiêng khi cô trả lời. Cô nhìn vào đồng hồ đeo tay của mình và so sánh thời gian của chiếc đồng hồ treo trên tường. Trong cảm xúc hoảng loạn, cô ấy cúi đầu mình thấp hơn nữa để xin lỗi Leigie-sama.

“Leigie-sama, Thần vô cùng xin lỗi. Bữa ăn của ngài… có lẽ sẽ phải bị lùi lại tới tận thêm một tiếng nữa.”

“Iyo.”

“Thần rất biết ơn. Thần vô cùng cảm ơn lòng từ bi của ngài.”

Cô ấy ngay lập tức quay trở về với chu kì làm việc thường ngày của mình, và tạo ra tiếng bước chân nhỏ nhất khi cô rời đi căn phòng. Phía sau cô, cô kéo tay người em của mình, người vẫn không hiểu được chuyện gì đang xảy ra.

Khi tôi định thần được lại, tôi cũng sốc đến mức không nói nổi từ nào.

Cái thứ trung thành vô căn cứ kia là sao? Hơn cả thân thể của cô ta, thứ đã bị biến đổi khác cho với trước, cô ta lại đi lo bữa ăn của tên Chúa Quỷ kẻ mà có thể sống qua rất nhiều thập kì mà không hề phải lo đến ăn hay uống?

Tôi nhìn thẳng vào Leigie, thủ phạm của đống hỗn độn này, nhưng không có bất cứ dấu hiệu nào hắn thỏa mãn với việc này, hay một chút sự tự hào khi làm ra thành tựu, thậm chí là khó chịu.

Tên Chúa Quỷ này, anh ta rốt cuộc là ai, thật sự ấy…

Với tất cả những gì đã xảy ra, tôi hoàn toàn mất đi sự tự tin vào 『Nguyên Tội Phẫn Nộ』 , đặc tính mà tôi vẫn luôn luôn ngự trị.

(Yoraikun: trong tiếng nhật Kusu ở đây là tiếng cười, không phải khóc thút thít.)