"Hsuuk!"
Muyoung mở mắt. Cả người của cậu thấm đẫm mồ hôi lạnh.
Vừa lau đi mồ hôi của mình, cậu vừa hít một hơi dài.
whoo! whoo!
Cậu khẽ cau mày khi cảm thấy điều gì đó khác lạ.
'Tại sao mình vẫn có thể thở ?'
Cậu nhớ rõ ràng mình đã bỏ mạng sau khi tiêu diệt toàn bộ tổ chức "Tử Lâm".
Muyoung chắc chắn tim mình đã ngừng đập khi thần chết lấy đi mạng sống của cậu.
'Mình vẫn còn sống ?'
'Nhưng tại sao lúc này mình vẫn cảm thấy khỏe mạnh ?'
Ngay cả những vị bác sĩ giỏi nhất cũng không thể chữa lành cho cậu.
Cậu đã chắc chắn rằng mình đã chết.
Nhưng cậu không chết.
Trái tim mà cậu tưởng đã ngừng hoạt động, giờ đập mãnh liệt hơn bao giờ hết. Toàn bộ các giác quan từ khứu giác, thính giác, vị giá, xúc giác và cuối cùng là thị giác đều bình thường.
Nhưng đấy chưa phải là điều kì lạ duy nhất.
Cậu nhìn xung quanh.
Có ít nhất 50 người xung quanh cậu.
"Đ- Đây là nơi nào ?"
"Tôi chắc chắn mình đang làm việc ở công ty mà?"
"Mẹ ơi, mẹ ơi!"
Có nhiều kiểu người khác nhau, từ trẻ con đến người già.
Muyoung đã nhìn thấy cảnh này trong quá khứ.
Mặc dù nó mơ hồ, chỉ là một ký ức nhất thời, nhưng đây chắc chắn là cảnh tượng mà cậu đã chứng kiến 40 năm trước, khi lần đầu tiên cậu được triệu hồi đến Underworld.
Cậu cũng nhớ rõ cái địa ngục xảy ra sau đó.
'Mình không có bất cứ vết chai nào' - Cậu nghĩ trong khi xem xét cẩn thận đôi bàn tay của mình.
Những vết chai tay thô ráp được hình thành từ việc sử dụng vũ khí suốt 40 năm, nay đã hoàn toàn biến mất. Những vết sẹo và thương tích nằm khắc nơi trên thân thể cậu bây giờ cũng không thể nhìn thấy.
'Mọi thứ đã trở lại như cũ'
Những sự kiện trong quá khứ mà Muyoung phải chịu đựng giờ đã biến mất, như thể nó chưa từng xảy ra.
Ngay cả sự bá đạo trước kia của Muyong cũng bị lấy mất.
'Mình đã quay lại?'
Thậ khó mà tin được.
Du hành thời gian.
'Nhưng nếu đây thật sự là quá khứ, mình có thể biết đây là đâu'.
'The Blue Temple' - Một ngôi đền đã bị phá hủy một nửa.
Đây là nơi đầu tiên mà con người được triệu hồi phải đến.
Cậu sẽ phải sống sót một tháng tại đây để đến giai đoạn tiếp theo.
'Mình đoán nó sẽ đến sớm thôi'.
Muyoung nhìn chằm chằm vào phía trước.
Một thời gian ngắn sau, giọng nói cậu mong đợi vang lên.
<Hãy chọn vũ khí>
'Cái gì ? '
'Nó nói chúng ta nên chọn vũ khí?.'
'Cái đéo gì thế! Sao nó lại nói thế ?'
Trong khi mọi người còn đang lo nghĩ, chỉ mình Muyoung bắt đầu di chuyển.
Trong hàng trăm vũ khí treo rải rác trên tường, cậu cầm lấy một thanh gươm phát sáng màu xanh.
Ngay sau đó, một tin nhắn xuất hiện phía trước cậu.
Tên: Scimitar of Strength
Xếp hạng: E
Phân loại: Khớp gắn kết.
Hiệu ứng. Sức mạnh + 1.
'Ha!'
Giống hệt trước đây. Điểm khác duy nhất là cậu phản ứng và di chuyển nhanh hơn những người khác.
<Chiếu theo luật của Solomon, người đầu tiên hoàn thành nhiệm vụ sẽ được thưởng 'Leather Armor'>
Mọi người cùng chuyển hướng nhìn vào Muyoung.
Ngay sau đó, một chiếc áo giáp da bỗng dưng được thả ngay trước cậu.
Muyoung lặng lẽ cất chiếc áo giáp đi.
'Nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ là một điều tốt'.
Cậu có thể nhận được những phần thưởng phụ bằng cách đó.
Underworld đầy đủ mọi loại quái vật. Một tân binh con người sẽ không thể sống sót trong môi trường này. Đây là lí do chính mà 'Luật của Solomon' tồn tại.
Underworld được tạo ra bởi 72 chúa quỷ bị giam cầm dưới Lemegeton(Ghi chú: chìa khóa nhỏ của vua Solomon) khi chúng thức tỉnh
Trong số các chủng loài quái vật, Baal, Agares, Amon được coi là mạnh mẽ nhất.
Solomon, người lúc đầu đã giam giữ thành công 72 chúa quỷ, đã dự đoán được kết cục sẽ xảy đến và, để cho loài người hy vọng, đã tạo ra 'Luật của Solomon', với mục đích chống lại 72 chúa quỷ.
'Nhưng kẻ thù thực sự lại chính là con người.'
Đúng vậy.
Kẻ thù của loài người chính là bản thân loài người.
Công việc Muyoung phải thực hiện cũng mang bản chất tương tự.
Những người với tương lai tươi sáng hoặc những người có thể trở thành chướng ngại vật đều bị yêu cầu thủ tiêu bởi hội Forest of Death.
Bởi cái niềm tin bé nhỏ ấy, loài người dần suy nghĩ hẹp hòi.
Do trở về từ 40 năm trong tương lai,nên cậu biết rằng, 20 năm nữa, <Đại Họa> sẽ tấn công và triệu hồi tất cả loài người đến Underworld. Đó cũng là lúc các chúa quỷ bắt đầu hành động.
Tuy nhiên, để bảo vệ cái thứ niềm tin nhỏ bé ấy, con người đã dấu đi lá bài chủ lực của mình trong lỗi sợ bị mất đi chúng, dẫn đến bị chia rẽ và bị xâm chiếm
Ngay cả vậy, những yêu cầu thủ tiêu đến 'Forest of Death' chưa bao giờ giảm.
Trong khoảng thời gian Muyoung tiêu diệt hội Tử Lâm, nhân loại đã đang trên đà thất bại.
'K,Không phải tốt hơn là chúng ta nên chọn vũ khí sao ?'
Một người phụ nữ nêu ra quan điểm của mình.
Họ đều nhớ lại những dòng chữ và chiếc áo giáp xuất hiện trước mặt họ.
Họ đều nhận ra rằng đây không thể chỉ là một vấn đề bình thường.
Nhưng họ hành động quá muộn.
Screech!
Screech! Screech! Screeeech!
<Giết 100 con đại bàng lửa>
<Phần thưởng sẽ được trao cho người giết được nhiều nhất>
<Hoặc đến khi còn 30 người sống sót>
<Những con đại bàng sau khi đã ăn no nê sẽ quay trở lại tổ của chúng>
Ngay sau đó, cửa ngôi đền mở, những con đại bàng cao tới 2m bay về phía họ .
Do đuôi của chúng luôn bắt lửa, nên chúng được biết đến với cái tên đại bàng lửa.
Chúng sử dụng chiếc mỏ dài và nhọn của mình để xẻ ruột con người.
Toàn bộ những con đại bàng lửa lao xuống.
'Bắt đầu rồi'
Muyoung bình tĩnh quan sát xung quanh.
'Caww!'
"Cái quái gì thế!"
Những con đại bàng lửa hiếu chiến nhất bay vào ngôi đền và bắt đầu cuộc tấn công.
Chỉ có đúng 5 người có thể phản ứng kịp thời với tình huống đó, họ nhanh chóng cầm lấy vũ khí.
"Argh..."
Người đàn ông đô con, thiếu phòng bị, đứng phía trước là người đầu tiên bị ăn thịt. Ông ta chết ngay khi bị con đại bàng lửa mổ xuyên qua họng với cái mỏ sắc bén của nó. Ngay sau đó, 3 con khác tiến đến và bắt đầu ăn thịt xác người đàn ông.
"C-Cứu tôi với"
"Làm ơn"
Khung cảnh trở nên điên loạn, chẳng khác gì địa ngục.
'Nhưng có thể nói chết ở đây còn sướng chán.'
Muyoung lạnh lùng nghĩ.
Nếu họ không thể xử lí những tình huống đơn giản thế này, một khi bước vào Underworld, họ sẽ còn phải gặp phải cái kết kinh khủng hơn nhiều.
Nếu cậu cứu họ với sự thương cảm nửa vời, nó cũng chẳng thể kéo dài mãi được. Nếu cậu không định giúp đỡ họ đến cùng, thì thà đừng giúp ngay từ đầu còn hơn.
Hơn nữa, cơ thể hiện nay của cậu không thể nào tiêu diệt cả 100 con đại bàng lửa được.
'Những con đại bàng lửa không thể làm 2 việc cùng một lúc được'
Đặc biệt là khi đang ăn, bọn nó sẽ chẳng thèm chú ý đến xung quanh. Để đánh bại lũ đại bàng lửa, một vài người bắt buộc phải hy sinh.
Mặc dù cậu đã quay về quá khứ, nhưng những kinh nghiệm đã tích lũy suốt 40 năm vẫn còn rõ trong tâm trí Muyoung. Cho dù cơ thể không như lúc trước, nhưng cậu vẫn tin rằng mình có thể nhanh chóng xử lý chúng.
'Mặc dù lũ chim sẽ quay lại một khi chúng no...'
Nhưng nếu điều đó xảy ra, cậu sẽ không thể nhận được phần thưởng.
Swish!
Cậu cắt đầu một con đang lao tới.
Screech!
Liệu bọn nó có tức điên lên khi đồng loại bị giết ?
'Đương nhiên là không rồi.'
Ngạc nhiên hơn, một số con còn bay xuống để ăn xác đồng loại.
Ngay lúc này mà lũ chim khốn khiếp còn quay trở lại ăn xác đồng loại chỉ để thỏa mãn cơn đói.Nhưng cũng vì thế mà cậu dễ dàng giết chúng hơn.
Mình cậu sẽ rất khó để đối phó với chúng, nhưng những con mồi lại nằm xung quanh cậu. Trong khi lũ chim còn mải mê ăn thịt, Muyoung lần lượt hạ từng con một.
"Ê, nhìn cái gã đang đánh kìa! Mọi người, nhặt vũ khí của mình lên và chiến đấu đi."
"Họng, họng của chúng! Nhằm vào họng!"
Mọi người đều đang hoảng loạn, nhưng may mắn là vẫn có ai đó có thể suy nghĩ tỉnh táo.
Sau khi nhìn thấy hành động của Muyoung, người đó bắt đầu đẫn dắt những người khác. Năm người nhặt vũ khí lên sớm nhất, cũng chỉ huy mọi người nhặt vũ khí lên. Nhưng vẫn có một số không thể di chuyển.
"Như thông báo nói...nếu chỉ còn 30 người sống sót, lũ chim sẽ quay lại"
"Tôi, tôi, tôi không thể. Tôi không làm được."
Họ là những người quá sợ hãi đến nỗi chẳng làm được gì.
Nhưng họ sẽ trở thành mục tiêu của lũ đại bàng nếu không cầm vũ khí của mình lên.
'Nếu mình được lựa chọn, liệu cuộc đời của mình có khác đi ?'
Muyoung đã nghĩ thế được một thời gian dài.
Cậu mơ về một hình ảnh khác của bản thân, người mà không phải là thành viên của Tử Lâm. Một giấc mơ mà cậu sẽ chẳng bao giờ đạt được. Nhưng vì một số phép màu nào đó, Muyoung đã được quay trở lại quá khứ và được trao cho sự lựa chọn.
'Ít nhất là lần này, mình sẽ không trở thành công cụ cho người khác. Mình đã quá chán nản khi phải làm theo lệnh của người khác.'
Slash!
Thanh đao nhuộm một màu máu đỏ.