The King of the Battlefield

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Long Tộc

(Đang ra)

Long Tộc

江南

Tác phẩm truyền tải thông điệp rằng, dù có là một "đứa trẻ thất bại", thì cuộc đời vẫn luôn tồn tại những khả năng khác. Ai cũng có thể trở thành anh hùng.

3 10

Akuyaku Onzōshi no Kanchigai Seija Seikatsu ~ Futatabime no Jinsei wa Yaritaihōdai Shitai Dakenanoni ~

(Đang ra)

Akuyaku Onzōshi no Kanchigai Seija Seikatsu ~ Futatabime no Jinsei wa Yaritaihōdai Shitai Dakenanoni ~

木の芽

Nhưng Ouga vẫn không hề hay biết, rằng những ấn tượng về bản thân cậu sẽ ngày càng vượt quá tầm kiểm soát. Liệu những hiểu lầm này rồi sẽ dẫn đến đâu? Một người thừa kế phản diện lại bị hiểu nhầm thàn

11 24

Sống sót với tư cách nhân viên văn phòng ở Cục quản thúc quái vật

(Đang ra)

Sống sót với tư cách nhân viên văn phòng ở Cục quản thúc quái vật

무빵죽

Ít nhất là tôi đã từng như vậy cho đến lúc này.

206 1956

魔術師クノンは見えている

(Đang ra)

魔術師クノンは見えている

南野海風

Trên đời này có thực sự tồn tại việc nhân sinh của 1 ai đó thay đổi hoàn toàn chỉ vì 1 câu nói.Kunon grion , kẻ mang trong mình lời nguyền khiến cậu bị cướp đi thị lực từ lúc được sinh ra với 1 cái tê

114 2275

Shuu ni Ichido Kurasumeito wo Kau Hanashi

(Đang ra)

Shuu ni Ichido Kurasumeito wo Kau Hanashi

Haneda Usa

Một buổi tan trường nọ, Miyagi mời Sendai vào phòng mình như thường lệ và đưa ra một lời sai bảo cực kì bất thường.

9 22

The Support Ate it All

(Đang ra)

The Support Ate it All

주급루팡

Tất cả những từ này đều nói về tôi. Nhưng liệu đây có thực sự là thế giới của trò chơi đó không?

5 23

Tập 1 - Chương 0: Mở đầu.

Tiếng kêu thét!

Khu rừng bị bao phủ trong lửa.

Đây là căn cứ chính của hội Tử Lâm, nơi ai cũng thể giết lẫn nhau.

Tiếng ho.

Người đàn ông mất nửa thân dưới vật lộn bên bìa rừng.

Trong khi đang ho ra máu, ông ta nắm lấy mắt cá chân Muyoung và hét lên: "Vì, vì cái gì mà mày phải phá hủy Tử Lâm? Hơn 40 năm trời, mày đã cùng chúng tao giết hàng nghìn người, sao bây giờ mày!"

Khoác trên mình chiếc áo choàng đen dính đầy máu, Muyoung lặng lẽ nhìn xuống, nói:"Chẳng phải chúng ta vốn dĩ đã không tồn tại?"

Tử Lâm, nhóm người sống tận cùng của thế giới.

Do họ không thể xuất hiện trước ánh sáng, nên họ được cho là không tồn tại. Cuộc thảm sát này chỉ là sự mất tích của những kẻ vốn dĩ không tồn tại. Chẳng có gì lạ cả.

Cuối cùng, mọi thứ chìm vào im lặng.

Ngườ đàn ông nắm lấy mắt cá chân cậu, thủ lĩnh của hội Tử Lâm, đã trút hơi thở cuối cùng.

Vừa nhìn vào đống thi thể xung quanh, Muyoung vừa nghĩ

'Nếu mình được lựa chọn... Liệu cuộc sống của mình có thể đã khác?'

Quá nhiều người đã chết.

Thậm chí tay cậu cũng nhuốm đầy máu máu những người vô tội.

Sống một cuộc sống khác, đó là điều không thể.

Thật khó để tưởng tượng sống chung với ai đó mà toàn thân đều hăng mùi máu tanh như câu.

Bịch!

Muyoung quỳ gối xuống.

Có rất nhiều lỗ nằm rải rác trên người cậu. Cho dù có được huấn luyện tốt trong Tử Lâm, ám sát thủ lĩnh và hàng trăm chiến binh có kinh nghiệm vẫn là quá khó đối với cậu.

'Thật là một con đường dài.'

Muyoung cố nhấc khóe môi lên, cậu thậm chí không nhớ nổi tên thật hay cách để cười nữa.

40 năm trước, Muyoung vẫn còn là một sinh viên đại học bình thường trên trái đất. Nhưng tất cả đã thay đổi vào cái ngày cậu bị triệu hồi đến Underworld.

Cái thế giới không khác gì địa ngục này là tác phẩm của 72 chúa quỷ.

Trong một thời gian dài, con người dần bị triệu hồi đến Underworld.

Muyoung cũng vậy. Chưa kịp chuẩn bị, cậu phải chống lại lũ quái vật để có thể bảo vệ bản thân. Thậm chí cậu còn chẳng thể tin vào những người khác. Con người đã tồn tại hàng thế kỷ trong thế giới này. Họ đối xử với những sự sống khác không khác gì đồ vật. Với quan điểm này, những tổ chức nhỏ và các căn cứ như Tử Lâm được thành lập. Muyoung bị bắt cóc bởi hội Tử Lâm ngay khi cậu vừa bước vào Underworld.

Kể từ đó, cậu bị ép sử dụng ma túy đá, bị tẩy não để có thể giết người.

Những người là hy vọng của nhân loại đã bị giết theo cách đó.

Cậu đã không còn cảm thấy tội lỗi khi giết người, kể cả khi đã thoát khỏi ảnh hưởng của những thứ đó. Muyoung đã đi quá xa để có thể quay lại. Nhưng thậm chí con đường này cũng đã đến hồi kết.

Muyoung ngẩng đầu mình lên.

"Đây có lẽ là lần cuối mình được nhìn ngắm bầu trời."

Bầu trời thật trong xanh.