Chương 6: Thường thì, mang nó đi chả có gì là sai cả
Hoàn thành!
Cảm giác thật tuyệt vời.
Tôi đã phải bỏ ra nhiều giờ liền để đào nơi này.
Cuối cùng thì, cái hang đã hoàn thành, giờ tôi có thể chui vừa trong đó.
Tôi đã hoàn thành xong ngôi nhà lý tưởng.
À thì, còn cả một quá trình để để gọi nơi này là nhà, đây chỉ là một cái hang bình thường.
Nó hoàn toàn giống như cái hang của động vật hoang dã.
Nhưng tôi rất tự hào về cái hang này.
Lúc trước, tôi còn không mua được một căn nhà dù tôi đã cố mua bằng tiền vay mượn.
Chỉ là đồng lương ít ỏi.
Tôi đã làm suốt năm năm nhưng chẳng hiểu hiểu sao tiền lương của tôi chẳng cải thiện được phần nào.
Mặc khác, khối lượng công việc tôi cứ tiếp tục tăng lên.
Thôi đừng nghĩ về những ngày tháng trống rỗng đó nữa.
Tôi sẽ không quan tâm về nó nữa.
Dù sao thì, tôi chẳng vấn đề gì khi ngủ lại đây.
Dần dần, tôi sẽ làm chỗ ngũ rộng hơn.
Hoặc, tôi có thể chỉ cần làm thêm phòng.
Tôi cũng rất muốn có một căn phòng để cất giữ những thứ có giá trị như trứng và cành cây. (?)
Fufufu, giấc mơ của tôi đang dần to lớn hơn.
Nhưng đó là chuyện của ngày mai.
Giờ thì tôi quá no và mệt mỏi vì phải di chuyển liên tục cả ngày, tôi đi sẽ ngủ trước.
Tôi cuộn mình lại trong cai hang mới làm.
Cho chắc ăn, tôi che lắp lại cửa hang, nguy trang cho nó, thế thì nó sẽ không bị nhìn thấy từ bên ngoài.
Đục một lỗ nhỏ để không khi tràn vào, mọi thứ đã hoàn thành.
Giờ thì, ngủ ngon.
Bóng tối bao phủ.
Buổi sáng lại đến.
Tôi không biết tôi đã ngủ bao lâu. Tôi đoán là giờ đã sáng bởi vì mặt trời đang lên cao.
Lạ thay, cảm giác như rằng mặt trời đến gần hơn. Đây chắc có lẽ chỉ là buổi sáng.
Một điều khác lạ..
Tôi không thể ra ngoài.
Cảm giác như cơ thể của tôi bị mắc bên trong cái hang khi tôi đang ngủ.
Trước lúc đi ngủ, cái hang vẫn đủ rộng cho cơ thể của tôi. Nhưng khi tôi thức dậy, cơ thể tôi lắp đầy toàn bộ khoảng trống của cái hang.
Không thể ngủ thêm được nữa, tôi buộc thức dậy.
Chuyện gì xảy ra thế này?
Tôi vẫn đang phát triển?
Có lẽ là như vậy. Chỉ mới vài ngày từ lúc tôi được sinh ra.
Dù gì thì trẻ sơ sinh phát triển rất nhanh mà.
Giờ thì, tôi phải thoát ra khỏi đây trước.
Fuu, tôi ra được rồi.
Nhìn quanh thân mình, da tôi bị nứt ra.
Tôi hiểu rồi, vậy là tôi đã lớn lên và thay da ngay trong khi ngủ.
Thực vậy, tôi đang phát triển nhanh chóng.
Tôi phải mở rộng căn nhà của mình chỉ sau một ngày.
Điêu này nằm ngoài dự đoán của tôi.
Dù gi thì chuyện này chẳng thay đổi được.
Việc khám phá sẽ phải bị dời lại rồi.
Tôi cần phải mở rộng căn nhà trước.
Tôi cũng bắt đầu đói rồi.
Trùng hợp thay, việc mở rộng nhà đồng thời cũng chính là bữa ăn sáng của tôi.
Itadakimasu.
Nhai Nhai Nhai
Tôi đang ăn loại đất sét giống ngày hôm qua.
Tuy có thể đào nhưng vì tôi hiện đang đói nên tôi ăn.
Un, nó mềm và kết cấu như chất lỏng. (TL: liquidy texture?)
Tôi có thể trở thành một 'người pha đất' được không nhỉ? (TL: soil sommelier?)
Có 'người pha đất' nào ở cuộc sông trước đây của tôi không nhỉ?
Hình như là không.
Tôi ăn phần đất xung quanh để mở rộng cái hang.
Trong lúc đang ăn, tôi chạm tới một lớp đất khác.
Đây là... đất đỏ?
Loại đất tiếp theo mà tôi khám phá ra được là đất đỏ.
Hơn nữa, trong lớp đất này, có những viên đá quý rãi khắp.
Không cần phải nói, chúng rất lớn.
Tôi càng đào thì thấy càng nhiều.
Vui đây.
Tôi nhìn chằm chằm vào viên đá quý bóng loáng máu đỏ.
Đẹp quá.
Nó có thể là gì nhỉ?
Đây không phải loại đá quý thường thấy trong tiệm trang sức.
Liệu nó bán có được giá không? Tôi nghĩ là được.
Nó có thể có giá trị đối với con người nhưng giờ đối với tôi thì hoàn toàn vô dụng.
Và như thế, itadakimasu~
Đối với một con rồng như tôi thì chẳng có ích gì khi giữ nó cả.
Đất mà đã ngon thì chắc đá quý cũng thế.
Có vẽ như cơ thể tôi đang thèm khác được nếm trải nó.
Ném, bắt.
Nhai Nhai Nhai
Nuốt
...Unn
Cái thứ này, thế nào nhỉ... ngon đến bất ngờ!!
Cái thứ quỷ gì thế này?
Thứ đá này ngon không tưởng!
So sánh với vẻ ngoài, tôi chưa từng tưởng tượng vị không tưởng đến như vậy!
Nó mềm nhưng vị lại đậm đà như đang ăn món bò hầm thượng hạng.
Vị ngon kì diệu.
Hơn nữa, tôi có thể ăn thứ này không ngừng nghĩ!
Nghiêm túc mà nói, đây là thứ gì? Nó thực sự rất ngon.
Tôi không thể dừng tay và miệng mình được.
Cứ mỗi lúc tôi đào, thì nó lại xuất hiện.
Tôi đang với với cái dạ dày không đáy.
Tôi tự hỏi thế này là sao?
Khi tôi ăn đá, tôi cảm thấy năng lượng tuôn trào.
Đúng thế. Giống như cái cảm giác lúc ăn cái trứng quạ khổng lồ hôm qua.
Tôi lắp đầy cơ thể với năng lượng.
Hay nói cách khác, đúng thế.
Đá và đất ở đây chắc chắn có giá trị dinh dưỡng rất là cao!
Tôi chắc chắn.
Thêm vào đó, nó không chỉ cung cấp cho tôi tôi năng lượng mà cũng tốt cho việc hấp thụ và tiêu hóa.
Điều này quá tuyệt vời.
Với những điều này, tôi tiếp tục ăn.
Trong quá trình trình mở rộng, tôi thay da hai lần.
Cơ thể tôi giờ lớn gấp hai lần ban đầu.
Tuy nhiên, tôi càng ăn thì cơ thể càng ấm lên.
Tôi tự hỏi chuyện này có ảnh hưởng gì đến việc tuần hoàn máu hay không.
Vẻ ngoài như dung nham và tia hồng ngoại ảnh hưởng đến chuyện này.
Fu-, tôi phải ợ.
Nhưng tôi sẽ không làm thế trong nhà.
Đi ra ngoài nào.
GUOOOOOOOOO!!
Khoảnh khắc tiếp theo, một lượng lớn lửa dữ dội thoát ra từ miệng tôi.
Ha...?
Ngọn lửa bùng cháy mãnh liệt nung chảy đất đá xung quanh làm cho khung cảnh trở nên mờ nhạt bởi khói bộc lên từ những viên đá bị nhung chảy.
Ể? Thế nghĩa là sao?!
Chỉ vừa mới đây, một ngọn lửa bay ra từ miệng tôi đúng không?
Đây chẳng phải là thứ được gọi là "Dragon Breath"?
Tôi chưa từng chơi game trước đây nên tôi chẳng biết nhiều về nó.
Tôi nghĩ là tôi đã từng thấy nó ở trong phim.
Tuyệt vời, vậy đây chính là hơi thở của tôi sao.
Ouh... Một làn nữa tôi nhận ra tôi chẳng còn là người nữa.
Trung thực mà nói.
Lúc nãy quá tuyệt vời!
Và thế, cái cảm giác tôi đã mất đi sau khi trở thành một nhân viên đã trở về với tôi.
Được rồi! Hãy thử lại nào.
Tưởng tượng khung cảnh, tôi cố nhớ tôi đã làm ra sao.
Un. Thân nhiệt tôi đang tăng lên.
Phổi đang nóng lên. Máu tôi đang sôi lên. Tôi có thể cảm nhận được năng lượng đang bùng nổ trong tôi.
Được rồi! Làm thôi!
Tôi sẽ làm tốt nhất có thể để làm nên thứ gì đó thật hào nhoáng.
Lần này, thở sâu hơn.
Suuuuuuuuuuuuu...
Nóng, bên trong tôi rất nóng.
Có một năng lượng nào đó đang tuôn ra khỏi mạch máu máu và quay tròn bên trong tôi.
Sau đó, nó ngưng lại và hội tụ tại một điểm.
............
......
Gaaaaaaaaaaaaaaa!!
Tôi thở ra hơi thở mạnh nhất có thể.
Và... thành công.
Một lượng lớn lửa gấp nhiều lần đợt trước tuôn ra, đẩy lùi đất đá xung quanh và tạo ra một vụ nổ kinh hoàng.
Khắp mặt đất bị bao phủ bởi một đám mây toàn bụi.
Wow, thật tuyệt vời!
Sau đó, khí nóng bay lên tạo thành một cơn lốc.
Một lúc sau, nó đến nơi tôi đang đứng.
Tuy nhiên, cơn gió cẳng là gì để sánh với một con rồng như tôi cả.
Đá liên tục lao vào lớp vảy nhưng chẳng hề hứng gì.
Và sau đó, tôi chợt cảm thấy gì đó.
Hở? Không ai dính vào cái vụ nổ kinh hoàng đấy phải không?
...Có vẽ như không ai ở quanh đây. Sẽ ổn thôi, phải không?
Tôi nghĩ chắc sẽ ổn thôi thôi bởi vì chỉ có mấy con quạ quái vật và rồng bay khi tôi nhìn quanh hôm trước.
Un. Đừng suy nghĩ quá nhiều.
Sẽ ổn thôi, ổn thôi.
Nhưng.... cái cảm giác này là sao.
Mặc dù tôi sử dụng rất nhiều năng lượng mới nãy, tôi không cảm thấy mệt chút ào.
Không, độ no tất nhiên đã giảm xuống nhưng tại sao có cảm giác như cơ thể tôi tràn đầy năng lượng?
Chuyện gì thế này?
Để làm rõ việc này, tôi đang và mở bàn tay.
Ờ thì, tôi chắc chắn năng lượng của tôi tăng lên một chút so với lúc nãy.
Có lẽ năng lượng sẽ tăng lên mỗi khi tôi dùng "Dragon Breath".
Vậy thì, nếu tôi bắn thêm vài phát nữa... Khi tôi đang nghĩ về chuyện này, tôi nghe một âm thanh gì đó.
"Gyugaaaaaaaaa!!!"
Tiếng gầm.
Tai tôi! Tiếng gầm này có thể làm thủng cả mãng nhỉ chớ đừng đùa.
Ngay lúc đó, tôi cảm thấy mồ hôi lạnh.
Cái quái?
Tệ rồi. Tôi không biết đó là gì nhưng tôi biết nó ở gần lắm rồi.
Âm thanh từ phái trên.
Nói cách khác là trên trời.
Tôi nhìn lên.
Bị chắn bởi khói bụi, tôi chỉ thấy hình bóng mờ mờ.
Thứ đó.
Không nghi ngờ gì nữa. Đó là một con rồng. Đó là con rồng bay khổng lồ tôi thấy hôm trước.
Lượn vòng trên bầu trời, nó gầm thét lên.
Trông không ổn chút nào cả.
Bản năng tôi bảo vậy.
Thứ đó rất nguy hiểm. Không đời nào tôi thắng được.
Bao phủ bởi khói bụi, thứ gì đó lóe sáng trong khoảng chốc.
BOOM!
Chỉ vừa mới nãy, tôi đã bị tấn công liên tục bởi những đợt gió nóng dữ dội.
Sau một lúc trôi qua, tôi nhận ra đó là hơi thở bắn từ trên không.