The Dungeon Struggle of an Earth Drangon!

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3545

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1323

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 324

Tập 01 - Chương 04

Chương 4: Tôi không thể tìm thấy cái tổ quạ dù đã rất cố gắng

Đằng kia là cái gì.

Hãy tới đó nào.

Tôi thử đi đến một lát, nhưng không có gì ở đó cả.

Trong tầm nhìn của tôi chỉ toàn đá và đá, đôi lúc có vài vùng hoang vắng.

Chỉ toàn một màu nâu trong tầm mắt tôi.

Không có một thứ gì màu xanh cả.

Có những con chim và rồng đang bay nhưng không hề có con nào trên mặt đất.

Thoạt đầu, tôi cứ tưởng chúng sẽ đến tấn công tôi nhưng tôi lo lắng thừa rồi.

Chẳng có dấu hiệu nào cho rằng chúng sẽ tấn công tôi ngay cả khi tôi quay mặt đi.

Có lẽ là do màu sắc của tôi.

Lớp da nâu trông như mặt đất.

Có lẽ đây cũng là một dạng tự vệ bằng màu sắc. Nếu bạn nhìn từ trên cao xuống, tôi như hòa với mặt đất.

Đây là khả năng sinh tồn trong tự nhiên của tôi.

Tôi muốn gửi lời cám ơn đến người mẹ (rồng) người mà tôi chưa bao giờ gặp.

Biết chắc sẽ không bị tấn công, tôi thoải mái đi xung quanh.

Mục tiêu hiện tại trước mắt của tôi là tìm kiếm và gia cố một cái hang để làm chỗ ngủ.

Dù tôi thực sự đã biến thành một con rồng nhưng tôi vẫn muốn có một cái giường riêng của mình.

Đi quanh quanh, tôi nhặt những hòn đá ở đây, ở đó.

Nhai Nhai Nhai

Ngon quá.

Unn. Tuyệt thật.

Ánh sáng từ hai mặt trời đang chiếu thẳng lên tôi.

Nhưng lạ thay, tôi không cảm thấy nóng.

Da của tôi chắc khá dày.

Trở thành một con rồng thật thuận tiện.

Vài giờ sau.

Tôi tiếp tục đi tiếp, tôi tìm thấy thứ gì đó.

Đó là gì nhỉ?

Tôi đã từng nhìn thấy nó trước đây trên đỉnh của những ngọn cây hay cột điện thoại ở cuộc sống trước.

Nó trông như cái bát được làm từ những cành cây xếp chồng lại với nhau.

...Đó là tổ chim phải không?

Cái tổ chim nằm trên đỉnh của một hòn đá lớn. Ở đó có thể quan sát hết mọi thứ.

Quan trọng hơn hết, nó lớn quá.

Làm cho hình dáng nó như bị biến dạng.

Tôi ước tính nó khoảng mười mét.

Un. Nó thực sự lớn…

Tôi nhìn xung quanh liên tục.

...Đúng vậy. Chim bố mẹ chưa về.

Cái tổ thật lớn làm sao.

Điều đó có nghĩa là cim bố và mẹ cũng rất lớn.

Con chim màu đen ngớ ngẩn đang đánh nhau với con rồng trắng khổng lồ lúc trướng có thể đang trên đường về đây rồi.

Hoặc là, đây là tổ của tôi…

Tôi có nên lại gần hơn?

Quá tò mò, tôi quyết định lại gần cái tổ.

Trèo. Tôi leo lên tảng đá.Đa tạ đọi vuốt sắc và lòng bàn tay bám dính, tôi có thể dễ dàng leo lên đó.

Nhắc mới nhớ, tôi đã từng thấy chuyện này trên TV lúc trước, nguyên nhân tại sao con tắc kè có thể trèo lên hộp kính là do chúng có lông ở lòng bàn tay cho phép chúng bám dính vào nơi mà chúng chạm vào. Tôi nghĩ tương tự tôi cũng gần giống như vậy.

Tôi không chắc lắm về chi tiết.

Nó cũng giống đúng không?

Dù sao thì.

Tôi có thể trèo lên được.

Đừng nghĩ ngợi nhiều quá.

Tôi đã leo lên thấu đỉnh.

Xin lỗi vì đã làm phiền.

“Piiii! Piii!”

“Pichuuu! Piiichu!”

“Pi! Pi!”

Ồn quá.

Tiếng kêu là của mấy con chim này thật là điếc tai.

Un. Tôi có thể nghe rõ tiếng kêu là của mấy con chim trong lúc trèo lên đây.

Khốn thật, ồn ào quá.

Trước mắt tôi là một đám chim đen kích cỡ gần bằng tôi. Nhìn bọn chúng chông giống như con quạ.

Nhưng tôi chưa bao giờ nghe về con chim non dài một mét trước đây.

Có ba con.

Còn số trứng chưa nở hết… một,… hai,.... sáu.

Vậy tổng tộng có chín con.

Ờ thì, tôi có cần tính luôn cả trứng không nhỉ?

Bọn chúng không nhận ra tôi ở đây, tiếp tục lăn mấy quả trứng và gây ồn ào.

Bọn này đang định làm gì?

Chuyện này làm tôi, người đang quan sát đám chim phải lo lắng.

Một con chim non từ từ lăn quả trứng đến cạnh tổ.

Oioi, không thể nào.,,

Tiếp đó nó dun đưa cái chân ngắn phía trước.

“PiiI! Pichu!”

Không thể nào chuyện đó vừa xảy ra.

Nó đá. Nó đá quả trứng!

Tôi còn chưa được sinh ra mà, anh ơi!

Theo trọng lực, quả trứng sẽ rơi thẳng xuống đất.

VỠ!

Quả trứng nhớp nháp, lòng đỏ và lòng trắng trứng lan rà từ quả trứng mới vở ra khắp mặt đất.

“Pippippi!”

“Pi~ Pi~”

“Pichun! Pichu!”

Những con chim non vui vẻ ngắm nhìn mặt đất.

Tụi nó...hết việc làm à!

Vừa tránh sự chú ý vừa kìm nén cảm giác sôi sục trong tôi, tôi từ từ di xuống tản đá.

Với tốc độ nhanh nhất có thể.

Đi để không bị chú ý.

Đi xuống mặt đất, tôi tiến lại gần quả trứng.

Một sự sống đáng lẽ được chào đời.

Tuy nhiên, nó vỡ tan nát như chưa từng thấy đã thành sự thật,

Tuyệt vời! Chất đạm ĐÃ CÓ!!

Tôi đã trở thành người hâm mộ trứng sống từ lâu lắm rồi.

Đổ lên trên cơm, rưới lên lớp tương, chỉ ăn như vậy.

Đó là công lý.

Không có cơm nhưng thế này là đủ.

Tôi liếm lòng trứng đầy phấn khởi.

Liếm Liếm Liếm

Món nà thật sự rất ngon!

Ể? Bẩn?

Thứ đó thật vớ vẩn.

Bởi vì tôi là rồng.

Sau đó, thêm nhiều quả rơi xuống và tất cả đều rất tuyệt.