Một trong số những Vampire thuần huyết tôn thờ ác thần lạc thú Hihiryushukaka, Ternecia, đã bị một mạo hiểm giả đánh bại.
Tin tức này đủ lớn để làm chấn động cả thế giới.
Tuy nhiên, ảnh hưởng lớn nhất của tin tức này không phải ở bề mặt xã hội, mà là xã hội của những cá nhân mắc kẹt trong bóng tối, một xã hội khó có thể gọi là thế giới ngầm.
Những Vampire tôn thờ Ác thần ngoại đạo kinh thánh (Foreign Writings | 外書 |.) Barurushapeh đã bị khuấy động.
Sau khi thủ lĩnh Vampire thuần huyết của chúng bị Vampire thuần huyết tôn thờ ác thần Hihiryushukaka giết, chúng đã rời khỏi lục địa Bahn Gaia và tới giờ vẫn lẩn trốn để sống sót.
Sau đó, chúng đã giành một thời gian để tích lũy sức mạnh. Giờ đây, chúng quyết định rằng cái chết của Ternecia, sự biến mất của một trong những kẻ thù đem lại niềm cay đắng cho chúng, là một cơ hội tốt để chúng có thể trỗi dậy và khôi phục lại.
Nếu lập được một vị trí quan trọng trong lãnh địa Hartner của vương quốc Orbaume và một phần của đế quốc Amid, vùng địa bàn bị bỏ trống sau cái chết của Ternecia thì sẽ rất thuận tiện.
Nhưng do ngũ sắc kiếm và thủ lĩnh mới lên hạng S của họ – Heinz vẫn đang hoạt động trong vương quốc Orbaume.
Vì vậy mà lũ Vampire đã di chuyển đến Kalahad, một quốc gia chư hầu trên biển của Đế quốc Amid ở phía nam lục địa.
Bão hung bạo (Storm of Tyranny), nhóm mạo hiểm giả hạng S duy nhất ở khu vực phía tây của lục địa, vẫn đang làm việc ở đó. Dù vậy những năm gần đây họ lại không thực hiện bất cứ động thái đặc biệt nào. Nhóm mạo hiểm giả này được dẫn dắt bởi một gã đàn ông – dù là đúng là mạo hiểm giả hạng S đấy, nhưng lại là một gã đồi trụy, ham mê tiền bạc, rượu chè và gái gú. Lũ Vampire đó nghĩ rằng nếu chúng cứ nghiền nát từng thành viên trong nhóm thì chúng có thể chiến thắng.
Sau khi phát hiện ra rằng một trong những thành viên của Bão hung bạo là Zod – Vampire thuần huyết Zorcodrio, chúng cảm thấy rằng chúng có thể giành chiến thắng.
Guon, thủ lĩnh của lũ Vampire đó, đã nghe từ chủ nhân trước của mình rằng Zorcodrio đã từng bị đánh bại trong thời cổ đại.
Theo câu chuyện đó, Zorcodrio là người có khả năng ma pháp và sức chiến đấu yếu nhất trong số những Vampire thuần huyết.
Cũng theo đó, ngay cả trong trận chiến giữa Alda và Vida, Zorcodrio cũng là người đầu tiên bị hạ trên chiến tuyến.
Người ta nói rằng có khoảng một trăm Vampire thuần huyết. Và với một trăm người như vậy thì lẽ dĩ nhiên là sẽ có những người trở thành kẻ thất bại. Zorcodrio cũng là một trong những người thất bại đó, Vampire thuần huyết yếu nhất.
Guon quyết định rằng đây chính là cơ hội sau khi hắn nhớ lại những lời dạy của chủ nhân hắn trước đây.
Hắn quyết định rằng bước đầu của việc cai trị bóng tối trên lục địa Bahn Gaia là tấn công Vampire thuần huyết này, ngay cả khi thất bại, thì hắn cũng sẽ phô diễn được sức mạnh của mình đối với những thuộc hạ của hắn ta.
Thế nhưng Bão hung bạo đã theo đúng kế hoạch của Guon, quá nhanh chóng, và tự tách họ ra từng người một. Bản thân Guon, cùng với những thuộc hạ ưu tú của mình, đã bao vây và tấn công Zorcodrio.
“Thật yếu đuối …”
Một núi xác Vampire chồng chất trên đồng bằng, chất đống lên như thể một cơn cuồng phong bão tố vừa mới quét qua.
“K-không thể nào. Những Vampire ưu tú mà ta tự tay huấn luyện, tr-trong một khoảnh khắc … Tất cả chúng đều là bá tước kia mà, chúng đều từ hạng 10 trở lên kia mà!” – Guon hét to. Hắn ta đang đứng giữa đồng bằng, rùng mình trước con quái vật cơ bắp trước mặt hắn.
Chỉ mới phút trước, chỉ có một người đàn ông trung niên mảnh khảnh đứng đó.
Nhưng giờ thì người đó đã trở thành một con quái vật được bao bọc trong đống cơ bắp cứng như sắt thép.
“Ngươi còn trẻ mà mắt người đã mờ yếu đến vậy sao?” – Zod hỏi, ông ta giờ đây trông giống như một sinh vật hoàn toàn khác. “Ta đã tiêu diệt những kẻ mà ngươi đã huấn luyện trong vài giây. Giờ thì, đến lượt ngươi”
Có vẻ như Guon vẫn không chấp nhận thực tại. “Đừng có đùa! Không lý nào mà ta, Guon-sama, người phục vụ ác thần ngoại đạo kinh thánh, lại bị một kẻ như ngươi đánh bại được!”
Guon, kẻ đã sở hữu danh hiệu 【 Hoàng đế Vampire 】, đã sử dụng kỹ năng 【 Vô niệm 】 và liên tục dùng hỏa ma pháp, phong ma pháp và thổ ma pháp tấn công liên tiếp.
Zod gạt tất cả những thứ này sang một bên với sức mạnh thể chất áp đảo của mình. Ông ta nhanh chóng vung cánh tay để dập tắt ngọn lửa, lưỡi kiếm không khí và ngọn thương đất chỉ đơn giản là bật ra khỏi cơ ngực và cơ bụng của ông ta.
“Ngươi đang tự lừa chính mình đó, thằng nhóc thối nát!”
Zod thu hẹp khoảng cách với Guon ngay lập tức, mặt đất dưới chân ông ta bị nghiền nát và vỡ tan.
Vào khoảnh khắc ma pháp phòng ngự mà Guon tạo ra theo phản xạ bị phá vỡ, hắn mới ngộ ra được ý nghĩa thực sự của chủ nhân Vampire thuần huyết của hắn trước đây.
Zod có ít tài năng về ma pháp và khả năng chiến đấu nhất trong số các Vampire thuần huyết, nhưng ông ta đã bù đắp cho điều đó bằng sức mạnh thể chất áp đảo của mình.
Trong trận chiến giữa Alda và Vida, ông ta đã chiến đấu xa nhất trên mặt trận so với bất kỳ ai khác với sức mạnh thể chất đó, và cũng phải chịu nhiều đòn tấn công hơn bất kỳ ai khác, ông ấy là người ngã xuống đầu tiên.
“Nhận lấy! 【 Bạo lôi 】!”
Zod bắt đầu rung động với tốc độ cao đến mức cơ thể ông ấy bắt đầu mờ đi. Từ ông ấy, những tia sét nổ ra dữ dội.
Bộ giáp Mythril của Guon, thứ được cho là có thể chịu được ma pháp của những pháp sư bậc thầy, đã bị những tia sét ấy xuyên qua và trái tim hắn đã bị thiêu rụi. Hắn ngã gục xuống, cùng với tham vọng của hắn.
Zod, người phát ra một mùi hôi chua và mùi ion hóa, đảm bảo rằng Guon đã ngừng di chuyển và rồi thở hắt ra.
“Fushururu … chẳng có gì ngoài cơ bắp ta rung động tạo ra tia sét, cái này cũng giống như lươn điện trên Trái Đất thôi. Đây chính là sức mạnh của khoa học được truyền lại bởi Solder, vị anh hùng được nữ thần tri thức Peria lựa chọn”
“Đâu, nó đâu phải hoàn toàn là khoa học đâu” – Lissana nói. Cô ấy đã đứng đó trước khi Zod nhận ra. “Solder mà nghe thấy điều đó thì chắc sẽ khóc mất thôi. Cô ấy chưa từng đối phó với mấy gã đàn ông chuẩn men đâu”
“Fuon?! Lissana-dono, tôi thật là thô lỗ” – Zod nói, vội vàng khôi phục lại vẻ ngoài của mình.
Bộ quần áo mà ông ta đang mặc thực chất là vật phẩm ma thuật có thể phục hồi lại bằng cách truyền mana vào, bất kể chúng rách đến cỡ nào, cho phép ông ta khôi phục lại vẻ ngoài cơ bắp thực sự của mình bất kỳ lúc nào mà không cần do dự.
“Schneider-dono và những người khác thế nào rồi?”
“Họ đã xong việc và đang quay trở lại” – Lissana nói. “Không giống như ông, bọn tôi chẳng thể xử lý hết bọn chúng chỉ bằng cách đập chúng vài lần được, vậy nên có hơi rắc rối chút”
Lũ Vampire đã cố gắng thuyết phục Schneider bằng nước mắt của một nô lệ nữ. Pháp sư tinh linh Dolton với một quả đầu mohawk che giấu việc anh ta là một dark elf, đã bị thách đấu tửu lượng trong khi Vũ công người lùn Merdin đã bị thách đấu nhảy. Lissana thì bận rộn trong việc chuẩn bị cho công việc tiếp theo của họ với Chủ hội của Hội mạo hiểm giả.
Có vẻ như những thuộc hạ của Guon đã sử dụng những phương pháp khác nhau thay vì chiến đấu trực diện như khi đối đầu với Zod. Chúng khôn ngoan đến không ngờ.
“Tôi hiểu rồi. Nhưng mà, có vẻ như tôi đã gây rắc rối cho mọi người” – Zod nói.
“Cái đó thực ra đâu phải là lỗi của ông đâu nhỉ, Zod?” – Lissana nói.
“Nhưng sự cố này là do anh em tôi gây ra, ngay cả khi họ đã lạc khỏi chính đạo” – Zod tiếp tục khi ông ấy tập hợp và chôn cất xác chết của bọn Guon và thuộc hạ của hắn.
Trong xã hội hiện đại, Guon và thuộc hạ của hắn ta là những quái vật tôn thờ một ác thần, nhưng Zod nhớ lại thời kỳ mà những Vampire thuần huyết là cha mẹ của Guon vẫn còn là tín đồ của nữ thần Vida.
Họ đã là đồng đội chung tay chiến đấu với Quỷ vương. Anh em Zod, những người cảm nhận được lòng tốt của nữ thần và trở thành những Vampire chiến đấu bên cạnh ông ấy.
Khi chúng không có dấu hiệu cải tà quy chính, Zod đã không cho phép chúng trốn thoát, nhưng ít nhất thì ông ấy cũng đã chôn cất cho chúng như hành động thể hiện lòng trắc ẩn.
“Nếu ông nói vậy thì chúng lại giống như mấy đứa trẻ của những người bạn đồng hành cũ của tôi nữa” – Lissana nói, hiện thân của Jurizanapipe, người đã chiến đấu cho nữ thần Vida trong cuộc chiến chống lại Alda cùng với Zod trước khi ông ấy bị phong ấn, cũng như chủ nhân của Guon.
Zod đã bị đánh bại và phóng ấn từ một trăm nghìn năm trước cho đến giờ, trong khi Lissana thì sử dụng vòng luân hồi của Quỷ vương để tái sinh.
Ternecia và chủ nhân của Guon tuy đã bị đánh bại nhưng vẫn sống sót. Tuy nhiên, cuối cùng, chúng đã hạ mình trở thành chó săn cho ác thần.
“Tôi chắc là chúng cũng đã phải đấu tranh nội tâm dữ lắm” – Lissana nói.
“Nếu chúng ta hành động sai lầm thì không biết điều gì sẽ xảy đến với chúng ta” – Zod đồng ý.
Hai người đó, với tâm trạng hơi buồn bã, đã hoàn thành việc đắp những ngôi mộ với bia mộ để trống và quay trở về thành phố.
“Ouch!” – Lissana đột nhiên đưa tay lên đầu.
“C-có chuyện gì thế, Lissana-dono!”
Kẻ địch tấn công sao?! Zod bắt đầu gồng căng cơ bắp lên một lần nữa.
“Không, không phải là kẻ thù đâu” – Lissana cau mày. “Đây là một lời sấm truyền. Là của Ricklent, sao ông ấy lại phải thúc ép bản thân đến vậy chứ? Và thật tệ là tôi cảm thấy nôn nao khó chịu dù không uống rượu”
----------------------------------------------------------------
Gubamon sau khi hoàn thành việc chuyển toàn bộ bộ sưu tập quý giá của mình đến một căn cứ mà Ternecia chưa biết đến, thở dài nặng nề và mệt mỏi.
“Trời ạ, cái thằng bán Vampire đó … nó hành hạ chúng ta đến tận cùng rồi”
Sau sự kiện đó – sau khi Vandalieu biến mất vào dungeon từ nơi ẩn náu của Ternecia, Gubamon và Birkyne đã cũng đi vào dungeon đó để giết chết cậu.
Tuy nhiên, dungeon đó chẳng khác gì căn nhà một tầng với chỉ vài phòng và Vandalieu thì không có ở bất kỳ căn phòng cả.
Vẫn có một vài trường hợp hiếm hoi là dungeon có cầu thang dẫn xuống tầng tiếp theo được che giấu khéo léo, vậy nên hắn ta và Birkyne đã tìm kiếm thêm một lúc nữa để đề phòng, nhưng chẳng có thứ nào như vậy trong dungeon này cả.
Có thể Vandalieu đã sử dụng thời ma pháp hoặc vật phẩm ma pháp để dịch chuyển ra khỏi dungeon đó. Sau khi đi đến kết luận này, Gubamon và Birkyne đã chẳng thể làm gì được nữa ngoài việc bỏ qua dungeon đó.
Và sau đó, chúng vội vàng rời khỏi căn cứ. Dù Ternecia đã chết, nhưng Gubamon và Birkyne biết rằng Vandalieu dường như là một Spiritualist. Chẳng có gì để đảm bảo rằng linh hồn của Ternecia sẽ không bán đứng chúng cho Vandalieu.
… Chúng đã đồng hành cùng Ternecia trong hơn một trăm nghìn năm, nhưng chúng cũng là những kẻ đã phản bội lại người đồng đội đã đi cùng chúng từ thời đại của những vị thần, vậy nên khó mà tưởng tượng được rằng giờ đây cô ta sẽ giữ bí mật cho chúng.
“Khốn khiếp, giờ chúng ta làm gì đây! Ngay cả khi ta có hợp tác với Birkyne … Hah! Chờ đã. Liệu … liệu ta có thể tin tưởng hắn không chứ?”
Birkyne là người bạn tuyên thệ của hắn trong suốt một trăm nghìn năm, người tôn thờ cùng một ác thần. Tuy nhiên, không phải hắn ta đã đề nghị với Gubamon kế hoạch biến Ternecia, một người bạn đã tuyên thệ như vậy, thành con rối của hắn ta sao?
Và giờ thì hắn ta đã thất bại, ai dám chắc rằng hắn ta sẽ không làm điều tương tự với Gubamon chứ?
“Birkyne đã nói rằng nếu hắn và ta hợp lực lại, chúng ta có thể giết chết thằng nhóc đó. Hợp sức … Liệu tên khốn đó có ý định biến ta thành con rối của hắn không đây?”
Rất có thể Gubamon sẽ trở thành mục tiêu tiếp theo giống như cách mà chúng đã cố làm với Ternecia.
Và thế là hệ thống hợp tác giữa những Vampire thuần huyết tôn thờ ác thần lạc thú Hihiryushukaka bắt đầu sụp đổ.
----------------------------------------------------------------
Marshukzarl von Bellwood Amid, hoàng đế của đế quốc Amid, người vừa mới hoàn thành việc xử lý nội vụ thường nhật của mình, đã rất ngạc nhiên khi nghe được một báo cáo, mặc dù khuôn mặt bán elf xinh đẹp của hắn không thay đổi gì.
Sự ngạc nhiên mà hắn cảm thấy còn lớn hơn cả lúc nghe được tin về đội quân viễn chinh gồm sáu nghìn người mà trở về chỉ toàn là undead.
“Đây không phải là ẩn dụ gì đó chứ?” – hắn ta hỏi.
“Không” – người đứng đầu của đội tình báo bí mật của đế quốc Amid nói. “Theo như những gián điệp, tòa lâu đài của lãnh địa Hartner đã thực sự bị nghiêng”
“Ta hiểu rồi …”
Giờ đây, Đế quốc Amid đã chiếm được lãnh địa Sauron, có những vùng đất đã trở nên liền kề với Đế quốc, và lãnh địa Hartner là một trong số đó. Động thái của lãnh địa Hartner là vấn đề quan trọng với đế quốc.
Do đó, hắn ta đã gia tăng số lượng gián điệp trà trộn vào lãnh địa một thời gian, nhưng báo cáo về việc tòa lâu đài bị nghiêng theo đúng nghĩa đen thật sự rất khó tin.
Nếu là một pháo đài liền kề với tổ quỷ thì còn có thể giải thích được, nhưng đằng này một tòa lâu đài ở nơi an toàn nhất, thành phố thủ đô của một quốc gia, lại bị nghiêng.
Ít nhất thì đó cũng là một sự kiện lịch sử bất thường.
Báo cáo tiếp tục. “Ngoài ra, có vẻ như là Chủ hội của Hội pháp sư ở Nineland, Kinarp, hóa ra lại hợp tác với lũ Vampire thuần huyết”
“Quả là một thông tin thú vị, nhưng sao ngươi lại biết điều này?” – Marshukzarl hỏi. “Ta không tin được việc này lại bị những gián điệp bí mật phát hiện ra được”
“Cái này … Vì một số lý do không rõ, hắn ta và thuộc hạ của hắn đã lấy bằng chứng đến lãnh sự quán từ những lãnh địa khác và thú nhận tất cả mọi thứ” – người đứng đầu đội tình báo báo cáo.
“… Điều này lại càng khó tin hơn nữa” – Marshukzarl nói và đưa tay lên trán. “Nhưng ta đã nghe thông tin này từ nhiều nguồn khác xác nhận, vậy nên có vẻ như đây không phải là thông tin sai lệch hay tin đồn vô căn cứ rồi. Nhanh đi thu thập những thông tin mà tên chủ hội đó đã thú nhận đi. Kể từ lần trước, đây chính là cơ hội để chúng ta loại bỏ cái nhọt. Còn về sự cố của tòa lâu đài bị nghiêng … giờ cứ tạm bỏ qua nó đi đã. Chúng ta sẽ phải xử lý chúng trước khi những tên ăn xin bắt đầu làm ồn”
Đế quốc Amid đã đánh chiếm lãnh địa Sauron, để làm được vậy thì chúng cũng không hẳn là không mất gì. Tất nhiên, đế quốc không thể chỉ đơn giản là giết tất cả cư dân của lãnh địa Sauron, vậy nên những người dân đó đã bị gửi đến những thành phố và phải thay thế trưởng làng để cai trị và đàn áp người dân.
Nhưng những người dân của lãnh địa từ lâu đã chiến đấu trên tiền tuyến để chống lại để quốc sẽ không dễ dàng vẫy đuôi với chúng. Họ cần phải bị kỷ luật một thời gian. Đã có báo cáo rằng những hiệp sĩ và binh sĩ còn sống sót đang hình thành một đội quân kháng chiến. Nếu đế quốc mất cảnh giác thì chính chúng sẽ có thể bị bật lại.
Nếu đế quốc cố gắng xâm chiếm lãnh địa Hartner trong tình trạng như vậy thì những con đường tiếp tế và căn cứ quân sự trong lãnh địa Sauron sẽ được bày ra trước quân kháng chiến.
Và ngay cả khi có thể tấn công lãnh địa Hartner và chiếm giữ được nó, thì việc đó chỉ khiến cho chúng phải giáp biên giới với nhiều lãnh địa khác trong vương quốc Orbaume hơn thôi.
Người của Khiên quốc Mirg khá xuất sắc trong việc phòng thủ, nhưng ngay cả khi chúng đã được định vị ở đó, thì những pháo đài và bức tường vững chắc cũng không thể cứ thế xuất hiện từ hư không được, vậy nên không phải lúc nào chúng cũng có thể phòng thủ.
Nói cách khác, nếu ở thời điểm này mà đế quốc Amid nhân cơ hội để xâm chiếm lãnh địa Hartner, thì dù thế nào đi nữa chúng cũng sẽ bị đánh bại.
Một vài chiến lược gia sắc sảo có thể nhận ra được điều này, nhưng cặp mắt của vài tên quý tộc chẳng nhận được tí gì trong cuộc chiến trước đó thì lại bị che mờ bởi sự ghen tị đối với những người dành được những vùng đất mới và nhận được tước hiệu cao hơn … dù ngay từ đầu thì chúng cũng sẽ chẳng thể nhận ra nổi điều gì rồi.
“Thần sẽ cố gắng hết sức vì mong muốn của ngài” - người đứng đầu đội quân tình báo nói.
“Không cần chú ý đến chúng đâu” – Marshukzarl nói. “Người dân luôn có người tốt kẻ xấu. Một vĩ nhân mười thằng hạ lưu mà”
Và nhiệm vụ của những người có quyền là sử dụng tốt những người đó. Sau khi người đứng đầu quan tình báo rời đi, Marshukzarl nhanh chóng triệu tập các nguyên soái, bộ trưởng để bàn về các vấn đề chung và bộ trưởng bộ tài chính để lần lượt nghe báo cáo và ra chỉ thị cho họ.
Sau đó, có những báo cáo về những sự cố xảy ra trong lãnh địa Hartner, mặc dù Marshukzarl có quan tâm đến chúng, nhưng hắn cũng không quá ngạc nhiên.
Ngay cả khi hắn ta nghe nói rằng một Dungeon đã xuất hiện gần một thành phố và gây ra một đợt càn quét lớn của quái vật, hoặc khi hắn ta nghe nói rằng tôn giáo Vida đã bất ngờ lan rộng trong các làng nông.
Sự xuất hiện bất ngờ của một Dungeon giống như một thảm họa tự nhiên, và giờ đây, Công tước Hartner đã trở thành tiền tuyến trong trận chiến chống lại Đế quốc Amid, hắn ta đã coi đó là điều bất thường khi mà tôn giáo Vida đã lan truyền trong khi chúng sắp kháng chiến.
Những thông tin đó vừa là thông tin có giá trị, cũng vừa là niềm vui nhỏ nhỏ cho Marshukzarl bận rộn. Nó cũng giống như là tạp chí hàng tuần trên Trái Đất.
Tuy nhiên, khi cơ quan tình báo báo cáo một thông tin đáng lẽ chỉ được xem là trò đùa, Marshukzarl lại nhướng mày.
“Thật sao?” – hắn ta hỏi.
Bản báo cáo mà hắn ta nghe được là về việc không còn có thể săn được những ghoul trong tổ quỷ trong lãnh địa Hartner nữa. Nhân viên tình báo cấp cao đó đã rất ngạc nhiên khi hắn bị hỏi câu hỏi này, nhưng hắn nhanh chóng gật đầu.
『 Ra là thế 』 - Marshukzarl nghĩ ngợi và cau có.
“Nghĩ đến việc cậu ta có thể nhanh chóng hành động như vậy, và ở phía bên kia dãy núi … Nói với tất cả các mật vụ của ta đi điều tra về mọi thứ có thể có liên quan đến một Dhampir tên là Vandalieu, bất kể đó có là vấn đề tấm thường đến đâu” – hắn ta ra lệnh.
Khoảng một tháng sau, các mật vụ của Marshukzarl báo cáo rằng mỏ khai thác nô lệ ở lãnh địa Hartner đã sụp đổ, và rằng một Dhampir tên là Vandalieu đã được đối xử như một vị thánh trong các làng canh tác mà các mật vụ đã tới trong cuộc điều tra, và Vandalieu cũng đã xuất hiện trong Hội mạo hiểm giả ở thành phố Niarki.
Marshukzarl không thể hoàn toàn đọc được ý định và động cơ của Vandalieu, nhưng hắn chắc chắn rằng Vandalieu có liên quan đến tất cả các sự cố đã xảy ra trong lãnh địa Hartner.
Hắn ta cũng ra lệnh cho những mật vụ đóng quân ở gần dãy núi biên giới và cho họ biết tên cũng như diện mạo của Vandalieu, và ra lệnh cho họ để mắt đến cậu … Nhưng đến khi mà mệnh lệnh đó truyền đến được với những mật vụ thì những làng canh tác đã biến mất một cách bí ẩn và đội hiệp sĩ sói đỏ của Lucas đã đánh nhau với những con quái vật nguy hiểm và đã bị giết.
Nhân tiện, sau đó, Marshukzarl thở dài khi nghe tin rằng Heinz đã tiêu diệt được Vampire thuần huyết Ternecia, được thăng cấp lên hạng S và nhận được danh hiệu quý tộc danh dự.
“Không cần biết phần cơ thể của cô ta đã đi đâu, hắn đã không do dự nghiền nát cái đầu cô ta. Vẫn còn đến hai cái đầu nữa. Và mặc dù chỉ là quý tộc danh dự, nhưng hắn cũng là một bá tước. Cả hắn và Vandalieu đều rắc rối thật”
----------------------------------------------------------------
Schneider, người đang ngáy ngủ với cả núi thảo mộc khô trên lưng, nhướng mày khi Lissana trở lại và nói chuyện với anh ta.
“Một lời sấm truyền từ Ricklent sao? Đó có phải là nữ thần của thuộc tính thời gian không?” – Schneider hỏi cô ấy.
Thường thì lời sấm truyền là một thứ mà các vị thần gửi đến những tín đồ của họ. Bản thân Lissana đã từng giải thích với Schneider rằng lời sấm truyền của các vị thần không có nguồn gốc từ những mối quan hệ thứ bậc đơn giản, mà phải sử dụng mối liên kết tinh thần giữa mục tiêu và vị thần đó.
“Không” – Lissana nói. “Mọi thứ đã rất khác so với khi tôi còn ở phe Quỷ vương, nhưng tôi hiện là nữ thần của thuộc tính sinh mệnh. Vậy nên Ricklent không có mối liên hệ nào với tôi cả, nhưng … mặc dù được tái sinh, tôi vẫn là một nữ thần, vậy nên ông ấy có thể giao tiếp với tôi thông qua một lời sấm truyền”
Ricklent đã thực sự thúc đẩy bản thân mình. Ông ấy cảm thấy đau đớn như thể xương mình bị cắt ra. Ngay cả Lissana cũng phải trải qua cơn đau đầu dữ dội có thể khiến một người bình thường mất ý thức vì sốc.
“Vậy, nó néi vè céi giề dzậy?” – lời nói của Dolton đã không còn rõ ràng do cuộc đấu tửu lượng.
“Anh ta nói là 『 vậy, nó nói về cái gì vậy? 』” – Merdin dịch lại lời cho anh ta.
“Ông ấy nói rằng ông ấy muốn tôi gửi một lời nhắn cho Zantark” – Lissana nói.
“Z-Zantark sao? Không phải Zanta-san hay chú Zazatak, mà là Zantark-sama sao? Chẳng phải đó là một vị thần sao?!” – Merdin kêu lên.
“Merdin, seo cô lại ngạc nhiên dzậy chứ? Lissana-chan chước mặt cô cũng là một nữ thần kia mè?” – Dolton chỉ ra.
“Tôi không muốn bị một gã elf say rượu nói như vậy đâu” – Merdin nói. “Thực ra, Zantark-sama, người mà tộc người lùn chúng tôi tôn thờ như tổ tiên, ở một đẳng cấp hoàn toàn khác cơ”
“Quả đúng là vậy, nhưng mà cô cũng biết mà. Đó là vị thần chiến tranh đã trực diện chiến đấu với Bellwood và những anh hùng khác” – Lissana nói.
“Với tôi thì đó là một cuộc chiến phòng thủ” – Zod nói thêm.
Zantark, người đã hợp nhất các ác thần, đã tham gia vào trận chiến giữa Vida và Alda, anh ta đứng về phía Vida và chống lại Farmaun Gold, cùng với người anh hùng mà chính ông ấy đã lựa chọn.
Nhưng việc này không được lưu truyền trong truyền thuyết và thần thoại của xã hội loài người. Đó là một phần sự thật của lịch sử mà Schneider là nhóm của anh ta đã biết được từ Lissana và Zod.
“Nhưng chúng ta đâu biết ngài ấy đã đi đâu đâu? Sao chúng ta có thể truyền đi thông điệp này đây?” – Schneider hỏi.
“Cái đó … 『 Ở một nơi mà mắt tôi không thể nhìn thấy 』” – Lissana nói.
“Đèo đó nghĩa nà seo?” – Dolton hỏi.
“Anh ta nói là 『 Điều đó nghĩa là sao? 』” – Merdin dịch lại.
Trong khi mọi người rơi vào trầm tư, Schneider theo bản năng hiểu được ý nghĩa của những từ đó.
“Nói cách khác, ở một nơi không có Hội pháp sư nào tôn thờ Ricklent, một thành phố … đất nước … lục địa. Được rồi, sao chúng ta không thử đến lục địa đen xem sao?”
Và thế là cuộc phiêu lưu tiếp theo của Bão hung bạo lại bắt đầu.
----------------------------------------------------------------
“Nhân tiện, anh đang làm gì vậy?”
“Oh, cái này được gọi là Cứu ngải (moxibustion). Là một liệu pháp trị liệu được viết trong sách cổ -”
“Không, Cái đó thì tôi biết rồi. Ý tôi muốn hỏi là sao anh lại làm vậy”
“Dạo gần đây tôi cảm thấy dễ bị mệt. Tôi muốn thử nó xem sao”
“Anh … anh có kỹ năng 【 Kháng tất cả các thuộc tính 】 rồi kia mà, vậy thì chính xác anh mong đợi Cứu ngải sẽ ảnh hưởng gì đến anh đây chứ?”