The Correct Japanese Terms of Homestay Seems to Be Marriage

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ma Pháp Thiếu Nữ Hệ Vật Lý Cấp S, Tuyệt Đối Không Khuất Phục Trước Cái Ác

(Đang ra)

Ma Pháp Thiếu Nữ Hệ Vật Lý Cấp S, Tuyệt Đối Không Khuất Phục Trước Cái Ác

Mạc Lưu Thập Tam Nguyệt

Đông Phương Thừa kéo người đàn ông đang muốn khóc không ra nước mắt của mình về phòng ngủ, chuẩn bị dùng hết sức lực ban ngày chưa dùng đủ lên người hắn cho thỏa thích.

95 1005

Tôi Bị Cô Gái Yandere Ẩn Mình Trong Ngục Tối Giết Chết Vô Số Lần

(Đang ra)

Tôi Bị Cô Gái Yandere Ẩn Mình Trong Ngục Tối Giết Chết Vô Số Lần

Kitagawa Nikita

Bị mắc kẹt trong một vòng lặp tử thần vô tận, cậu phải trải qua nỗi đau thể xác và sự bào mòn tinh thần hết lần này đến lần khác. Thứ duy nhất giữ cho cậu không sụp đổ chính là ngọn lửa căm hận cháy b

3 13

Long Tộc

(Đang ra)

Long Tộc

江南

Tác phẩm truyền tải thông điệp rằng, dù có là một "đứa trẻ thất bại", thì cuộc đời vẫn luôn tồn tại những khả năng khác. Ai cũng có thể trở thành anh hùng.

66 741

Ore wa Shiranai Uchi ni Gakkou Ichi no Bishoujo wo Kudoite Itarashii

(Đang ra)

Ore wa Shiranai Uchi ni Gakkou Ichi no Bishoujo wo Kudoite Itarashii

Gozen no ryokucha

Không hề hay biết rằng người mà mình đang tâm sự lại chính là crush đang giấu mặt, Minato cứ thế kể hết về tình cảm ngày càng lớn dần trong lòng, khiến cô ấy đỏ mặt bối rối! Và thế là, một câu chuyện

2 11

Nữ phản diện trở về từ diệt vong: Tái sinh trong thân xác tiểu thư quý tộc đoản mệnh

(Đang ra)

Nữ phản diện trở về từ diệt vong: Tái sinh trong thân xác tiểu thư quý tộc đoản mệnh

Ieba Teiku

Giờ đây, khi tái sinh thành ác nữ khét tiếng đã rơi xuống tận đáy, tôi—vốn là một chàng trai trẻ—quyết định viết lại số phận bi thảm của cô ấy.”**

2 9

TS Medic's Battlefield Diary

(Đang ra)

TS Medic's Battlefield Diary

Masa Kitama

Một cựu game thủ FPS chuyên nghiệp (♂) tái sinh trong một thế giới kỳ ảo có chút phép thuật… Chỉ để biết rằng thứ chào đón anh không phải là một cuộc sống như mơ, mà là một chiến trường lầy lội đầy đạ

70 873

Tập 01 - Chap 08: Phòng của Sophia

“Từ hôm nay, đây sẽ là phòng của cậu.”

Keitaro dẫn Sophia đến một căn phòng mới toanh, không có lấy một hạt bụi nào.

Bên trong đã được cậu lau chùi sạch sẽ, có một chiếc giường và một ghế sofa khá đắt tiền, nhìn còn xịn hơn phòng của Keitaro.

“Hãy sử dụng nó theo ý muốn của cậu.”

Đặt vali của cô vào phòng, Keitaro lấy hơi và quay ra ngoài cửa.

“Đây là phòng của tớ à…”

Sophia nhìn xung quanh phòng với vẻ mặt thích thú.

Cậu hi vọng cô sẽ thích nó vì cô sẽ ở đây trong hai năm tới.

“Cậu có cần gì nữa không?”

Trong phòng đã có giường, ghế, bàn học và nhiều thứ khác. Tuy vậy, đó có phải là thứ cô muốn không lại là một chuyện khác.

“Chắc là có đấy. Tớ muốn đi mua sắm cùng cậu một chuyến, Keitaro.”

Sophia rụt rè nói với cậu, Keitaro nhẹ nhàng đồng ý và nói với cô không cần bận tâm về chuyện đó.

“Được thôi, dù gì tớ cũng không thể để cậu đi ra ngoài một mình được.”

“Keitaro vẫn tốt bụng như ngày nào nhỉ…”

Keitaro nghĩ dạo này mình có hơi mềm lòng, nhưng chỉ với cô thôi.

Người đời thường nói, “Những thứ bạn học được sẽ theo bạn đến hết đời.”, và cậu là một người như vậy.

“Tớ không tốt bụng như cậu nghĩ đâu.”

“Muu.. Cậu luôn đánh giá thấp bản thân…”

Sophia phồng má và lườm Keitaro hạ thấp bản thân, hành động đó thật đáng yêu, cậu nghĩ vậy.

“Tớ chưa từng hạ thấp mình, vì từ ‘tốt bụng’ chỉ những người có thể đối tốt với mọi người, nhưng tớ không thể làm như vậy với tất cả mọi người được.”

Keitaro chưa từng nghĩ mình là một người tốt bụng.

Và những đánh giá của cậu thường chính xác tuyệt đối.

“Có phải cậu tốt bụng vì đó là tớ không?”

“Hừm…cũng đúng. Có lẽ tớ chưa đối tốt với bất kì ai cả, ngoại trừ cậu ra.”

Keitaro có chút ngập ngừng khi đáp lại câu hỏi của Sophia.

Vì cậu không có nhiều bạn bè, nên số người mà cậu tử tế đáp lại còn ít hơn. Keitaro không thể nghĩ đến ai khác ngoài Sophia.

“Thật sao!… Ehehe, tớ hiểu rồi…”

Cơ mặt của Sophia giãn ra như thể mặt cô đang chảy ra vậy.

“Sophia, cậu ổn chứ? Nhìn cậu không ổn lắm.”

“...! Tớ ổn mà! Mình lo lắng thái quá rồi… Keitaro thiếu tinh tế ghê.”

Sophia đột nhiên ngẩng đầu lên, cố trở lại trạng thái ban đầu. Cô véo má mình liên tục và trách bản thân để lộ cảm xúc quá rõ ràng.

“Dù sao thì, chúng ta cũng phải đi ăn đã. Với chiếc điện thoại, cậu có thể tìm thấy rất nhiều công thức nấu ăn và tớ có thể làm được những món cơ bản. Chúng ta có nên chia việc nấu ăn ra không?”

Keitaro cũng cần lập kế hoạch cho việc này trong khi về phòng vì việc nấu ăn và chọn phòng đều qua trọng như nhau.

Vì cậu chưa từng nấu ăn, nên cậu không thể dồn hết mọi việc cho mình. Cậu thở dài và đưa ra một đề xuất với cô.

Cậu chỉ muốn nấu ba trên bảy ngày một tuần vì bốn ngày là không tưởng đối với một nam sinh như Keitaro.

“Không được! Tớ sẽ làm bếp! Cứ để việc đó cho tớ lo!”

Sophia nhận nhiệm vụ với một tinh thần quyết tâm cao độ, khiến cậu có chút lo lắng.

Tuy nhiên,

“Cậu rất tuyệt vời đấy, nhưng đổ dồn mọi việc cho cậu thì không được. Khi đó tớ sẽ vô dụng mất.”

Keitaro đành phải từ chối cô và nuốt nước mắt vào trong.

Cậu muốn cô làm mọi thứ, nhưng Keitaro sợ mình sẽ phụ thuộc vào cô.

“Tớ sẽ nấu ăn! Cậu có biết lí do tớ học nấu ăn không!? Đó là để nấu cho cậu đó! Đó là lí do duy nhất! Vì vậy cứ để tớ làm việc đó!”

Đôi mắt của Sophia rực cháy ngọn lửa quyết tâm, bác bỏ hoàn toàn sự phản đối của cậu.

“Được thôi, làm phiền cậu rồi. Nhưng hãy nói cho tớ biết khi cậu thấy nó quá mệt mỏi.”

Keitaro đã bị khai thác điểm yếu mềm lòng với cô, khiến lí lẽ của cậu bị bác bỏ ngay lập tức.

Cơ bản thì, cả hai bên đều có lợi về việc này.

“...Trước tiên phải lấp đầy cái bụng đã.”

Sophia lẩm bẩm một mình, đồng thời lấy ra một quyển sổ ghi nhớ trong khi Keitaro đang ngẩn ngơ suy nghĩ.

“Cảm ơn cậu, Sophia. Nếu phải dậy sớm mỗi ngày và tự chuẩn bị bữa sáng thì tớ sẽ chết mất. Mẹ thật tuyệt vời… Khoan đã, bà ấy đã để mình lại một mình mà nói lời nào kia mà. Suýt nữa thì quên mất.”

Keitaro cảm thấy biết ơn sự trở về của Sophia.

Cậu cũng nhớ đến mẹ của mình, nhưng Keitaro nhớ ra bà là nguyên nhân khiến mọi thứ trở nên như thế này nên cậu nhanh chóng thay đổi suy nghĩ đó.

Lạnh lùng với cả thế giới, ngọt ngào với mỗi em :> tln: Main muốn dậy sớm để tập nấu ăn, nhưng quá lười