Là Shuri đây mọi người. Hôm nay chúng tôi có vẻ sẽ có một trận chiến tại khu rừng bên bãi biển.
Lý do dường như là xích mích giữa những người muốn có muối với những người muốn khẳng định quyền lợi về muối của mình bên bờ biển. Muối là một thứ cần thiết cho cuộc sống của con người nên tôi cũng phần nào hiểu được.
Quả thật, nếu không có chút muối nào thì tôi cũng sẽ gặp rắc rối lớn. Có lẽ tôi cũng nên tranh thủ mua gom thêm muối cho quân lương. Chủ yếu là vì gần đây, Riru-san đã nghiện món thịt nướng Hamburg, nếu không có muối thì hương vị sẽ bị hao hụt một phần không nhỏ…
Trong trận chiến vừa qua, Riru-san đã góp công lớn trong chiến thắng của quân đoàn. Tiền thưởng và lương thực nhận được ở mức đáng ngạc nhiên. Vậy nên nếu thắng tiếp trận chiến này thì binh lính có thể nâng cấp trang bị của họ, và dường như chúng tôi còn có thể tuyển thêm người nữa. Chỉ có việc nấu ăn cho gần 50 người đã đủ vất vả rồi, nếu tăng thêm người thì mọi thứ sẽ cực kỳ khó khăn.
Và Ganglabe-san đáp lại là
“ Sẽ ổn thôi nếu chúng ta thuê thêm người phụ cậu phải không nào ”
Tôi cũng đồng tình với ý kiến đó.
Trong giờ ăn, Ganglabe-san đã đến và trao đổi vài thứ với tôi.
“Gần đây Cougar có hành động hơi kỳ lạ”
“Cougar-san, phải không?”
“Cậu ta có vẻ lo lắng. Quân bộ binh cậu ta đang dẫn dắt là mũi nhọn tấn công của chúng ta. Cậu có cách nào giúp tôi với tình trạng của cậu ấy được không? ”
Bộ binh là những chiến binh với vũ khí chính là giáo và kiếm. Họ là những người lính dũng cảm, công kích sâu vào hàng ngũ địch trong trận chiến.
Và Cougar-san là chỉ huy của đoàn bộ binh ấy. Một trong những người bạn thời thơ ấu của Ganglabe-san, một chuyên gia kiếm thuật và dường như là người duy nhất có thể chiến đấu ngang cơ với Ganglabe-san.
Trong một ngày không phải tham chiến, vào đêm hôm ấy.
Khi tôi đang hoàn tất việc dọn dẹp và chuẩn bị bữa sáng ngày hôm sau thì thấy ai đó bí mật lẻn ra khỏi lều chỉ huy, biến mất vào khu rừng.
Ara~, không biết là ai vậy nhỉ?
Không lý nào lại là kẻ phản bội được. Một chỉ huy phản bội đoàn lính đánh thuê, mà những người bạn thời thơ ấu của họ đã cùng xây dựng và chiến đấu, bằng cách đặt cược tính mạng của họ trong 5 năm, chắc chắn không tồn tại.
Lén theo sau, tôi thấy được tại bãi đất trống của khu rừng, có ai đó đang vung thanh kiếm của mình một cách điên cuồng.
Một chàng trai xinh đẹp. Dáng vẻ mỏng manh kia khiến ta dễ dàng nhầm lẫn cậu ấy là con gái. Mái tóc xanh phản chiếu dưới ánh trăng trông thật thơ mộng. Thay vì phòng thủ, cậu ấy đang vung kiếm trong chiếc giáp da mỏng tập trung nhiều về tốc độ hơn.
“Ai đó, người ở đằng kia”
Tôi khá chắc chắn là cậu ấy không nhìn qua đây mà… ?!
“X-xin lỗi”
“Ah, Shuri. Đừng làm mình bất ngờ vậy chứ”
Cậu trai xinh đẹp nở nụ cười ngọt ngào. Cậu ấy là Cougar-san.
Mặc dù cánh tay của cậu ấy khá thon gọn, nhưng đường kiếm của cậu ấy rất nhanh.
“Có chuyện gì vậy? Đã muộn rồi mà”
“À thì, cậu biết mà. Tại sự sụt giảm phong độ của mình gần đây ”
Cougar-san thả người xuống mặt đất đánh tiếng *bịch* và ngước nhìn lên mặt trăng.
Cậu ấy như người trong vẽ trong tranh, đang xem vở kịch ở rạp hát.
Chết tiệt, có phải là dù có làm gì đi nữa thì mấy tên đẹp mã này cũng sẽ đẹp như tranh phải không … !!?
” Sụt giảm phong độ à?”
“ Đúng vậy. Gần đây Riru-chan đã cố gắng hết sức phải không? Chế tạo ra những ma cụ tuyệt vời, đóng góp lớn trên chiến trường. Còn mình thì chẳng làm được việc gì khác ngoài vung kiếm.
Có lẽ đây đã là giới hạn cho tài năng của mình rồi.”
Cougar-san lẩm bẩm một cách buồn bã.
Sa sút phong độ. Tôi hoàn toàn có thể hiểu được.
Khi tôi không thể nấu ăn ngon hay làm không làm được một việc gì đó.
Tôi cảm thấy như đó là giới hạn cho tài năng của mình rồi.
“ Làm ơn đừng nói về thứ chán nản như là tài năng chứ”
“Hnnn?
“ Bản thân mình cũng là một trong số những người chẳng có chút tài năng nào.
Mặc dù vậy, mình đã bỏ ra bao nỗ lực, đạt được bao kiến thức cùng kinh nghiệm và bằng cách nào đó, kết hợp chúng với những kỹ thuật sẵn có của mình.
Cougar-san, cách cậu vung kiếm thực sự rất đẹp. Nó không phải là một sự sụt giảm, mà nó là một chướng ngại để giúp cậu phát triển hơn ”
Sự khác biệt duy nhất của tôi với Cougar-san là cậu ấy sẽ vượt qua cái rào cản đó như tôi hay chấp nhận dừng bước và đầu hàng số phận.
“Một rào cản… hở”
“ M-mà chắc là cậu đói bụng rồi phải không. Muốn đi ăn tối cùng mình không? ”
“Như vậy liệu có được không ?”
“Nếu mình nấu thêm thức ăn cho những người đang làm việc chăm chỉ, Ganglabe-san chắc chắn sẽ không giận đâu”
Để xem mình sẽ làm món gì nào.
May là tôi có mang theo một số nguyên liệu từ nơi cắm trại theo.
Lần này món ăn sẽ là Cá sòng chiên xù. Chúng ta sẽ sử dụng nguyên liệu chính là cá sòng, sốt Tartar và hạt tiêu Nhật (sansho).
Chuẩn bị cá sòng bằng cách cắt đôi rồi tách nó ra, thêm hương vị cho nước ép gừng bằng muối và hạt tiêu, sau khi phủ qua một lớp bột và trứng, ta chiên qua trong hỗn hợp dầu nóng và hạt tiêu Nhật.
“ Nhìn nó ngon quá”
Cougar-san trông khá là háo hức
“ Thêm chút vị cay nữa ”
Để kết thúc, tôi đổ nước sốt Tartar lên miếng cá chiên xù.
“ Ồ! Nó giòn mà lại mềm mại bên trong. Thậm chí còn có cả vị mặn và ngọt nữa! ”
Vậy thì tốt quá.
” Công đoạn chuẩn bị cá đã được thực hiện khá tốt, huh”
“ Mình dùng dao cắt cẩn thận vào những chỗ mềm trên thân cá”
Bạn không thể cứ dùng lực mà rạch cá ra được. Món ăn sẽ ngon hơn nếu từng phần cá được tách ra một cách cẩn thận.
***
Trong trận chiến lần này, Cougar-san đã đánh bại một lượng lớn kẻ thù và giúp quân đoàn giành chiến thắng.
Cảm ơn, nhờ cậu mà mình đã hiểu ra chân lý, Cougar-san nói.
Chúc mừng cậu đã vượt qua được rào cản của bản thân.