The Beginning After The End (Ánh Sáng Nơi Cuối Con Đường)

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi lọt vào tầm ngắm của nữ chính với tư cách là chị dâu của cô ấy

(Đang ra)

Tôi lọt vào tầm ngắm của nữ chính với tư cách là chị dâu của cô ấy

Pig Cake

Tôi chuyển sinh vào thế giới bên trong một cuốn tiểu thuyết R-19 dựa trên câu chuyện về cô bé quàng khăn đỏ, nhưng lần này là cô bé quàng khăn đỏ ăn thịt con sói cơ.

2 379

Anh hùng à... tôi e rằng có điều gì đó không ổn với sự ám ảnh của anh…

(Đang ra)

Anh hùng à... tôi e rằng có điều gì đó không ổn với sự ám ảnh của anh…

다라빛

Tôi đang ở trong một trò chơi RPG thông thường. (RPG là gì vậy mọi người?)

7 762

Sự Quản Lý Hàng Đầu

(Đang ra)

Sự Quản Lý Hàng Đầu

Long Umbrella,장우산

Jung Sunwoo là một người bình thường với mong ước sau này có thể dẫn dắt thành công một diễn viên nổi tiếng quốc tế. Vào ngày đầu tiên đi làm sau khi được nhận bởi W&U – một công ty chuyên đào tạo các

1 262

Khi tôi không còn là người mẹ chồng ác độc nữa, thì mọi người trở nên ám ảnh tôi

(Đang ra)

Khi tôi không còn là người mẹ chồng ác độc nữa, thì mọi người trở nên ám ảnh tôi

Sukja

Một người phụ nữ độc ác khiến chồng và con trai phải sợ hãi.

17 1776

Ngày hôm nay người chị của nhân vật phản diện lại phải khổ sở

(Tạm ngưng)

Ngày hôm nay người chị của nhân vật phản diện lại phải khổ sở

엘리아냥

Tôi đã thăng thiên bởi truck-kun khi đang cố gắng tránh kẻ bám đuôi.

6 725

브레이커즈 - Breakers

(Tạm ngưng)

브레이커즈 - Breakers

Chwiryong

Một chàng trai đã bị mắc kẹt vào thế giới Knight Saga, trò chơi đã biến cậu thành một vị hoàng tử của Quỷ giới. Đáng tiếc thay cậu lại trở thành Cửu hoàng tử bất tài chứ không phải là Nhị hoàng tử là

114 8064

Chương 76

” 

Ở thế giới cũ củatôi, nơi tôi sinh ra thường xuất hiện trong tâm trí tôi. Tôi đã sống một cuộc sốngđơn độc, nhưng như thế không có nghĩa là tôi ghét bỏ hết toàn bộ bốn mươi hainăm trời đó. Tôi thật sự rất thích những chuyến thăm viếng các trại trẻ mồ côivà chơi đùa với những đứa trẻ. Tất nhiên, hầu hết những đứa con trai thích chơiđấu kiếm và tập luyện Ki, nên mỗi khi tôi đến, tôi luôn phải dành vài tiếng đồnghồ để chỉ dạy chúng.

Tôi nhớ một ngày cụ thể, khi mà một đứa nhóc trong trạimồ côi – à đúng rồi, tên cậu ta là Jacob – hỏi tôi một câu.

AnhGrey, anh có tin vào thầnlinh không?’ Cậu ta kéo vạt áo của tôi và hỏi.

Tôi chưa bao giờ tin vào thần linh, hay bất kì thực thể tốicao nào mà mọi người thường tin. Làm thế nào mà chúa trời có có thể tồn tạitrong thế giới mà trình độ sức mạnh đấu thuật sẽ quyết định cuộc sống của bạn.Những người sinh ra em bé có thể chất yếu hoặc dị tật sẽ bị ném đá, làm nhục vàthường bị những người khác sân si sau lưng. Và bọn họ sẽ bị người ta xem như nhữngcon ruồi bọ: phiền toái, vô dụng, chết đi thì hơn.

Ngay cả một người phụ nữ dù có đẹp hay quyến rũ đến đâu,thì người đó cũng chỉ còn nước đi làm kiều nữ nếu cô ta không có đủ sức mạnh tốithiểu để được coi là ‘trung bình’ giữa các thí sinh. Ngay cả những lão già chếttiệt trong Hội Đồng, những người chỉ biết ngồi lì một chỗ và lợi dụng những ngườikhác như quân tốt thí, cũng từng là những chiến binh đầy uy quyền và là những nhânvật có tiếng tăm.

Làm sao mà thần linh có thể tồn tại trong một thế giớinhư thế? Ngay cả khi thần linh hay chúa trời có tồn tại ở thế giới của tôi trướcđây, thì người đó cũng không hề có chút thương xót hay thương yêu gì chúng tôi,huống chi là công bằng.

Khi mà thằng nhóc đó, Jacob, hỏi rằng tôi có tin vào thầnlinh không, tôi không thể trả lời được. Những đứa trẻ này vẫn tin, giống nhưtôi đã từng, vào một thế lực tối cao hơn đang quan sát và che chở chúng.

Và giờ đây, ở thế giới này, tôi lại được hỏi câu tương tựthêm lần nữa, nhưng bởi một người già hơn tôi nhiều.

Tôi có tin vào các vị thần… hay những thực thể tối caohơn bọn tôi, đến mức bọn tôi không thể nào với tới?

“Cháu không rõ. Thần linh có tồn tại… không?” Tôisuýt nữa thì nói ‘…trong thế giới này.’

“Haha! Cả đời này ta cũng thắc mắc như thế, nhưng ta bắtđầu nghĩ rằng thần linh có tồn tại đấy.” Ông nội Virion mỉm cười thật lòng.

“Điều gì đã khiến ông thay đổi suy nghĩ như vậy?” Tôinghiêng đầu, tò mò hỏi.

“Nó.” Tôi tưởng Virion chỉ tay vào Tess, nhưng rồitôi nhận ra rằng ông ấy nhìn vào Sylvie đang ngủ ngon kia.

“Khoan, Sylvie ư? Ông nghĩ rằng Sylvie là thần linh á?”Tôi suýt thì nghẹn lời, tôi quay sang nhìn ông nội.

“Nhóc, thần linh khác với những gì được ghi trong cácquyển sách tôn giáo về chúa trời. Thần linh là những thực thể đã quá độ hơn cơthể trần tục của mình, và hoàn toàn hòa hợp với mana. Rồng, ít nhất là theo nhữnggì ta đã được đọc về chúng, là loài có thể trở thành thần một cách tự nhiên. Rồngkhông được phân vào lớp thú mana cấp S hay SS; nếu so sánh về lõi mana, thì đểđạt được cấp độ của thần linh chính là sau khi cháu phá vỡ khỏi lõi Trắng.” Ôngnội Virion nhìn xuống hai bàn tay mình và thở dài.

“Và chúng ta, Elves, Người, và Người Lùn đều giống nhaucả, hầu hết là chỉ mới đạt đến lõi Trắng thôi. Thế mà, vẫn có những thực thể tồntại ngoài kia có thể dễ dàng dời núi lấp biển… Haaa~” Lần nữa, ông nội Virionnhìn về phía xa xăm.

Ông ấy nhắm mắt lại một hồi rồi từ từ mở mắt ra nhìn vềphía tôi.

“Cháu chắc hẳn đã đọc về chiến tranh giữa ba tộc, vàcũng như trận chiến gần đây giữa con người và elf. Nhưng so với hai trận chiếnđó, lục địa này từng có một khoảng thời gian hỗn loạn và nguy hiểm hơn rất nhiềuvào thời cổ xưa. Cả ba chủng tộc trước đây toàn sống chui sống nhủi, phải luônchạy trốn các con thú mana. Loài người, elf, và người lùn phải di chuyển cáchxa nhau vì sự khác biệt văn hóa và vẻ diện mạo, nhưng mỗi khi các chủng tộc gặpnhau thì bọn họ khá hòa đồng với nhau… vì bọn họ buộc phải làm thế. Bọn họ traođổi thông tin với nhau và trao đổi những tài nguyên vật liệu thô mà họ nhặt đượcdọc đường. Thời đó được gọi là Kỷ Nguyên Quái Thú, những con thú mana bấy giờ làloài cai trị lục địa.”

“Cháu không hiểu. Tại sao chúng ta không dùng phép thuậtđể đuổi thú mana đi? Cháu có thể hiểu là có thể chúng ta không đấu được với nhữngcon thú mana hạng A trở lên, nhưng cháu không hiểu tại sao chúng ta lại bất lựcđến thế?” Tôi nhướng mày thắc mắc.

“Không phải là chúng ta không làm, mà là chúng ta khôngthể. Nhóc, cháu đã bao giờ để ý đến bức tranh ở trong sảnh chính của Cung ĐiệnHoàng Gia ở Elenoir không?” Ông ấy đột ngột thay đổi chủ đề.

“Ý ông là cái bức tranh to khổng lồ trong phòng khách ấyà? Thì ban đầu cháu cũng để ý đấy, nhưng cháu không hiểu ý nghĩa ẩn trong nónên cháu cũng làm lơ luôn.” Tôi gãi đầu cười trừ.

“Mỗi Cung Điện Hoàng Gia của ba chủng tộc đều có bứctranh tương tự vậy; nó là để miêu tả một vị thần quyền năng đã ban tặng chochúng ta công cụ để chống lại thú mana và chấm dứt Kỷ Nguyên Quái Thú.” Tôi khôngthể biết cảm xúc của ông nội Virion khi ông kể lại mọi chuyện, bởi biểu cảm củaông ấy lộn xộn hết lên.

Cho dù câu truyện này nghe có vẻ rất lố bịch, nhưng tônggiọng nghiêm túc của ông nội khiến tôi nhận ra ông ấy không hề đùa, nên tôiđành im lặng và để ông ấy tiếp tục.

“Vị thần này xuất hiện trước mặt ba người, và ba người bọnhọ chính là những tổ tiên của ba gia tộc hoàng gia ngày nay. Ông ta đã ban tặngcho tổ tiên chúng ta sáu cổ vật, được chia đều cho ba người đọc chọn bởi thầnlinh để trở thành vua. Với con người, người đứng đầu gia tộc Glayder vào thờiđiểm đó nhận hai cái; tộc người lùn, người đứng đầu tộc Greysunders nhận haicái, và cuối cùng, elf, tổ tiên của gia tộc Eralith ta cũng nhận hai cái.” Virion không thể kiềm chế nụ cười nhếch mép của mình khi ông ấy nhìn biểucảm của tôi.

“Hử? Tại sao người được cho là ‘thần linh’ này lại đưabáu vật cho cả ba chủng tộc?” Không kiềm được thắc mắc, tôi hỏi.

“Thằng nhóc này, từ từ để ta giải thích.” Ông ấycàu nhàu.

“Hãy nhớ rằng, việc này xảy ra cả hàng thế kỉ trước khita được sinh ra. Kiến thức này được truyền xuống giữa các đời Vua, và ta đoánlà nguồn thông tin này đã bị phóng đại, được thêm thắt thêm, nhưng đó là nhữnggì ta đã được học. Và các cổ vật được vị thần đó ban tặng không phải để dànhcho các vị vua sử dụng, mà thay vào đó là để dành tặng cho hai cận thần thântín của họ, những người sẽ thề ước linh hồn khi trải qua lễ phong tước cho họ. Vàvới những cổ vật đầy quyền năng đó được đưa cho những chiến binh mạnh mẽ nhất củahọ, cả ba chủng tộc đều có cơ hội đẩy lùi các con quái mana cũng như những conquái vật cổ đại khác.” Ông ấy giải thích.

“Cháu cho là việc cả ba chủng tộc có được cổ vật quyền năngnhư thế đã dẫn đến hỗn loạn và chiến tranh hơn là để bảo vệ, nhỉ? Cháu không chắclắm về người Elf, nhưng cháu không lạ gì con người, lòng tham vô đáy của họkhông hề hiếm thấy.” Tôi nói, khẽ lắc đầu.

“Ừ thì, hài hước thay, những điều cháu nói đúng là đã xảyra. Những cổ vật đó đã giúp elf, con người và người lùn hợp tác với nhau mở rộngphạm vi lãnh thổ của mình vào giai đoạn đó. Rất nhiều thú mana hoặc bị giết, hoặcđi đẩy lùi dần về Beast Glades ngày nay, đặt dấu chấm hết cho Kỷ Nguyên QuáiThú. Tuy nhiên, không lâu sau đó, lòng tham bắt đầu chiếm lấy cả ba vị vua và cậnthần của họ. Bên cạnh năng lực khủng bố mà các cổ vật ban cho người dùng, nócòn giúp họ có một cái nhìn sâu rộng hơn trong việc tận dụng nguồn năng lượngcó sẵn trong thế giới này, giờ chúng ta thường gọi đó là mana. Với điều đó, nhữngngười sử dụng cổ vật đã chỉ dạy cho những người mà họ cho là đủ khả năng, từ đósinh ra thế hệ pháp sư đầu tiên. Cuồng dại với sức mạnh, khái niệm chung sốnghòa đồng với nhau dần rạng nứt do lòng tham vô đáy.” Virion nhìn tôi với một nụcười đau đớn trước khi tiếp tục.

“Cả ba cặp cổ vật đã được ban tặng có những chỉ số sức mạnhkhác nhau và được chia đều cho loài người, elf và người lùn, đã tạo nên khoảngcách ngày càng lớn giữa chúng ta. Và các cổ vật đã tạo nên những khác biệt đặctrưng ngày nay của ba chủng tộc. Hồi đó, người lùn lý luận ra họ là chủng tộc gầngũi nhất với đất, do đó họ tin họ nên là tộc thống trị của lục địa này. Còn Elfbọn ta lý luận rằng bọn ta gần gũi với toàn bộ các sinh vật sống, do đó bọn tamới nên là người thống trị lục địa. Còn loài người có thể luyện tập và vận dụnghết cả bốn nguyên tố chính, tin rằng thần linh có ý định muốn họ trở thành ngườithống trị của lục địa.” Virion nhìn qua Tess để chắc chắn rằng cô ấy vẫn còn ngủ.

“Cuộc chiến tranh đầu tiên diễn ra còn lâu hơn khoảng thờigian họ đánh đuổi các con thú mana vào Beast Glades, cũng chính là cuộc chiếnđã dẫn đến sự chia rẽ của ba chủng tộc và sự thành lập ba vương quốc. Cuộc chiếntranh thứ hai, cuộc chiến mà cháu khá quen thuộc, xảy ra giữa con người và elf.Do đó… trở về câu hỏi Six Lances đến từ đâu, cháu đoán thử xem?” Ông ấy hỏi testtôi.

“Khoan… vậy sáu cổ vật được ban tặng cho tổ tiên chúngta bởi người được cho là thần linh kia đã được đưa cho Six Lances?” – đầu óctôi bắt đầu bận rộn suy nghĩ khi những mảnh ghép bắt đầu ghép lại với nhau – “Vànhững cổ vật đó chính là lý do tại sao họ đã có thể vượt qua lõi Bạc và trởthành lõi Trắng, và cũng là lý do tại sao họ không thể chống lại Hội Đồng bởi họđã thực hiện giao ước linh hồn, giống như những người dùng trước đây cũng bị ràngbuộc với các vị vua đầu tiên.” Tôi đi đến kết luận khi mọi thứ bắt đầu chắp vávào nhau.

“Các Lances thường được chọn bởi những thí sinh được cácgia tộc hoàng gia đưa đến, và sau khi họ được công nhận là xứng đáng, họ sẽ đượcban tặng các cổ vật cùng với lời thề linh hồn sẽ ràng buộc mạng sống của họ vớinhà Vua.” Tôi tiếp tục.

“Chính xác. Bọn họ được bí mật nuôi dạy để trở thành ứngcử viên sử dụng cổ vật. Tuy nhiên, khi một lục địa khác được khám phá ra, cả bachủng tộc quyết định rằng bọ họ cần phải đoàn kết.” Ông nội Virion có mộtánh nhìn xa xăm khi ông giải thích.

“Câu hỏi cuối. Vậy những cổ vật có được đưa cho nhữngngười khác trong quá khứ không? Tại sao chúng ta chưa hề biết đến họ?” Tôi vẫnbăn khoăn câu hỏi này sau khi tập trung lắng nghe kĩ lưỡng câu chuyện, tôinghiêng người về trước như thể đây là cách tiếp nhận thông tin nhanh hơn.

“Đúng, nhưng đây là lần đầu tiên họ được công khai vớidân chúng. Trong quá khứ, những người dùng cổ vật luôn bảo vệ gia đình hoàng tộctừ trong bóng tôi. Và chỉ có bây giờ, sau sự đoàn kết giữa các chủng tộc, bọnta quyết định sẽ công khai với dân chúng về bọn họ. Và tất nhiên, không ai biếtđược bọn họ có được sức mạnh từ các cổ vật. Và nếu bí mật đó bị bại lộ thì cókhả năng cao sẽ dẫn đến đảo chính; chúng ta không nên xem thường lòng tham củavô số các pháp sư lõi Bạc muốn vượt giới hạn của mình bằng mọi cách. Ai biết đượcbọn họ sẽ đi xa đến mức nào, có thể họ sẽ tiêu diệt tất cả những người mangdòng máu hoàng tộc nhằm mục đích trở thành chủ nhân mới của các cổ vật.” Virionngưng một lát rồi quay sang nhìn Sylvie chằm chằm.

“Ta cho rằng khế ước thú của cháu có khả năng để trởthành thần. Ta không biết sẽ mất bao nhiêu thời gian và liệu chúng ta có còn sốngđến lúc đó không, nhưng Arthur, cháu cần phải trở nên mạnh hơn. Cứ cho đó là docái trực giác tuổi già của ta, nhưng ta có cảm giác như mọi thứ sẽ thay đổi sớmthôi… những biến đổi cực kì lớn. Ta hi vọng là ta sai…” Đây là lần đầutiên tôi thấy ông nội Virion có khuôn mặt lo lắng đến như vậy.

Tâm trí tôi nghĩ về thông điệp mà Sylvia đã để lại trongtôi sau khi dịch chuyển tôi tới khu rừng Elshire; rằng tôi sẽ có thể nghe thôngđiệp từ bà ấy sau khi vượt đến lõi Trắng. Tôi bắt đầu nghĩ rằng những người đượccho là thần linh kia có vẻ như không hề hư cấu như tôi tưởng trước đây.

“Mmmm… chuyện gì thế này? Sao mình lại ngủ trên mặt đất?”

[][] []

#Darkie