The Beginning After The End (Ánh Sáng Nơi Cuối Con Đường)

Truyện tương tự

Tôi lọt vào tầm ngắm của nữ chính với tư cách là chị dâu của cô ấy

(Đang ra)

Tôi lọt vào tầm ngắm của nữ chính với tư cách là chị dâu của cô ấy

Pig Cake

Tôi chuyển sinh vào thế giới bên trong một cuốn tiểu thuyết R-19 dựa trên câu chuyện về cô bé quàng khăn đỏ, nhưng lần này là cô bé quàng khăn đỏ ăn thịt con sói cơ.

2 379

Anh hùng à... tôi e rằng có điều gì đó không ổn với sự ám ảnh của anh…

(Đang ra)

Anh hùng à... tôi e rằng có điều gì đó không ổn với sự ám ảnh của anh…

다라빛

Tôi đang ở trong một trò chơi RPG thông thường. (RPG là gì vậy mọi người?)

7 761

Sự Quản Lý Hàng Đầu

(Đang ra)

Sự Quản Lý Hàng Đầu

Long Umbrella,장우산

Jung Sunwoo là một người bình thường với mong ước sau này có thể dẫn dắt thành công một diễn viên nổi tiếng quốc tế. Vào ngày đầu tiên đi làm sau khi được nhận bởi W&U – một công ty chuyên đào tạo các

1 261

Khi tôi không còn là người mẹ chồng ác độc nữa, thì mọi người trở nên ám ảnh tôi

(Đang ra)

Khi tôi không còn là người mẹ chồng ác độc nữa, thì mọi người trở nên ám ảnh tôi

Sukja

Một người phụ nữ độc ác khiến chồng và con trai phải sợ hãi.

17 1766

Ngày hôm nay người chị của nhân vật phản diện lại phải khổ sở

(Tạm ngưng)

Ngày hôm nay người chị của nhân vật phản diện lại phải khổ sở

엘리아냥

Tôi đã thăng thiên bởi truck-kun khi đang cố gắng tránh kẻ bám đuôi.

6 725

브레이커즈 - Breakers

(Tạm ngưng)

브레이커즈 - Breakers

Chwiryong

Một chàng trai đã bị mắc kẹt vào thế giới Knight Saga, trò chơi đã biến cậu thành một vị hoàng tử của Quỷ giới. Đáng tiếc thay cậu lại trở thành Cửu hoàng tử bất tài chứ không phải là Nhị hoàng tử là

114 8047

Chương 322

” GÓC NHÌN CỦA ARTHUR LEYWIN:

Cảm tưởng như quá trìnhthăng bậc đã khiến cho chúng tôi mất cả năm tuổi thọ vậy. Đã có quá nhiều chuyệnxảy ra trong 3 khu vực mà khi Thánh Tích xuất hiện ở phía bên kia cánh cổng, nhưngtôi không thể không mỉm cười nhẹ nhõm.

Dù gì thì việc quay trở lạichính lục địa mà Agrona cai trị vào lúc này vẫn tốt hơn là ở lại vùng đất hoangtàn đầy tuyết đó.

“Chúng ta đã thật sự làm được,”Caera thì thầm với một nụ cười run rẩy khi chúng tôi nhìn nhau.

Chúng tôi nhanh chóng thu dọnđồ đạc. Tôi cất chúng vào trong cổ tự không gian của tôi thì một cơn đau nhóitruyền ra từ cánh tay phải của tôi.

“Đó là cái gì?” Regis hỏi.

Tôi nhìn chằm chằm vào cổ tựkhông gian phức tạp được khắc dưới cẳng tay. Tôi không chắc đó là gì.

“Mọi chuyện ổn chứ?” Đôi mắtrực rỡ Caera tỏ ra đầy lo lắng khi cô ấy đứng bên cánh cổng.

“Vâng.” Thu dọn đống đồ đạckhan hiếm cuối cùng của chúng tôi, tôi quay trở lại cánh cổng để đứng bên cạnhcô ấy.

Tôi nhìn quanh lân cuối, nhậnra rằng tôi có thể sẽ không bao giờ gặp lại Ba Bước nữa. Bà ấy là lý do duy nhấtkhiến chuyến thăng bậc này thực sự xứng đáng. Những lời dạy của bà ấy và nhữngcải tiến đối với Thần Tốc nhờ sự hướng dẫn của bà ấy còn đáng giá hơn mọi báu vậtcủa tộc Mỏ Lao cộng lại.

Thở dài một tiếng, tôi quaylại cánh cổng phát sáng. “Hãy ra khỏi đây thôi.”

Caera nắm lấy tay áo của tôikhi chúng tôi bước tới, mặc dù cả 2 chúng tôi có 1 phù hiệu Simulet, chỉ để đảmbảo rằng chúng tôi sẽ không bao giờ bị chia cắt.

Bước tiến nhỏ của chúng tôiqua cánh cổng có gì đó không ổn định. Nội thất lấp lánh màu trắng của căn phòngnhỏ chào đón chúng tôi bằng 1 sự ấm áp gần như khó chịu sau những ngày trải quathời tiết dưới nhiệt độ đóng băng. Có một mùi vô trùng trong không gian, như thểnó vừa mới được làm sạch.

Một hồ bơi hình hình trònchiếm trọn chung tâm của căn phòng và một chiếc giường thấp màu trắng dựa vào mộtbức tường. Phía trước chiếc giường, có một cánh cửa đóng và chắc chắn sẽ dẫnsâu vào trong thánh tích. Tuy nhiên, đặc điểm chính của căn phòng là cánh cổngthứ hai chiếm gần hết bức tường bên trái chúng tôi.

Mặc dù không gian bị bóp méogiống như nước của cổng dịch chuyển, tôi đã có thể nhận ra đó là tầng thứ hai củathánh tích, chính là tầng mà Ceara và tôi đã bắt đầu cùng với nhà GranBehls. (còn ai nhớ nó làđứa nào k)

Có rất nhiều bóng người chuyểnđộng khác thường tụ tập ở quảng trường bên ngoài cánh cổng, nhưng sự chú ý củatôi lại đổ dồn vào cánh tay phải của tôi, nơi mà cổ tự không gian của tôi đangđốt cháy da thịt tôi như là sắt nóng.

Thánh vật đã chết mà tôi cóđược từ người giáo viên già dạy ở học viện Stormcove bỗng nhảy ra từ cổ tựkhông gian vào tay tôi. Bề mặt trắng đục của nó đang phát sáng rực rỡ và phátra các sợi eather thăm dò.

“Cái quái gì vậy?” Regis buộtmiệng, tóm tắt lại phản ứng của chính tôi.

“Grey… có điều gì đó không ổn,”Ceara nói, giọng cô vang lên từ phía cánh cổng dẫn ra bên ngoài.

Nhưng mắt tôi lại tập trungvào viên pha lê phát sáng trên tay. Những sợi aether màu tím đang cuộn quanhcánh tay tôi, và tôi cảm thấy một sự áp lực… Một sự giằng xé dai dẳng từ thánh vật.

“Chỉ một giây thôi,” tôi lơđãng lẩm bẩm khi cảm giác đó trở nên ngày một mạnh mẽ hơn.

Giọng Caera mang chút hoảngsợ hiếm hoi khi cô ấy nói, “Không, tôi nói thật đó, Grey, tôi nghĩ đó là những-”

Đưa tay ra với sự cảnh giáccủa riêng mình, tôi thăm dò thánh vật, khiến cho những sợi aether tím đan xemvào nhau. Tầm nhìn của tôi mờ đi ngoại trừ viên pha lê.

Vào lúc đó, một câu hỏi duynhất, một giọng nói xa lạ vừa quen thuộc tới mức ám ảnh, vang văng vẳng trongtâm trí của tôi.

“Cậu muốn thấy điều gì nhất?”

Với một suy nghĩ duy nhấtmang theo những cảm xúc và ký ức mà tôi đã giữ trong nhiều năm, tầm nhìn củatôi chìm sâu xuống nhiều cạnh nhẵn bóng của viên tinh thể.

Một dải mây nhung trải rộngtrên bầu trời phía dưới tôi. Ngay cả khi những đám mây kéo tới gần hơn, tôikhông cảm thấy chuyển động, không có gió thổi qua da hoặc rít bên tai. Tất cảnhững gì tôi cảm thấy là cảm giác chóng mặt trước sự chuyển đổi đột ngột.

Những đám mây khiến tôi nhìnchằm chằm xuống làn nước xanh biếc gợn sóng trắng thỉnh thoảng làm nhòa đi. Đạidương dường như nhường chỗ cho đường bờ biển, nhưng mặt đất trôi đi quá nhanh,tôi không thể biết mình đang ở đâu cho tới khi tất cả những gì tôi có thể thấylà một khu rừng trải dài từ chân trời này tới chân trời khác.

Tôi nhận ra nơi này,Elennoir. Tại sao tôi nhìn thấy quê nhà của tộc Elf?

Tầm nhìn của tôi dường nhưphóng to vào khu rừng, phóng to cho tới khi tôi có thể nhận ra một ngôi làng nhỏbên trong một khu đất trống với cây bị chặt phá.

Tôi thậm chí còn không có thờigian để đặt câu hỏi về việc khu rừng ma thuật đã bị đốn hạ, điều mà các elf sẽkhông bao giờ cho phép, trước khi tầm nhìn của tôi dừng lại trên một đám đôngtrước một tòa nhà bằng gỗ. Từ cách ăn mặc, có thể thấy rõ rằng đây đều là bênAlacryan, ngoại trừ một nhóm elf ốm yếu bẩn thỉu bị bỏ đói bị đẩy ra trước đámđông được bao vây bởi lũ lính canh. Sự chú ý của tôi bị thu hút bởi ba chiếnbinh trẻ tuổi. Hai trong số họ đang thì thầm qua lại và thúc vào nhau nhưng ngườithứ ba đang đối mặt với những quý tộc Alacryan phía trước.

Chỉ khi mà đứa nhóc đó nhìnlên, tôi mới có có thể thấy khuân mặt của anh ta.

Đó là khi tôi nhận anh takhông phải là “anh ta” chút nào.

Đó là Ellie.

Một luồng cảm xúc dâng tràotrong khi tôi nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc, trưởng thành của em ấy; bối rối và sợhãi không biết tại sao em ấy lại ở đây và ăn mặc như vậy; đau lòng khi nhìn thấyđôi má hóp lại và ánh mắt vô hồn của em ấy và sự nhẹ nhõm tột độ khi biết rằng conbé vẫn sống sót.

Nhưng chính xác thì tôi đangthấy gì? Chính xác thì tôi đã nhìn thấy khi nào? Ngoài thực tế là nó đã phản ứngvới năng lượng bên trong viên đá chìa khóa ra, tôi không biết thánh vật đó làgì, hay nó đã làm gì với tôi.

Mốc thời gian chắc chắn làsau khi tôi bị đánh bại, điều đó đã quá rõ ràng. Ngoài ra, tôi không biết liệunhững gì tôi đang thấy đang xảy ra bây giờ, đã xảy ra hay sẽ xảy ra trong tươnglai.

Ellie đang nhìn chằm chằmvào thứ gì đó, và tôi chú ý theo dõi ánh mắt em ấy đến 1 ban công nhỏ. Elijah- hayNico – đang đứng cạnh Tess. Tầm nhìn mà tôi đang thấy tập trung vào Tess, vàtôi bị quyến rũ bởi vẻ ngoài của em ấy… và bởi những chữ cổ tự trên làn da trắng.

Điều gì đã xảy ra với Tessia?Em ấy đã làm gì ở đó? Tại sao em ấy lại đứng cạnh Nico? Và tại sao em gái tôi lạiăn mặc như một người lính Alacryan?

Chuyện quái gì đang xảy ra ởDicathen?

Toàn thân Nico căng thẳng vàcậu đột ngột đứng dậy từ ban công, bay lên không trung và khuất tầm nhìn. Chỉkhi Ellie quay lại nhìn, tôi mới có thể chuyển hướng tiêu điểm của tầm nhìn thánhvật tới bầu trời phía sau ngôi làng.

Không bị biến dạng, gợn sóngnhư thủy tinh nóng chảy. Mặc dù tôi không thể thấy gì, khuôn mặt Ellie nhăn lạivà em ấy lấy tay che tai, cho tôi biết loại tiếng động cực lớn nào đó đang vangvọng khắp ngôi làng.

Không trung lung linh, phìnhra rồi vỡ tung, để lại 1 vết sẹo trên bầu trời xanh tươi. Một cổng dịch chuyểnxuất hiện.

Qua cánh cổng là 2 bóng dángquen thuộc.

Asura 3 mắt, ngài Aldir, bướcra đầu tiên. Bộ giáp bạc lấp lánh bao phủ gần hết cơ thể, và ông ta đội 1 chiếcmũ giáp trên mái tóc trăng của mình để lại 1 khoảng trống cho con mắt thứ 3.

Sau lưng ông ta là Windsom.Vị Asura kia hoàn toàn không khác gì so với lần đầu tiên tôi gặp ông ấy. Máitóc ngắn màu bạch kim của ông ấy được vuốt sang bên một cách gọn gàng, đôi mắtsâu thẳm của ông ấy nhìn chằm chằm từ dưới hàng lông mày thường xuyên nhíu lại.

Không như Aldir, Windsomkhông mặc quần áo ra trận mà thay vào đó là một bộ quân phục đơn giản kiểu quânđội, biểu thị ông ta là một người hầu của tộc Indrath.

Nico bay lên phía trên tớichỗ asuras, và tôi ước rằng mình có thể nghe thấy những gì đang xảy ra khi hắntrao đổi lời với Aldir. Nico chế nhạo, nhưng các asuras thì vô cảm đáp lại.

Lời nói của họ khiến Nico trởnên nhợt nhạt hơn bình thường, và cậu ta lùi lại cách Aldir và Windsom vài bước.

Sau đó tôi mới nhận ra Tessđang bay lượn ở trên ban công. Cô ấy lúng túng bay lượn bên cạnh Nico, có vẻnhư là đang gặp rắc rối trong việc giữ thăng bằng nhưng vẻ mặt không chắc chắntrước đó đã biến mất, thay vào đó là một thứ gì đó cứng rắn và cực kỳ bình tĩnhđến khó tin.

Biểu hiện đó rất khác thườngvới người bạn thời thơ ấu của tôi, nhưng lại quen thuộc một cách kỳ lạ.

Windsom lắc đầu đáp lại nhữnggì Tess vừa nói, rồi chìa hai tay ra, đột nhiên nắm chặt lấy một ngọn giáo dàibằng bạc. Gần như nhanh chóng, cây trượng của Tess đã bay ra ngoài, và nắm đấmcủa Nico găm bùng lên ngọn lửa đen kịt. Một nỗi sợ hãi dâng lên trong dạ dày củatôi. Không!

Các asura của Epheotus khôngthể tấn công lực lượng của Agrona ở Dicathen được. Lý do duy nhất mà hai bên đãđồng ý đình chiến, mặc dù không hiệu quả vì nó đã từng xảy ra, bởi vì nếu khôngthì nếu có chiến tranh nổ ra thì đó sẽ là sự hủy diệt của cả thế giới này.

Nico và Tess không thể nàođương đầu được với một asura như Windsom, huống chi là cả hai asuras đi vớinhau, nhưng sức ảnh hưởng từ trận chiến gần như sẽ tàn phá cả thị trấn, thậmchí còn hơn thế nữa.

Và qua những gì tôi đã biếtthêm về gia tộc Indrath trong thánh tích, tôi không nghĩ các Asura sẽ quan tâmđến chủng tộc hạ đẳng dưới đó.

Liệu sẽ có bao nhiêu elf sẽchết nếu họ chiến đấu bây giờ?

Liệu em gái tôi có sống sótkhông?

Tại sao họ lại đến đó?

Sự can thiệp trực tiếp nàylà vi phạm lại các giao ước mà Chúa tể Indrath đã thiết lập với Agrona. Sau cuộctấn công thất bại của họ nhắm vào Vritra, các asura của Epheotus thậm chí cònkhông được phép liên lạc với những người bảo hộ của Dicathen. Phá vỡ hiệp địnhđình chiến đó – không có hiệu quả như trước đây – có thể đồng nghĩa với việcchiến tranh nổ ra giữa Vritra và phần còn lại của các gia tộc asuran. Nếu nhưcác asuras gây chiến với nhau, toàn bộ lục địa sẽ bị hủy diệt.

Và tất cả những gì tôi có thểlàm là quan sát từ bên kia thế giới.

Tôi có thể cảm thấy tim mìnhđập thình thịch ngay cả trong tình trạng quái gở này.

Windsom hầu như không cử động,chỉ một nhát cắt ngắn, cây thương của ông ta đột ngột cắt nhanh đến mức mắt thườngkhông thể theo kịp. Sóng xung kích đã khoét một rãnh dài một dặm trong khu rừngở hai bên ngôi làng, làm bay lên một đám bụi mù mit che khuất cả khu rừng.

Một quả cầu gai đen lunglinh bao quanh Nico và Tess. Mặc dù chiếc khiên bị vỡ và rơi ra từng mảnh trướckhi tan biến, nó đã cứu họ khỏi cuộc tấn công, và không chỉ họ. Bên dưới, ngôilàng và khu rừng xung quanh vẫn còn nguyên vẹn.

Ellie!

Khi tôi nghĩ về em ấy, gócnhìn của tôi thay đổi để tôi có thể thấy lại em ấy. Ellie cứng người, không thểduy chuyển, giống như phần còn lại của đám đông. Hai người asura đang tỏa ra áplực quá khủng bố, và nó đang nghiền nát họ.

Chạy ngay đi! Chạy khỏi đâyngay! Tôi cố gắng khua tay và la hét, bất cứ điểu gì để thu hút sự chú ý của emgái tôi, nhưng em ấy không thể nhìn thấy hoặc nghe thấy tôi.

Đầu óc tôi quay cuồng với nhữnglựa chọn mà Ellie có sẵn trong tay. Mặc dù tôi không thể làm bất cứ điều gì, nhưngkhông phải là em ý không có hy vọng.

Tôi không nghĩ con bé sẽ chạyđủ xa để thoát khỏi trận chiến này, nhưng dù sao Ellie vẫn còn có một trong nhữnghuy chương của djinn. Và hơn nữa, mặt dây chuyền Long Phụng mà tôi đã đưa choem ấy có thể vẫn còn nguyên vẹn.

Ngay khi tâm trí tôi tìm kiếmhy vọng, sự nghi ngờ cũng tràn vào. Liệu Ellie có thể sử dụng huy chương ấy dướiáp lực khủng bố của asura không? Ngay cả khi em ấy có mặt dây chuyền, liệu nócó đủ để cứu em ấy khỏi sức mạnh của một asura?

Qua tiếng nghiến răng nghiếnlợi và tiếng tim đập thình thịch của chính mình, tôi buộc mình phải nhìn lại trậnchiến.

Phía sau Windsom, Aldir đãnhắm mắt – ngoại trừ con mắt thứ ba, thứ không bao giờ nhắm – và đưa hai tay ratrước mặt để chúng đan vào nhau một cách phức tạp.

Ánh sáng uốn quanh ông khiông ta hợp nhất sức mạnh. Tôi có thể thấy mana thuần túy được truyền vào cácngón tay đan xen lại của ông ta, rồi truyền lên cánh tay và vào con mắt thứ ba.Nico đáp trả đòn tấn công của Windsom bằng một loạt gai đen. Chúng bay khỏi taycậu ta như những mũi lao. Tôi hầu như không thể theo dõi ngọn thương của asurakhi ông ta chệch hướng cái này đến cái khác, chuyển động của ông ta nhanh vàchính xác đến mức dường như ông ta hầu như không di chuyển.

Tess lao về phía trước vàdùng cây trượng kiếm của mình đâm tới tấp, thay vì sử dụng ý chí con thú củamình, em ấy đã tung ra một loạt các đòn tấn công bằng mana. Ngọn thương củaWindsom xoay tròn, làm chệch hướng tất cả chúng trước khi phản đòn bằng một lựcđẩy. Ngọn giáo của ông ta dường như dài ra và lao về phía Tess, buộc em ấy phảiđột ngột bay ra khỏi đường bắn. Em ấy gặp khó khăn trong việc tập trung vào câuthần chú bay và suýt tông vào một cái cây trước khi tự mình bay lên.

Tess đang làm gì vậy? Tạisao em ấy lại kiềm sức mình lại? Tại sao không sử dụng ý chí thú của mình?

Nico đang hét lên vớiasuras, bay nhanh xung quanh Windsom để thu hút sự chú ý của ông ta khỏi Tess.Một lúc sau, vị asura biến mất khi một quả cầu lửa rực rỡ nuốt chửng ông ta.

Một luồng mana thuần túy cắtđôi mái vòm, và lửa địa ngục biến mất. Bên trong, Windsom không hề bị thương.Tôi quan sát ngọn lửa nova ngày càng lan rộng trên bầu trời, phân tán những đámmây bụi thấp.

Những chiếc gai đen xuất hiệntừ trận mưa lửa địa ngục, mỗi cái phóng vào phía trong về phía Windsom, và mỗicái đều bị đánh bay đi nhanh chóng. Ánh mắt kiên định của asura thậm chí khôngnhấp nháy khi ông ta thực hiện một đường cắt chéo ngắn nữa. Nico bị quất baysang một bên khi hàng tá gai đen xuất hiện cố gắng làm lệch hướng cú đánh. Ởphía xa, sóng xung kích đã san bằng một phần của khu rừng rộng ít nhất một dặmvà dài ba dặm.

Tôi sợ hãi chuyển chú ý quaytrở lại mặt đất. Đám đông người Alacryan và elf vẫn còn tê liệt, nhưng Ellieđang di chuyển.

Cánh tay em ấy run lên khiem ấy từ từ thò tay vào áo giáp và lấy ra một trong những huy chương djinn.

Một làn sóng nhẹ nhõm trànqua tôi khi em ấy năm chặt thiết bị bằng một tay nhợt nhạt, nhưng thay vì kíchhoạt nó ngay lập tức, ánh mắt của em gái tôi lướt qua đám đông vào các tù nhânelf.

Nỗi sợ hãi và thất vọng thaythế sự phấn kích của tôi khi tôi nhìn con bé ấy quay lại và bước một bước đau đớnvề phía họ.

Rời khỏi đó ngay đi Ellie!

Em ấy bước thêm một bước chậmchạp, rồi bước nữa, như thể đang đi dưới nước. Một vài cặp mắt ngạc nhiên quayvề phía em, nhưng hầu hết không thể nhìn thấy gì ngoại trừ trận chiến ở trên. Trêncon đường ngay bên ngoài ngôi làng, một tia mana tinh khiết cắt ngang bầu trời,nhắm vào Aldir. Windsom chặn câu thần chú, làm chệch hướng nó trực tiếp vàoNico.

Người bạn cũ của tôi bao bọctoàn bộ cơ thể mình bằng ngọn lửa đen đang bùng cháy dữ dội. Cậu ta lấy lực rồibắn mình về phía trước như một műi tên đang cháy với hai ngọn lửa đen bùng lêntừ tay. Ngọn lửa phân tán chống lại một lá chắn mờ bằng mana, nhưng chỉ choNico đủ thời gian để đâm cơ thể vào Windsom. Ngọn lửa địa ngục truyền từ Nicosang bộ đồng phục của asura và bắt đầu lan ra khắp lớp vải màu, làm đen nó.

Windsom tung ra một đòn tấncông dường như bình thường, và mặc dù một mũi nhọn kim loại khổng lồ xuất hiệnđể chặn nó, nhưng vẫn chưa đủ. Cú đánh của asura làm vỡ mảnh kim loại và liếcqua vai Nico.

Nico bị đánh cho quay cuồngtrong không trung rồi lao thẳng vào khu rừng ngay bên ngoài thị trấn với sức mạnhđến mức khoét một rãnh dài một phần tư dặm trong lòng đất và san bằng hàng chụccây to.

Mắt của Aldir ngày càng sánghơn khi ông ta tiếp tục làm… bất cứ cái quái gì mà ông ta đang chuẩn bị. Tôikhông dám tưởng tượng được ông ta sẽ tung ra chiêu quái quỷ gì mà cần thời gianchuẩn bị lâu đến thế.

Tại sao ông ta không giúpWindsom chiến đấu?

Bên dưới, Ellie đã đến được chỗnhững người elf. Em ấy nắm lấy cánh tay người đầu tiên và xoay người anh ta lại,cố gắng lay dậy anh ta, nhưng các elf quá yếu trong tình trạng hiện tại. Thayvào đó, em ấy tiến thẳng vào giữa nhóm và giữ huy chương trên đầu. Cánh tay emrun lên trong cố gắng.

Bầu trời phía trên tối sầm lại.Thay đổi góc nhìn của mình, tôi kinh ngạc khi nhìn thấy Aldir bắt đầu lớn lên.

Khi asura lớn lên, con mắtthứ ba của ông ấy càng phát sáng hơn cho đến khi nó tỏa sáng như mặt trời vàngtừ trán ông. Những sợi ma lực vàng quằn quại như ngọn lửa thánh từ bộ giáp bạccủa ông ta liên tục phừng phực khi ông ta tiếp tục to ra.

Khi chân ông ta chạm mặt đất,ngọn lửa vàng khiến cây cối bốc cháy, thiêu rụi mọi thứ thành tro chỉ trong tíchtắc. Ngọn lửa nhanh chóng lan rộng, đua nhau bao quanh vành đai làng nên lửabùng lên.

Ellie đứng sững người như mộtbức tượng, cánh tay vẫn giơ lên, nhưng đôi mắt mở to và quai hàm chùng xuống vàmắt hướng lên trên về phía asura to lớn đến khó tin.

Tess và Nico đứng lên trênnhững cái cây đang cháy, hỗ trợ nhau. Hàng vạn câu hỏi vì sao em ấy lại chiến đầubên cạnh Nico lại xuất hiện trong tâm trí tôi, nhưng vào lúc đó, điều đó không hềquan trọng.

Giờ tôi đã biết Aldir đang địnhlàm gì. Đây không phải là một mối đe dọa hay một vụ ám sát. Ông ta đang gửi choAgrona một lời cảnh báo.

Bằng cách tiêu diệt Elenoir.

Con mắt vàng rực rỡ khổng lổtrong đầu Aldir tràn ngập nguồn mana thuần khiết, làm không gian xung quanh ôngta biến dạng.

Khuôn mặt của asura, giờ đãđược phóng đại lên gấp trăm lần, ngây người nhìn xuống nơi Tessia và Nico lơ lửngtrên mặt đất, ôm chầm nhau.

Các ngón tay của Ellie co giậtvà mana truyền ra khỏi chúng và vào huy chương. Ma lực sôi lên từ nó, uốn lượntrên đầu các elf và bao quanh họ trong một mái vòm mỏng và sáng. Nhưng mái vòmchập chờn, bất nhất.

Tôi kinh hãi nhận ra rằng emấy không đưa đủ mana vào nó. Em ấy không thể làm được điều đó với áp lực khủngbố của Aldir.

Sự chú ý của tôi chuyển từEllie sang Aldir rői đến Tess và Nico, và bắt gặp ánh mắt nhìn nhau của Tess vàNico, em ấy không chắc chắn, lo lắng, nhưng không sợ hãi, trong khi cậu ta đangnhìn em ấy một cách gần như là… dịu dàng.

Sau đó, họ biến mất, không đểlại gì ngoài những gợn sóng mờ ảo của bất kỳ phép thuật nào họ đã sử dụng để dịchchuyển tức thời.

Có một luồng sức mạnh khổnglồ đột ngột bùng phát, và một chùm sáng vàng rộng được phóng ra từ mắt củaAldir. Không khí xung quanh gợn sóng và bùng cháy, tạo ra một vầng hào quangnhiệt và năng lượng có thể nhìn thấy được.

Chùm tia chạm đất đến đâuthì mặt đất bị đẩy bắn lên và bắn ra xa. Cây cối bị xô ngã, gãy vụn, sau đó bịmục nát. Thị trấn bắt đầu tan biến, những ngôi nhà bị lực nghiền nát thành xiêuvẹo.

Tôi cố gắng tập trung vàoEllie, nhưng điều cuối cùng tôi nhìn thấy là một nửa hình vòm mờ đi trước khi lựcchấn động càn quét qua ngôi làng. Góc nhìn của tôi đang chuyển hướng lên trên,kéo ra khỏi ngôi làng, và tôi quan sát khi vụ nổ mở rộng ra từ nơi chùm tia vẫnbắn vào trái đất, một vòng hủy diệt không ngừng tăng lên, san bằng mọi thứ nóchạm vào, xóa sạch Elenoir và không để lại gì ngoài một đám mây bụi càng lúccàng cao hơn.

Và ngay trước khi hình dạngcủa Aldir biến mất khỏi tầm mắt, tôi đã thấy ánh mắt của ông ta hướng… thẳng vềphía tôi.

Một cảm giác ớn lạnh lướtqua hình dạng tàng hình của tôi khi đôi mắt vàng khổng lồ kia nhìn sâu vào tôivới sự thờ ơ lạnh giá đến chết người. Ông ta biết tôi đang theo dõi tất cả.

Ánh mắt của chúng tôi khóachặt trong vài giây mà tưởng chừng như vĩnh hằng ngay cả khi góc nhìn của tôi bịkéo lùi ra khỏi Elenoir và Dicathen. Và ngay cả khi tôi lại một lần nữa đứngtrong căn phòng trống trơn của thánh điện, tôi vẫn có thể cảm nhận được ánh mắtsâu thẳm của vị asura một mắt đang nhìn tôi.

Chớp mắt lau những giọt mồhôi chảy dài trên lông mày và vào mặt tôi, tôi nhận ra rằng Caera đã một tay ômlấy cổ tay tôi và đang cố gắng kéo di vật ra khỏi nắm tay của tôi. Cô ấy đanghét lên điều gì đó, nhưng tôi không thể nói thành lời.

Tôi buồn nôn và yếu ớt, vàtôi không thể thở được.

“-Này! Grey, cái gì vậylChuyện gì vậy?” Caera tròn mắt, giọng đây hoảng sợ. Tôi khuyu gối xuống vàthánh vật đó tuột khỏi tay tôi, bật nảy trên nền nhà lát gạch trắng.

‘Cậu đã ở đâu vậy?’ Regis cóvẻ lo lắng một cách lạ thường, và tôi nhận ra không phải tất cả sự hoảng sợ màtôi cảm thấy đều là của tôi.

Tôi cố gắng nói, nhưng có mộtkhối u lạnh trong cổ họng khiến tôi ứa máu.

Elenoir đã biến mất.

Ellie…

Tôi ngã về phía trước. Trántôi áp vào nền gạch lạnh lẽo khi tôi giáng một cú đấm nặng nề xuống sàn, khiếnmặt đất vỡ tung ra với một vết nứt rõ ràng. Một tiếng thét chói tai xé toạc cổhọng tôi khi nước mắt làm mờ tầm nhìn của tôi.

Chỉ có một asura đã có thểra lệnh tiêu diệt Elenoir. Chúa tể Indrath hẳn đã nhận ra hiệp ước không canthiệp đã vô hiệu lực, và sợ hãi sự bành trướng của Alacryan ra khắp khu rừng,nên ông đã gửi cho Agrona một thông điệp bằng ngôn ngữ duy nhất mà hai người hiểuđược.

Hàm tôi nghiến chặt.

Gia tộc Vritra hay gia tộcIndrath… không thành vấn đề, những tên asuras này đều giống nhau. Họ khôngquan tâm đến sự bình yên và hạnh phúc của chủng tộc hạ đẳng chúng tôi. Chưa kể,họ còn hung bạo và tham lam hơn, sẵn sàng giết chóc bừa bãi để có được thứ mìnhmuốn. Không, có lẽ không phải tất cả.

Ký ức về Sylvia trong nhữnggiây phút cuối cùng, chết một mình để bảo vệ con gái, hiện lên trong tâm trítôi.

Tôi nghĩ đến bà rồng trắng,chết một mình để bảo vệ con gái của mình. Hơn ai hết, bà ấy hiểu rõ Indrath vàAgrona là người thực sự là như thế nào.

Đó có phải là lý do tại sao bàấy đã giao con gái của mình cho tôi? Vì vậy, Sylvie có thể được lớn lên bênngoài Epheotus, tránh xa người dân của mình và sự tàn ác cố hữu của họ?

Tay tôi sờ lên chữ cổ tựtrên cẳng tay, khế ước thành lập của Sylvie từ khi con bé được sinh ra. Ngay cảsau tất cả những hy sinh của Sylvia, tất cả điều này vẫn xảy ra.

Và không chỉ cho khế ước thúcủa tôi, mà còn cho cha tôi, Adam, Buhnd, và rất nhiều người khác.

Giọng nói lạnh lùng, nông cạncủa chính tôi trước đây giờ lại vang lên trong tâm trí, nhắc nhở tôi rằng chínhvì họ mà tôi mới trở nên yếu đuối, quá xúc động.

“Có người để bảo vệ chỉcàng làm cản trở cậu đưa ra những quyết định tối ưu nhất, và hợp lý nhất.”Quý cô Vera đã nhiều lần tuyên bố. Đó là lý do tại sao tôi bỏ rơi tất cả nhữngngười mà tôi quan tâm với cái tên Grey.

Tôi lắc đầu. Nhưng chính nhữngngười mà tôi quan tâm ở Dicathen đã thúc đẩy tôi tiến xa đến mức này. Từ chốibàn tay đang chìa ra của Caera, tôi đứng dậy.

Tôi sẽ không làm họ thất vọng.Đây chỉ là sự khởi đầu của cuộc hành trình của tôi bây giờ. Với aether, tôi cóthể viết lại chính thực tại này, vấn đề chỉ là học cách làm ra sao thôi.

Sau đó, những vị thần này sẽbiết tôi thực sự có khả năng gì.

[] [] []