That Time I’ve Seen Through a Beautiful Gyaru’s Punishment Game Confession, I Forgave Her but She Started to Get Closer

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3436

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1281

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 296

Tập 01 - Chương 25

Một ngày nọ sau giờ tan trường, vào cái thời điểm chỉ còn đúng một tuần nữa thôi là bài kiểm tra giữa học kỳ sẽ tới, tôi, Shinozaki, Mei và Wakamiya-san hiện đang có mặt tại một thư viện nằm trước nhà ga. Nơi này được tích hợp kèm theo một quán cà phê.

"Nhân tiện đây, tại sao chúng ta lại tổ chức học nhóm thế? Cả tuần trước đã làm thế ở lớp rồi còn gì."

"Ngay từ đầu Amane đã chẳng chịu học nhóm nghiêm túc gì hết trơn. Cậu chỉ đeo tai nghe vào sau đó làm bài một mình thôi."

Xin lỗi nhé, nhưng tôi có quan sát mấy người học hành đấy. Maa, dù tôi có nói gì đi nữa thì chắc mấy người cũng chẳng thèm nghe đâu. Ừ thi, chẳng phải học nhóm cũng giống với tự học, chỉ khác là có những người khác cũng tự học ở xung quanh à? Vì ai ai cũng đang học, nên xung quanh sẽ xuất hiện một bầu không khí khiến chúng ta có cảm giác rằng mình phải học.

"Cậu học nhiều thế để làm gì chứ? Mục tiêu của cậu là gì vậy?"

"Lớp trưởng. Tôi muốn đánh bại cậu ta, dù chỉ một lần."

"Hô — mục tiêu cao đấy."

Tôi chẳng thích đứng nhì chút nào cả. Vị trí thứ hai chưa đủ để khiến tôi hài lòng.

"Ngoài kia náo nhiệt quá ha."

"Sau cùng thì có rất nhiều học sinh mà."

"Tao rất biết ơn Nanaka vì cô ấy đã đặt trước chỗ này."

Mei và Wakamiya quay trở về căn phòng, cả hai tay đều cầm cốc nhựa.

Chúng tôi hiện đang ở một góc ở thư viện, trong một căn phòng muốn dùng phải đặt trước. Wakamiya-san đã đặt trước chỗ này vì cổ muốn học ở một nơi khác nhằm thay đổi không khí. Vì kỳ kiểm tra sắp đến gần, đâu đâu cũng nhung nhúc những học sinh. Nhà hàng gia đình trước trạm ga, bên trong quán cà phê, hay bất kỳ nơi nào khác mà đám học sinh có thể chiếm đóng một cái bàn cho đến tận giờ ăn tối. Khi học tập ngoài trường, hầu hết bọn đều chọn cách đó, hoặc tới nhà một người bạn ở gần. Tuy nhiên, tôi đã tình cờ tìm được nơi này, và vì muốn dùng phải đặt trước mà, nên bọn tôi không việc gì phải vội vã.

"Bài vở cậu thế nào rồi?"

"Khá tốt. Nền tảng của tôi gần như tiệm cận hoàn hảo rồi, vậy nên tôi muốn thực hành nhiều hơn."

"Amane-kun đúng là thông minh thật đấy."

"Dù chưa bao giờ đứng nhất về điểm số nhưng đạt top vẫn là chuyện thường tình với tôi."

"Lúc nào cậu chẳng đứng nhì chứ."

"Mày đứng nhì cả thập kỉ luôn rồi."

Mei với Shinozaki này, tôi đã không muốn quan tâm đến chuyện đó nên bớt bớt cái miệng lại đi. Mày đã nói cho Mei biết điểm của tao đúng không? Maa, chuyện đó vốn dĩ chẳng sao cả. Tuy nhiên, vì Shinozaki là người nói, nên tôi có cảm giác như lửa giận của mình đang bùng lên rồi đây.

"Đứng thứ 2 nghĩa là cậu thực sự rất thông minh đấy. Cừ quá đi!"

Còn có một người khác tuyệt vời hơn tôi nữa kìa. Chính là tên lớp trưởng suốt ngày ngáng đường tôi.

"Về lý mà nói, lớp trưởng đã từng tụt xuống vị trí số 2 nhưng lần đó thứ hạng của tôi cũng tụt theo nốt."

"Nhưng cậu vẫn ở trong top 10 mà."

Lần ấy, lớp trưởng đã để vuột mất điểm tuyệt đối. Đáng lý ra đấy chính là cơ hội để tôi vươn lên vị trí số một. Có điều, hồi đó tôi đã phải làm việc nhiều đến mức gần lên bàn thờ vì lao lực. Tôi tả tơi đến nỗi còn không sắp xếp được thời gian để học luôn.

"Cả Shinozaki cũng vậy. Lúc nào nó cũng duy trì điểm số trong top 10 cả."

Dĩ nhiên là từ dưới lên rồi. Dẫu vậy, đúng là kỳ tích khi còn tồn tại những kẻ điểm thấp hơn cả Shinozaki.

"Cậu hãy để Nana-chan trông chừng Shinozaki-kun và dạy tớ đi. Vì chẳng mấy thông minh nên tớ cũng đang chật vật lắm."

Chuyện đó nghe chẳng đáng tự hào cho lắm nhỉ? Nói đúng hơn, Wakamiya-san sẽ phải khổ sở lắm đây.

"Vậy cậu yếu môn nào?"

"Tớ không giỏi Lịch sử Nhật Bản cho lắm."

"Cứ đọc cho nát vở ra là xong, chấm hết. Còn gì nữa nữa không?"

"Này!"

Nói thật nhé, mấy môn đòi hỏi ghi nhớ thì chẳng có gì để dạy với chả dỗ cả. Cậu không còn lựa chọn nào khác ngoài việc cắm mặt vào vở và nhồi hết sạch vào đầu đâu. Với lại, tôi không nghĩ là mình cần phải phụ đạo cho cậu làm chi. Nếu chịu nghe giảng trên lớp thì đã nắm được khoảng bảy mươi phần trăm kiến thức rồi, còn lại phụ thuộc vào bản thân cậu thôi.

"Tôi cũng bó tay. Cậu không còn lựa chọn nào khác ngoài học thuộc đâu. Mà sao ngay từ đầu cậu lại đi chọn cái môn đó chứ? Đổi qua môn khác xem nào."

"Thế thì toán đi."

Vậy để tôi kiểm tra phạm vi kiến thức đã. Wakamiya-san cũng đang nhìn tôi với cái vẻ như thể muốn thốt lên rằng "Giúp tớ với" nên có lẽ tôi cũng nên hỗ trợ cô ấy nữa.

Có điều, chẳng phải bỏ cuộc lúc này thì hơi sớm sao? Tôi đã trông chừng cậu ta suốt trong lúc hai người chạy đi mua đồ uống đấy.

"Thử ghi ra vài công thức lượng giác xem."

"Sin, cos và tan đúng không? Tao nhớ là mình từng thấy chúng trong bài kiểm tra trước kỳ nghỉ cuối cùng."

Dứt lời, Shinozaki bắt đầu viết công thức lên tấm bảng trắng trong căn phòng. Xem chừng hắn đã ghi nhớ chính xác những gì tôi dạy hôm trước.

"Mày viết đúng rồi, có điều hàm lượng giác là đề của năm trước cơ. Lần này sẽ là bài áp dụng."

Mặt mày hai cô gái tái xanh. Như Shinozaki đã nói, đó là phạm vi của kiểm tra trước… mấy cậu có sao không thế?

"Bắt đầu với việc ôn tập lại phạm vi kiến thức của năm ngoái nào."

Tôi liệt kê các điểm chính yếu trên tấm bảng trắng rồi giải thích cho bọn họ, từng cái một. Và tôi đã nhận ra hai chuyện. Các cô gái có lẽ thuộc tuýp người chóng nhớ chóng quên. Họ gần như chẳng nhớ gì sau khi kỳ kiểm tra kết thúc. Mặt khác, miễn là thứ đã học rồi thì Shinozaki sẽ không bao giờ quên được. Hắn thậm chí còn thuộc lòng tất cả những gì tôi đã dạy hôm nay. Xem chừng nếu Shinozaki chịu học hành tử tế, hắn ta có thể đàng hoàng chiếm được một vị trí trong tốp đầu. Cớ sao hắn không chọn cách đó thay vì suốt ngày đi khóc lóc ỉ ôi với tôi nhỉ?

"Mớ kiến thức ấy thì áp dụng vào đâu được kia chứ? Trong tương lai kiểu gì chúng ta cũng sẽ vứt chúng đi à."

"Tôi chỉ biết là cậu sẽ phải dùng chúng trong bài kiểm tra sắp tới thôi."

"Ưư, toàn ăn hiếp người ta không hà."

"Sao ngay từ đầu mày không dạy toán trong nhóm học của bọn mình luôn đi? Tại mày không bao giờ đả động đến vấn đề này nên tao cứ nghĩ là mình lo được."

"Thì tại tao khá tự tin với tất cả những môn còn lại chứ sao."

Nếu trượt quá nhiều môn, thì sẽ phải học lại một năm - trích lời Shinozaki. Có vẻ như các giáo viên bộ môn đã nói với hắn từ năm ngoái rằng hắn không thể thi lại quá nhiều được. Không biết liệu Shinozaki có qua khỏi không đây ta?

Tham gia Hako Discord tại

Ủng hộ bản dịch tại