Thần đồng học viện muốn đánh bại thiên tài

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Sakurairo Sutorenji Gāru 〜 Tensei shite Suramu-gai no koji ka to omottara, Kōshaku Reijō de Akuyaku Reijō deshita. Tenpo Shōkan de Ikinobimasu 〜

(Đang ra)

Sakurairo Sutorenji Gāru 〜 Tensei shite Suramu-gai no koji ka to omottara, Kōshaku Reijō de Akuyaku Reijō deshita. Tenpo Shōkan de Ikinobimasu 〜

Fuyuhara Patra

Ở thế giới này, mỗi người chỉ được Thần ban cho một "Gift" – năng lực đặc biệt duy nhất. Chỉ cần tận dụng tốt nó, mình nhất định sẽ tránh được diệt vong! …Khoan đã, "Gift" của mình là [Triệu Hồi Cửa H

45 360

Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm Lại Cuộc Đời Ở Chốn Biên Cương

(Đang ra)

Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm Lại Cuộc Đời Ở Chốn Biên Cương

Izumo Daikichi

Cuộc đời này, điều gì mới thực sự là hạnh phúc, điều gì mới thực sự quan trọng...? Một gã đàn ông từng bị ám ảnh bởi khát vọng thăng tiến, nay tìm thấy chân hạnh phúc ở vùng đất biên cương...

188 3430

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

(Đang ra)

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

Ren Eguchi

Mukouda Tsuyomi, một chàng trai Nhật Bản hiện đại được triệu hồi sang thế giới của kiếm và ma thuật... Cứ tưởng sẽ có những chuyến phiêu lưu vĩ đại đang chờ đợi mình nhưng thực ra Makouda chỉ là một t

104 562

Bạn thuở nhỏ của tôi là đoá hoa cao xa không thể với tới, nhưng có lẽ ngay cả tôi cũng có thể chạm đến cô ấy trong câu chuyện tình hài hước này

(Đang ra)

Bạn thuở nhỏ của tôi là đoá hoa cao xa không thể với tới, nhưng có lẽ ngay cả tôi cũng có thể chạm đến cô ấy trong câu chuyện tình hài hước này

雨夜いくら

Trong khi Kaori được bao quanh bởi đám đông ưu tú trong khối, những nam sinh đẹp trai từ lớp bên, hay tiền bối chủ chốt của câu lạc bộ bóng đá, thì Aoi và Kaname lại lặng lẽ trò chuyện và cười đùa cùn

6 18

Kẻ phản Diện Thìa Lại Bị Ám Ảnh bởi Anh Hùng hôm nay nữa rồi

(Đang ra)

Kẻ phản Diện Thìa Lại Bị Ám Ảnh bởi Anh Hùng hôm nay nữa rồi

철수입니다

Tôi không làm điều này để hành hạ nhân vật chính mà là để cô ấy trưởng thành hơn như một phần trong nhiệm vụ của tôi… Rụng tóc cũng là hình phạt cho nhiệm vụ của tôi....

105 1939

Tập 01 - Chương 86

“Xong rồi à”

“Gần xong rồi.”

Carla, vẫn chưa hoàn toàn bình tĩnh, vừa thở dốc vừa trả lời Fabio.

Dù sao thì thằng nhãi cũng là em trai cô và kể từ sau khi cô trở thành thế này, Fabio dường như cũng đã thay đổi phần nào nên cô không muốn đối xử sắc bén với nó như trước.

“Nhưng sao chị lại ra đây một mình?”

Giọng Fabio đã khác trước.

Carla không trả lời ngay, chỉ im lặng nhìn nó một lúc.

Cô thắc mắc rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì sau khi cô rời khỏi nhà mà khiến Fabio, người trước đây luôn bốc đồng như một tia sét, trở nên ngoan ngoãn đến vậy.

“...Ông ta vẫn còn ở trong. Bảo là có chuyện muốn nói với Ivan. Còn chị thì được cho phép rời đi nên đang định ra ngoài.”

“Cha vẫn như vậy.”

“Ông ấy chỉ ghét phải để tâm đến người khác. Chị hiểu là vì Ivan là dân thường nên ông ấy khó chịu nhưng chẳng lẽ chuyện gì chị làm với Ivan ông ấy cũng phải phản đối sao?”

Đột nhiên Carla cảm thấy mình đã nói quá nhiều.

Fabio thì không tỏ vẻ gì là lạ nhưng chính Carla lại thấy khó chịu với bản thân.

“À… chị à, bình tĩnh đi đã. Dù sao thì bữa tối cũng còn đang chuẩn bị, hay là mình về phòng em ngồi tạm nói chuyện một chút?”

“...Được.”

Đứng ở hành lang thế này cũng không phải cách hay.

Carla gật đầu và đi cùng Fabio dọc theo hành lang.

Khi đã trở về phòng, Fabio bắt đầu trò chuyện với Carla, người giờ đã trông có vẻ bình tĩnh hơn, một cách từ tốn.

Dù sao thì cô cũng là chị gái mà cậu đã lâu không gặp.

Thật lòng mà nói, giờ đây Fabio đang nhìn thấy hình bóng của mẹ mình trong Carla.

Cậu chỉ được nghe kể rằng mẹ qua đời khi anh còn là một đứa bé.

Những gì còn lại chỉ là những bức ảnh cũ mờ nhạt, nhưng giờ đây, như thể người mẹ trong ảnh đang đứng trước mặt anh. Carla giống mẹ đến thế đấy.

Và cậu không muốn thấy mẹ mình nổi giận.

Người mẹ trong những bức ảnh ấy luôn mỉm cười hiền hậu nên cậu cũng muốn Carla có thể mỉm cười như vậy.

“Chị không cần phải quá xúc động như vậy đâu. Nếu mẹ còn sống, chắc chắn mẹ sẽ giúp chị bình tĩnh lại. Nhưng bây giờ thì không thể rồi.”

“Nhóc con, bây giờ mày định lên mặt dạy đời chị đấy à?”

“Nhóc con gì chứ… em cũng là người lớn rồi. Giờ cũng phải biết suy nghĩ chín chắn một chút. Nhưng mà… ý em không phải vậy. Chị biết mà, cha không phải là người hành động không lý do.”

“…….”

Carla vốn có điểm mạnh là nhận định nhanh tình huống và biết lắng nghe điều đúng. Và những lời Fabio nói quả thực không sai.

Enrico della Cascata không phải là người nói năng hay hành động bừa bãi.

Mọi việc ông làm đều có lý do rõ ràng.

Chính vì vậy mà ông mới được gọi là quý tộc trong các quý tộc.

“Vậy nên, em không biết cha đã làm gì nhưng… nhìn chị tức giận như thế, chắc là cha đã thử thách Ivan Contadino, đúng không?”

“Đúng.”

“Em đồng ý với điều đó. Ivan Contadino cần được đánh giá một cách khách quan hơn.”

“Ý em là sao?”

Carla cau mày hỏi.

Rốt cuộc Fabio đang muốn nói gì? Vì Ivan là dân thường? Nếu vậy thì cứ nói thẳng ra đi.

Ngay trước khi Carla, người đang cảm thấy khó chịu, định chất vấn, Fabio nói một cách chắc nịch.

“Nói thẳng ra thì Ivan Contadino có thể là một người rất nguy hiểm.”

Nghe đến đó, Carla lại cau mày.

“Chị không biết nhưng em và cha đã xem trận đấu của cậu ta ở cuộc thi giữa các lớp. Cậu ta sử dụng lôi thuật của gia tộc Cascata mà không hề do dự.”

“Cái đó thì…”

Chuyện đó không thể coi là lạ được.

Lôi thuật tuy là ma pháp gia truyền nhưng cũng được truyền ra ngoài và không ít người luyện tập nó. Không thể chỉ vì vậy mà nói Ivan là người nguy hiểm.

“Em biết. Việc sử dụng lôi thuật thì có thể chấp nhận. Nhưng cậu ta nguy hiểm. Đánh một quý tộc gần chết như vậy, không phải ai cũng dám làm. Nhất là khi cậu ta là dân thường. Dù có Học Viện phía sau đi chăng nữa thì một dân thường dám đánh quý tộc đến mức suýt chết… nếu không có gan lớn thì không làm được.”

Carla im lặng.

Bộ óc nhanh nhạy của cô hiểu rất rõ ẩn ý trong lời Fabio.

Lôi thuật, độc thuật, thậm chí là phong thuật… Tất nhiên, nếu Hắc Ivan xuất hiện thì không gì là không thể nhưng với người ngoài, Ivan hoàn toàn có thể bị xem là một thế lực nguy hiểm.

“…Chị hiểu ý em, Fabio.”

“May quá.”

Fabio thở dài một hơi và mỉm cười.

“Nhưng chính vì vậy, chị càng phải kéo Ivan về phe Cascata. Nếu cậu ấy rơi vào tay gia tộc khác thì…”

“Cha và em lại nghĩ ngược lại.”

“Gì cơ?”

“…Chị à, giờ chị đã là phụ nữ rồi và cách suy nghĩ cũng nông cạn đi.”

“Câm miệng, đồ ngu.”

Carla cau mày mà gầm gừ.

Cô không muốn nghe mấy chuyện đó nữa. Quá khứ không thể quay lại thì nói cũng vô ích.

“Phụ nữ suy nghĩ nông cạn là chuyện bình thường nên em không trách đâu. Nhưng hãy thử nghĩ ngược lại xem. Nếu Ivan Contadino đang giả vờ tiếp cận Carla della Cascata thì sao?”

“Dùng từng ấy ma thuật chỉ để diễn kịch? Nghe vô lý lắm…”

“Sức mạnh ma thuật của cậu ta chắc chắn là thật. Kỹ năng cũng vậy. Nhưng nếu cậu ta có dã tâm nuốt chửng Cascata và cả Đế Quốc này thì sao?”

Carla im lặng.

Cô chưa từng nghĩ đến khả năng đó.

Đúng là Ivan có tham vọng. Cái tên Hắc Ivan kia, hắn từng là hoàng đế của một đế quốc đã sụp đổ.

Sau khi chết vì lý do nào đó, hắn nhập vào Ivan và đang nói đến chuyện khôi phục Đế Quốc…

‘...Không phải là chuyện không thể xảy ra.’

Dù Ivan có mạnh mấy thì cũng chỉ là một cá nhân.

Không thể đánh bại cả một quốc gia một mình. Cuối cùng thì cậu cũng cần sức mạnh.

Trong bốn Trụ Cột của đế quốc, gia tộc có sức mạnh linh hoạt và áp đảo nhất chính là Cascata.

Một gia tộc có thể đối đầu với cả đại quân trên chiến trường bằng lôi thuật.

Scheiskell thì sức công phá từng đòn quá yếu.

Aufstieg thì cần thời gian chuẩn bị quá lâu.

Bricone dùng trọng lực nhưng chỉ đóng vai trò hỗ trợ.

Cascata trở thành Trụ Cột đầu tiên là có lý do.

‘Nếu cậu chỉ cần sức mạnh của Cascata…’

Vậy thì Ivan đang lợi dụng Carla.

Và vì thế, Carla đã hủy hoại chính cơ thể mình.

“…Chuyện đó sẽ không… xảy ra đâu. Có lẽ vậy.”

Trong giọng nói của Carla không hề có sự tự tin.

Âm cuối của câu nói dần nhỏ lại và thứ còn lại chỉ là một niềm tin vô căn cứ. Đến chính cô cũng không thể tự thuyết phục mình.

“Chị à, tên đó rất nguy hiểm. Chị phải cẩn thận.”

Trước lời của Fabio, Carla chậm rãi gật đầu.

“Đây là phòng cậu sẽ ở.”

“Cảm ơn.”

Ivan, được người hầu dẫn đến căn phòng mà cậu sẽ ở tạm đêm nay, huýt sáo ngay khi cánh cửa đóng lại.

Trong phòng có sẵn cả quần áo, vật dụng cần thiết cho một đêm lưu trú.

Không quan tâm đến những thứ đó, Ivan bước tới giường và ngồi phịch xuống.

Tấm đệm mềm mại, chất lượng hoàn toàn vượt trội so với giường trong học viện.

“Heh.”

Ivan khẽ cười.

“Nói là sẽ theo dõi mình à? Mình không thích lắm việc bị coi như vật thể quan sát.”

Vươn vai hết cỡ, Ivan đứng dậy và tiến về phía cửa sổ.

Cửa sổ khổng lồ, như để khoe sự giàu có của Cascata, được làm từ kính trong suốt không một hạt bụi.

Đứng trước cửa sổ nhìn ra vùng đất Cascata đang chìm trong bóng tối, Ivan khẽ nói:

“Cảnh đẹp đấy.”

Ngay lúc đó, ma lực tỏa ra mãnh liệt từ Ivan.

Nguồn ma lực trong suốt, không màu, không mùi, không khối lượng, lan rộng như cơn bão bao phủ toàn bộ dinh thự.

Lá chắn ma thuật bao phủ toàn bộ phủ Cascata.

Thuật giám sát, được đan dày đến mức có thể theo dõi từng kẻ xâm nhập.

Và cả mạch dẫn ma lực cung cấp năng lượng cho mọi cơ chế đó.

‘Quả đúng là một dinh thự không bình thường.’

Bảo mật ở đây không thua gì hoàng cung trong kiếp trước của cậu.

‘Bảo sao họ lại là Trụ Cột đầu tiên của đế quốc. Quả nhiên không phải quý tộc bình thường.’

Và Ivan thích điều đó.

Một nụ cười nhạt hiện lên trên khuôn mặt Ivan phản chiếu trong cửa kính.

“Bằng cách nào đó, mình sẽ chiếm lấy nơi này. Và mình sẽ khôi phục Đế Quốc của mình.”

Chiến tranh không thể tiến hành một mình.

Để giành lại đế quốc của mình, cần một đội quân.

Và những chiến binh của Cascata, với sức mạnh Lôi thuật, sẽ trở thành quân đội trung thành của mình.

“Carla.”

Nụ cười trên môi Ivan càng sâu hơn.

“Hãy trở thành của ta, trở thành bàn đạp cho ta.”

Không còn lựa chọn nào khác.

Carla della Cascata ... Em là người phụ nữ phải trở thành bàn đạp cho ta.