Gần đây, tôi đã thuần thục với việc luyện tập sử dụng ma lực. Cũng có thể sử dụng ma pháp Light tựa như hít thở rồi.
Tôi cứ lặp đi lặp lại hàng ngày giữa việc sử dụng ma lực và việc phục hồi. Gần đây, có cảm giác lượng ma lực trong cơ thể đã nhiều lên đáng kể.
Để có thể sử dụng ma pháp không gian, cơ bản cần khá nhiều ma lực.
Tuy nhiên, có khi ý của thần là "thực sự đáng tiếc, lượng ma lực dự trữ của cậu khá ít, nên sẽ không dùng được" cũng nên.
Ngoài ma pháp Light, tôi có thể bao bọc cơ thể hay chỉ tập trung vào một phần như chân hay tay bằng ma lực. Việc này khá khó. Lơ đễnh cái là ma lực phán tán ngay.
Tuy bản thân đã quen với phép Light, nhưng nó vẫn chưa là gì cả. Ma pháp thật sâu rộng.
Ngày kế tiếp hôm tôi di chuyển một cách bí ẩn, tôi đã để lộ ra cái vẻ mặt ngủ xinh đẹp cho mẹ Elna thấy.
Elna rất vui trước sự trưởng thành của tôi.
Bởi liên tục bị nài nỉ làm thêm lần nữa, tôi cứ lặp đi lặp lại giữa việc trở mình và việc lăn tròn.
Elna lại càng vui mừng hơn. Người đang tiếp cận từ phía sau là Sara, đang mang biểu cảm thoải mái, như có ý "ra là vậy".
Hôm tiếp theo khi bố Nord về, tôi lại được yêu cầu trở mình và hai bố mẹ lại ồn ào hơn nữa.
ーーーーー
Năm tháng tuổi.
"Are? Ma lực?"
"Nói mới thấy, có cảm thấy thấp thoáng ma lực nhỉ?"
Elna và Nord nhìn mặt nhau.
Vô tình tôi đã thử dùng ma lực, bởi nghĩ có dùng trước mặt người khác cũng không bị lộ.
Tuy không rõ do năng lực cảm nhận của hai người khá sắc sảo, hay do Elna đang bế chặt nên tôiđã bị lộ ở cự li gần như vậy nữa.
"Vậy có nghĩa, có lẽ nào là Al?"
Elna lước trộm mắt tôi hỏi.
"Ai~?"
"Tuy ta từng nghe chuyện có em bé với lượng ma pháp cơ bản cao đã dùng chúng trong vô thức. Al chắc cũng vậy nhỉ?"
"Nếu vậy thì thật là chuyện vui rồi nhỉ. Có khi nào Al trong tương lai sẽ trở thành người sử dụng ma pháp ưu tú cũng nên nhỉ."
Nord mỉm cười trước nụ cười tủm tỉm của Elna.
Được rồi, phải làm cho họ bất ngờ hơn mới được.
Tôi ngọ ngậy có như có ý muốn được thả xuống sàn, từ vòng tay của Elna.
"Al, sao vậy? Con muốn lăn tròn à?"
Elna bất ngờ khi mới lúc trước tôi còn ngoan ngoãn mà giờ đột nhiên lại cử động,
Không, không phải. Không phải chuyện lăn lộn!
Tôi muốn tiến hóa nên mức mới cơ!
Elna nhẹ nhàng, cẩn thận để tôi xuống sàn.
Tôi hiểu được sự chu đáo của cô thông qua hành động đó.
Elna và Nord ngồi xổm xuống tập trung chú ý quan sát.
Tôi lộn ngược để trở mình từ tư thế nằm ngửa. Sau đó, nâng nửa thân trên bằng tay, và bò tiến về phía trước bằng tay và chân.
"Bò!? Al, đã bò được rồi sao!?"
"Elinora mất đến bảy tháng rưỡi lận mà."
Vừa nuốt nước bọt nhìn theo, hai người đồng thời bộc lộ vẻ vui mừng.
"Mới có năm tháng, Al giỏi ghê~"
"Quả thật vậy."
"Em đã lo khi con chẳng khóc tí nào, lỡ là một đứa bé chỉ biết vâng lời thì sao"
"Lúc chăm Elinora và Silvio thật cực nhọc nhỉ. Nhanh chóng lớn vậy cũng vui chứ."
Vừa mỉm cười, trong khoảnh khắc, hai người chạm vào nhau rồi hôn nhau.
Cả hai thật thân thiết nhỉ. Nhưng phần tiếp theo hãy bắt đầu lúc tối nhé.
Giờ đã bò được rồi nên tôi nghĩ mình cũng có thể ngó quanh dinh cơ rồi.
Bởi luôn bị Elna nhìn theo và ôm chầm lấy bao lần, nên tôi chưa từng bao giờ được thấy phòng ngủ của Elna hay tiến tới sảnh cửa ở tầng một, như một sự thay đổi không khí.
Tôi cũng không rõ khung cảnh rộng lớn ở khu vườn bên ngoài trông như thế nào.
Hôm nay họ đã xác nhận việc tôi biết bò, nên giờ có thể thám hiểm lần lượt rồi.
Người hôm nay chăm sóc tôi là chị Elinora.
Chị có mái tóc búi đuôi ngựa màu nâu đỏ, mái tóc lắc lư đáng yêu đó bám lấy tôi từng đằng sau.
"Chỗ đó không được."
Cứ tưởng đối phương là trẻ con, thì tôi có thể làm tùy thích hơn so với Sara chứ, không ngờ chị cũng chăm sóc khá kỹ lưỡng nhỉ.
Khi tiến lại gần cầu thang đến tầng một, tôi bị chặn lại. Giờ chẳng sai khi bảo tôi đang làm vẻ mặt như chú cún ủ rũ.
"Tầng một không được đâu!"
Có vẻ chị bị bảo không thể cho tôi xuống tầng một rồi.
Tầng hai có phòng của Nord, phòng của Elna, phòng của chị Elinora và anh Silvio, còn có phòng để chơi nữa.
Cuối cùng là phòng tôi, căn phòng tựa phòng khách, căn phòng trống và thư phòng mà lần trước tôi bị bắt gọn. Tầng hai được thiết kế để tôn trọng không gian riêng tư nhỉ.
Nếu vậy, thôi đành để chị Elinora đọc sách cho trong thư phòng thôi. Nếu chị Elinora lấy sách cho thì sau đó, tôi cứ cầm chặt như thể ôm lấy cuốn sách là được. Nếu thế sẽ có thứ để đọc lúc nào thích trong phòng rồi.
"Au~"
"Muốn vào phòng sách à? Ở đó chẳng có gì ngoài sách đâu~?"
"Ai~"
Tôi gõ vào cánh cửa gỗ, biểu lộ ý muốn vào đó.
Không hiểu sao giống hệt chú cún nhỉ.
"Cũng không sao~"
Cửa mở ra là tôi lao vào phòng ngay lập tức và tìm kiếm sách trên cái giá sách trước mắt.
Thứ tôi tìm là sách liên quan đến ma pháp hay có những thông tin về thế giới này. Nếu có những câu chuyện về ký sự thám hiểm thì càng tốt.
Có rồi!
"Sách giáo khoa ma pháp"
"Ghi chép mạo hiểm của Danfree"
"Sách những món ăn ngon"
"Ngày thường của Soborg"
Ừm, ừm, quả như mong đợi, sách ma pháp. Tôi đã nghĩ bởi mẹ Elna có thể dùng đến nó, nên hẳn phải có chứ.
Ngoài ra, còn có cả ký sự mạo hiểm và sách nấu ăn.
Tuyệt quá. Tôi có chút hứng thú đó.
Không hiểu sao tôi cực bị cuốn "Ngày thường của Soborg" thu hút. Cớ sao nhỉ?
Soborg là cái gì như trốn việc nhỉ? (hai từ này trong tiếng Nhật lần lượt là saaborii và sabori)
Tôi sẽ đánh dấu lưu ý đến nó. Tôi cảm thấy khá tò mò đấy.
Ừm, mấy cuốn khác thì tôi không hiểu lắm, để lúc nào có thời gian sẽ tìm hiểu sau.
Trước hết, chủ điểm của hôm nay là sách ma pháp.
Tôi đặt mục tiêu đọc cuốn sách về ma pháp.
Cuốn sách đó đặt ở tầng giữa của giá sách, nó để ở chỗ vừa cỡ tầm với của chị Elinora khi đứng lên ghế.
"Au~"
Tôi đập vào giá sách, bộc lộ ý muốn đọc sách.
"Sao vậy, Al? Muốn đọc sách à?"
Elinora nhìn cử chỉ của tôi rồi phỏng đoán.
Đúng thế! Đúng thế!
"Ai!"
Tôi đáp lại với vẻ có thể hiểu lời của chị.
Chị Elinora không có vẻ nghi ngờ về dáng vẻ của tôi. ......Chắc ổn thôi.
"Cuốn sách nào cơ~?"
Chị Elinora lấy một cuốn sách ra từ tầng dưới của giác sách.
Không phải. Không phải cuốn "Công chúa Marlene và ba con rồng"
"Vậy cuốn này~?"
Cũng không phải nó.
Ánh mắt của tôi hướng vào tầng giữa của giá sách.
"Sách ở tầng trên à~?"
Sau khi thử vươn người nhưng không với tới được, chị Elinora lại kéo ghế ra và leo lên giá sách.
Rồi chị đưa ngón tay kéo một cuốn sách ở chính giữa ra.
"Cuốn này~?"
Gần đúng rồi! Sang trái một cuốn!
"Cuốn này~?"
Chị Elinora vô tình sờ vô cuốn sách ma pháp.
"Ai~"
Thấy tôi phản ứng với cuốn sách ma pháp, chị Elinora kéo cuốn sách ma pháp ra.
"Vậy, chị đọc cho nhé~."
Quả là chị gái. Thật biết ơn chị!
Chị Elinora nằm xuống bên cạnh tôi và kéo cuốn sách lại gần rồi mở ra.
"Ma lực có ở tất cả mọi người. Ở thế giới này không có người nào không có ma lực."
Tôi biết rồi. Tôi nghe nó từ vị thần.
"ーーーVà ma pháp xuất hiện theo trí tưởng tượng của mỗi người cầu nguyện. Câu chú cho ma pháp cũng khác nhau giữa mỗi người. Nếu quen với tưởng tượng và việc thao tác ma thuật thì câu chú có lẽ sẽ ngắn lại; tuy vẫn đang trong quá trình nghiên cứu nghiên cứu, nhưng việc không sử dụng thần chú mà thi triển phép thuật là chuyện hiếm có."
Ra vậy, tôi đã không biết đó. Học hỏi được rồi.
Are? Sao vậy, chị Elinora? Đọc phần tiếp theo đi mà.
"......Từ đây chị không hiểu. Mẹ chỉ đọc cho đến đây thôi."
Ra vậy, thế nên chị mới có thể đọc trơn tru được đoạn đó.
Cái vẻ ấn tượng đầy thông minh ban nẫy đã biến đâu mất rồi......
Tôi thử lật bừa một trang sách.
A! Có ma thuật nước! Muốn nhìn thấy ghê!
"Elinora-sama. Sắp đến lúc phải để cậu Alfried nghỉ ngơi rồi."
"Vâ~ng, Sara. Việc đọc sách kết thúc"
Tưởng vậy là lấy được sách của tôi à! Tôi bám chặt lấy cuốn sách.
"Ừm, kết thúc rồi đó~?"
"Có chuyện gì vậy?"
"Al không chịu thả cuốn sách ra~."
"Có lẽ ngài có hứng thú với nó rồi nhỉ. Ta cùng cầm cuốn sách theo vậy. Việc có hứng thú với sách, hiếm nhỉ."
Có vẻ thành công rồi. Thế là giờ có thể học ma pháp. Giờ tôi đã chán ngấy phép Light rồi.