Tensei Shite Inaka de Slowlife wo Okuritai

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

276 7113

Tớ biết mọi thứ về cậu, nên tớ sẽ làm bạn gái của cậu nhỉ?

(Đang ra)

Tớ biết mọi thứ về cậu, nên tớ sẽ làm bạn gái của cậu nhỉ?

Kaname Aizuki

Một bộ romcom chứa đầy những mối liên kết bị bỏ lỡ giữa một cô gái thông minh, xinh đẹp không thể thổ lộ cảm xúc của mình và một chàng trai có khả năng đặc biệt nhưng mất niềm tin vào tình yêu!

14 108

I became the Necromancer of Academy

(Đang ra)

I became the Necromancer of Academy

_172

Sau đó, ta sẽ giải thoát cho các ngươi

14 139

Tôi có hôn thê, nhưng tại sao nhỏ lại là "Nữ phản diện" ở trường cơ chứ!?!

(Đang ra)

Tôi có hôn thê, nhưng tại sao nhỏ lại là "Nữ phản diện" ở trường cơ chứ!?!

Sodayou

Làm ơn, tôi chỉ muốn sống một cuộc sống yên ổn thôi mà!

25 226

Cậu bé được Ma Vương và Long Vương huấn luyện trở nên vô đối trong cuộc sống học đường! (WN)

(Đang ra)

Cậu bé được Ma Vương và Long Vương huấn luyện trở nên vô đối trong cuộc sống học đường! (WN)

Kumano Genkotsu

Được sinh ra với cơ thể yếu ớt cũng như không có tài năng trong cả ma thuật và sức khỏe, Ruisha Bardy thường xuyên bị cô bạn thời thơ ấu của mình bạo hành. Vào năm 15 tuổi, khi trốn ở trong rừng luyện

24 370

Tập 01 Tôi muốn được sống chậm ở thôn quê khi chuyển sinh - Chương 028: Bồn tắm và con quỷ và thỉnh thoảng đèn kéo quân

Mùa thu hoạch lúa mì bắt đầu khiến cho người người trở nên nhộn nhịp. Các gia đình cùng nhau tập hợp, vui vẻ và bận rộn thu hoạch lúa mì và các sản phẩm khác. Tuy một phần sẽ được dùng để nộp thuế, nhưng nụ cười của mọi người đều rực rỡ. Hẳn năm nay cũng được mùa và dường như nhà nào cũng đều dư dả.

Ngay cả khi không được mùa thì nhà tôi luôn có đủ lương thực cất giữ, vốn dùng trong trường hợp cấp thiết, vậy nên vẫn ổn thôi. Còn nếu cây trồng xấu thì sẽ nhà tôi sẽ phân phát chúng, rồi khi trồng được hoa màu thì thu lại là được .

Giờ mọi người đang khá bận rộn thu hoạch, nhưng sau năm ngày nữa, sẽ tổ chức lễ hội thu hoạch đó.

Mọi người bảo đó là lễ hội định kỳ được tổ chức hàng năm sau khi thu hoạch xong. Và trong ba ngày đó, làng Coliat sẽ tổ chức lễ hội đình đám với sự tụ tập của mọi người dân làng. Năm nay người di dân cũng tăng lên, chắc hẳn sẽ náo nhiệt lắm.

Nghe bảo còn có cả đại hội cờ lật và đại hội shogi nữa, nên tôi cũng bị gọi tham gia.

Baltro từ nhà Slowlet đã được chỉ định hỗ trợ nấu ăn cho dân làng, nên cả Baltro và mấy cô hầu tham gia trợ giúp cũng đang cực kỳ bận rộn. Việc nấu thức ăn cho vài trăm người hẳn khá rắc rối rồi.

Lần này, còn có những vị khách đến từ bên ngoài nữa, nên đâu thể mang ra những món ăn nửa vời được.

Baltro vất vả ghê.

Vừa nghĩ vậy, tôi vừa nằm lăn lăn trong phòng mình. Tôi đã dùng hỏa ma pháp để tạo một cục lửa lơ lửng làm ấm phòng.

Khi phòng ấm rồi thì tôi sẽ tắt nó đi thôi.

Tuy nhiên, do cơ thể đã quen với tiết hè, nên không hiểu sao ngày hôm nay tôi thấy hơi se lạnh vậy, là một ngày thu lại lạnh hơn cả ngày đông.

Bởi vậy, hôm nay tôi mặc hai cái quần dài lận. Vậy là ổn, vừa đủ luôn.

"Al~. Đến giờ huấn luyện kiếm rồi"

Khi tôi đang thảnh thơi lăn lộn trong phòng, thì chị gái tôi Elinora bước vào. Hiển nhiên là chị không gõ cửa rồi. Nếu trong manga thì đó sẽ là hành động của nhân vật chính rồi, nhưng nhà tôi không có nhân vật chính.

"Ế~. Hôm nay lạnh nên miễn đi"

"Không được đâu. Em mà không nghiêm túc luyện tập thì chẳng tiến bộ được đâu"

"Việc chuẩn bị cho lễ hội thu hoạch thì sao? Việc chuẩn bị chào đón khách khứa thì sao?"

"Ổn là cái chắc rồi chứ sao. Dù không ổn thì sẽ chỉ có chị em mình tập huấn thôi."

"Ế~"

Tôi hết mình bĩu môi, tỏ vẻ không thoải mái với chị Elinora.

"Nếu giờ không thôi làm cái bộ mặt phát tức lên được đó là ngay lập tức mặt em sẽ bị chỉnh lại bằng vũ lực đó"

"Thần xin ngay lập tức đi thay quần áo ạ!"

Tôi nhận thức được vẻ mặt nghiêm trang đó, liền hành lễ.

Thậm chí, ngay khả khi bình thường, mặt tôi nằm ở thứ hạng thấp rồi, nhưng việc bị chỉnh hình lại thì...... Are? Nếu trở nên đẹp trai thì sao? Không đươc, không được. Chẳng có chuyện đó đâu. Chắc mặt sẽ bị phồng rộp lên mất. Alfried, đấy là con đường sai lầm đó.

"Nhanh lên nhé. Silvio đã đến đó trước rồi"

Tôi cởi một cái quần dài ra, rồi thay bằng một cái quần dài dễ cử động hơn mà có bẩn cũng không sao. Hôm nay trời hơi se lạnh, nhưng thế này chắc ổn nhỉ?

Khi tôi ra sân trong, một luồng không khí hơi bỗng tràn đến. Những chiếc lá rơi xuống từ cây khi một cơn gió thổi đến xào xạc, tựa như tiếng bọt nước nổi vậy.

Cái hình ảnh cô đơn đó như biểu hiện cho sự kết thúc của mùa đông.

"Al~. Em đứng ngẩn ngớ đó làm gì vậy. Hôm nay trời hơi lạnh nên phải cẩn thận cử động đó"

"Vâ~ng"

Bị chị Elinora gọi, tôi vội chạy đến chỗ vung kiếm gỗ. Cái gì, chị Elinora và anh Silvio mặc quần đùi và áo cộc tay á. Không phải hai người mất trí rồi chứ......

Cái đó à? Đám con trai tiểu học cố tỏ vẻ mạnh mẽ giữa trời đông và mặc áo cộc quần đùi nhỉ?

Khi đám con gái hỏi 『Không lạnh à~?』, thì chúng tỏ vẻ mạnh mẽ và đáp lại đầy hạnh phúc『Không lạnh!』để giành được sự chú ý của mọi người nhỉ?

"Không nói chị Elinora nữa, anh Silvio không lạnh à?"

"Không nói chị là ý gì hả?"

"Nếu ta cử động sẽ nóng người lên, nên ổn mà"

Anh Silvio vừa vào chế độ luyện tập, vừa cười sảng khoái. Tôi bơ lời của chị Elinora đi. Có cảm giác nếu trả lời thì sẽ thành một một tình huống rất tồi tệ đó. Không phải mình rất sáng suốt sao.

"Nè~? Là ý gì hả?"

Thôi đi mà, cái lời nói đó. Sao chị cứ như yandere vậy.

"Các con chuẩn bị xong chưa? Ta cùng chạy quanh dinh cơ chút nào"

"Vâng! Bố Nord!"

Bố Nord! Bố đến đây thật là tốt quá. Trông bố Nord hôm nay thật rực rỡ đó.

"Al khỏe mạnh thật là hiếm nhỉ. Ta cùng chạy trong lúc Al hãy còn khỏe thôi"

"Chờ chút"

"Chị Elinora. Nói chuyện với Al bằng kiếm nhanh hơn đó"

"Cũng phải nhỉ"

Nói gì vậy hả Silvio! Tôi ngạc nhiên đến mức gọi thẳng tên luôn.

Tôi thành tâm cầu nguyện cho chị Elinora quên chuyện đó đi, trong lúc chạy quanh dinh cơ.

Sau khi làm nóng cơ thể, tôi lại vung kiếm như mọi khi.

Tôi chỉ mới bắt đầu vung kiếm gỗ được khoảng năm tháng, nhưng có cảm giác tiếng vung kiếm trong không khí có chút tốt hơn. Dù lại bị bố Nord bảo: còn vẫn còn vung kiếm bằng cánh tay đó. Việc cử động cơ thể khá khó nhỉ.

Anh Silvio ở bên cạnh đang vung kiếm với động tác rất đẹp và chính xác. Đó là một âm thanh tốt bao hàm cả sức mạnh nhiều hơn cả tôi. Tôi cũng vung kiếm trong khi suy nghĩ sẽ vung tựa như cách anh Silvio thực hiện. Chắc anh thường xuyên hỏi lời khuyên từ bố Nord.

Ở phía trong, chị Elinora cũng đang vung kiếm gỗ. Không có vẻ sắc sảo và nhanh như mong đợi lắm.

Khi đó, hình như chị đọc được ánh nhìn của tôi và làm vẻ mặt nổi đóa, rồi đưa ánh mắt nhìn nghiêm túc vào chiếc lá ở trước mắt.

"Ha"

Chị cất giọng ngắn, đồng thời vung kiếm gỗ.

......ưm? Chị đã làm gì thế?

Khi đó, chiếc lá đã bị chém đã bị cắt theo phương ngang và phương chéo theo hai hướng, bay xuống lả tả thành tám phần.

Haa? Tại sao chỉ vung kiếm môt lần mà tựa như vung đến bốn lần vậy? Rõ ràng tiếng vung kiếm chỉ có một lần mà.

Không hiểu nổi.

Nhìn vẻ mặt ngạc nhiên của tôi, chị Elinora làm vẻ mặt: thế nào hở.

Chị Elinora quả là đứa trẻ rùng rợn......

Chị đang muốn bảo: kể từ giờ, nếu mình làm chị giận trong lúc cầm kiếm là chị sẽ sử dụng kỹ thuật đó chém cho bốn nhát à?

"Elinora. Cú vung kiếm vừa rồi? Bố bảo là không dùng kỹ thuật đó để chơi rồi nhỉ?"

"...... Con xin lỗi"

"Lần tới là bố phạt đó"

Chị Elinora tự nhiên ngoan ngoãn hẳn. Con đường võ thuật sẽ khiến con quỷ phục tùng sao? Vừa cảm nhận sâu sắc điều đó, tôi vừa vung kiếm gỗ.

"Al cũng tập trung thêm chút đi"

"Con xin lỗi"

Tôi nghĩ ở làng này có khá nhiều nhà ngoại cảm.

Sau khi giờ vung kiếm kết thúc là đến giờ giao đấu. Hôm nay không hiểu sao, do chị Elinora và bố Nord đấu cặp với nhau, tôi đã thoát được. Đối thủ của tôi là anh Silvio.

Giờ là lúc để đáp trả lại chuyện anh đã nói câu dư thừa lúc nãy nhỉ.

"...... Al. Giao đấu không dùng vẻ mặt tội lỗi đó đâu đó?"

"Vậy sao? Vậy, em tấn công nha"

Hít một hơi ngắn, tôi lao vào tầm tấn công của anh Silvio. Tôi ném liên tục những cú đánh mà bản thân học được từ bố Nord cho đến giờ. Đây là kỹ thuật mà dù có bị né tránh hay bị chặn lại thì vẫn lợi dụng tính bất ngờ đó để lao vào tấn công.

"Al cũng có hứng thú đánh rồi nhỉ"

"Anh Silvio, như mọi khi, luôn giỏi phòng ngự nhỉ"

"Đây là kỹ thuật cần thiết để đánh với chị Elinora đó......"

"Ra là vậy nhỉ"

"Việc Al tấn công liên tiếp được chị Elinora với bố là chuyên khá siêu đó"

Để sinh tồn, con người phải trở nên mạnh mẽ nhỉ. Tôi có cảm giác nếu không dùng ma pháp thì không đáp ứng mãn nguyện được chị Elinora đâu. Hay mình thử khiêu chiến vào lần sau nhỉ.

"Thật sự giỏi ghê. Đòn đánh đó tham khảo được đó"

"Ahaha, em cũng nên hỏi bố nghiêm túc xem?"

"Ế? Không thích đâu. Nếu làm thế, em sẽ bị ép giao đấu hoài mất thôi"

Nếu cứ nói nhiều quá sẽ làm bố Nord nổi giận mất, nên nói vừa vừa thôi mà.

Như mọi khi, anh Silvio khá giỏi trong chuyện củng cố bản thân nhỉ. Quả là lá chắn Silvio.

"...... Al, có nghe không đó?"

Có tiếng giao kiếm vang đến chỗ chúng tôi. Âm thanh của tiếng chém vào không khí. Tùy theo cử động, liên tiếp có những âm thanh của tiếng đất bị bào mòn.

Nếu đứng từ xa, hẳn có cảm giác có tiếng vọng rõ ràng của âm thanh tiếng kiếm gỗ bị bẻ gẫy.

KIiiiN không phải tiếng va chạm của kiếm gỗ mà nhỉ? Nếu nhìn kỹ có thể thấy cả hai đang truyền ma lực vào kiếm gỗ đó.

Chị Elinora mang thuộc tính lửa, nhưng lại không giỏi về ma pháp. Có vẻ giới hạn của chị là ba đòn Fire Ball, thứ đó có hiệu quả với Sói hoang và Goblin. Dù tôi đã dạy cho chị là nếu từ nhỏ cứ dùng sạch ma lực là sẽ lượng tăng dần lên, nhưng chị chẳng luyện tập hàng ngày mấy. Chắc chị đã luyện tập ở nơi mà tôi không biết nhỉ?

Bố Nord mang thuộc tính gió, dù tôi chưa từng thấy bố dùng ma pháp bao giờ. Bố dùng ngọn gió thế nào nhỉ. Bố cũng đang đặt ma lực vào trong thanh kiếm bây giờ.

Tôi không muốn phải giao đấu trong cuộc đấu kiếm kiểu đó đâu.

"Anh Silvio. Đổi bên tấn công thôi"

"Hiểu rồi"

Tôi tiếp tục luyện tập ở góc sân, như thể tránh để bản thân bị kéo vào trận chiến của hai người.

Giờ luyện tập kết thúc, do người đầy mồ hôi, tôi dùng thủy ma pháp đổ nước vào bồn tắm, rồi đun sôi bằng hỏa ma pháp.

Chuyện này nếu dùng hỏa ma pháp của chị Elinora và thủy ma pháp của mẹ Elna thì hẳn sẽ đun sôi nước thôi. Nhưng bởi có tôi là người chẳng bận tâm khi dùng cả hai loại đó, nên việc này đã thành công việc hàng ngày của tôi.

Chưa kể, hỏa ma pháp của chị Elinora không đáng tin đâu. Vào mùa đông năm ngoái, có lần chị Elinora đã đun sôi nước. Do cảm thấy không thể tin tưởng được, tôi thử bỏ tảng băng vào, nó tan chảy ra luôn đó.

Một bồn nước nóng có nhiệt độ siêu cao, phát ra tiếng "JUWA! PAKIPAKI!" đó. Thế là tôi đã phải làm lạnh nước nóng, rồi đun bồn nước nóng mới. Do khi đó đang trần chuồng, nên kết quả tôi đã bị cảm lạnh.

Như một sự báo thù, tôi đã thử báo cho chị Elinora việc bồn tắm đã chuẩn bị xong.

Bồn tắm, dù gọi là bồn tắm, thì đó là bồn tắm băng đó.

Tôi vừa cười toe toét vừa lên cầu thang, thì ngay lập tức nghe thấy một tiếng hét đáng yêu.

Trong khoảng thời gian rất ngắn chị Elinora đã ngay tức thì tấn công bởi tiếng cười với ý cho-đáng-đời của tôi. Trong trạng thái chỉ có một chiếc khăn cuốn quanh. Lần đầu tiên tôi nghĩ việc thấy da con gái thật đáng sợ đó.

Maa, dù sao, tôi đã quen với việc chị Elinora mặc áo mỏng manh rồi, nên chẳng nghĩ gì cả. Chị ấy, bình thường vẫn cởi đồ cả khi tôi ở đó, hay chỉ mặc quần lót rồi đi vào phòng tôi để hỏi mượn đồ mà.

Hiển nhiên, bộ đồ cho mượn đó không được trả lại mà thành đồ của chị Elinora luôn. Tôi thấy nhiều lần chị mặc đồ của tôi rồi, có vẻ chị khá thích chúng.

Nhân tiện, hôm nay tôi sẽ gài bẫy anh Silvio nhỉ. Dù sao ảnh cũng lại nói chuyện dư thừa mà.

Vừa nghĩ vậy, tôi hướng tới phòng tắm.

Tôi đổ chút nước vô, rửa sạch qua bằng xà phòng và khăn, rồi mới thêm nước vào.

Hừ~m, anh Silvio có vẻ là người thận trọng, nên tôi sẽ làm một cục băng lớn rồi dùng lửa làm tan chảy để tạo ra hơi nước nóng thôi.

Nó tựa như màn biểu diễn hơi nóng từ băng khô, thường có trên mấy chương trình nấu ăn đó.

Nếu làm việc này ở gần mình, thì bản thân tôi sẽ bị bỏng mất, nên tôi tạo một cục băng lớn, đứng cách xa ra, rồi mới phát động hỏa ma pháp để làm tan chảy nó.

Khi đó, nơi nước bay đồng loạt ra. Ở gần, sẽ cảm thấy hơi nóng, nên có cảm giác đây giống như một bồn tắm có đầy nước ấm vậy.

Chuẩn bị xong rồi. Giờ chỉ cần để ảnh vào thôi.

Tôi đi tìm anh Silvio thì anh đang ở chỗ cầu thang tầng một.

"Anh Silvio. Anh vào phòng tắm đầu tiên đi"

Tôi nở nụ cười, mời anh đến với bồn tắm biển Bắc Cực.

""Aa, lúc nào cũng cám ơn em. Anh vào ngay đây."

Tôi trở về phòng với khuôn mặt cười. Giờ chắc ảnh đang thay đồ tập rồi.

Nhân tiện nói luôn, tôi không nói dối. Chẳng ai bảo là đã đun nước sôi cả. Tôi chỉ bảo là vào bồn tắm đầu tiên thôi mà.

Nào, hãy vào biển Bắc Cực đi!

Tôi mặc kệ anh Silvio, đi lên tầng hai. Khi nhìn vào phòng, có thể thấy anh Silvio đang bình tính lấy đồ ra khỏi tủ.

Giờ tôi vừa mong chờ những chuyện sắp xảy ra, vừa đợi trong phòng thôi.

"Fưnfưnf~ưn♪ Thật mong chờ nha~"

"HIiYAAaaaaaa!"

"...... hế?"

"Chờ chút! Mình đã tưởng là nước nóng khi thấy hơi nước bốc lên vậy mà!"

Không nghe rõ ràng lắm, nhưng tôi có thể nghe thấy giọng nói đầy tức giận của Ane-ue.

Tại sao chứ! Tôi không biết là chị đã kết thúc huấn luyện đấy, nhưng bình thường ta phải lấy đồ thay rồi mới vào phòng tắm chứ!

Chị Elinora đang lóc cóc leo lên cầu thang.

Có thể nói mỗi bước chân tựa như từng phần còn sót lại của sinh mạng tôi vậy, mà chắc chị nhảy cóc hai bước một cũng nên.

Tôi rụt rè nhìn xuống cầu thang từ phòng, có một con quỷ đang cuốn một lớp khăn.

Khoảng khắc thấy điều đó, sống lưng tôi đã run rẩy. Cảm giác bị thắt chặt, như thể trái tim đang bị bàn tay nắm lấy trực tiếp vậy.

Tại sao chỉ vào một bồn tắm lạnh mà toàn thân chị lại đỏ như vậy.

Chị Elinora đang chạy tới và lườm tôi với ánh mắt sắc nhọn đầy phẫn nộ.

Tôi vừa khiển trách cơ thể đang run rẩy vì sợ hãi, vừa cố gắng đóng cánh cửa lại.

Chết tiệt! Tại sao cơ thể lại run đến thế này chứ! Do tay mình đẫm mồ hôi và bị trượt khỏi nắm cửa, khiến cánh cửa mở rộng ra quá rồi.

HIIIIi! Mời quỷ vào rồi tính sao chứ, tôi ơi!

"Đóng cửa xong là mình thắng. Đóng cửa xong là mình thắng. Đóng cửa xong là mình thắng. Đóng cửa xong là mình thắng"

Vừa tự kỷ ám thị, tôi điềm tĩnh đóng cửa lại. Đã không còn nghe thấy nổi tiếng chân của con quỷ nữa. Chỉ một giây thôi là sẽ hối tiếc đó. Sinh mạng tôi đang chiến đấu với thời gian!

Đóng lại. Nhanh đóng lại đi! Cánh cửa của tôi.

Được rồi! Đón......

"Đóng cửa xong là mình thắ......"

"Vậy nếu siết được cổ Al là chị thắng nhỉ?"

Do vướng phải chân của con quỷ nên cánh cửa không đóng lại được.

Ngày hôm đó, tôi có cảm giác lần đầu tiên nhìn thấy thứ được gọi là đèn kéo quân.

(chị bề trên)