Tensei Shitara Slime datta ken

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

276 7068

Tớ biết mọi thứ về cậu, nên tớ sẽ làm bạn gái của cậu nhỉ?

(Đang ra)

Tớ biết mọi thứ về cậu, nên tớ sẽ làm bạn gái của cậu nhỉ?

Kaname Aizuki

Một bộ romcom chứa đầy những mối liên kết bị bỏ lỡ giữa một cô gái thông minh, xinh đẹp không thể thổ lộ cảm xúc của mình và một chàng trai có khả năng đặc biệt nhưng mất niềm tin vào tình yêu!

14 90

I became the Necromancer of Academy

(Đang ra)

I became the Necromancer of Academy

_172

Sau đó, ta sẽ giải thoát cho các ngươi

14 120

Tôi có hôn thê, nhưng tại sao nhỏ lại là "Nữ phản diện" ở trường cơ chứ!?!

(Đang ra)

Tôi có hôn thê, nhưng tại sao nhỏ lại là "Nữ phản diện" ở trường cơ chứ!?!

Sodayou

Làm ơn, tôi chỉ muốn sống một cuộc sống yên ổn thôi mà!

25 216

Cậu bé được Ma Vương và Long Vương huấn luyện trở nên vô đối trong cuộc sống học đường! (WN)

(Đang ra)

Cậu bé được Ma Vương và Long Vương huấn luyện trở nên vô đối trong cuộc sống học đường! (WN)

Kumano Genkotsu

Được sinh ra với cơ thể yếu ớt cũng như không có tài năng trong cả ma thuật và sức khỏe, Ruisha Bardy thường xuyên bị cô bạn thời thơ ấu của mình bạo hành. Vào năm 15 tuổi, khi trốn ở trong rừng luyện

24 369

⁂ ARC ⁂ Thiên Ma Đại Chiến - Chap 207: Đối đầu Dagruel - Phần 3

Quân của Dagruel vẫn tiếp tục tiến bước.

Dù đã có lúc hàng ngũ chúng rối loạn, nhưng đội quân đã kịp ổn định lại trước khi chạm trán với binh đoàn undead.

Chúng mặc kệ xác chết của đồng bọn, cứ thế băng qua hào lũy mà dấn tới.

Trong mắt chúng chỉ có niềm tin và sự trung thành tuyệt đối dành cho Dagruel.

Quân đoàn khổng lồ này chính là những kẻ thể hiện rõ ràng nhất cụm từ “không biết sợ là gì”.

--

Trận chiến đã diễn ra được hai tiếng.

Tình hình đang dần trôi về thế bế tắc cho cả hai phe.

Đa phần quân khổng lồ có chiều cao từ 3~5m, lác đác một vài cá nhân vượt trội hẳn lên tới 10m.

Ban đầu thì quân Dagruel chiếm ưu thế, chúng lợi dụng tầm vóc áp đảo của mình, bẻ gảy các lính xương không khác gì mớ củi khô, nhưng được một lúc thì gió lại đảo chiều.

Tất cả là nhờ có Adalman dùng ma pháp tử linh can thiệp vào trận chiến.

Ông dùng những mảnh xương vụn của quân mình để triệu hồi các lính xương khổng lồ. Thậm chí chúng còn được trang bị vũ khí ma pháp hợp thành từ vũ khí của các lính xương đã bị phá hủy.

Vô số oán hận hợp nhất lại khiến các vũ khí biến đổi để tương thích với hình dạng mới.

Nhờ đó, bên phe ta có được khá nhiều lính xương cao tới 7m.

Quân đoàn khổng lồ ban đầu dùng sức mạnh áp đảo để bù đắp cho số lượng ít ỏi của chúng, nhưng khi các lính xương khổng lồ xuất hiện, chúng cũng dần mất đi ưu thế ấy.

Binh đoàn bất tử được bọc trong một hào quang thần thánh của ma pháp Heal Rain do Adalman thi triển, thứ đáng lẽ ra phải đốt trụi chúng; nhưng lại khiến cho sự bất tử của chúng càng đáng sợ hơn.

Dù có sứt mẻ hay vỡ nát đến đâu thì các undead cũng phục hồi ngay tại chỗ.

Vậy nhưng bên khổng lồ cũng không hề kém cạnh.

Chỉ cần không phải đòn chí tử, chúng sẽ tái sinh và vết thương sẽ mau chóng lành lại.

Bởi cả hai bên không có cách nào làm giảm quân số của nhau được, nên tình thế đã lâm vào cảnh giằng co bế tắc.

--

‘Giờ tính sao đây.’

Ở khu thành ngoài, nơi được yểm kết giới chống ma vật, Shion đứng ở nơi cao nhất trên thành, nhìn xuống dưới.

Nhờ ma pháp của Adalman và Gadra mà quân số của địch giờ chỉ còn một phần ba họ.

Lúc đầu cô nghĩ rằng chiến thắng áp đảo đã nắm chắc trong tay, nhưng theo báo cáo của Adalman, quân đoàn khổng lồ không có vẻ gì là nao núng cả.

Sau đó cô lại nhận thêm một báo cáo nữa về chúng mà thậm chí còn rắc rối hơn, đó là khả năng hồi phục siêu phàm của chúng.

Đến lúc này binh đoàn bất tử không còn bị lép vế nhiều quá nữa, nhưng thương vong của phe địch lại thấp hơn nhiều so với dự kiến.

Chiến lược của họ là để các lính xương khổng lồ cầm chân những tên ngoại cỡ, trong khi đó đội Tử linh kị sĩ sẽ xử lý quân địch.

Kế hoạch là thế, nhưng nói thì dễ hơn làm.

Họ vẫn còn quân chủ lực của Shion, các Terror Knight chưa được điều động, nhưng Shion kết luận rằng dù họ có tham chiến đi chăng nữa thì cũng không gây được nhiều tác động tới trận chiến dù có năng lực gây khiếp hãi lên kẻ địch.

Lý do thì rất đơn giản thôi, năng lực ấy khá chắc là chẳng có tác dụng mấy với những tên không biết sợ là gì như chúng. Khả năng cao là hiệu ứng đó sẽ bị chúng kháng lại dễ dàng.

Đúng là rất phiền phức.... Shion nghĩ, cắn nhẹ môi.

--

Sau khi Adalman mở màn trận chiến trở về, họ đã họp bàn sơ lược về kế hoạch tác chiến.

Họ không thể trông chờ vào lợi thế về số lượng của mình được, vậy nên đã quyết định sẽ lợi dụng sự bất hoại của binh đoàn undead để thăm dò đối phương.

Đây là một quyết định có phần dè dặt, nhưng trước khi hiểu rõ quân địch, họ thống nhất sẽ tránh giao tranh tổng lực với chúng.

Ngoài ra họ cũng quan ngại về điều Gadra nói tới.

「Ta không hiểu, làm thế nào chúng có thể khiến "Nihilistic Hazard" phân tán đi được...?

Như thể, chúng làm ma pháp biến mất vậy ––」

Ông đã dùng hết ma lực nên không thể dùng thêm một ma pháp siêu cấp nào nữa, nhưng là người tinh thông ma pháp, ông linh cảm rằng có gì đó không hợp lý.

Sức công phá của trận mưa thiên thạch không lớn như dự kiến, đồng thời cả sự phân ra quá sớm của "Nihilistic Hazard" đã khiến ông nghi ngờ.

Dù có thể chỉ là ông tưởng tượng ra, nhưng tốt nhất họ cũng nên đề phòng.

Bản thân Shion không biết dùng ma pháp, nhưng những đòn tấn công dùng ma tố có thể cũng sẽ bị ảnh hưởng.

Trong lúc quan sát chiến trường, Shion suy ngẫm.

Đứng sau cô là Dagura, Ryuura và Debura.

Họ đều đang nhìn một kẻ có lẽ là tướng lĩnh của Dagruel đang tay đôi với Albert.

Hắn dùng một thanh đại kiếm, điêu luyện như đó là một phần cơ thể, hẳn tên đó rất tự tin vào sức mạnh của bản thân, hắn tự tách mình ra khỏi đồng bọn. Từ đây nhìn tới, có vẻ chỉ mình Albert mới đủ sức đối mặt với gã.

Dù cao tới 3 mét nhưng những bước di chuyển của hắn vẫn hết sức mau lẹ và đầy kỹ thuật.

Có thể đánh ngang cơ với một kiếm sĩ hạng nhất như Albert thì đúng là hiếm thấy.

「Rất đáng gờm. Trong tộc khổng lồ mà cũng có một chiến binh theo đuổi kiếm thuật như vậy thật khó tin.」

「Đúng vậy. Đấy là phụ tá của ông già, chú Grasword đó, thưa đại tỉ.」

Nghe Shion lẩm nhẩm, Dagura trả lời.

Grasword. Một kẻ cực kì thành thạo đại kiếm dùng hai tay. Hắn ta là người có chức vị cao thứ hai trong quân đoàn khổng lồ.

Mức năng lượng của ông ta không bằng Dagruel, nhưng kiếm thuật lại hơn hẳn.

Nếu theo góc nhìn khác mà nói, có thể so kiếm với một kẻ như vậy thì Albert là kẻ đáng gờm ở đây mới phải.

Ông có thể đỡ được những nhát bổ liên tiếp, từng nhát đều dễ dàng băm nát kẻ địch mà vẫn có thể phản công lại được.

Có lẽ nhờ những trang bị thần cấp của ông mà mới có được kì tích như vậy, còn giả như chúng không được tới thế, có lẽ đã bị đập vỡ chỉ sau đòn đầu tiên rồi.

Năng lực của Grasword là『Miễn nhiễm ma pháp』và『Phá hủy vũ khí』.

Những trang bị thông thường sẽ bị phá nát ngay khi tiếp xúc. Giáp trụ cũng không tránh khỏi bị phá nát và kẻ địch sẽ phải trần trụi đón nhận đòn giết chóc của gã.

Nhưng chỉ có anh em Dagura biết điều đó mà thôi, và bằng một phép màu nào đó, Albert lại ngẫu nhiên là người duy nhất đủ khả năng đối đầu với hắn.

Nhưng có một sự thật mỉa mai mà không ai biết, chính nhờ sự ngẫu nhiên ấy đã giúp cho tuyến đầu của họ không bị Grasword đập nát.

Dù hắn nguy hiểm đến như thế, nhưng lại có một người đủ sức đối mặt với hắn, thành ra không ai nhận ra hắn nguy hiểm tới mức nào.

Tuy vậy, câu truyện đó lại chẳng liên quan gì tới hai nhân vật đang được nhắc đến. Những chuyện ấy là thứ họ quan tâm ít nhất lúc này, khi mà trận đấu ngày càng căng thẳng hơn.

「Hmm, ông già không thấy có động tĩnh gì nhỉ. Nếu thấy ông già hành động không biết chúng ta có nên đón đầu ổng không?」

「Đừng vội. Chắc chắn là có, nhưng ta sẽ là người lo hắn ta, mấy cậu dẫn theo các Terror Knight theo để dọn dẹp những nơi có nguy cơ rối loạn đi.」

「Chúng tôi đã rõ. Nhưng tốt nhất là đừng nên đánh giá thấp ông già.

Đại tỉ đúng là rất mạnh, nhưng ông già của bọn tôi thực sự là quái vật đấy.」

Nhóm Shion trao đổi với nhau, họ chuyển sự chú ý sang doanh trại địch.

Bên đó không thấy có động tĩnh gì. Nhưng như vậy lại càng khiến nó mờ ám hơn.

Hành động trước có lẽ sẽ nguy hiểm khi nơi kẻ địch đóng quân không có động thái nào.

Lúc này chưa thích hợp lắm để điều động quân chủ lực, nhưng cứ đứng nhìn thế này thì cũng không thay đổi được gì.

Shion bắt đầu thấy bứt rứt không yên.

(Mình có nên tổng tấn công không nhỉ?)

Ngay khi cô vừa mới nghĩ vậy,

Bổng nhiên, tình hình đã có sự thay đổi.

Một sự thay đổi vừa ghê gớm và vừa đột ngột.

「Đó là...」

Nghe tiếng Ryura, Shion đang nhìn Albert và Grasword giao chiến cũng phải chú ý.

Từ doanh trại của Dagruel, có một kẻ bước ra.

Đó là một gã đàn ông gầy gò bị quấn hàng lớp những dây xích.

Chiều cao chỉ có hai mét rưỡi, so với tộc khổng lồ thì hơi quá nhỏ con.

Dù khắp người cuốn xích, nhưng sự đe dọa từ gã vẫn ghê gớm hơn bất kì tên khổng lồ nào trên chiến trường.

Bản năng của họ tuyệt vọng gào thét, đủ cho thấy tên đó nguy hiểm tới mức nào.

「Đó...đó là ông chú bị nhốt đúng không nhỉ?」

「Ra là đây....đây là người mà ai cũng khiếp sợ, ca tụng là Chiến thần, Quỷ thần khát máu... chú Fenn đây sao!?」

「Fue – fue fue fue. Ôi đói quá!」

Debura lại ăn một nắm tay vào bụng.

「Như thế đã no chưa hả? Lần sau còn nói lung tung nữa chú mày coi như chết ngắc rõ chưa!」

Shion bực bội nói.

Nhưng cũng nhờ đó mà bầu không khí căng thẳng cũng được giảm bớt.

Sợi xích quấn trên gã đàn ông cựa quậy và co bóp như mạch máu. Dù trông như bị những sợi xích kì dị ấy trói buộc, nhưng trên mặt gã vẫn nở một nụ cười.

Nhìn điệu cười ấy, ta có thể thấy ngay được hắn đang hào hứng cỡ nào.

Chỉ cần nhìn qua là đủ biết, mức năng lượng của hắn còn ghê gớm hơn cả Dagruel.

Shion không khỏi ngỡ ngàng.

Trong số những đồng bạn của cô, không thiếu những người có năng lượng cao chót vót, nhưng so với tên này thì họ cũng chỉ như đám nít ranh mà thôi.

Tầm cỡ này, theo Shion biết, đã là đỉnh cao nhất –– đã đạt tới trình độ của các Chân Long, tức là tên này không hề thua kém Veldora hay Velgrynd.

「Không thể nào... Tên quái vật! Làm sao ba tên này có thể trụ nổi với “thứ đó” được chứ!?」

Shion thốt lên.

Cô không lường trước được trong hàng ngũ quân địch ngoài Dagruel ra lại còn một tên quái vật thế này.

Vậy mà cô còn ngỡ rằng có tới hai thủ hộ vương ở đây là quá đủ rồi.

Thậm chí còn cả Chúa Quỷ Ruminas ở đây nữa.

Với ba người thuộc cấp Chân Chúa Quỷ, cô vốn nghĩ dù Dagruel có vĩ đại thế nào thì họ cũng sẽ không tới mức quá nhọc nhằn.

Tới lúc này, Shion mới nhận ra mình ngây thơ thế nào.

Bây giờ cô cũng mới thấy việc Abert có thể một mình cầm chân phó chỉ huy của địch là cả một điều may mắn.

「Thế này thì, còn kinh tởm hơn cả tưởng tượng nữa. Vậy ra đó là người còn lại –– chú Fenn sao.」

「Còn phải nói, em cũng chẳng ngờ được lại đáng sợ như vậy...

Chú Grasword đã ghê gớm lắm rồi, thế mà chú Fenn lại còn ở đẳng cấp khác nữa––」

「Fue – fue fue. Còi cọc thế nhờ, so hạng cân thì em cá là ổng thua liền à!」

‘Có khi phải cho con lợn này lên đường thật mất.’

Ngay lúc Shion nghĩ vậy, bỗng từ nơi gã đàn ông bị xích đang đứng, có chuyện bất ngờ xảy ra.

Những sợi xích trên người gã đang bị gỡ xuống.

「Sợi xích đó, đó không phải là Gleipnir sao!? Nếu vậy thì nguy lắm rồi đúng không?」

Gadra-roushi đứng ngay sau họ, nói vọng tới chỗ Shion.

Hồi nãy ông đã dùng hết ma lực vậy nên đã đi nghĩ sau buổi họp, nhưng khi nhận thấy sự bất thường ông ngay lập tức tới đây.

「À, là ông à Gadra. Gleipnir là gì vậy?」

「Ừ. Đó là một thứ được nhắc tới trong các văn kiện cổ...

Người ta kể rằng trong thời đại của các vị thần, Long Vương đã phong ấn một ác thần lại.

Trong ba anh em, có hai kẻ đã cải tà quy chính nhưng kẻ còn lại vẫn giữ nguyên bản chất hung tàn nên đã bị giam lại bằng sợi xích của thần.

Sợi xích ấy được gọi là Gleipnir.」

Gleipnir.

Sợi xích dùng để phong ấn một ác thần mang năng lượng kinh người.

Nếu những điều trong truyền thuyết là đúng thì sợi xích đó luôn được hấp thu năng lượng từ ác thần kia, và chắc chắn đã tiến hóa.

Theo những gì kể lại thì sợi xích vốn là của Long Đế, từ khi đó nó đã đủ sức phong ấn bất kể thần hay ma. Như vậy thì hiện tại, chúng đã trở thành những tạo tác thần cấp cũng không có gì lạ.

Nhưng thứ đáng lo không phải mớ xích ấy.

Chính ác thần bị phong ấn mới là điều họ cần lo ngại.

「Theo ông thì câu truyện đó có thật không?」

「Ta e là có... Tình hình hiện tại, theo ý kiến của ta thì nên rút quân ngay là hơn.」

Nghe ý kiến quan ngại của Gadra, Shion cau mày.

Cô không giận.

Một người già cả và uyên bác như Gadra dù đã biết bản tính cáu bẳn của Shion mà vẫn nói vậy thì hẳn cũng phải đắn đo nhiều lắm.

Ông vẫn cảnh báo như vậy mặc cho đã biết thực lực của các thủ hộ vương.

「Chúng ta sẽ không rút lui.

Rimuru-sama đã lệnh cho chúng ta tử thủ nơi này.

Nếu rút lui sẽ là trái lệnh ngài.

Lúc này Rimuru-sama không có ở đây, chúng ta được giao quyền đinh đoạt trận Đại Chiến này.

Nhưng! Chỉ khi chúng ta xong việc ở đây mà thôi.

Đã nhận lệnh của ngài thì không được phép thất bại.

Đây chính là cách thể hiện lòng tin với chủ nhân Rimuru-sama và để khẳng định rằng quyết định của ngài không bao giờ sai lầm.

Có ai phản đối gì không?」

「––Tất nhiên là không.」

「Thế là tốt.」

Đúng là vậy, dù thế nào họ cũng sẽ không rút lui.

Với họ mà nói, thu quân cũng đồng nghĩa với việc công nhận đường lối mà Rimuru vạch ra là sai lầm, đánh giá của cậu là nhóm Shion sẽ đủ sức bảo vệ được nơi đây.

Vậy nên nghĩ tới việc bỏ chạy là không thể chấp nhận được.

Còn lỡ như họ thực sự thất thủ... thì lần thất thủ ấy cũng chính là ý muốn của Rimuru.

Thấy được ý chí sắt đá của Shion, các cận vệ của cô rúng động.

Cả những binh sĩ đứng ở vòng ngoài cũng đã nghe thấy cuộc đối thoại của Gadra và Shion.

Nếu không cố ý nói riêng với ai thì nội dung của những việc thế này sẽ lan truyền ra khắp xung quanh. Các cận vệ đều đã biết quyết tâm của Shion, họ chuẩn bị sẵn sàng.

Cùng lúc ấy ––

Fenn đã bắt đầu hành động.

Hắn lao vào chiến địa bằng tốc độ kinh hoàng, lướt tới như một con cuồng phong.

Sau khi lao đến, hắn tấn công Adalman, người đang đứng ở tuyến sau dùng ma pháp để hỗ trợ quân mình.

Dù được bọc trong vô số kết giới nhưng chỉ một đòn của hắn cũng đã khiến Adalman ngã lăn ra đất.

Chỉ trong nháy mắt, Fenn đã nắm được thế chủ động.

Sự im ắng rợn người trùm lên cả chiến trường.

「Kh, không thể nào-!! Tốc độ, không, sức mạnh gì thế kia!?

Adalman lúc nào cũng dùng kết giới để tự bảo vệ mình, làm sao hắn-!?」

Shion thốt lên.

Một sức mạnh thật ngang tàn. Có thể khiến Adalman bị đo ván phủ phục dưới đất chỉ vì một cú đấm bọc đấu khí đơn giản, thậm chí còn chưa thèm dùng tới bất kì kĩ năng nào.

Tử Long Wenti ngay lập tức lao tới ứng cứu cho Adalman, nhưng cũng bị viên ma đạn Fenn bắn ra từ bàn tay đánh bay đi.

Chứng kiến sức mạnh khó tin ấy, Shion không thể giấu nổi sự kinh ngạc.

Adalman đúng là chỉ chuyên về hỗ trợ từ xa, ông không hợp với lối đáng giáp lá cà.

Dù là thế đi chăng nữa thì ông vẫn là một trong Thập Nhị Thủ Hộ Vương, nếu dùng gia tốc cảm nhận thì có thể dễ dàng dịch chuyển né đi.

Thế nhưng Adalman đã không thể làm như vậy, khả năng kẻ địch có năng lực cản trở nhận biết là rất cao.

Một kẻ địch đáng sợ, phải nhanh xuống hỗ trợ ông ấy thôi– –

Trong đầu Shion nảy ra suy nghĩ ấy, bỗng bất ngờ,

「Hừm. Dù ta ở đây mà vẫn thảnh thơi nhìn ngó... Ngươi cũng bình tĩnh thật nhỉ?」

Giọng nói từ sau lưng Shion vọng tới.

Ngay đây chính là nơi Shion đóng quân, và chắc chắn rằng nó cũng phải được bảo vệ bằng vài ba lớp kết giới.

Lẻn qua chỗ kết giới ấy, thậm chí còn có thể luồn ra sau Shion đứng mà không bị cô phát hiện, liệu có khả thi không?

Không thể nào! Shion nghĩ, quay phắt lại.

Đứng đó là một tên khổng lồ cao sừng sững.

Gã đứng trên tường thành, ngay sau lưng Shion.

Mang thân hình cường tráng cao tới 3m, gã chính là Chúa Quỷ Dagruel.

Cô đã từng gặp qua hắn một lần hồi Walpurgis, nhưng so với lần đó thì khí chất của hắn lần này nằm ở tầm cỡ khác hẳn.

「Ngươi, từ khi nào mà ngươi!?」

「Hừm. Ta cũng vừa mới tới thôi. Có khi nào, ngươi không thấy ta đến sao?

Nếu vậy thì đây còn không bõ gọi là một trận chiến nữa rồi. Ta tự thấy mình thành trò cười khi tỏ ra nghiêm túc rồi đấy.」

「Không thể nào! Ta không tin!」

Shion rút kiếm ra, quát lớn.

“Không thể nào”. Shion tự nhủ hắn đang lừa mình để trấn an bản thân.

Không đời nào cô lại chấp nhận rằng mình đã để một tên khổng lồ to lù lù như vậy tới sát sườn mà không hề hay biết.

Chấp nhận sự thật ấy chẳng khác nào Shion tự công nhận rằng cô đã thất bại.

Cô kích hoạt Unique Skill『Cook』, dùng hiệu ứng biến đổi thuộc tính để cường hóa bản thân.

Cơ thể Shion vốn đã mang khả năng bất diệt đáng nể, vậy nên cơ thể cô dễ dàng chứa đựng mức năng lượng vượt quá giới hạn của mọi dạng sống thông thường.

Khi đã tích lũy đạt tới ngưỡng sức mạnh tiệm cận các Ultimate Skill, Shion dồn tất cả những gì cô có vào một cú chém duy nhất.

Shion đã định sẽ dùng đòn ấy để đánh bại Dagruel.

「Không ổn rồi! Kết giới chống ma vật ở thành này sẽ bị thổi bay đi mất!」

Gadra hô hoán, ông gọi đội cận vệ rút lui.

Dù đã liếc thấy tình hình như thế, nhưng Shion vẫn quyết định lao tới chém Dagruel.

Vậy mà Dagruel còn chẳng thèm nhúc nhích.

Tại thời điểm lưỡi kiếm của cô sắp sửa chạm vào đầu gã––

「NGU XUẨN!!」

Dagruel gầm lên.

Giải phóng đấu khí đủ khiến xung quanh chấn động, và chỉ từ áp lực của nó thôi đã đủ khiến cú chém phải khựng lại.

Chạm phải một lớp đấu khí dày đặc như vậy, đòn tấn công của Shion còn không thể chạm được tới Dagruel.

Vậy ra những lời đồn về sự kinh khủng của hắn tất cả đều là sự thật.

「Cái g-!?」

Quá bất ngờ, Shion trợn tròn hai mắt, đứng bất động.

Và Dagruel cũng chẳng thừa tử tế để bỏ qua sơ sấy chết người ấy.

「Còn non lắm, một kẻ cỡ ngươi mà muốn đối đầu với ta à.」

Nói vậy, gã lao tới bằng tốc độ ngoài tầm nhận thức của Shion, vung nắm đấm xuống cô.

Tường thành nát vụn trước sức mạnh tàn bạo của gã.

Còn Shion lãnh trực diện đòn ấy, ra sao thì không cần nói....

Đây đúng thật là không thể coi như một “trận chiến” được.

Để miêu tả thì chỉ có thể nói rằng Dagruel đang cậy sức để nhổ đi thứ cản đường mà thôi.

Và rồi, khi đó––

「Xem ra ngươi mới là kẻ ngu xuẩn ở đây rồi!」

Mùi hoa hồng phảng phất, một luồng sáng đỏ vụt qua đầu Dagruel.

Từ đó một cô gái tóc bạc đáp xuống.

Cô mặc một chiếc váy đen tuyền, đôi mắt dị sắc hai màu vàng bạc chói lóa đầy quyết tâm.

Cô là Chúa Quỷ Ruminas.

Đã đến lúc chủ nhân của lãnh địa này tham chiến.

「Hmph. Những kẻ như ngươi thường hay sơ hở ngay những khi ngươi chắc mẩm mình đã thắng.

Lớp phòng ngự của ngươi đúng là vấn đề, vậy nên ta đã quan sát chờ thời cơ suốt từ đầu.

Ngươi sơ hở rồi, Dagruel.

Đừng nghĩ xấu cho ta, giờ hãy nhắm mắt đi.」

Đúng như lời Ruminas nói, cô đã chứng kiến mọi thứ từ đầu.

Cô tự biết cơ hội chiến thắng của mình là không cao.

Ruminas rõ giới hạn năng lực của bản thân vậy nên cô không coi cách làm này là hèn nhát.

Cô sẽ chỉ đánh những trận mà mình chắc thắng mà thôi. Đó là tôn chỉ của cô.

Nhân lúc Dagruel sơ hở, cô tung ra đòn tấn công mạnh nhất mình có.

Ruminas là một kẻ mang năng lực thao túng được sự sống và cái chết và đòn tấn công ấy mang một sát ý thuần túy.

Vậy nên––

「Hừm. Là Ruminas à. Cô nói đúng, ta đã bất cẩn rồi.

Nhưng đã vậy thì sao? Nó có làm ta đau yếu chút nào không hả?」

những lời ấy khiến cô điêu đứng.

Ruminas là một tồn tại thông thái, cô hiểu rõ những lời nói vô lý ấy là gì.

Dagruel hoàn toàn không bị tí chút tổn thương nào. Chính điều này đã chứng minh một sự thật duy nhất. Đó là––

「Cô đã xong chưa vậy? Giờ tới lượt ta.

Chuẩn bị đi! Nếu không cả hai người sẽ chết ngay đấy!!」

Tới cả đòn tấn công của Ruminas cũng không thể đánh bại Dagruel, sự thật chính là chiến thắng đã nằm ngoài tầm với của hộ.

---

--

-

Một chương mới của sự tuyệt vọng bắt đầu.

Trên mảnh đất này, sự hung tàn của Chúa Quỷ Dagruel chuẩn bị quét qua toàn chiến trường kia.