Tensei Shitara Slime datta ken

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3513

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1305

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 311

⁂ ARC ⁂ Thiên Ma Đại Chiến - Chap 206: Đối đàu Dagruel - Phần 2

Adalman đứng từ trên lưng Tử long Wenti nhìn xuống.

Wenti đang dùng long hình nguyên bản của mình lượn trên không, rải tử khí khắp xung quanh.

Những ai không đủ sức kháng cự thậm chí chỉ cần hít phải tử khí ấy cũng đủ vong mạng. Nhưng với Adalam thì ngược lại, nó càng giúp ông sung mãn hơn.

‘Hmph’, Adalam gật đầu hài lòng và bắt đầu suy xét.

Bởi hai bên không thể nào đồng nhất quan điểm, vậy nên đàm phán trước trận đánh là hoàn toàn vô nghĩa.

Thậm chí đội quân của Dagruel đã cắt dọc biên giới mà tới tận đây rồi, cảnh cáo chúng cũng chẳng để làm gì nữa.

Vậy thì dùng một ma pháp thật là hoành tráng để đánh phủ đầu chắc cũng chẳng sao, ông nghĩ.

Adalman bắt đầu niệm chú.

Thực ra chẳng cần dài dòng thế làm gì, nhưng thói cũ khó bỏ, và đây cũng là cách để ông lấy tinh thần.

Với cả lần này thì Adalman cho rằng cứ theo đúng quy trình mà làm thì hơn.

Nguyên nhân là do từ khi ông còn ở dưới Mê Cung–– không, đúng ra là từ lúc ông còn sống, ông đã biết dùng ma pháp này rồi, nhưng không có đủ ma lực để phát động, vậy nên đây là lần đầu tiên ông sử dụng nó.

Chắc cái này, đủ hào nhoáng rồi đấy. Adalman nghĩ vậy.

Cố không tỏ ra quá phấn khích khi lần đầu tiên trong đời được đụng tới ma pháp này, ông nhìn xuống quân địch phía dưới, xác định phạm vi và tầm ảnh hưởng của ma pháp.

Lỡ mà xịt thì thôi, chẳng sao cả.

Theo bút tích từ thời thượng cổ thì ma pháp này cao cấp tới mức phải có vài đại pháp sư cùng hợp sức mới phát động được cơ mà.

Chẳng may ê a nãy giờ xong mà không có gì phụt ra thì chắc buồn cười lắm, may mà ở đây không bị ai thấy hết. Nếu không được thì làm lại bằng cái khác là xong.

(Chà, dù sao cũng mở màn. Làm ơn thành công cho ta nào!)

Adalman thầm khấn như vậy, sau đó năng lực làm chủ ma pháp của Ultimate Gift『Sách Ma Đạo Necronomicon』được kích hoạt.

Kiến thức của Adalman được hiệu ứng "Truy lùng sự thật" đính chính lại, từng chữ một hiện lên trong đầu ông. Chỉ cần vịnh xướng thành công lần đầu thì những lần sau có thể thoải mái bỏ qua công đoạn ấy.

(Ra là vậy, hiểu rồi...... Vậy thì không cần dài dòng nữa.)

Tràn ngập cảm giác thỏa mãn vì đã hiểu được những năng lực của bản thân, Adalman hài lòng.

Sau đó ––

「Được, các ngươi hãy nhận lấy –– ma pháp cực đại –– "Tempest Meteor "!!」

–– Ngay sau đó, vô số ánh sáng chói lóa đổ xuống từ ma phá trận giữa không trung.

Cảnh ấy thơ mộng như bầu trời lấp lánh ánh sao.... vậy nhưng mỗi tia sáng ấy đều mang tới sự tàn phá và chết chóc.

Vốn cần tới một đoàn đại pháp sư mới có thể phát động được, nhưng chỉ mình Adalman đã có thể đưa tầm vóc và sức phá hoại của nó lên thêm một tầm cao mới. Một ma pháp mang tên Tempest đúng là rất hợp để thay họ mở màn trận chiến.

Cũng nhờ có Ultimate Gift『Sách Ma Đạo Necronomicon』giúp sức mà kết quả mới thành công như vậy.

Trong quá khứ, ghi chép có nói rằng các pháp sư cổ đại dù rất cố gắng cũng chỉ triệu hồi được nhiều nhất là vài ba thiên thạch mà thôi.

Nhưng dù vậy, đây vẫn là môt siêu cấp ma pháp mang tính chiến lược, cực kì hiệu quả trong việc tấn công diện rộng, vậy mà.... số lượng thiên thạch xuất hiện khi Adalman sử dụng nó thậm chí phải tới cả nghìn viên.

Mặt đất bị hằng hà sa số các thiên thạch đường kính từ nửa mét tới một mét oanh tạc, reo rắc chết chóc lên đầu đoàn quân của Dagruel.

Dù chủng tộc khổng lồ có khả năng tái sinh mạnh mẽ thế nào đi chẳng nữa thì cũng vô nghĩa nếu thương tích chúng phải mang là không thể phục hồi. Chúng đưa tay ra cố đỡ lấy vô số thiên thạch đang dội xuống nhưng đều bị bắn nát, rồi từng viên thổi tung đầu chúng.

Đội quân khổng lồ đang lăm le xâm lược thành phố bằng sức mạnh kinh người giờ lại lâm vào cảnh khốn đốn thậm chí không thể trốn chạy được.

Tới Adalman còn không nghĩ rằng đòn tấn công ấy lại hiệu quả như thế.

Chỉ một ma pháp duy nhất đã loại một phần ba quân lực của Dagruel ra khỏi vòng chiến.

「Nhìn đi Gadra. Tôi đã bảo rồi, ma pháp của tôi mới là số một đúng không?」

Ngỡ ngàng trước thành công ngoài mong đợi, Adalman hào hứng khoe với ông bạn già Gadra như thể đã biết từ trước.

Adalman thừa biết mặt mình toàn xương với xẩu, vậy nên lúc đầu ông có lo lắng hay không Gadra làm sao biết được.

Lâu lâu được vênh mặt trước đối thủ của mình một lần đúng là tuyệt vời nhất.

Bản thân Gadra không tự nguyện tham gia vào cuộc chiến này nên ông chẳng thấy hay ho gì cả, nhưng đồng thời ông cũng không thể phủ nhận sức mạnh của ma pháp mà Adalman đã dùng.

Gadra-roushi mới gia nhập gần đây, vậy nên ông cũng muốn có thành tích gì đó.

Bởi ông chuyển qua phe của Chúa Quỷ Rimuru chỉ để chạy trốn khỏi Đế Quốc mà thôi, đó là sự đau khổ dằn vặt chứ không hay ho gì cả.

Trận Đại Chiến này là cuộc đua tranh đoạt quyền bá chú thế giới. Nếu lúc này ông không cho thấy bản thân mình có ích thì tới mãn kiếp cũng không vùng lên nổi.

Từ trước tới nay Gadra có góp tay vào rất nhiều nghiên cứu rồi, nhưng ông thấy vậy là vẫn chưa đủ và cần thêm nữa.

「Hừ. Bớt huênh hoang đi! Ta sẽ cho lão thấy thế nào mới xứng là một ma pháp cực đại!

Chỉ tiếc là ta không đủ ma lực, vậy nên ta cần lão giúp một tay....

(Cái thứ mồ mả gì thế này, sao lão này biết ma pháp này cơ chứ!? Lão ta toàn dùng ma pháp thánh hệ với tử linh ma pháp thôi cơ mà......

Đây đáng lẽ là sở trường của ta chứ, sao lại..... ôi, buồn quá.)」

Cùng mang một cảm giác khó tả, Gadra và Adalman phối hợp khởi động ma pháp.

Gadra cũng giống Adalman, ông có sự hỗ trợ của Ultimate Gift『Sách Ma Đạo Grimoire』nên có thể hiểu hết các quy luật trong lời vịnh xướng.

(Chính là nó rồi, thật là tuyệt vời!

Thật tiếc, tới ta mà còn không đủ ma lực để dùng được ngươi....)

Gadra hơi phật lòng khi không thể tự mình phát động ma pháp này, nhưng ông cũng đành chấp nhận và đã thông suốt từ lâu rồi.

Gadra đã liên tục đầu thai và sở hữu một nguồn ma lực đáng tự hào vượt trội hơn hầu hết mọi người, vậy nhưng khi so với các chiếu trên của Tempest, ông cũng chỉ là một kẻ tầm thường mà thôi.

Bị Adalman, kì phùng địch thủ một thời vượt mặt như vậy kể cũng khó chịu thật, nhưng chính ông cũng hiểu sĩ diện hão tầm này chẳng để làm gì cả.

Vậy nên Gadra quyết định chọn ma pháp mạnh nhất mà ông biết và bắt đầu vịnh xướng.

Đó là một ma pháp hắc ám vô cùng thâm sâu mà tới cả Adalman cũng không biết được.

Ma pháp vừa nãy Adalman dùng có lẽ là một trong những thuật triệu hồi mạnh mẽ nhất. Nếu Adalman có thể dùng được một phép như thế thì ma pháp này đạt hiệu năng tối đa cũng không lạ gì.

‘Được lắm, ta sẽ dùng sở trường tử linh ma pháp cho lão biết mặt!’ Gadra nghĩ.

Và rồi––

「Hỡi những hồn ma đói khát vĩnh hằng, theo lời ta gọi mau tới đây! "Nihilistic Hazard "!!」

Ma pháp mạnh nhất của thánh hệ tương đối nổi tiếng, đó là một đòn tấn công hủy diệt đơn mục tiêu gọi là "Phân Rã".

Số người biết dùng loại ma thuật này không nhiều, nhưng sức công phá của nó thì ai cũng biết.

Người ta kể rằng không một kẻ nào lãnh trọn đòn ấy mà sống sót trở về được. Vậy nhưng nó vẫn có một điểm yếu, đó là mức ảnh hưởng chỉ ở dừng ở một mục tiêu mà thôi.

Tầm ảnh hưởng của nó cực kì ngắn. Không phải tự nhiên mà một ma pháp mạnh mẽ như vậy lại hoàn toàn vô dụng trong các trận chiến đông người.

Adalman chắc chắn phải biết điều đó, có thể vì thế nên ông ta mới chọn dùng một ma pháp triệu hồi––

–– Còn thứ mà Gadra chọn lại là thứ ngược lại hoàn toàn với phép "Phân Rã", đó là ma pháp diện rộng tối cường của tử linh hệ.

Một ma pháp trận khổng lồ hình thành cả trên không trung và dưới mặt đất.

Rồi những cột sét đen xì xuất hiện như nối liền đất với trời–– hình thành nên vô số cầu sét lơ lửng.

Như những bộ hàm của bóng tối, chúng cắn nuốt mọi vật cản.

Đây là ma pháp mang hư vô tới thế giới và bị coi là một trong những cấm thuật không được phép dùng đến.

Những khoảng hư vô được giải phóng ra sẽ không biết mất, trừ khi nguồn năng lượng hắc ám trong chúng cạn sạch.

Bất kì kẻ nào bị kẹt lại trong kết giới đều sẽ bị xóa sổ hoàn toàn khỏi thế giới này.

Ma pháp này là thứ tối thượng khiến người đời run sợ, chỉ cần một sai sót nhỏ trong việc kiểm soát nó thôi cũng có thể khiến thế giới tan tành.

「Wahahahahaha! Thế nào! Quá tuyệt vời đúng không!?」

「Lão dở người! Lão nghĩ cái gì vậy chứ! Nếu không có tôi giúp thì chắc chắn là hỏng chuyện rồi đấy?!」

「Ờ, thì cũng đúng, nhưng thân già này cũng muốn thể hiện một lần thôi mà!」

「Đừng có viện cớ! Ai lại đi dùng thứ nguy hiểm như vậy cơ chứ....」

Adalman điếng người.

Mà cũng đúng thôi, nếu thế giới tan tành thật thì lấy ai cho Gadra biện hộ nữa.

Vấn đề kiểm soát thì không sao cả, nhưng còn chút xíu nữa là ông ta ngất xỉu vì hết sạch ma lực rồi.

Lần trước khi Gadra chỉ dùng mình ma lực của bản thân thì ông đã thành công, nhưng kết giới lần đó có nhồi nhét giỏi lắm thì cũng chỉ được dăm ba người, khá hơn ma pháp đơn mục tiêu có tí tẹo mà thôi.

Khi đó cũng suýt soát thất bại, nếu hỏng thật thì có khi cả ngôi làng bốc hơi mất cũng nên.

Mà đấy mới chỉ dùng một tí tẹo ma lực thôi, nếu nhồi thêm hàng tấn ma tố như vừa này thì tan nát cả thế giới cũng không lạ lùng gì hết.

Nhưng mà nếu thất bại thì mới thế thôi.

「Ch–chà, vậy là được rồi. Thành công mĩ mãn!」

Gadra thậm chí còn chẳng tỏ ra chút hối lỗi nào, về khoản này thì ông đúng là một thiên tài thối nát rồi.

Adalman chịu thua, nhớ lại lần đó ông lại thở dài.

Dù sao ông ta cũng đã thành công, bây giờ có càm ràm cũng không được gì nữa rồi.

Với cả, nhờ hai ma pháp cực đại của họ mà số lượng quân địch cũng đã giảm đi trông thấy.

Bản thân tộc khổng lồ là một khối ma tố định hình, một số có khả năng kháng lại năng lượng tiêu cực, vậy nên không thể tận diệt toàn bộ được.

Vậy nhưng so với ban đầu thì quân số của chúng đã giảm mất phân nửa. Bình thường khi mất nhiều quân như thế thì người ta đã nghĩ tới chuyện bỏ cuộc và rút lui rồi.

Còn quyết định của chúng sẽ như thế nào đây.....?

Nghĩ vậy, nhóm Adalman nín thở chờ đợi.

--

-

–– Quân đoàn titan vẫn tiếp tục tiến công không màng tới những đồng đội đã chết.

Những kẻ không chết ngay cũng đã hồi phục và tiếp tục dấn bước như thể chưa từng có chuyện gì xảy ra –– tất cả không hề có lấy một biểu hiện cho thấy rằng chúng quan tâm tới quân số đã giảm sút ra sao.

Vẻ ngoài của chúng hết sức kì quái, khiến bất kì ai đối mặt đều phải kinh sợ.

Nhưng những kẻ chiến đấu với chúng đều đã không còn biết sợ hãi là gì nữa rồi.

Thấy thái độ của những kẻ trong đội quân của Dagruel, nhóm Adalman phát chán.

「Ôi trời.... Vậy mà mấy tên đó vẫn chưa sợ cơ à?」

「Chắc vậy. Nếu muốn tìm cách đối phó thì chúng đã thu quân từ lâu rồi.」

Nhìn mặt nhau, cả hai cùng gật đầu nhất trí.

「Về thôi nhỉ?」

「Ừ. Dùng hơi nhiều ma lực quá rồi. Về thôi.

May là lính của tôi toàn là undead nên không sợ gì hết đấy.

Nhưng mà đội quân khổng lồ này tới sống chết cũng chẳng màng thì còn đáng sợ hơn nhiều...」

「Thật vậy. Giảm được quân số của chúng tại đây cũng tốt.

Chỉ còn chừng này thôi thì chúng vẫn là những kẻ địch đáng gờm, nhưng nếu chúng không quan tâm gì cả mà cứ thế lao vào chúng ta thì chắc chắn sẽ bị đánh bại thôi.」

「Có lợi thế về quân số chưa là gì cả đâu. À được rồi, mau về đi để tôi còn báo lại với Shion-dono nữa.」

Adalman xoa nhẹ đầu của tử long Wenti, lệnh cho nó trở về.

Vậy là ý định dùng ma pháp để đánh phủ đầu của ông đã thành công. Chẳng còn lý do gì để nấn ná lại đây thêm nữa.

Ông mau chóng trở về đem theo báo cáo về quân đội của Dagruel.

Điều đáng sợ nhất ở chúng chính là sự kiên cường không thể lay động cùng khả năng hồi phục kinh người.

Binh đoàn undead nếu muốn thì cũng sống lại được thôi, nhưng nếu bị nghiền vụn ra có lẽ đó lại thành việc bất khả thi rồi.

Adalman bỗng nhiên có linh cảm binh đoàn của ông sẽ bị sức mạnh áp đảo của các cự nhân đè bẹp mất.

Nhưng mà thôi, tạm thời như vậy là được.

Adalman nghĩ dù sao thì giảm được quân số của bọn chúng là chuyện tốt rồi.

(Có thế nào đi chăng nữa thì cứ về cái đã rồi thảo luận sau.)

Ông trở lại doanh trại, tiếp tục suy ngẫm về những việc sắp tới.

----------------------------------------------------------------------------

Tổng quân số của quân đoàn titan xấp xỉ 100.000.

Chưa đánh mà đã hao hụt mất một nửa thì cả Dagruel cũng không lường trước được.

Nhưng gã không thấy đây là mất mát gì lớn lao quá mức.

Mới có hai ma pháp sơ sơ như vậy mà đã chết thì đó chỉ là những tên xui xẻo, không đủ mạnh mẽ mà thôi.

Ma pháp như vậy cũng khá đấy.

Nhưng bị loại ma pháp diện rộng như thế níu chân thì không xứng bước trong quân đoàn của gã.

Thật lòng mà nói, chẳng ai đủ sức cản bước được những kẻ gã đã tin tưởng, nòng cốt của quân đoàn này.

Dùng được ma pháp vừa rồi kể cũng có tài.

Có lẽ là do Tử Linh Vương Adalman, trước đây ông ta có ghé qua chỗ gã để dựng trận pháp một lần rồi.

Đúng như gã nghĩ, ông ta là một kẻ kiệt xuất.

Ông ta còn đi cùng một ma pháp sư nữa, một ông già trông có vẻ uyên bác, nếu bảo rằng đợt tấn công thứ hai là do lão ta làm thì cũng không lạ.

Đúng là những kẻ tuyệt vời. Được chiến đầu với đối thủ như vậy khiến Dagruel không khỏi phấn khích.

Nhưng thật không may, có dùng bao nhiêu ma pháp cũng thế thôi, vì Dagruel không thể bị chúng đánh bại được.

Bởi hắn là một Cự Thần chính gốc, mang năng lực『Vô hiệu ma pháp』tuyệt đối.

Khi kích hoạt lớp chắn ma pháp này, nó sẽ tự động trung hòa bất kì công kích ma pháp nào.

Chỉ cần gã còn thứ này thì dù là ma pháp gì cũng thế cả thôi.

Vậy nên toàn bộ những kẻ đã chết vừa rồi chỉ là những tên yếu đuối, chúng có chết gã cũng không tiếc thương gì.

Rồi đột nhiên, gã lại nghĩ về các con hắn, Dagura, Ryura và Debura, cả ba đứa.

Chúng sắp sửa phải đối đầu với gã, không biết chúng sẽ thể hiện thế nào đây?

Ba đứa con của gã mạnh như vậy chỉ vì gã đã hào phóng nuôi dưỡng chúng mà thôi, chứ thực lực của chúng chẳng phải nhiều nhặn gì cho cam.

Những kẻ quanh Dino đều bảo hắn rằng nhượng lại ngôi vị cho một trong ba đứa đó cũng được, nhưng gã mặc kệ những lời ấy....

Hẳn là do tên xảo quyệt đó nhúng tay vào rồi. Gã đã để mặc tên đó tìm cách thao túng ba đứa chúng, cũng khá khen cho hắn khi tìm cách biến chúng thành thuộc hạ.

.....Hay có lẽ nào, hắn đã lường trước được tình hình hiện tại nên mục tiêu của hắn thực chất là thâu tóm Dagruel rồi bắt gã rời bỏ ngai vị không?

Hắn đã dự đoán được tình huống này từ trước rồi sao.

–– Nếu Dagruel bị hắn thâu tóm, sau đó nhường ngôi, có khi nào gã sẽ thoát được sự kiểm soát của Velda chăng?

‘Ta cả nghĩ quá cũng nên?’ Dagruel nghĩ, phủ nhận chuyện đó.

Tên đó vậy thôi nhưng tốt tính, hắn cũng đang về phe Velda cơ mà. Đúng vậy, cả hai chúng ta đều không thể trái lệnh Velda được.

Không thể nào trái lệnh của đấng sáng tạo của gã được.

Nhưng các con gã, chúng được giải phóng khỏi lời nguyền đó rồi.

(Đúng rồi, ta.... có phải ta muốn chúng được sống một cuộc đời tự do không?)

Nhưng nếu gặp chúng ở bên kia chiến tuyến thì hắn cũng sẽ không nương tay.

(Chúng sẽ phải mạnh hơn nữa. Ít nhất phải cầm cự được trước ta.)

Dagruel không chút lưỡng lự.

Gã đơn giản chỉ hoàn thành mệnh lệnh được giao mà thôi.

Đơn giản và thẳng thắn như một chiến binh bao lâu nay gã vẫn vậy.

Sau đó––

Sức mạnh của quân đoàn khổng lồ quét qua chiến địa.

(Tuyệt Nha Hư Vô Tai Hại: Hàm răng cắn xé xủa hư vô và tai họa)