Note: Chương này và chương tiếp theo đều đã xuất hiện trong bản ngoại truyện của WN, và bằng cách nào đó thì nó đã được lọt vào trong Volume 8.5.
----------------------------------------------------------
Được rồi, hơi đột ngột một chút, nhưng câu chuyện lần này sẽ liên quan đến vùng đất phía tây, đầm lầy nơi tộc lizardman sinh sống.
Khi tới đó ta sẽ thấy một hang ngầm rộng lớn, một mê cung tự nhiên tạo nên bởi một ngọn núi lửa đang hoạt động. Bên trong là một cấu trúc phức tạp gồm vô số ngõ ngách, trải khắp một khu vực rộng lớn, thậm chí cả những lizardman cũng khó nắm bắt được toàn bộ nơi này.
Nếu quyết định thám hiểm những ngõ ngách đó, bạn có thể tìm thấy một thế giới đầy băng giá, hoặc những hồ dung nham nóng bỏng. Đồng thời cũng có vài con đường dẫn tới điểm tập trung ma tố, mặc dù mật độ ma tố ở đó quá dày đặc để có thể tiến vào.
Tuy nhiên, cuộc thám hiểm lần này không phải là để khám phá mê cung. Đúng hơn, là vì sự tồn tại của ngọn núi lửa đó. Nếu có núi lửa, thì hẳn sẽ có mạch nước nóng – hoặc đó chỉ là những gì tôi nghĩ.
***
“Mọi người! Ta muốn được tắm suối nước nóng, mọi người thấy sao?”
Tiếng tôi vang vọng trong phòng họp, nhưng ý định của tôi không được mọi người hưởng ứng cho lắm.
“Ừm…suối nước nóng đơn giản chỉ là nước nóng thôi mà? Ngài chỉ cần tắm ở ngoài sông là được rồi.”
“Hmhm, ở Dwargon, suối nước nóng được dẫn thẳng vào nhà tắm, nhưng tôi chẳng thấy có gì đặc biệt ở nó cả.”
Hai lão người lùn Kaijin và Garm có vẻ không hứng thú cho lắm, Dold và Myrd cũng gật đầu đồng ý với Kaijin. Suối nước nóng cũng chẳng có gì đặc biệt, quan điểm đó cũng không sai cho lắm. Nhưng quan điểm của tôi thì lại hoàn toàn khác với họ.
“Suối… nước nóng? Đó là gì vậy?”
“Đó dường như là một nơi tích tụ nguồn nước được đun nóng bởi nhiệt độ của núi lửa, phải không?”
Nghe được câu hỏi của Benimaru, Souei nhanh chóng trả lời, cậu ta cũng biết nhiều thứ đấy chứ. Mà, với những kẻ chẳng hứng thú gì với suối nước nóng, tôi cần phải khiến họ nhận ra vẻ đẹp của nó.
Về mặt vệ sinh, tắm ở đó có thể giúp diệt trừ các nguồn bệnh; hơn nữa, với tư cách là một người Nhật, tôi quyết định là phải phổ cập văn hóa tắm bồn và rất mong đợi để sớm tận hưởng nó. Nhưng nói thì dễ hơn làm.
“Phải! Mặc dù như vậy vẫn chưa hoàn toàn đúng, vì có tồn tại những suối nước nóng không cần tới núi lửa, nhưng chúng ta sẽ gạt chuyện đó sang một bên; Như Souei nói, mục đích của chuyến thám hiểm lần này là suối nước nóng tạo ra bởi núi lửa. Bằng cách đun nóng mạch nước ngầm, rất nhiều các loại khoáng chất sẽ được hòa tan vào trong nước, và chúng rất tốt cho sức khỏe. Ta cũng có thể nói rằng đó là một liệu pháp giúp giải tỏa mệt mỏi sau cuộc chiến.”
Việc nhấn mạnh phần sau dường như đã chọc vào đúng chỗ ngứa của Benimaru.
“Nghe có vẻ hay đấy, chúng ta cũng nên thử.”
“Thật ấn tượng, Rimuru-sama, ngài biết nhiều thật đấy.”
Dường như bên đó đã trở nên hứng thú với kế hoạch của tôi, nên giờ chỉ cần thuyết phục các người lùn nữa là xong.
“Hơn nữa, tưởng tượng thử coi: nếu tắm sông thì vẫn phải mặc đồ, đúng chứ. Nếu cứ dội nước sông lên đầu thì đâu phải thay đồ, nhưng nếu tắm ở suối nước nóng thì việc cởi hết đồ ra lại là một điều cực kì hợp lí.”
“Không, dù vậy…”
“Dùng bồn tắm bình thường là đủ rồi, phải không?”
“……”
Eh, chả hiểu nổi cái đám này nữa.
“Mấy ông muốn nói gì cũng được, nhưng ít nhất thì cũng dùng trí tưởng tượng chút coi, như –”
“Ah!?” Trước khi tôi dẫn sâu hơn vào chi tiết, Kaijin dường như đã hiểu ra vấn đề. “…Có lẽ nào! Cậu chủ, không ngờ ngài lại—”
Tiếp sau Kaijin, Garm cũng hiểu ra ý mà tôi đang muốn nói.
“Fufufu, có vẻ như tất cả các ông đã hiểu rồi đấy. Chính là như vậy đấy, những người bạn của ta. Đó sẽ là một khung cảnh thiên đường, đồng ý chứ?”
Viễn cảnh tôi vẽ ra làm họ xúc động rơi lệ. Mắt họ lúc này rực cháy quyết tâm, thái độ hoàn toàn trái ngược với trước đó.
“Ngoài ra, vẻ đẹp thực sự của suối nước nóng nằm ở bồn tắm chung—”
“Cậu chủ, cứ để đó cho tôi!”
“Tất nhiên, tất cả chúng ta đều là đồng đạo mà!”
“Hmm… ra là vậy!”
“………!!”
Giờ thì các người lùn đã hoàn toàn đồng tình với kế hoạch. Benimaru thì tỏ thái độ trung lập, trong khi Souei hoàn toàn chẳng có chút hứng thú.
Và sau đó, công cuộc dẫn suối nước nóng về Tempest đã bắt đầu.
***
Thế thì tại sao việc tắm lại là không thể? Không, ở đây không phải là không ai biết tắm, mà là do một nguyên nhân đơn giản hơn nhiều—giá thành quá đắt đỏ. Việc kiếm về một lượng gỗ củi đủ để vận hành một suối nước nóng là bất khả thi. Dù chúng tôi đã thu thập tất cả phần gỗ vụn và phoi bào thừa ra trong các công trình xây dựng, thì chỗ đó hoàn toàn không thể duy trì được lâu. Kể cả chúng tôi có thu lượm hết củi khô trong rừng đi chăng nữa, thì việc nấu nướng vẫn cần lửa, nên việc phí phạm củi lửa vào việc tắm là không được.
Hiện tại thì cuộc điều tra tại chỗ đã hoàn tất, chúng tôi đã phát hiện ra một nguồn thích hợp nhất với nhiệt độ vừa phù hợp.
Giờ tới lúc skill của tôi tỏa sáng rồi, sử dụng ‘Ảnh Bộ’, tôi nối Tempest với nguồn nước nóng đó qua một hệ thống ống nước làm bằng thép quỷ. Bình thường, làm việc trong ảnh giới thì bắt buộc phải nín thở, mà với tôi thì chỉ thế cũng chẳng nhằm nhò gì. Cái vấn đề mà tôi đang phải đối mặt là cơn ác mộng khi phải hiệu chỉnh tất cả các cái ống nước nằm trong ảnh giới. May thay, tôi có thể đổ hết mọi việc cho ‘Đại hiền triết’, thứ hiện vấn đang giải quyết vấn đề này một cách nhanh chóng.
Cánh người lùn trang trí nhà tắm bằng những phiến đá cẩm thạch được chạm khắc công phu. Cái từ “Bồn tắm chung” hẳn đã tiếp cho họ rất nhiều động lực, bởi thành quả của họ là nguyên một khu nghỉ dưỡng cao cấp. Chỉ nhìn một cái, ai cũng có thể cảm nhận được bầu không khí sang trọng toát ra từ kiến trúc tao nhã này.
Suối nước nóng này về sau trở thành một điểm nóng thu hút khách du lịch từ khắp nơi trên thế giới, nhưng câu chuyện đó sẽ được kể sau.
Eh, thế còn cái “Bồn tắm chung” thì sao? Chà, trên đời này làm gì có thứ ngon ăn như thế.
“Ôi chà, các ông làm tốt lắm, đúng như mong đợi từ những người thợ thủ công người lùn hàng đầu. Giờ thì nhà tắm NỮ đã hoàn thành rồi, mong rằng nhà tắm nam cũng sẽ tuyệt vời như vậy,” Shuna nói với một nụ cười xinh đẹp, dập tắt mọi ý định phàn nàn.
Benimaru an ủi đám người lùn với mấy câu như “chúng ta có suối nước nóng là đủ rồi”. Và sau đó, họ tiếp tục xây nhà tắm nam ‘một cách nhiệt tình’.
Nhân tiện, vì tôi là slime, nên tôi có thể qua nhà tắm nữ nếu muốn, nhưng thế cũng chẳng liên quan lắm.