Fran nhanh chóng di chuyển đến cổng nam từ hướng đông, nhưng chúng tôi sớm gặp lại Urushi trước khi đến cổng đông nữa.
Có vẻ như các binh sĩ của thành phố đã chiến đấu rất kiên cường, và nhờ được Urushi hỗ trợ hết sức mạnh, họ đã dành được chiến thắng.
『Giỏi lắm!』
“Urushi tuyệt vời.”
“Gâu!”
Ngay khi được chúng tôi khen, Urushi liền trở nên hiếu động. Hơn nữa, Urushi không chỉ trở về với chúng tôi để thông báo về chiến thắng ở cổng nam. Cậu ta quay đầu lại thành phố và chĩa mũi của mình về hướng khác.
『Đằng kia là lối ra của con đường hầm Urushi vừa khám phá được sao?』
“Gâu!”
“Bây giờ nên đến đó không?”
『Urushi, nơi đó có xa thị trấn lắm không?』
“Gâu.”
『Gần lắm... ư? Nhóc nghĩ chúng ta có thể thấy lối vào từ trên tường thành không?』
“Gâu!”
『Hmm, vậy chúng ta không thể lén lút đi xuống đó được ư?』
Vẫn còn rất nhiều mạo hiểm giả và phường vô pháp đang canh gác trên tường thành, đề phòng làn sóng thứ hai của Kouma xuất hiện. Nếu là vậy, dù chúng tôi có làm gì đi nữa, chúng tôi cũng sẽ trở nên nổi bật.
Chúng tôi không muốn thông tin Fran bất ngờ tìm được một con đường hầm bí ẩn lan rộng, nếu có thể. Có khả năng Phillia không phải là kẻ chủ mưu duy nhất.
Nếu Fran đột nhiên mất tích một cách bí ẩn trong lúc lượn lờ bên ngoài tường thành, điều đó có thể gây ra ồn ào.
Chúng tôi thực tình đang ở thế khó. Chúng tôi có thể làm cho khí tức của mình biến mất, nhưng bóng dáng của chúng tôi vẫn hiện rõ trong mắt người khác như bình thường. Đánh lừa đôi mắt đang quan sát chăm chú của hơn một trăm mạo hiểm giả đang cẩn trọng với từng chi tiết nhỏ nhất trên đồng bằng này là gần như bất khả thi với chúng tôi.
Chúng tôi có ma thuật ảo giác giúp bản thân trở nên vô hình, tuy nhiên, cấp độ kĩ năng ấy của chúng tôi vẫn còn thấp.
Tôi nên cộng điểm tiến hóa của mình vào nó chăng? Không, chúng tôi nên tìm cách khác.
『Có lẽ với quang thuật, chúng ta có thể xoay sở được gì đó.』
“Ra vậy.”
Khả năng Ngụy Trang Quang Học của Invisible Death, con ma thú chúng tôi từng hạ được ở Quỷ Lang Viên, là một lựa chọn. Tuy nhiên, tôi vẫn chưa làm chủ được kĩ năng Loạn Quang Bảo của nó đến mức có thể hoàn toàn hòa lẫn vào môi trường xung quanh.
Ngay cả thế, tôi vẫn có thể khiến cho cảnh vật xung quanh bị biến dạng, khiến cho người ngoài không thể đoán được danh tính của chúng tôi. Để thử nghiệm, tôi thi triển kĩ năng ấy lên một hòn đá trước mặt mình, và đúng là nó đã có hiệu quả.
Hòn đá bấy giờ như một thứ gì đó trong suốt bị biến dạng vậy. Họ sẽ không biết đó là Fran đâu.
『......Tuy nhiên, họ vẫn sẽ cảm thấy có gì đó bất thường.』
“Gâu.”
“Chắc chắn.”
Có vẻ cách này không tốt như tôi mong đợi lắm. Nếu bọn họ thấy có gì đó kì quái như chúng tôi bọc trong Loạn Quang Bảo rời khỏi thị trấn sau khi thành phố bị Kouma tấn công, chúng tôi có thể khiến cho người dân của Sendia trở nên bất an không cần thiết.
『Chúng ta có nên chờ đến tối trước khi lén lút xuống đó không?』
“Gâu-u!”
『Không nên ư?』
“Gâu!”
Urushi muốn chúng tôi xuống đó ngay lập tức.
Ngay sau đó, Urushi sử dụng hắc thuật Brain Trick, một kĩ năng gây ảo giác theo mong muốn của mình cho đối tượng được chỉ định.
Tuy nhiên, chúng tôi lại có Vô Hiệu Hóa Hắc Ám, nên ma thuật của cậu ta bị hóa giải. Urushi thi triển kĩ năng ấy lại lần nữa. Tất nhiên, chúng tôi có thể tạm gỡ kĩ năng ấy xuống.
Sau khi chúng tôi làm theo ý muốn của cậu ta, Urushi tiếp tục sử dụng Brain Trick lên chúng tôi.
Ảo giác mà cậu ta đang cho chúng tôi thấy chính là kí ức của cậu.
“Mu. Gazuol.”
『A, anh ta đang bị nhốt trong một buồng giam.』
Cậu ta đang cho chúng tôi thấy cậu ta đã bắt gặp Gazuol bên dưới con đường ngầm như thế nào, bắt đầu với việc cậu ta thâm nhập xuống đó với Ảnh Chuyển Di.
“Cái gì thế kia? Một khối vật chất đen đặc?”
“Gâu.”
Có vẻ như vào lúc đó, Urushi đã thu nhỏ lại và bọc mình trong bóng đêm để che giấu danh tính. Đó là cách mà cậu ta đối phó với Kết Giới Giám Thị Từ Xa.
“Ngươi là quyến thuộc của ai đó? Hay là tinh linh?”
“Gâu.”
“Ngươi hiểu ngôn ngữ của ta không? Này, mặc dù bây giờ ta không có gì để đền đáp cả, ngươi có thể lắng nghe một thỉnh cầu của ta không?”
“Gâu!”
“Khoang! Ta không cần giúp đỡ!”
“Gâu?”
“Quả nhiên, ngươi hiểu được ngôn ngữ của ta nhỉ? Thay vì giúp ta trốn thoát, ngươi có thể làm ơn dẫn người khác đến đây được không? Càng nhiều người càng tốt. Nếu có nhiều người xuống dưới này, chắc chắn bộ mặt thật sự của Trị Liệu Viện sẽ bị vạch trần.”
“Gâu!”
“A, ta nhờ ngươi được chứ? Làm ơn.”
Ma thuật của Urushi đến đó là kết thúc.
『Vậy anh ta đang cố tình ở lại để sử dụng bản thân như bằng chứng để cáo buộc tội ác của Trị Liệu Viện.......』
“Thông minh.”
『Dù sao thì trước khi xuống đó, chúng ta cần phải chuẩn bị thật kĩ càng.』
“Sẽ nhờ thật nhiều người đến giúp đỡ.”
Thật tình mà nói, kế hoạch của anh ta không tồi chút nào.
Nếu chúng tôi không thể lén lút xuống đó một mình, vậy thì công khai dẫn một nhóm đông đảo theo. Việc truy lùng Kouma và thám tính bên ngoài tường thành sau chiến thắng là một hành động rất bình thường. Viện một cái cớ như thế, chúng tôi có thể mang rất nhiều người theo mình.
Câu hỏi là làm thế nào để chúng tôi có thể khéo léo dẫn dụ họ vào con đường ngầm... Chúng tôi không thể chỉ thẳng họ đến đó được.
『Em có muốn đề nghị với các mạo hiểm giả và phường vô pháp khác, tập hợp họ thành một nhóm trinh sát không?』
“Nn!”
Quyết định xong, chúng tôi liền đến và nói chuyện với nhóm đang bảo vệ cổng bắc. Và chỉ trong nháy mắt, rất nhiều người đã xung phong đi theo chúng tôi.
Nhưng như vậy là quá đông rồi, nên tôi quyết định chỉ chọn một người đại diện cho tổ chức của họ mà thôi.
Và thế là đội trinh sát của tôi đã có 23 thành viên. Khó có thể nói con số ấy là nhiều hay ít. Tất nhiên là trong số đó có cả Bruyne và Milanrel.
Thêm vào đó, chúng tôi còn liên lạc với các mạo hiểm giả nữa. Số lượng nhân chứng càng nhiều, càng đa dạng, bằng chứng càng trở nên đáng tin hơn.
Tên tuổi của Fran cũng nổi tiếng với cả bọn họ, nên cũng rất đông người theo chân chúng tôi. Bấy giờ, chúng tôi đã tập hợp được một lực lượng lên đến 50 người.
Bấy giờ, Fran đang dẫn đầu mọi người, đến hướng mà Urushi chỉ cho chúng tôi biết.
Rồi sau một khoảng thời gian ngắn, Urushi đột nhiên có phản ứng. Con đường ấy có vẻ như đang nằm ngay dưới chân chúng tôi.
Sau khi kiểm tra với thổ thuật, tôi đã có thể chắc chắn rằng quả thực, có một con đường hầm ở bên dưới.
“Mu.”
“Có chuyện gì sao, Hắc Lôi Công Chúa?”
“Có gì đó kì lạ.”
“Kì lạ ư? Thật sao?”
“Mặt đất.”
“Hể? Nhưng tôi không cảm thấy gì cả... Chờ tôi một lát.”
Chúng tôi nói với họ rằng mặt đất có gì đó đáng nghi, rồi nhờ họ kiểm tra xem thử có con Kouma nào đang ẩn nấp trong lòng đất hay không.
Mặc cho kĩ năng diễn xuất không thể cứu vãng nổi của Fran, các mạo hiểm giả và phường vô pháp vẫn quyết định nghe theo lời em ấy và bắt đầu nghiêng cứu mặt đất xung quanh chúng tôi.
Trong trường hợp không ai trong số họ tìm thấy được gì, chúng tôi chỉ cần đào nó lên với thổ thuật là xong.
Và rồi, chưa đến một phút, Bruyne bất ngờ la lớn. Hóa ra anh ta có năng lực phát hiện khá tốt.
Không chỉ nổi trội trong chiến đấu mà cả phát hiện kẻ thù nữa... Đúng là Đệ Nhất Tịnh của Huyết Nha Đội có khác!
“Quả thật, bên dưới có một không gian rất kì lạ!”
“Hmm? Từ khi nào mà bọn Kouma có thể hành động tinh vi như thế kia chứ?”
“Chịu, nhưng để có thêm thông tin, chúng ta không còn lựa chọn nào khác ngoài đi xuống đó.”
“Đúng vậy.”
Trong số 50 người chúng tôi có nhiều người sử dụng được thổ thuật. Cộng với những người có thực lực như Milanrel và Bruyne, chẳng mấy chốc, mặt đất đã được bới lên, để lộ ra một con đường hầm.
Phải nói rằng chúng tôi đã xuống được đây nhanh hơn dự đoán.
Tham gia Hako Discord tại
Ủng hộ bản dịch tại