Trên đường đến túc xá chỉ định, chúng tôi hỏi thêm thông tin về Quản Lý Ủy Viên Hội. Chúng tôi cần gửi thư đến William, cố vấn của nghĩa vụ Goldishia, nhưng vị trí của anh ta ở đâu thì không rõ.
“Quản Lý Ủy Viên Hội được đặt ở đâu sao? Họ cũng ở bến cảng này. Chính xác thì hải cảng nào cũng có chi nhánh của họ cả.”
“Người cố vấn ở đâu?”
“Cố Vấn sao? Chuyện đó thì tôi không rõ lắm.”
Có lẽ chúng tôi nên đi đến chi nhánh của họ để hỏi là nhanh nhất.
“Nếu là về chi nhánh của họ, thì nó được đặt ngay tại trung tâm của bến cảng đấy, tiểu thư sẽ không gặp nhiều khó khăn để tìm thấy nó đâu. Bản thân chi nhánh tuy không lớn nhưng có bảng hiệu khá dễ thấy.”
“Không lớn?”
“Họ không có lý do để thể hiện uy quyền. Tốt gỗ hơn tốt nước sơn, họ là kiểu như thế. Và bản thân họ chủ yếu được cấu thành từ dân thường nên khả năng chiến đấu cũng khá thấp nữa.”
“Không có sức mạnh ư?”
“Đúng vậy.”
Brunnen giải thích ngắn gọn cho Fran về Quản Lý Ủy Viên Hội.
“Nhiệm vụ chính của Quản Lý Ủy Viên Hội là duy trì và quản lý các cơ sở vật chất công cộng của lục địa Goldishia. Thêm vào đó là thu thập thông tin khắp lục địa và chia sẻ nó cho các lực lượng khác. Đại khái là vậy.”
Phần nhiều trong số Quản Lý Ủy Viên Hội là dân thường được các quốc gia cử đến, nên bản thân họ không có quân đội trong tay. Cùng lắm thì họ cũng chỉ có binh sĩ hộ tống mà thôi. Họ cũng được giao cho trách nhiệm quản lý tội phạm trọng tội được cử đến Goldishia, nhưng đó là trách nhiệm của một tổ chức con của họ.
Ban đầu tôi còn tưởng họ là một hội được cấu thành từ những chiến binh và hiệp sĩ chiến đấu trên Goldishia trong một khoảng thời gian dài chứ. Tuy nhiên trên thực tế, Quản Lý Ủy Viên Hội gần như không có khả năng chiến đấu.
“Cố vấn là vị trí được dành cho những người phục vụ cho Quản Lý Ủy Viên Hội trong một khoảng thời gian dài.”
Sinh sống tại lục địa Goldishia không hề dễ dàng với người bình thường. Đặc biệt là dân thường không qua đào tạo chiến đấu và binh sĩ thông thường.
Vì thế mà sau vài năm, hầu hết các thành viên của Quản Lý Ủy Viên Hội đã được thay thế bởi những người hoàn toàn khác. Nhưng vẫn có một vài người muốn ở lại Goldishia vì một lý do nào đó, có thể là phần thưởng, có thể là vì ý thức nghĩa vụ, vân vân.
Họ là nguồn nhân lực rất có giá trị, bởi họ không chỉ có tinh thần làm việc hăng say mà còn dồi dào kinh nghiệm nữa. Tuy nhiên, nếu những người như thế gia tăng thì sẽ nảy sinh một vấn đề khác.
Nếu các nhân viên của Quản Lý Ủy Viên Hội không được thay thế, nhiều quốc gia sẽ không thể cử người của mình đến. Nói cách khác, họ sẽ gặp khó khăn để hoàn thành nghĩa vụ Goldishia của mình.
Và như thế, sau vài cuộc hội đàm trao đổi giữa tổ chức và các quốc gia, vị trí Cố Vấn đã được thành lập để dành cho những người muốn ở lại lâu dài.
“Ồ, chúng ta đến kí túc xá rồi.”
“......Đằng kia?”
“Đúng rồi.”
“Dinh thự?”
Đúng như Fran thắc mắc, túc xá của vương quốc Belios hoàn toàn khác với túc xá chúng tôi đã tưởng tượng trong đầu.
Chúng tôi được nói rằng túc xá được thiết kế cho một số ít người ở, thế nên, tôi đã hình dung nó như một ngôi nhà trọ nhỏ, giống như nhà trọ và đơn sơ của các nước nhỏ xung quanh bến cảng vậy.
Tuy nhiên, nhìn kiểu gì đi nữa, thứ hiện ra trước mắt chúng tôi là một dinh thự hẳn hoi. Kích thước tuy cũng hơi nhỏ, nhưng......
“Năm nay lại là nơi này sao? Tôi nhớ là đã dặn là tiêu chuẩn xuống một bậc rồi mà......”
Brunnen nói vậy và cười khan.
Có vẻ như Quản Lý Ủy Viên Hội rất nghiêm túc trong việc đối đãi Weenarhyn, và mọi năm họ đều dành riêng cho cô ấy nơi này.
Dù lục địa Goldishia có đặc biệt thế nào đi nữa, sẽ không có chuyện quý tộc, những liệt cường và những người có quan hệ mật thiết với họ sẽ qua đêm ở nhà trọ thường dân. Vì thế mà quý tộc cao cấp luôn được chuẩn bị một loại túc xá hoàn toàn khác.
Túc xá trước mắt chúng tôi là kiểu như thế. Mà Weenarhyn vẫn là một trong những người mạnh nhất thế giới mà, cô ấy được đối đãi long trọng là chuyện hiển nhiên.
Tuy lần này Weenarhyn không theo chân vương quốc Belios đến đây, túc xá này vẫn được chuẩn bị như là truyền thống vậy.
“Thôi chịu vậy... Dù sao thì tôi cũng là một quý tộc, nên như thế này cũng không kì lạ lắm.”
Brunnen vẫn là một bá tước hẳn hoi. Dù ông lão có vẻ không phiền nếu bị đối xử như là hầu tước của một tiểu quốc.
“Chúng tôi sẽ tiến hành chuẩn bị phòng ngay bây giờ. Lát nữa, xin tiểu thư hãy hỏi một quan dân sự đường đến phòng của mình.”
“Nè, có thể đến Quản Lý Ủy Viên Hội hoặc Công Hội Mạo Hiểm Giả được không?”
“Được chứ. Bốn ngày nữa, chúng ta sẽ xuất phát. Cho đến khi đó, tiểu thư cứ thoải mái tùy ý. Chỉ cần tiểu thư cố gắng có mặt đúng theo giao kèo là được.”
“Đã rõ.”
“À phải, nếu tiểu thư gặp xích mích với nước khác, xin hãy cứ sử dụng tên của Weenarhyn. Nghe tên của ngài ấy, bọn họ thường sẽ rút lui ngay.”
Tránh gây gổ, nhưng lỡ có ẩu đả gì, thì cứ đem tên của Weenarhyn ra hù dọa.
“Hiểu rồi.”
“Nhưng nếu có thể, xin hãy tránh xa rắc rối......”
Thấy Fran gật đầu dứt khoát như thế, ông lão trông mặt khá lo lắng, giống như vừa sực nhớ ra con bé là người như thế nào vậy.
Fran ngay lập tức quay ngược lại hướng bến cảng. Em ấy được tiễn bởi Brunnen trông rất bức rứt trong người cho đến mãi khi con bé đã đi khỏi. Bình thường thì ở một bến cảng với kích thước như thế này, bọn du côn sẽ đông đúc lắm. Tuy nhiên, bọn chúng lại hiếm thấy đến bất ngờ.
Trước mắt tôi hầu hết là hiệp sĩ, binh sĩ và mạo hiểm giả. Tất cả đều mang tâm lý cẩn thận, tránh đụng độ với người khác.
Bến cảng này là một bến cảng tuyệt đẹp, trải dài tít tắt đến đường chân trời. Tuy nhiên, nơi này lại không có quầy hàng ăn vặt nào cả.
Lục địa Goldishia về bản chất là một chiến trường bất tận, nơi mà những cuộc chiến với Kouma không bao giờ ngừng nghỉ.
Dù vậy, bến cảng nơi mà các quốc gia đồn trú binh lính của mình lại mang một hình ảnh hoàn toàn khác.
Đó là chuyện đương nhiên.
“Dwarf.”
“Gâu.”
Bây giờ, phía trước chúng tôi là một đội quân tộc dwarf đang lặng lẽ hành quân. Đội quân ấy không còn tộc nào nữa. Họ đến từ một vương quốc dwarf nào đó sao?
Đã vậy, họ còn khá mạnh nữa chứ. Thấy thế, đôi mắt của Fran như sáng lên.
Cảnh tượng những chiến binh tộc dwarf quy củ hành quân mà không có một tác phong thừa thãi nào thực sự toát ra bầu không khí của quân đội. Quả nhiên chỉ những kẻ ngu xuẩn bậc nhất mới dám gây gổ ở một nơi như thế này.
Fran ngắm nhìn những chiến binh tộc dwarf hành quân được một lúc, nhưng rồi em ấy cũng đổ chán. Dù sao thì họ chỉ hành quân thôi mà.
“......Chán quá.”
“Gâu.”
Cuối cùng thì vì không bị quầy ăn vặt nào cám dỗ mà chúng tôi đã sớm đến được Quản Lý Ủy Viên Hội.
Chắc cũng chỉ mới mười lăm phút kể từ khi chúng tôi rời túc xá chứ mấy?
Đúng như Brunnen đã nói, Quản Lý Ủy Viên Hội là một tòa nhà hai tầng đơn sơ được dựng lên từ gỗ. Nếu không có bảng hiệu, nó sẽ như bất cứ căn nhà trọ bình thường nào vậy.
『Hiện tại, hãy cứ hỏi xem thử Cố Vấn William có ở đây không.』
“Nn.”