『Mũi tên này giống như tên của Milanrel. Mà tay xạ thủ chắc chắn là một kẻ khác.』
“Nn. Không tạo ra âm thanh.”
Chắc chắn hắn ta chính là cái tên trước đó, và hắn đang muốn châm ngòi cuộc đụng độ này bằng mọi giá.
Wangon và Geff đồng thời đứng khựng lại khi thấy mũi tên bị Fran chộp lấy, hoàn toàn bối rối và không hiểu chuyện gì vừa xảy ra cả.
Cả hai đồng thời nhìn chằm chằm vào mũi tên trên tay em ấy.
Và họ cũng nhận ra mũi tên đó cùng một lúc.
“Mũi tên đó...... Không phải là mũi tên của Milanrel một trong số các ngươi sao!?”
“Đ-Đúng là nó rất giống, nhưng cô ấy không có ở đây! Ra vậy, ta hiểu rồi! Hóa ra, đây chính là chiêu trò của các ngươi sao! Dám giả danh một trong số chúng ta, đồ hèn hạ!”
“Ngươi nói gì cơ!”
“Haaa?!”
Hai bên một lần nữa trở nên giận dữ, nhưng Fran không quan tâm.
Ngó lơ bọn họ, Fran chuyển ánh mắt của mình đến vị trí mũi tên vừa được bắn ra.
Em ấy đang tìm kiếm dấu vết của tên xạ thủ.
(......Mu...)
『Không được sao?』
(......Nn...)
Một thoáng bực bội xuất hiện trên vẻ mặt của con bé. Em ấy đã nghĩ rằng lần này, em ấy có thể nhận ra khí tức của hắn dẫu chỉ một chút. Nhưng cuối cùng vẫn không được.
Tôi cũng đã kích hoạt toàn bộ các kĩ năng trinh sát mà mình có để truy vết tên hung thủ, nhưng tôi cũng chẳng tìm thấy được gì mới. Nghĩ đến việc hắn lại một lần nữa có thể đánh bại trực giác tức thời của Fran và ma thuật tìm kiếm của tôi......
Tôi không thấy có điểm gì khác thường cả. Chúng tôi nên men theo hướng mũi tên mà lùng ra tên hung thủ chăng?
Không, hướng đó có quá nhiều người. Đây là một thành phố bất hợp pháp nơi mà vô số dân cư chen chật với nhau bên trong những tòa chung cư cao tầng. Ở hướng mũi tên, tôi cảm nhận được sự hiện diện của rất nhiều người. Họ có thể đang nín thở ẩn nấp, nhưng không ai trong số họ có sát ý, ác ý hay có thực lực mạnh mẽ.
Hắn ta đang cố che dấu thực lực của mình để giả danh thành dân thường sao?
Nếu chúng tôi có thể chứng minh được sự can thiệp của một bên thứ ba nào đó, chúng tôi có thể ngăn chặn cuộc chiến giữa Thú Nhân Hội và Long Vương Hội này. Chính vì lý do đó, nếu có thể, tôi muốn bắt giữ hắn càng sớm càng tốt.
Và rồi Fran bắt đầu hành động. Em ấy nhắm nghiền mắt lại mặc dù bản thân vẫn đang đứng giữa các long nhân và thú nhân có thể trở thành kẻ thù của chúng tôi bất cứ lúc nào.
Dẫu cầm tôi trên tay, toàn thân Fran lại tràn đầy sơ hở.
Thấy vậy, chợt Wangon và Geff cùng trở nên nổi cáu, có vẻ vì nghĩ con bé đang giỡn mặt với họ.
Cùng lúc ấy, họ cùng lên tiếng và với tay đến vai của Fran.
“Này! Cô đang làm gì thế!”
“Cô bé! Cuối cùng thì mũi tên đó đến từ đâu!”
Thế nhưng, không ai trong số họ có thể chạm vào Fran.
“Thức Tỉnh.”
“Wagyaa!?”
“Gì thế!”
Fran đã thức tỉnh, và còn sử dụng Lôi Đình Gia Tốc nữa. Cùng với những tia sét đen khiêu vũ khắp người con bé, hai gã đàn ông hét lên một tiếng trước khi rút tay lại.
Ngay cả khi Fran chưa nghiêm túc, họ chắc chắn sẽ cảm thấy rất đau đớn nếu bị sét của con bé đánh trúng. Hai người họ vừa thổi phù phù, vừa xuýt xoa bàn tay bị bỏng của mình.
Điệu bộ khi làm thế của hai gã đàn ông lực lưỡng như họ có phần hài hước tới mức tôi gần như bật cười.
Có lẽ chính vì thế mà họ cũng không thể giữ im lặng, nhất là khi mà họ vừa để lộ một gương mặt khó coi cho thuộc hạ của mình. Cả hai định lớn tiếng một lần nữa.
“Trò rẻ tiền——”
“Cái gì thế h——”
“Ồn ào! Nhậm miệng lại!”
Có lẽ vì cảm giác cay đắng do không tìm được tên xạ thủ để ngăn hắn châm thêm dầu vào lửa cộng với Wangon và Geff lớn tiếng làm gián đoán sự tập trung của mình, Fran đột nhiên vừa hét lên đe dọa như thế.
Tiếng hét của Fran không lớn lắm, có lẽ chỉ vừa đủ để đi đến cuối quảng trường này mà thôi.
Tuy nhiên, hiệu quả là cực kì đáng kinh ngạc.
Gương mặt của tất cả những kẻ ngoài vòng pháp luật quanh con bé đều biến sắc và ngậm chặt miệng mình lại.
Các thú nhân kinh hãi đến mức đuôi của họ rút vào giữa háng, còn hai tai thì cụp xuống hẳn.
Còn các long nhân thì ngã ngửa ra nền đất trước sức mạnh của Fran.
Vừa rồi chính xác là hiệu quả của Vương Uy. Thay vì vô thức để nó rỉ ra ngoài, em ấy đã khá nghiêm túc để kích hoạt nó hòng khiến tất cả bọn họ phải giữ im lặng.
Hiệu quả của Vương Uy cộng với khí tức áp đảo của Fran bấy giờ đang trong trạng thái Lôi Đình Gia Tốc đã giúp em ấy khoát lên người một khí thế uy nghiêm đến mức khiến cho những kẻ mạnh nhất ở đây, như Wangon và Geff, phải kinh hồn.
Một số tên nhìn em ấy với một ánh mắt say mê đến kì quái, nhưng bọn chúng cứ ngậm họng lại như thế là được rồi.
Sau khi xung quanh đã chìm vào im lặng tuyệt đối, Fran gật đầu đầy thỏa mãn trước khi nhắm nghiền mắt lại lần nữa. Tôi vẫn cảnh giác cao độ giúp con bé, nhưng chẳng ai liều mạng nhảy đến tấn công con bé cả.
Trái lại, một lúc sau tất cả bọn họ cũng chẳng hó hé gì cả, hẳn là vì không muốn liều mạng ngáng đường Fran để rồi hứng chịu sự phẫn nộ của em ấy.
Khung cảnh khó tin ấy duy trì khoảng 5 đến 10 giây gì đó, trước khi Fran bất ngờ mở mắt.
(Em thấy rồi!)
『Ồ, thật ư!』
(Em cảm thấy gì đó. Biribiri cho em biết chính xác hắn ta đang ở đâu.)
Biribiri chính là cách mà em ấy gọi tĩnh điện của mình. Quả thật trong trạng thái Lôi Đình Gia Tốc, khả năng cảm nhận dòng điện và lực từ của con bé sẽ được cải thiện trông thấy.
Thông qua đó, Fran có vẻ như đã tìm được vị trí của tên xạ thủ.
Fran lao lên trời, mắt hướng thẳng đến một vị trí không xa ngay trước mắt, trước khi hét lên.
“——Hắc Sấm Rền Vang!”
Ngay sau đó, Fran hóa thân thành một tia sét đen vào di chuyển hàng chục mét về phía trước với tốc độ như dịch chuyển.
“Thấy rồi.”
“Hả?”
Khung cảnh xung quanh chúng tôi thay đổi trong chớp mắt, và trước mắt chúng tôi là một gã đàn ông. Hắn để lộ một vẻ mặt cực kì kinh ngạc khi thấy Fran, và định quay lưng bỏ chạy. Nhưng quá muộn rồi.
Hắn ngay lập tức lãnh một cước của Fran từ sau lưng, trước khi bị tôi kề ngay cổ.
Tham gia Hako Discord tại
Ủng hộ bản dịch tại