Vốn dĩ gương mặt của Wangon là mặt khuyển, thế nhưng sau khi thức tỉnh anh ta đã trở thành tộc xích lang với hai cánh tay và những khu vực khác mọc thêm lông rất dày, khiến bầu không khí của anh ta trở nên hoang dã hơn bao giờ hết.
Wangon, bấy giờ trông như một người sói thực thụ, đứng nguyên tại chỗ và lấy một hơi thở vào thật sâu.
Một hơi thở vào của anh ta thậm chí vẫn chưa dừng lại sau 5 hay mười giây. Với lượng khí hít vào khổng lồ đến mức làm lồng ngực của anh ta phình trướng, biến dạng đến mức ngay cả tôi cũng phải lo lắng không biết nó sẽ phát nổ hay không.
Và cũng ngay lúc ấy, một tiếng hống kinh hoàng bùng nổ từ khoang miệng của Wangon.
“*ÀÔÔÔÔÔÔÔÔÔÔÔÔÔÔÔÔÔÔÔÔ!!*”
Tiếng hống của anh ta lớn đến nỗi khiến cho các thú nhân khác, tộc long nhân, và cả Fran ở đằng xa cũng phải bịt tai của mình lại.
Hơn nữa, tiếng hống đơn giản chỉ là sản phẩm phụ mà thôi. Cốt lõi của nó chính là luồng sóng xung kích mà nó phát tán.
Trông thì có vẻ nó không mạnh đến thế, cho đến khi một phần kết giới của tôi bị vô hiệu hóa.
(Kết giới biến mất.)
『Không thể nào tin được!』
Thay vì bị dội ngược lại, sóng xung kích của anh ta đã xóa sổ một nửa số kết giới của chúng tôi.
Hóa ra tôi đã lầm, chính sóng xung kích cũng là sản phẩm phụ, và nguồn ma lực đi kèm theo nó mới chính xác là cốt lõi của chiêu thức ấy. Tiếng hú kèm ma lực ấy có khả năng can thiệp vào ma lực của đối phương.
Và cũng gần như cùng một lúc, một nửa còn lại của kết giới cũng sớm biến mất.
“Tà Đột Xung!”
Đó là Geff. Anh ta tấn công kết giới của chúng tôi với cây thương tà khí của mình. Chỉ trong chớp mắt, kết giới của tôi bỗng trở nên thiếu ổn định và biến mất.
Hiện tượng này tôi có biết. Đó chính là kĩ thuật mà Sierra và ma kiếm Zelosreed sử dụng để phong tỏa ma thuật và kĩ năng của kẻ thù.
Tuy sức ảnh hưởng có hạn chế, nhưng rõ ràng là anh ta hoàn toàn có thể sử dụng tà thuật cấp cao như hai người họ với cùng hiệu quả.
Ngay sau khi phá hủy kết giới của chúng tôi xong, cả hai liền sẵn sàng lại tư thế và vũ khí của mình.
“RUAaaaa!”
“DORaaaa!”
Rõ ràng là chúng tôi có lập thêm bao nhiêu kết giới phong thuật nữa thì cũng vô nghĩa. Fran cũng biết điều đó. Nhưng trước khi tôi kịp nói gì, em ấy đã nhảy khỏi mái nhà nơi em ấy từ nãy đến giờ vẫn còn ẩn náu.
Sau ngay chạy bước qua không trung với tốc độ cực nhanh, Fran đã đột ngột xen vào giữa cả hai người họ.
“Như vậy là đủ rồi.”
“Ga? Gì thế này!”
“Ngươi là kẻ giúp đỡ của bọn thú nhân?”
Thấy Fran dễ dàng đẩy lui đòn tấn công của mình như thế nào, cả hai trông vô cùng kinh ngạc.
『A— Thôi xong, không còn đường lùi nữa rồi!』
(Không còn cách nào khác ngoài trực tiếp ngăn họ lại.)
『Em nói cũng phải.』
Cả Wangon và Geff đều nhìn chúng tôi với ánh mắt đầy nghi kị. Hiện tại, trước mắt thì chúng tôi cần ngăn chặn không cho phía long nhân và thú nhân đều đổ máu ở đây......
“Chậc.”
“Khốn.”
Cả Wangon và Geff đều nhảy lùi lại gần như cùng một lúc.
“Này nhãi, ngươi là ai? Ngươi đang có mưu tính gì?”
“Hả? Không phải cô ta là kẻ hỗ trợ của ngươi sao!”
“Cô nương đó sao? Không phải cô ta!”
“Không phải cô ta thì còn ai nữa!”
Wangon, bấy giờ đã trở thành một xích lang, và Gaff, bấy giờ toàn thân đã phủ trong vảy mang nhiều đặc trưng của một quỷ long, đang tranh cãi với nhau liên quan đến thân phận của Fran.
Quả thật vừa rồi căng thật nhỉ?
Thế rồi Wangon là người đầu tiên nhận ra thân phận thực sự của Fran.
“Ngươi— Không, chờ đã. Một con nhãi hắc miêu với sức mạnh khiếp đảm......? Lẽ nào ngươi là Hắc Lôi Công Chúa?”
“......Sai rồi.”
“Hả? Như thế là sao, ngươi không phải là Hắc Lôi Công Chúa nổi tiếng thì còn gì nữa?”
“......Im lặng.”
Fran lắc đầu và lấy hai tay bụm miệng mình lại. Chẳng lẽ em ấy nghĩ rằng miễn là mình không xưng danh ra thì vẫn có thể làm gì đó với danh tiếng của mình sao?
“Ngươi chính xác là Hắc Lôi Công Chúa, mạo hiểm giả bỗng nhiên xuất hiện những ngày gần đây!”
“Không lầm đâu được!”
Coi vậy chứ hai tên bọn chúng trông cũng hợp nhau phếch ấy chứ!
Fran vẫn bướng bỉnh lắc đầu, dẫu em ấy khó lòng nào qua mắt được ai cả.
“Sai rồi.”
“Dối trá! Này! Nếu cô cũng là thú nhân, tại sao không tham gia với bọn ta! Giết bọn chúng!”
Ngay khi nghe thấy Wangon nói thế, gương mặt của Geff liền đanh lại. Quả nhiên anh ta là một người rất có thực lực. Anh ta ngay lập tức cảm nhận được sức mạnh của Fran, và hiểu ngay Fran là một đối thủ nguy hiểm đến mức nào.
“A! Thằng khốn xảo quyệt! N-Này! Cô vẫn chưa phải là thành viên của Thú Nhân Hội, đúng không? Nếu vậy, sao cô không tạm thời rời khỏi nơi này một lát! Bọn ta sẽ đền bù cho cô đầy đủ tiền!”
Trong khi đó, phía tộc long nhân hoàn toàn không mong đợi chúng tôi sẽ đứng về phía họ.
“Không bên nào cả.”
“Hả? Cô không muốn hỗ trợ chúng ta tiêu diệt bọn thằn lằn ấy sao? Vậy mục đích của cô là gì?”
Wangon nheo mắt lại và lườm Fran. Geff cũng có động thái tương tự.
Trong mắt họ, có vẻ như Fran đang trở thành quân mà Công Hội Mạo Hiểm Giả cử đến.
『F-Fran, trước mắt cứ rời khỏi đây đã, được chứ?』
(Không sao đâu! Master nhìn em này.)
Fran tự tin nói vậy với tôi rồi lên tiếng với cả đôi bên.
“Đầu tiên, ngừng cãi nhau đi!”
“C-Cãi nhau sao......”
“Đây chỉ là cái nhau gì chứ!”
“Cả hai đều phiền nhiễu hết. Cãi nhau là không tốt!”
Bằng một phép màu nào đó, chiến khí của đôi bên đột nhiên suy giảm.
Có vẻ như khi thấy cuộc chiến bảo vệ danh dự của họ bị một đứa trẻ như Fran gọi là cãi nhau vô nghĩa, họ không khỏi nhìn nhận lại trận chiến này một cách khách quan hơn.
“Vì sao mọi người lại cãi nhau?”
“Đây không phải là cãi nhau! Bọn thằn lằn kia đột nhiên kéo quân đến tấn công chi nhánh của chúng ta!”
“Không phải do các ngươi bắt cóc người của chúng ta sao!”
“Bọn ta không đời nào giở cái trò đó!”
“Láo toét!”
Dịu xuống chưa được bao lâu, bầu không khí lại bị hâm nóng lên một lần nữa. Tuy nhiên, Fran đột nhiên chuyển sự chú ý của mình sang một nơi khác.
(Master, đằng kia.)
『Ở đó có gì sao?』
Tôi cũng nhìn theo hướng của Fran, nhưng tôi chẳng cảm nhận được gì cả. Dẫu vậy, Fran chắc chắn đã cảm nhận được gì đó kì lạ.
Cảm giác ấy đã xuất hiện bao nhiêu lần kể từ khi chúng tôi đặt chân đến thành phố này rồi?
(Sát khí.)
『Hể? Sát khí sao?』
Sau đó—
“Master!”
『Được rồi!』
Tôi chắc chắn không cảm nhận được khí tức của hắn, nhưng tôi sẽ không đời nào bỏ lỡ mũi tên của hắn. Phải, một mũi tên đột nhiên xuất hiện như vừa được bắn ra từ hư vô.
Tôi nhanh chóng tóm lấy mũi tên ấy với Tâm Linh Lực. Một mũi tên rỗng ruột bên trong.
『Chính là cái tên đó!』
(Nn!)
Tham gia Hako Discord tại
Ủng hộ bản dịch tại