Maleficent thẳng thừng thú nhận tội ác của mình với vương quốc tộc Lorelei, cũng như anh ta đã giải cứu Persona như thế nào. Trên gương mặt anh ta đeo một nụ cười là thế, nhưng đôi mắt ấy đang nhìn Fran như xoáy vào con bé.
Bây giờ anh ta thân thiện với chúng tôi thuần túy là vì Persona mến Fran. Nhưng sâu trong cốt lõi của anh ta, tất cả những gì anh ta để ý đến chỉ có mỗi Persona mà thôi.
Vĩnh Cữu Trung Tiết.
Đó chính là kĩ năng mà trước đây, Trismegistus từng để cập đến, rằng chủ sở hữu cũ của Nguyên Tội Đố Kị đã tước đoạt nó từ tay Fanna Belta.
Không có gì phải nghi ngờ nữa, Maleficent chính là tay thánh kiếm ư đã đánh cắp nó. Còn đối tượng trung thành của anh ta chắc chắn là Persona.
Điều đó giải thích được tại sao tính cách của anh ta bây giờ hoàn toàn khác với những gì chúng tôi được biết. Vì lợi ích của Persona, Maleficent đã thay đổi theo chiều hướng ổn định hơn, trong khi ấy, sự điên loạn gây ra bởi Nguyên Tội Đố Kị đã biến mất.
Maleficent và Fanna Belta đã tráo đổi tính cách cho nhau.
Tuy nhiên, bản chất tàn bạo và độc ác vốn dĩ của Maleficent hiển nhiên vẫn còn lưu lại phần nào. Chúng chưa biến mất, mà chỉ đang được ẩn dấu kĩ lưỡng mà thôi.
Chính vì thế tôi tuyệt đối không muốn biến một kẻ như thế thành kẻ thù chút nào, và Fran cũng nghĩ vậy.
Nhưng Fran cũng không thể giữ im lặng được. Dù gì đi nữa, Lorelei, một bộ tộc bị chà đạp bởi một kẻ địch cường đại, thật sự có phần rất giống với tộc hắc miêu của con bé.
"......Tại sao lại làm vậy?"
"Bởi vì tôi không thích bọn chúng?"
Quả thật nếu là Maleficent trước khi tính cách bị thay đổi, anh ta rất giống một kẻ sẽ tùy hứng dẫm đạp sinh mạng của người khác tùy vào tâm trạng của mình. Nhưng Fran không tin vào điều đó.
"Là vì Persona?"
"Có phải không? Tôi tiêu diệt bọn chúng vì tôi muốn thế. Chỉ vậy thôi, làm ơn đừng hiểu lầm. Dù điều đó tình cờ đúng với ước muốn của Persona."
Sau đó, Maleficent cho chúng tôi biết thêm về Persona. Có vẻ như Persona sở hữu khả năng linh ngôn cực kì đáng sợ, và chính điều đó đã khiến cô ấy bị khinh miệt bởi người dân vương quốc tộc Lorelei......
Vậy Maleficent, khi anh ta vẫn còn là một tên khốn nạn, đã phá hủy vương quốc đó trong cơn tùy hứng và tình cờ giải cứu Persona? Hay trên thực tế, Persona đã gọi Maleficent đến? Lắng nghe cuộc trò chuyện của chúng tôi, Persona cúi gầm mặt xuống đất một cách đầy u uất. Thật sự không thể nào trả lời được cho câu hỏi ấy.
Fran bây giờ cũng đang gặp mâu thuẫn.
Có một điều chắc chắn là Fran có thiện cảm với cả Persona lẫn Maleficent. Đặc biệt là Persona. Em ấy thật sự coi cô là một người bạn của mình.
Nhưng Fran lại mắc nợ Seriadot, và trên hết, chính Maleficent cũng từng là một tên thương nhân nô lệ khét tiếng.
Vì lý do đó, Fran không thể nào dễ dàng gạc đi sự thù hận của mình với Maleficent được. Suy cho cùng, căm hận thương nhân nô lệ là một phần bản tính của Fran rồi.
Thậm chí có thể nói, sau khi biết rằng Maleficent là tên độc dược sư Seriadot từng nhắc đến mà Fran vẫn chưa tấn công ngay đã chứng tỏ rằng em ấy đang phải đấu tranh nội tâm rất dữ dội.
Có thể việc Maleficent không liên can trực tiếp tới đường dây đã biến Fran thành nô lệ cũng giúp được phần nào.
"......Chuyện gì đã xảy ra với tổ chức nô lệ Maleficent từng dẫn đầu?"
"......Tôi đã nghiền nát chúng trước khi rời đi, đáng tiếc là có vẻ như một vài tên còn sống sót đã gây dựng lại nó."
Maleficent, thân là một giám khảo cao cấp, hiển nhiên biết về quá khứ của Fran. Do đó, anh ta cũng phần nào hiểu được tâm tình phức tạp của con bé hiện tại.
"Tôi sẽ không yêu cầu cô tha thứ cho tôi. Ngay từ ban đầu, tôi cũng chẳng mong đợi gì được tha thứ rồi. Tôi hoàn toàn hiểu được rằng ngoài kia cũng có những người căm thù tôi như cách tôi căm thù vương quốc Reidos."
"......"
"Nhưng...... Bây giờ, tôi chưa thể chết được. Cô có thể khoan kể chuyện của chúng tôi cho cái người Lorelei đó không? Bởi đừng mong tôi sẽ giơ đầu chịu trả thù. Hay là cô cũng muốn cái cổ này?"
Chúng tôi thật sự đang gặp rắc rối. Một mặt, nếu chúng tôi giữ im lặng với Seriadot thì thật là vô trách nhiệm, nhưng mặt khác, tôi cũng không muốn Fran nói gì với Seriadot vì điều đó sẽ đặt con bé vào nguy hiểm.
Fran tỏ ra rất giận dữ với lời lẽ của Maleficent, tuy nhiên, em ấy cũng không căm thù gã tới mức sẽ lao vào chém ngay.
Thấy vậy, lòng tôi có chút mừng thầm. Quả tình tôi đang tính đến việc cưỡng ép Fran dịch chuyển ra xa khỏi Maleficent và Persona. Dù Fran có không tấn công họ đi nữa, chỉ nội việc em ấy có tỏa ra sát ý thôi là đủ nguy hiểm rồi.
Nhưng Fran đã nuốt ngược lại lòng căm thù của mình và chịu đựng. Tôi rất mừng vì điều đó.
Bên cạnh ấy, việc Maleficent bây giờ chỉ có một mục đích tồn tại duy nhất là Persona cũng là một yếu tố quan trọng. Fran hiểu rằng ý của Maleficent khi anh ta nói anh ta chưa thể chết tức là anh ta muốn tiếp tục bảo vệ Persona.
Lòng trung thành tuyệt đối, vô tư, không bị chút dục vọng nào vấy bẩn, bất chấp mọi đúng sai. Và ngược lại, Persona cũng đang dựa dẫm vào một Maleficent như thế.
Fran vừa siết chặt nắm đất của mình, vừa nhìn xuống đất.
"Kun."
"Urushi, cảm ơn."
Urush liếm tay của Fran để an ủi con bé. Và rồi, Persona bất ngờ nhảy khỏi vòng tay của Maleficent để chạy đến Fran.
"......"
"Persona......"
"......!"
Vừa khóc, Persona vừa ôm chầm lấy Fran. Còn Fran thì cũng ôm lại cô bé.
"......"
"......Nn. Không sao. Maleficent không còn là kẻ thù nữa."
"......"
"Persona không phải người xấu."
Trong lúc âm thầm rơi lệ, cả hai lặng lẽ ôm chầm lấy nhau như thế.
『Fran......』
(Thật ra, Persona cũng biết. Rằng Maleficent đã rất quá quắt khi hủy diệt vương quốc tộc Lorelei như thế, và anh ta cần phải đền lại những tội ác trong quá khứ của mình. Ngay cả vậy, Persona vẫn rất biết ơn Maleficent, và cũng rất yêu anh ta......)
Nếu Persona thật sự muốn, thì Maleficent chắc chắn sẽ không chần chừ mà tự sát ngay tại chỗ. Nhưng Persona cần Maleficent. Tôi có thể thấy điều đó rất rõ.
Do đó, dù Persona sẵn sàng xin lỗi cho những tội ác của Maleficent, cô bé vẫn không thể để anh ta chuộc tội hay để anh ta ra đi được. Anh ta là người hùng, người bảo hộ, và cộng sự vô giá của cô.
Xét đến vai trò vô giá của Maleficent với Persona, đó thật sự là điều không thể tránh khỏi. Fran chắc hẳn đã nghĩ như thế. Chính vì vậy mà em ấy đang dỗ dành Persona đồng thời đàn áp sát ý của mình lại.
Fran nhìn lên Maleficent, trừng trừng nhìn lại Maleficent trước khi chầm chầm mở miệng.
"......Từ giờ trở đi, săn lùng bọn thương nhân nô lệ. Đổi lại, tôi sẽ tạm thời nhắm mắt bỏ qua."
"Điều đó cũng đúng với mong muốn của Persona. Tôi sẽ tiếp tục săn lùng bọn thương nhân nô lệ, thậm chí còn hơn cả trước."
Đây thậm chí có thể coi là sự ra đời của thợ săn thương nhân nô lệ hùng mạnh nhất. Không chỉ ở sức mạnh chiến đấu, mà còn ở bản thân kiến thức trong ngành mà anh ta tích lũy được.
『Em đã cố gắng hết sức rồi, Fran tuyệt lắm.』
(Em đã không tốt hồi ở Học Viện Ma Thuật...... Em đã biết rằng dù có căm ghét anh ta thế nào đi nữa, em cũng cần bình tĩnh lại.)
Dường như Fran vẫn còn nhớ rất rõ cái hồi con bé tấn công Zelosreed và vẫn đang tự kiểm điểm lại bản thân mình. Chắc chắn Fran đang từng bước trở nên chững chạt hơn về mặt tinh thần rồi.
(Ngoài ra, Persona và Maleficent có phần giống như em và master.)
『Hể? Chúng ta? Thật ư?』
(Một chút.)
Một gã trung niên giải cứu một cô bé và từ đó cả hai trở thành cộng sự của nhau, có lẽ điều đấy đã khiến Fran cảm thấy đồng cảm với họ chăng? Hoặc là từ việc Persona và Maleficent không chỉ gắng bó với nhau mà thật sự cần lẫn nhau trên đời này.
Chẳng lạ gì mà Fran cảm thấy thế cả.
『Vậy sao?』
(Nn. Vì thế...... Không sao.)
Fran gật đầu với một gương mặt bực bội, nhưng vẫn có phần nhẹ nhõm nữa.