Chúng tôi lấn tới phản công Apollonias, nhưng mọi vết thương trên người hắn chỉ chớp mắt sau đã hồi phục lại. Cùng lúc ấy, đám thây ma anh hùng khác nhân cơ hội để đáp trả.
Nếu là một chọi một, ngoại trừ Apollonias ra, chúng tôi tin chắc rằng có thể chiến thắng bất cứ ai trong số chúng. Tuy nhiên, bằng khả năng phối hợp hoàn hảo của mình, chúng để lộ ra rất ít sơ hở chúng tôi có thể khai thác được.
Năm tên thây ma anh hùng đó hoạt động cùng nhau một cách rất hoàn hảo để hỗ trợ Apollonias. Trong số chúng, rắc rối nhất phải kể đến làn sương đỏ của Huyết Tử và mũi tên đỏ của Thẫm Vũ.
Làn sương đỏ do Huyết Tử tạo ra khiến tôi phải liên tục duy trì ma thuật thanh tẩy, làm tôi bị hao kiệt ma lực nhiều vô kể. Còn những mũi tên đỏ tấn công chúng tôi từ khắp mọi hướng bắt chúng tôi phải hết sức cẩn thận để né tránh.
Xích Nhãn cũng là một nhân tố rắc rối thầm lặng khác. Tất cả những gì chúng tôi biết về hắn và món bảo khí đó là năng lực cường hóa thị giác cho đồng minh, nhưng trên thực tế, nó đã chứng tỏ mình như là một địch thủ đáng sợ hơn dự đoán rất nhiều.
Tất cả những đòn nhử của chúng tôi, và thỉnh thoảng cả những lần phản công, đều bị nhìn thấu và tránh được. Đã thế dường như khả năng cường hóa thị giác của nó còn đi kèm với cường hóa khả năng xử lý não bộ nữa.
Đôi khi, chúng tôi cũng bị đánh lén bởi thuật dịch chuyển hoặc bị tấn công bởi ma thuật diện rộng. Thông thường thì đây là tình huống có thể khiến bất cứ ai cũng phải tuyệt vọng.
Ngay cả vậy, được khích lệ khi biết rằng đồng minh đang đến, Fran vẫn chiến đấu, kiên quyết với mục tiêu bảo vệ Klimt đến cùng.
Và rồi, thứ đầu tiên giáng xuống là một cú quật roi sắc bén, và bắt đầu thác loạn khắp chiến trường với tốc độ khó mà theo nổi.
Đám thây ma anh hùng đương nhiên đã nhận ra Amanda đang đến, nhưng chúng đã không thể lường trước được tốc độ tấn công kinh hồn của cô ấy.
Chỉ trong chớp mắt, Violetta và Rob đã bị đánh bay bởi ngọn roi đó.
"Lũ các ngươi dám hội đồng Fran-chan như thế sao hả?"
"Amanda!"
"ORRaaa!"
"GBOoo!"
Thật khó tin Amanda đang phẫn nộ đến mức nào. Cô lập tức nhảy vào giữa trận roi dã man của mình và cho Apollonias ăn một cước, đá bay hắn ra xa.
Ngay cả ngọn lửa hoang dã xung quanh Apollonias cũng bị ngọn gió bọc quanh chân Amanda thổi bay, và chân của cô hoàn toàn nguyên vẹn.
"Fran-chan! Đã để em phải chờ rồi!"
"Nn."
Amanda chẳng mất nhiều thì giờ để quay sang và lao tới Zinga Thẫm Vũ và Vegales Chu Diễm ở ngay đằng sau lưng cô ấy.
Khoảnh khắc mà sự chú ý của chúng tập trung vào Amanda, chúng liền bị tấn công bởi hàng loạt ma kiếm phóng từ trên trời xuống như mưa trút. Đó là Forrund, đang ẩn thân bằng năng lực của ma kiếm.
Mặc dù vừa rồi không phải là một đòn tấn công đoạt mạng, nó vẫn cho kẻ thù biết rằng viện quân hùng mạnh đã đến. Nó chắc chắn sẽ giúp củng cố lại vị thế của chúng tôi, hoặc đáng lẽ ra là vậy......
"Hahahaha! Hay lắm! Lại thêm kẻ mạnh nữa nhập cuộc chơi rồi! Thật khiến máu ta phải sôi lên vì phấn khích!"
Apollonias la lớn với một gương mặt rạng rỡ. Trong khi đó, nguồn ma lực của hắn đột ngột gia tăng.
"Kẻ thù càng mạnh, ngọn lửa của ta càng cháy mãnh liệt!"
Và rồi Apollonias bắt đầu điên cuồng tấn công. Cây halbert của hắn, sáng chói mắt và dày đặc ma lực, tấn công chúng tôi bằng những chuỗi tấn công vô tận với tốc độ khó mà tin được.
Từng đòn tấn công đều phát tán ra một trận hỏa hoạn lan đi như sóng thần, khiêu vũ và không ngừng đốt cháy không gian xung quanh chúng tôi.
Võ thuật của Apollonias chẳng có gì đặc sắc cả. Thậm chí kĩ thuật của Fran và Forrund vượt trội hơn hắn rất nhiều.
Mặt khác, chỉ số choáng ngợp của hắn thừa sức bù vào sự thiếu hụt ấy. Có thể nói nó là sức mạnh thô thuần túy, đủ mãnh liệt để vùi lấp tất cả những sự khác biệt về kĩ thuật giữa chúng tôi và hắn.
ĐÙNGĐÙNGĐÙNGĐÙNGĐÙNGĐÙNG!!!
Không gian như bị xé toạc, còn mặt đất thì đỏ chói và nóng rực. Đây nhìn vào thật sự không còn giống trận chiến giữa con người với vũ khí nữa.
May mắn thay Forrund cho đến thời điểm hiện tại chưa lãnh đòn nào nhờ chuyển sang sử dụng thanh ma kiếm mang sức mạnh phòng hộ hỏa thuật và chấn động. Dù sao thì đó vẫn là thế mạnh của anh ta, luôn có khả năng để chuẩn bị cho mọi tình huống.
Tuy nhiên, chính vì vậy mà anh ta đang bị kìm chân và không thể phản công được.
Fran cũng thế. Con bé vẫn đang tập trung toàn bộ tâm trí của mình để chống đỡ.
Chưa kể Hồng Kì Rob và Huyết Tử Violetta vẫn đang tấn công xen kẽ vào nữa, không cho chúng tôi bất cứ khoảng khắc nào để thả lỏng.
Về phía ngược lại, Apollonias chẳng có lấy một dấu hiệu xuống sức nào cả. Một điều đương nhiên, xét đến việc hắn là undead nên có thể tấn công tùy ý cho đến khi nào ma lực của hắn cạn kiệt. Cứ đà này, phải rất lâu sau hắn mới cạn kiệt ma lực nổi.
(Master, em sẽ liều lĩnh một chút.)
『......Được rồi, cũng chẳng còn cách nào khác! Lên đi!』
(Nn!)
Fran gật đầu nhẹ và sau đó lao đến. Con bé mở rộng kết giới của mình ra và xông thẳng vào giữa những đòn tấn công của Apollonias.
Cùng lúc ấy, áp lực điên rồ đánh xuống em ấy từ mọi hướng. Bởi đang phải bảo vệ Klimt bằng Thủ Hộ Thần Thuẫn mà Fran chỉ có thể sử dụng kết giới thông thường của mình. Nhưng dù chẳng thể lành lặn nổi, Fran vẫn không dừng bước.
"!"
Apollonias, bị kinh ngạc khi thấy Fran rút ngắn khoảng cách với mình như thế, đã để lộ sơ hở trong thoáng chốc. Không nói năng gì cả, Fran lặng lẽ tấn công hắn với hắc lôi của mình.
Phải, đó là Hắc Lôi Thần Trảo! Fran bây giờ đã học được cách kích hoạt nó tức thời rồi!
Apollonias định đỡ lấy bằng báng của cây halbert, nhưng tôi đã cản trở hắn với Tâm Linh Lực, gạc vũ khí của hắn ra và mở rộng sơ hở của hắn hơn nữa.
Rạch trên nền không gian một đường chém đen ngòm sắc lẻo, Fran toàn lực tấn công lồng ngực không phòng bị của Apollonias. Cùng lúc đấy, hắc lôi giằng xé và thiêu đốt hắn từ trong ra ngoài.
"GUAAAaaa!"
Nhìn chung lượng sát thương Fran vừa gây ra không thể gọi là nghiêm trọng. Nhưng cơ hội của con bé vừa tạo ra chắc chắn là chí mạng. Như bất cứ tên undead nào khác, cơ thể thây ma của hắn cần ma lực để hành động, và nó đã bị một nguồn ma lực lớn hơn cản trở trong giây lát.
Forrund sẽ không đời nào bỏ lỡ một cơ hội như thế.
"Nhận lấy."
Khoảnh khắc tiếp theo, mười thanh ma kiếm ập xuống Apollonias hoàn toàn không chút phòng bị.