"N-Ngu xuẩn...... Tại sao mà một tông đồ của Quỷ Thần như ngươi lại sở hữu thần khí......! Gaa......"
Potima cứng đờ người lại vì kinh ngạc đến mức ngay cả sát ý lẫn địch khí cũng đều tiêu tán.
Nếu nghĩ rằng thần khí là món quà chỉ dành cho những người được thần linh lựa chọn, chẳng lạ gì mà cô ta sẽ không ngờ được Fran có thể dùng thần khí cả. Bấy giờ, ả run lẩy bẩy đến mức tưởng như vừa bị ném vào tủ lạnh mà chỉ được che thân bằng vải mỏng thôi vậy. Cô ta thật sự bị chấn động đến mức đó.
Về phía ngược lại, Fran chỉ trả lời một cách vô cùng đơn giản.
"? Vì tôi nhận được gia hộ của Thần."
"P-Phải rồi! Chắc chắn sức mạnh của ngươi là từ Quỷ Thần!"
"Không phải?"
"!"
Chính bản thân Potima rõ ràng cũng hiểu được rằng thần khí của Fran không có chút tà ác nào hết. Trái lại, nó còn thần thánh hơn Potima nữa.
"Luồng sức mạnh này... Thú Trùng Thần... Không! Dối trá! Tất cả là dối trá!"
Potima đã trở nên điên loạn và xông đến tấn công Fran.
Tuy nhiên, Potima lại vô cùng chậm chạp. Không, ả rất nhanh, chỉ có điều động tác của ả lại vô cùng đơn giản với không chút thủ đoạn gì cả. Chính vì thế, chúng tôi có thể dễ dàng nhìn thấu được hết chuyển động của ả.
Sự sững sờ và bối rối gần như đã xâm chiếm vào tận cốt lõi cơ thể ả.
"Nhà ngươi đừng hòng mà lừa gạc taaa! AAAAAaaaaaa!"
Potima hét lớn và chém lưỡi kiếm của ả xuống, nhưng bị Fran dễ dàng cản lại được.
"KUUUUuuu! AAAAAaaaaaa!"
Ả vừa hét rống lên như một đứa trẻ vòi vĩnh, vừa siết chặt tay vào chuôi kiếm và dồn lực để áp đảo Fran. Nhưng sự khác biệt về chỉ số giữa đôi bên là quá lớn.
Thêm vào đó, thấy tôi hoàn toàn vô sự chỉ càng khiến ả kinh ngạc hơn nữa.
Với một gương mặt hoảng loạn, Potima há miệng và thở phù ra một luồng khói tím. Nó dường như là kĩ năng độc nhất của ả, Đại Xà Thổ Tức.
Mặc dù đó không phải thần độc, nó vẫn là một loại tử độc thấp thoáng thần khí. Ngay cả với những địch thủ thuộc dạng khá khẩm, tử độc của ả vẫn có thể đột phá qua và đầu độc hắn.
Khóe miệng của Potima nhoẻn lên ngay khi thấy Fran hít vào luồn khói đó mà không hề có ý định phản kháng.
Nhưng gương mặt tự đắc ấy chỉ chớp mắt sau đã biến mất. Bởi lẽ Fran không hề bị sao cả.
"Làm thế nào......!?"
"Tôi đã vô hiệu hóa nó bằng kết giới do thần khí tạo ra."
"Dối trá!"
Potima bị giao động đến nỗi gần như đã ở ngay bờ vực của tuyệt vọng.
"Haa!"
"AAAAaa!"
Giữa lúc ấy, Fran tung ra cú đá trời giáng được bọc thần khí được yêu thích gần đây của mình. Potima lập tức nhảy lùi lại, nhưng mặt ả vẫn nhăn nhúm vì đau đớn.
Có thể nó chưa mang đủ sát thương để hạ gục ả, nó vẫn là một đòn tấn công bằng thần khí. Lần này cảm nhận được thần khí của Fran bằng chính cơ thể mình, ả chắc chắn không có cách nào chối cãi được hiện thực nữa.
Lý do mà Fran vẫn chưa tung ra đòn kết liễu là bởi con bé vẫn còn thứ muốn hỏi Potima.
"Các vị Thần bảo ngươi tiêu diệt Quỷ Thần?"
"Đúng thế!"
"Thật ư"
"Khi ngôi làng của ta bị một lũ Orc tấn công, khi phụ thân và mẫu thân của ta bị chúng ăn tươi nuốt sống trước mặt ta, khi mà sắp sửa đến lượt ta bị chúng nhắm đến, ta đã nhận được sức mạnh này từ các vị Thần! Nó chắc chắn là hiện thân của các Ngài! Thần Linh đã tự mình xuất hiện chỉ để cứu giúp ta! Nếu ta không mang theo ý nguyện của các vị Thần thì là gì?!"
Potima hét thé để đáp lại em ấy.
Ra vậy. Việc một ai đó đột nhiên thức tỉnh sức mạnh của mình trên ranh giới với cái chết gần như có thể gọi là mô hình kinh điển. Hơn nữa, nếu còn đang nói đến thần khí, thì chẳng lạ gì mà một số người giống ả nghĩ rằng đó là ân phước của thần linh.
Với tôi, tất cả đơn giản là ả đột nhiên hiểu được cách để nắm lấy tiềm năng thật sự của mình, tuy nhiên......
Trong khi đó, Fran nghiêng đầu, dường như vì không thể hiểu được tại sao Potima lại chắc mẩm ý định của thần linh như thế.
"Ngươi chưa gặp Thần trực tiếp?"
"Ngay cả khi ta chưa được diện kiến Ngài đi nữa, ý muốn của Ngài vẫn rõ như ban ngày! Thần Linh đã giao cho ta sứ mệnh tiêu diệt giống Quỷ Tộc đến tên cuối cùng!"
Fran tiếp tục ngẩn người ra vì không hiểu. Chúng tôi, những người đã trực tiếp gặp thần linh, không hề phải gánh vác trách nhiệm gì hết. Trái lại, chúng tôi còn chẳng cảm thấy bất cứ sự thù địch gì từ họ với Quỷ Thần nữa. Thậm chí tôi còn có linh cảm rằng Hỗn Thần có phần thân thiết với cô ta cơ.
"Ngươi kẻ nhận được ân sủng của Thần Linh mà lại thờ phụng Quỷ Thần, ta sẽ giết ngươi và phá hủy thanh kiếm ấy nhân danh các vị Thần!"
"Hmm"
Hàng lông mày của Fran chau lại vì phẫn nộ một lần nữa. Có thể con bé chẳng thể hiểu bài diễn thuyết nhiệt huyết của Potima một chút nào cả, em ấy đã một lần nữa được nhắc nhở rằng kẻ ở ngay trước mắt mình là kẻ thù.
(Master, anh dùng tà khí được không?)
『Bây giờ ư?』
(Nn. Muốn ả bất ngờ hơn nữa!)
『Ra vậy.』
(Với thần khí và tà khí cùng một lúc, ả chắc chắn phải sợ!)
Fran, thân là chủ nhân của thần khí, lại có thể sử dụng được tà khí. Điều đó rõ ràng sẽ lay chuyển sự thiên liêng tuyệt đối của thần khí trong mắt ả.
Có thể đó chỉ là một ý tưởng nhất thời, đó vẫn là ý tưởng sẽ khiến ả bị chấn động nhất. Nó thật sự chỉ có thể gọi là một kế hoạch tàn nhẫn.
Có khi nào con bé đã bị lão Eihwaz ảnh hưởng xấu không? Đừng nói là bằng một cách nào đó, 1/1000 sự điên loạn của lão đã truyền sang Fran rồi nhé?
(Master?)
『......Anh hiểu rồi, chúng ta sẽ sử dụng tà khí.』
"Nn."
Khoảnh khắc tiếp theo, tà khí bắt đầu tràn ra từ lưỡi kiếm của tôi.
"Cuối cùng nhà ngươi đã chịu để lộ gương mặt thật của mình! Thanh kiếm đó quả nhiên là của loài quỷ!"
"Dùng được tà khí không có nghĩa là xấu xa."
"Đừng có mà nhảm nhí!"
"Nhìn đây!"
Ngay sau đó, Fran trộn lẫn thần khí của mình vào tà khí của tôi để tạo ra Tà Thiên Khí. Và rồi, em ấy giơ cao tôi lên trời cao.
"Đây là thanh kiếm siêu đỉnh tối thượng sở hữu sức mạnh của cả Thần Linh và Quỷ Thần!"
Khoan đã, đừng nói rằng thật ra Fran chỉ muốn khoe tôi với ả thôi nhé?