Tại đỉnh cao nhất của con đèo, một nhóm ba người phụ nữ đang bị tấn công bởi một con Wyvern Bão Tố. Ban đầu, tôi tưởng họ là mạo hiểm giả, nhưng không phải.
Một trong số họ vận trên người một bộ giáp toàn thân như hiệp sĩ, hoàn toàn khác với kiểu cách của mạo hiểm giả. Trong khi ấy, trang bị của hai người còn lại có phần sang trọng ngoài thông lệ. Nói trắng ra là chúng được trang trí quá mức cần thiết. Gì thế này, quý tộc chơi trò mạo hiểm? Có khả năng lắm chứ.
“Tiểu thư Kahna! Hãy để thần thu hút sự chú ý của nó! Xin hãy sử dụng cơ hội ấy để trốn thoát!”
“...Kuh! Scherrer! Tôi lên đây!”
“N-Nhưng, quý nương Dianne...!”
“Tôi không thể mãi là gánh nặng được!”
Cô bé mới bước vào giai đoạn tuổi teen của mình, tên Kahna, có vẻ như là cô chủ của cô gái mang giáp trụ. Tôi không biết xuất thân của cô bé là gì, quý tộc hay thương nhân giàu có, nhưng ít nhất thì cô bé đã không đánh mất bản thân của mình trước sự sợ hãi và đứng lên chiến đấu. Dáng vẻ ấy có phần khá ấn tượng.
Cô gái tầm 20 tuổi tên Scherrer chắc hẳn là người hầu thân cận, trong khi đó, cô gái toàn thân giáp sắt là Dianne, cận vệ.
Dianne đang muốn thu hút sự chú ý của kẻ thù về phía mình với hy vọng cô chủ sẽ có cơ hội trốn thoát.
Cơ mà với bộ giáp cồng kềnh không ngừng kêu lên lẻng xẻng như thế, cô ta chỉ cần di chuyển là đủ để thu hút sự chú ý của con Wyvern rồi...
D-Dù sao thì phải giúp họ thôi.
『Toàn bộ sự chú ý của nó đã tập trung vào người nữ hiệp sĩ. Mau giải quyết nó nhanh nào.』
“Nn! Dịch chuyển lên trên nó!”
『Được rồi!』
“Urushi, bảo vệ bọn họ!”
“Gâu!”
Đằng nào thì Wyvern Bão Tố là một trong số những quái vật hạ đẳng nhất của bậc D. Không, nếu nói riêng về khả năng tấn công và chỉ số, nó thậm chí còn rớt xuống hạng E. Mặt khác, chính khả năng bay lượn phiền nhiễu của nó đã vớt vát nó tới hạng D.
Miễn là chúng tôi có phương án tấn công thích hợp, con ma thú ấy chẳng phải là đe dọa gì ghê gớm.
“Haaa!”
“GyaaOOOooh——”
Từ phép dịch chuyển bước ra, Fran liền lập tức xác định được vị trí ma thạch bên trong con ma thú từ dòng chảy ma lực của nó, rồi khoét sâu lưỡi kiếm của tôi vào chỗ đó. Viên ma thạch, vốn nằm trong cổ của con Wyvern, bị chém gọn. Chỉ vậy, con Wyvern Bão Tố đã bị triệt hạ.
Không thể để cái xác cứ thế rơi xuống Dianne bên dưới, chúng tôi liền cất trữ ngay con Wyvern vào trong rương đa chiều. Mối đe dọa to lớn tên Wyvern Bão Tố đã biến mất như một giấc mơ. Thấy thế, ba người họ như bị đóng băng trong im lặng.
“Hể?”
Cả nhóm người ngơ ngác nhìn chúng tôi. Bọn họ chắc còn chẳng nhận ra Urushi đang tiếp cận ngay sát bên đâu.
“Không sao chứ?”
“À, vâng. Xin cảm ơn vì sự giúp đỡ...”
Khi Fran từ trên trời đáp xuống mặt đất và ném vào bầu không khí một câu hỏi thăm, thì cô bé thiếu nữ trẻ nhất là người đứng ra đáp lại.
Cô bé là một nữ nhi xinh đẹp với mái tóc bồng bềnh mang màu tím của hoa đồng thảo cùng cặp mắt cũng mang màu tím. Bộ váy giáp cô bé đang mặc cũng vô cùng quý giá. Tuy nhiên, từ thẩm định tôi lại không biết được liệu tiểu thư này có phải là quý tộc hay không. Ít nhất thì cô bé không có tước hiệu.
“Ừm, bạn có phải là người đã hạ con ma thú không?”
“Nn. Đã đánh bại nó, rồi cất đi.”
“Ra vậy, xin cảm ơn rất nhiều.”
Thấy người thiếu nữ cúi đầu, hai người còn lại sau cùng cũng lấy lại được dây cót của mình.
“E-Em đã cứu chúng tôi rồi. Cảm tạ.”
“Xin cảm ơn...Hii! Một con sói!”
“Cái g— từ khi nào!”
Cuối cùng thì họ cũng đã nhận ra Urushi đang tiếp cận. Thấy thế, người nữ hiệp sĩ liền chĩa kiếm về phía cậu ta.
“Cậu ta là quyến thuộc của tôi. Không sao.”
“T-Thật ư?”
“Gâu!”
Nghe thấy nữ hiệp sĩ mấp máy môi nhẩm, Urushi liền hóa nhỏ xuống thành cỡ cún con và ngồi xuống. Chỉ khi nhận ra cậu ta không hề đến đây với địch ý, ba người họ mới hạ vai xuống, nhẹ nhõm.
“Đã mắc nợ bạn rồi. Mình là Kahna. Hai người này là Scherrer và Dianne, đồng hành của mình.”
“Fran, mạo hiểm giả hạng B.”
“Vậy bạn là mạo hiểm giả sao?”
“Nn.”
Phản ứng lại với lời giới thiệu của Fran là ba thái độ khác nhau. Nếu Kahna là thật lòng bất ngờ, thì Scherrer lại hoảng sợ, còn Dianne thì tỏ ra ghê tởm ra mặt.
Ác cảm mà họ dành cho mạo hiểm giả khá là rõ ràng. Có lẽ cùng suy nghĩ với tôi, thấy phản ứng của đối phương như vậy, Fran liền định bỏ đi ngay.
“Vậy đi đây.”
『Với đám ma thú còn lại, tự thân bọn họ cũng có thể xử lý được.』
Từ thẩm định, tôi liền nhận ra khả năng cơ bản của họ cũng chẳng phải xoàng xĩnh gì. Không chỉ Dianne mà cả Kahna và Scherrer cũng có cấp độ trên 30.
Có vẻ như họ có khả năng tạm thời nâng cấp độ của mình lên. Không chỉ thế, Kahna có thể sử dụng được hỏa thuật và thủy thuật, trong khi đó, Scherrer lại có tay nghề ma thuật hồi phục.
Cả Dianne cũng chẳng vừa. Mặc dù cô ta chưa phải là đối thủ của Wyvern bão tố, khả năng của cô gái có thể tương đương với một mạo hiểm giả hạng D.
Có thể nói ở vùng này, trừ con Wyvern kia ra họ chẳng ngán ngẩm con ma thú nào hết. Nếu đã vậy thì chúng tôi không có nhiều lý do để dành thêm thời gian với họ, đặc biệt là khi hai bên chẳng có mấy thiện cảm với nhau.
Scherrer và Dianne không thèm giấu diếm vẻ mặt nhẹ nhõm của mình khi Fran quay lưng rời đi. Tuy nhiên, hy vọng của họ liền bị phản bội bởi không ai khác ngoài chính cô chủ Kahna của mình.
“X-xin hãy chờ đã!”
“Nn?”
“N-Nếu được, mình có thể thuê cậu làm hộ tống được không!”
“Gì cơ! Tiểu thư! Cô ta là mạo hiểm giả đó!”
“Nhưng chính chị cũng thấy được cậu ấy mạnh như thế nào mà?”
“Ngay cả thế, mạo hiểm giả chỉ là đám man rợ chỉ biết chiến đấu cho đồng tiền mà thôi!”
Nào nào, đừng thô lỗ với nhau vậy chứ. Tâm trạng của Fran bị sụt giảm đáng kể rồi kia. Tuy nhiên, màn tranh cãi chủ tớ kia vẫn chưa dừng lại.
“Nếu một con ma thú như thế xuất hiện lần nữa thì chị có thể lo liệu nó được không...?”
“C-Chuyện đó... Không, thần không thể! Nhưng thần sẵn sàng hy sinh tính mạng của mình để tiểu thư chạy thoát!”
“Còn tôi thì không muốn chị phải hy sinh, Dianne.”
“Ngay cả khi năng lực của thần có giới hạn, thần vẫn là một thành viên của Hồng Kỳ Hiệp Sĩ Đoàn vinh quang! Thần sẽ không chùn bước trước cái chết!”
Rồi giờ tính sao đây? Bọn họ hình như quên luôn Fran rồi thì phải. Ngay từ đầu, con bé đã nói là mình sẽ đồng ý hay không đâu.
『Em thấy sao, Fran? Để họ lại và rời đi?』
(Hmm——)
『Hể? Em muốn giúp họ sao?』
(...Không muốn Kahna mất mạng.)
Cả hai trông có vẻ ngang tuổi nhau. Không chỉ thế, cô bé lại không coi thường mạo hiểm giả, và cũng chẳng coi thuộc hạ của mình là con tốt thí. Chính tính cách ấy đã lấy được thiện cảm từ Fran. Nhưng mặt khác, Fran cũng không dễ gì mà bỏ qua thái độ của Dianne được.
『Vậy em muốn như thế nào đây?』
(...Em sẽ nhận lời với một số điều kiện.)
『Vậy à?』
Dù sao thì trước mắt phải đợi bọn họ tranh cãi xong đã.