Dẫu cho con Leviathan, một con Thần thú, vừa cứu chúng tôi, nó cũng gây ra một rắc rối bởi vì riêng việt gặp được nó thôi đã là một việc phi thường thồi. Khi trở về thuyền, chúng tôi nhận ra rằng mọi người đều đã hồn lìa khỏi xác.
Một vài người đã hoàn toàn bất tỉnh, trong khi những người khác bắt đầu cười đần độn. Thậm chí có cả một nhóm bắt đầu cầu nguyện để được lên thiên đường.
Y hệt như những người khác, Jerome và thuyền phó của mình đều không thể nào trả lời với giọng điệu thông thường. Thay vào đso, họ bắt đầu cười khô khốc.
Tôi thực sự ấn tượng với việc Algieba vẫn đứng thẳng và nổi được. Tình trạng hiện tại của thủy thủ đoàn dường như nói lên rằng nó lẽ ra đã bị lật úp, đặc biệt là dựa trên những gì vừa xảy ra. Con Leviathan rất khổng lồ, lớn đến nỗi những cơn sóng mà nó gây ra đủ lớn để làm điều đó—
—Trừ việc là nó không làm vậy.
INó bằng cách nào đó tránh việc khuấy động mặt biển và tạo ra những cơn sóng dẫu cho kích thước khổng lồ của mình.
Liệu vậy có phải nghĩa là nó cố gắng tránh làm lật con tàu Algieba sao? Không, không đời nào? Nó chắc hẳn vô tình sử dụng thứ gì đó giúp cho nó bơi nhanh hơn qua việc giảm sức cản của nước hay gì đó tương tự.
Mordred, Jerome và Buphett lần lượt tỉnh táo trở lại, phần đa là bởi vì Fran đã lay nhẹ người họ.
Dẫu cho nổi tiếng với sự bình tĩnh và lý trí của mình, Mordred vẫn hoảng loạn. Sự việc vừa rồi đã khiến anh ta sốc toàn tập, đủ để khiến anh ta bắt đầu gào thét lên ngay khi vừa lấy lại được khả năng nói chuyện của mình.
「Chết tiệt! Tôi vừa mới lạnh toát cả sống lưng đấy. Tôi ngạc nhiên khi tim tôi không chết đứng luôn rồi. Con mẹ nó, thật sự là đáng sợ mà. Tôi nghĩ là tôi sẽ không nhận bất kỳ nhiệm vụ hộ tống tàu bè này trong một khoảng thời gian dài đây!」
Chúng tôi gặp phải một con Thủy Long, vài con Kraken, một con Midgard Wyrm và rồi một con Leviathan hạng S. Chúng tôi đã gặp những con quái khủng những bốn lần trong một khoảng thời gian gnawns. Mỗi con trong số đó đều là những sinh vật đủ mạnh để giết chết bất kỳ ai, và thành ra, chúng tôi cuối cùng bị cuốn vào một chuỗi trận chiến nghẹt thở. Chúng thật sự là quá sức chịu đựng, kể cả với Mordred. Người mạo hiểm gia dày dặn kinh nghiệm đã thành một cái đống cứng đờ vì hoảng sợ.
「Trời ạ. Woah. Chết tiệt thật. Có thấy thứ đó không? Thấy không!?」
Jerome, ngược lại, lại phấn khích tột độ. Ông ta bám vào thành tàu và bắt đầu săm soi về phía mà con Leviathan bơi đi.
「Vâng, thưa thuyền trưởng… Nhưng tôi phải nói là, tôi chưa bao giờ tưởng tượng rằng mình sẽ thấy nó ở khu vực này… Khoan, chẳng lẽ…」
Khác với hai người trước, trạng thái của Buphett bình tĩnh và hoài nghi hơn. Anh ta đã bắt đầu thắc mắc về động cơ của con Leviathan.
「Leviathan, lẽ ra chỉ xuất hiện ở Demonic Sea thôi?」
Fran hỏi Jerome, khi mà ông ta dường như có vẻ tỉnh táo nhất trong số tất cả những người ở đây.
Trời ạ, thứ đó lớn khủng khiếp. Chỉ riêng từ cổ tới mõm của nó cũng đã phải dài đến cả trăm mét rồi. Cái đầu của nó cũng đã cao tới 40-50 mét. Tôi không thể hiểu được làm sao nó có thể bơi được đến khu vực này. Nơi sâu nhất ở đây chỉ sâu 300 mét, nghĩa là hẳn có nhiều chỗ chỉ sâu dưới 100 mét.
Dựa trên kích thước của nó, con Leviathan chắc hẳn sẽ phải chật vật để di chuyển trong khu vực này.
Jerome lắc đầu.
「Đó là nơi mà nó ở trong quá khứ, nhưng quá khứ và hiện tại rõ ràng là hai điều hoàn toàn khác nhau. Đúng là nó chỉ được nhìn thấy ở vùng Demonic Sea, nhưng, điều đó không đủ để chứng minh rằng nó sẽ không bao giờ xuất hiện ở nơi khác. Thứ đó là cả một huyền thoại. Không đời nào người phàm như chúng ta có thể hiểu hết mọi điều về nó」 Phải, cũng hợp lý. Chắc có lý do gì để nó không rời khỏi ổ của mình để đi săn hay tương tự, đặc biệt là khi mà chúng tôi vừa thấy nó làm điều đó.
Chẳng có lí do gì để cho con Leviathan ở trong một khu vực nhỏ bé, chật hẹp khi mà nó có tốc độ như vậy. Dường như cso khả năng lớn rằng nó chỉ được nhìn thấy ở Demonic Sea và rằng nó thực ra di chuyển xung quanh và đi mọi nơi mình muốn trong khi vẫn ở dưới mặt nước.
Người thuyền trưởng nhanh chóng hồi phục lại và trở lại công việc.
「Được rồi, quên chuyện này đi, chúng ta nên cuốn gói khỏi đây thôi.」
Tương tự, người thuyền phó cũng định thần lại và lập tức xác định được điều gì cần phải được ưu tiên.
「Dường như đây là một ý hay đó. Tất cả những con Kraken đã bỏ chạy vì sợ con Leviathan rồi, nên đây là một thời cơ tuyệt vời cho ta.」
Đám Kraken không đời nào sánh nổi so với Midgard Wyrm hay Leviathan, nên chúng hẳn đã cao chạy xa bay khỏi nơi này. Tương tự, những tên cướp biển hay lượn lờ nơi đây cũng đã lặn mất tăm. Tất cả bọn chúng đã bị Kraken lôi đi, bị con rắn biển nuốt chừng, hoặc đơn giản là bị con sóng khổng lồ bởi con quái vật khủng khiếp kia đánh lật thuyền hoặc cuốn đi.
「Vậy giờ xử lý ra sao với hắn đây?」
Điều đầu tiên mà Mordred làm sau khi lấy lại sự bình tĩnh là đã tên tù nhân lăn lóc. Suarez được mang trở lại con tàu Algeba cũng là một việc rất bình thường. Hắn ta vẫn bất tỉnh, phần nhiều là vì tất cả những cơn đau mà Mordred đã gây ra cho hắn ta để khiến hắn ta phục tùng.
Anh ta nói thêm trong khi đá hắn ta thêm một cái nữa.
「cứ ném hắn ta đâu đó thì sao nhỉ?」
Chẳng việc gì phải giữ cho hắn sống thêm nữa khi mà con rồng đã bị tiêu diệt gọn gẽ, nhưng hắn ta vẫn là người của hoàng tộc, nên giữ cho hắn sống sẽ có thể cho chúng tôi một vài lợi ích nào đó.
Hắn ta có thể được sử dụng như một lợi thế để thương thuyết, nhưng cùng lúc đó, hắn cũng có thể được sử dụng để gây ra những mâu thuẫn chính trị. Không đời nào chúng tôi có thể chắc chắn lường được hậu quả có thể xảy ra, nên chúng tôi thay vào đó để dành sự quyết định cho một người phù hợp hơn. Và chúng tôi để Jerome, một người được Vương quốc Người thú công nhận, đưa ra quyết định cuối cùng.
「Hmm… Tôi sẽ nói rằng chúng ta tốt nhất nên cứ tạm thời giam giữ hắn trong tàu đã.」
「Vâng, thuyền trưởng, tôi đồng ý, đặc biệt là khi hắn ta hẳn đang được treo thưởng.」
Jerome cười mỉa mai.
「Khỏi phải nói rồi. Trộm một trong những chiếc Chiến hạm Thủy Long chắc chắn là một cách để bị cả một quốc gia truy nã rồi.」
Một phần trong tôi nghĩ rằng chúng tôi sẽ nhận được một phần thưởng nào đso, nhưng dường như không phải vậy. Mỗi chiếc Chiến hạm Thủy Long là một phần sống còn trong lực lượng quân đội của vương quốc. Để cho một chiếc đi làm loạn khắp nơi sẽ dẫn đến những mâu thuẫn ngoại giao.
Nói cách khác, không đời nào Suarez có quyền sở hữu cho bất kỳ chiếc tàu nào mà hắn có trong tay.
「Sẽ tiện hơn cho chúng ta rất nhiều nếu cứ xử gọn hắn ta, nhưng ta phải nói rằng hắn ta sẽ có công dụng của mình nếu giữ lại.」
Với điều đó, số phận của Suarez đã được định đoạt. Mordred dẫn hắn đi vào trong và sắp xếp các mạo hiểm gia trông chừng hắn.
「Cô bé thấy sao, công chúa?」
Với tất cả những sự việc đột ngột vừa rồi, Jerome quay về phía Fran và hỏi han về tình trạng của em ấy.
Người thuyền phó bổ sung.
「Cô bé trông kiệt sức rồi.」
「Nn… Cơ thể nặng nề.」
Đòn Black Lightning Advent mà Fran dồn toàn bộ sức mạnh của mình vào đã rút cạn toàn bộ Stamina và Magic của em ấy. Em ấy vẫn có thể bước đi, nhưng lại mất khả năng để tham gia vào một cuộc đụng độ nào đó.
「Tôi cũng nghĩ vậy, xét theo lượng sức mạnh trong đòn đánh mà cô tung ta. Tôi nghi ngờ việc cô có thể chiến đấu tử tế với tình trạng này, nên làm ơn hãy trở về phòng và nghỉ ngơi.」
Buphett miễn nhiệm vụ cho cô bé để em ấy có thể hồi phục và sẵn sàng cho những trận chiến tiếp theo nếu có.
「Nn. Sẽ làm vậy.」
Chúng tôi quyết định để Urushi canh chừng boong tàu thay thế Fran trong khi cô bé nghỉ ngơi. Cậu nhóc và Mordred chắc hẳn là quá đủ để giải quyết bất kì con quái vật nào tấn công con tàu trong khi Fran nghỉ ngơi.
『Trông cậy vào mi đó, Urushi.』
「Cố lên.」
「Gấu!」