Tensei Shitara Kendeshita

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3513

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1322

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 311

Web Novel - Chapter 263. Hiệp hội Vận chuyển Sừng Nhọn

Chúng tôi lang thang khu vực xung quanh không lâu sau khi thuê một chỗ để nghỉ chân qua đêm. Kế hoạch ban đầu của chúng tôi là quay trở lại Công hội để chúng tôi có thể hình dung được mình phải làm gì để tới được thủ đô, nhưng sau khi nói chuyện với bà chủ nhà trọ đã khiến cho chúng tôi thay đổi kế hoạch.

Người chủ nhà trọ là một nữ doanh nhân với rất nhiều mối quan hệ. Nhờ vào thông tin mà bà ta nghe ngóng được cùng với trực giác của một người thú đã giúp cho bà ấy lập tức nhận ra được Fran là ai ngay khi cô bé bước qua cửa. Thành ra, bà ta đối xử với Fran nhiệt tình, hồ hởi hết mức có thể. Điển hình là, bà ấy cho cô bé thuê căn phòng tốt nhất với một cái giá cực kỳ hời.

Bà ta thậm chí còn tuyên bố rằng bà ấy sẽ đối xử với Fran như là con cháu trong nhà mình trước khi nghe chúng tôi nói về kế hoạch của mình và cho chúng tôi vài lời khuyên.

Lời khuyên của bà ta đã dẫn chúng tôi tới nơi này.

「Kia?」

Fran nghiên đầu trong khi chỉ về phía một tòa nhà dường như trùng khớp với những gì người chủ nhà trọ đã miêu tả.

『Anh nghĩ vậy. Mái nhà màu xanh, và cấu trúc giống như một chuồng gia súc. Chắc hẳn đúng nó rồi.』

Tới gần tòa nhà hơn một chút đã xác nhận rằng đây chính là nơi chúng tôi chúng tôi đang tìm kiếm; một dấu hiệu treo ở bên ngoài nói rằng đây là một chi nhánh của Hiệp hội Vận chuyển Sừng Nhọn

「Xin chào.」

Một cô gái nhẹ nhàng, bình tĩnh độ hai chục tuổi gọi chúng tôi khi tụi tôi bước vào tòa nhà. Cô ta trông khá là giống với những cô gái mà chúng tôi thường thấy làm việc tại Công hội Mạo hiểm gia, với một sự khác biệt duy nhất là cô ta mang một bộ đồng phục khác.

Khác với người chủ nhà trọ chúng tôi gặp lúc trước, người tiếp tân của hiệp hội này là con người, nên cô ta không lập tức nhận ra Fran. Nhiều người chúng tôi gặp trên đường, ngược lại, làm được điều đó. Phần lớn những người mà cô bé đi qua đều hoàn toàn cứng đờ người vào lúc họ nhận ra rằng cô bé không phải là một Hắc Miêu thông thường. Ngay cả những người vẫn chưa từng nghe về Hắc Lôi Công chúa đều dừng lại và săm soi khi mà họ nhận ra rằng cô bé đã tiến hóa.

Vài gã lớn tuổi thấy cô bé sốc đến mức mất hết sự tỉnh táo và rằng họ bắt đầu tôn thờ cô bé ngay tại đó. Nói tóm lại thì, cô bé được đối xử khá là giống một sinh vật thần bí có khả năng ban phước lành ngay tại đó – gần như mọi người thú đi qua trước mặt cô bé đều dừng lại và cho cô bé một cái nhìn đầy thiện cảm.

「Muốn thông tin.」

Fran vào thẳng vấn đề và bắt đầu hỏi người tiếp tân khi mà tôi nhớ lại những sự việc vừa rồi.

「Đây là lần đầu tiên cô sử dụng dịch vụ vận chuyển sừng nhọn sao?」

「Nn.」

Người tiếp tân giải thích sơ qua cho chúng tôi về dịch vụ của Dịch vụ Vận chuyển Sừng Nhọn. Nói đơn giản là, họ cung cấp dịch vụ vận tải. Họ cho thuê các xe hàng được kéo bởi Dual Horns, một loài ma thú giống như tê giác với tốc độ cao và sức bền lớn. Chúng rất ít khi cần phải nghỉ, nên chúng có thể tới được điểm đến nhanh gấp hai lần so với ngựa. Bản thân chúng được coi là một quái vật hạng F, nên chúng cũng có khả năng dọa những tên trộm hay đám sát thủ vặt vãnh.

「Hiểu rồi.」

Fran gật đầu.

「Đây là bảng giá.」

Người tiếp tân đưa cho Fran một tờ giấy với cả đống con số viết trên đó. Giá cước dường như dựa trên hai yếu tố chính. Đầu tiên là việc người đó có sẵn lòng chia sẻ toa xe đó với những hành khác khác hay không. Điều thứ hai là khoảng cách di chuyển người dùng muốn đi.

「Muốn tới thủ đô.」

「Vậy điểm đến của cô là Vestia sao?」

Người tiếp tân chỉ vào những giá cước được viết trên trang giấy và dừng một chút trước khi nói tiếp.

「Trong trường hợp đó, giá cước sẽ là 40,000 vàng nếu như cô sẵn lòng đi chung với hành khách khác, hoặc 120,000 nếu như cô bé muốn thuê riêng một chiếc xe cho mình. Chuyến đi sẽ mất tổng cộng khoảng 10 ngày.」

「Đắt.」

Lời của Fran là để nói về cái giá phải trả cho chuyến đi. Cô bé cũng muốn nói rằng chuyến đi này tốn quá nhiều thời gian. Thấy Fran dường như đang bối rối, người tiếp tân giơ ra một cái bản đồ và bắt đầu giải thích tình hình.

「Đây là Greyseal ở trên bản đồ. Vestia ở ngay đây, phía tây của nó」

「Không xa tới vậy?」

Greyseal ở phía bờ đông của lục địa Chrom. Vestia dường như chỉ nằm cách nơi này một chút về phía Tây. Tôi không thể kết luận được chính xác khoảng cách bởi vì bản đồ thiếu một thước đo, nhưng nó không có vẻ là tốt tận 10 ngày để di chuyển giữa hai nơi này.

Như thể đã gặp cảnh này nhiều, người tiếp tân đã giải đáp mọi thắc mắc của tôi trước khi tôi kịp nói ra.

「Theo đường thẳng thì khoảng cách giữa hai thành phố không xa tới vậy, nhưng cô có thấy phần màu xanh không?”

Cô ta di chuyển ngón tay về một khu vực màu xanh lá cây ở giữa Greyseal và Vestia.

「Rừng Scorpion Lion?」

Fran đọc to từng từ.

「Đúng vậy. Khu rừng Scorpion Lion là một bãi săn hạng C. Manticores, một quái vật hạng C, sinh sống tại nơi này.」

Ồ, vậy ra đó là tại sao mọi người cô gắng tránh đi qua khu rừng.

Không đời nào một người bình thường sẽ có thể vượt qua được một bãi săn hạng C dù có làm cách nào.

「Khu rừng khá là rộng, cả về hai phía bắc và nam. Chuyến xe sẽ phải đi một quãng đường dài để đi vòng qua nó.」

「Không thể đi xuyên qua ư?」

「Với người thường thì đây là bất khả thi, những mạo hiểm gia điêu luyện thì có thể.」

「Tôi là mạo hiểm gia.」

「Tôi cũng thấy điều đó, nhưng tôi không khuyên cô tự mình đi đường đó.」

Người tiếp tân là một người khá là tốt. Cô ấy dường như nghĩ rằng Fran là một mạo hiểm gia mới vào nghề, nhưng cô ấy không lập tức vùi dập cô bé, và thay vào đó nói theo một cách tránh động vào lòng tự trọng của Fran. Hơn hết, cô ấy cũng không hề hỏi liệu Fran có thể chi trả cho chuyến đi, và chỉ tiếp tục cẩn thận trả lời mọi câu hỏi của cô bé.

「Phần lớn các mạo hiểm gia đi từ Greyseal đều thích đi qua Argentlapn trước. Thị trấn đó khá là gần với nơi mỏng nhất của Khu rừng Scorpion Lion. Cô có thể sẽ tìm được một nhóm có kế hoạch vượt qua đó nếu tới thị trấn đó.”

Nói cách khác, chúng tôi có hai lựa chọn. Đầu tiên là tránh đi qua khu rừng Scorpion Lion bằng việc đi đường vòng. Cahcs thứ hai là đi qua nó bằng việc đi tới Argentlapn. Bãi săn này dường như chỉ mang hạng C. Nó hẳn không gây ra cho chúng tôi nhiều rắc rối, nên hẳn tốt nhất là chúng tôi nên đi xuyên qua nó.

Dẫu vậy, đi tới Argentlapn vẫn là một vấn đề. Tấm bản đồ chỉ cho thấy rằng chúng tôi có thể tới đó chừng nào đi về hướng Tây Nam, nhưng chắc hẳn thực tế không đơn giản như vậy. Con đường chắc chắn sẽ có những đoạn lồi lõm, lên xuống, những điều mà tấm bản đồ bình thường không thể miêu tả.

「Tới Argentlapn bao nhiêu?」

「Sẽ mất khoảng một ngày. Giá tiền sẽ là 3000 vàng nếu cô muốn đi cùng người khác hoặc 9000 nếu như muốn có một xe riêng.」

『Di chuyển với Vận chuyển Sừng Nhọn theo anh là một ý hay đó. Sẽ rắc rối hơn nhiều nếu như chúng ta lạc đường ngoài đi khi đi một mình.』

(Đồng tình.)

Fran trả lời qua thần giao cách cảm.

Chúng tôi lúc đầu rất tò mò về những toa xe sừng nhọn này, nên chúng tôi đặt một chuyến đi sẽ rời đi vào sáng ngày mai. Chúng tôi dành một chút thời gian trao đổi xem chúng tôi sẽ muốn đi chung hay thuê riêng một toa xe và cuối cùng đã chọn lựa chọn đầu tiên. Việc quảng bá bản thân rất quan trọng, di chuyển với người khác là một cách rất tốt để quảng bá hình ảnh một Hắc Miêu đã tiến hóa của Fran.

「Cô có thứ gì có thể xác định danh tính của mình không?」

「Thẻ Công hội Mạo hiểm gia có được không?」

「Tất nhiên rồi.」

「Vậy thì đây.」

「Cảm ơ- wooaah cái gì thế này! Cô mang hạng C lận sao!? Thật ư!?」

Người tiếp tân tròn mắt nhìn vào chiếc thẻ hội của Fran. Cô ta lật đi lật lại nó vài lần và kiểm tra nó từ đủ mọi góc độ khác nhau trước khi xác nhận xem nó có phải hàng thật hay không bằng việc quét nó qua một thiết bị bằng pha lê.

「Đây… Đây là đồ thật sao?」

Cô ấy rõ ràng là rất ngạc nhiên và ấn tượng với khả năng của Fran.

「Nn. Hàng xịn.」

「P-Phải rồi! Tôi nên đưa lại cho cô. Tôi thành thật xin lỗi nếu như tôi đã cư xử không phải.”

「Không vấn đề.」

「Tôi mong là cô không thấy phiền, nhưng có một điều khác mà tôi muốn hỏi ôc, khi mà cô là một mạo hiểm gia hạng C.」

「Nn,」

Fran đáp lại người tiếp tân với một cái gật đầu.

「Thành thực thì, chúng tôi đang cần hộ tống. Chúng tôi không thể tìm đủ người để lấp đầy mọi vị trí, nên cô có bằng lòng làm bảo vệ hơn làm một hành khách không? Cô là một mạo hiểm gia hạng C, nên chúng tôi sẵn lòng giảm giá 50% nếu như cô bằng lòng.」

「Tại sao không đủ? Thành phố có đầy mạo hiểm gia.」

「Phần đa xác mạo hiểm gia của thành phố đều tập trung vào việc hộ tống tàu bè. Điều này càng đúng hơn vào lúc này dựa trên các mối quan hệ ngoại giao của quốc gia lúc này.”

「Là sao?」

Fran nghiêng đầu đầy bối rối.

「Ồ, vậy có lẽ nào cô vừa vượt biển tới đây sao?」

「Nn.”

「Mọi việc bắt đầu có chút căng thẳng hơn giữa chúng tôi và các vương quốc lân cận, một phần là bởi vì Đức Vua hiện đang không ở trong vương quốc. Phần lớn những người lính đã được chỉ định ra biên ải. Không nhiều người còn ở lại để thực hiện việc tuần tra thường ngày.」

Việc thiếu binh lính dẫn đến một sự tăng cao về số lượng trộm cắp và quái vật. Nhiều mạo hiểm gia thường thực hiện công việc hộ tống giờ đang bận rộn tiêu diệt đám cặn bã của xã hội đang tranh thủ thời điểm thiếu thốn lực lượng hành pháp để hoành hành.

「Sắp có chiến tranh ư?」

「Tôi nghi ngờ điều đó bởi vì vương quốc chúng tôi đã có thỏa thuận với Vương quốc Bashar, nhưng căng thẳng vẫn gia tăng. Đó một phần là bởi vì những người Bashar không thính người thú.」

Lúc này, Vương quốc người thú không hề có sự phân biệt đối xử. Đây là một vương quốc hòa bình và khá hiếu khách. Dù vậy, điều đó không đúng trong quá khứ. Người thú từng giữ nhiều lợi thế trong xã hội. Phần lớn những loài khác đều bị phân biệt đối xử, và thậm chí hành hạ áp bức trong quá khứ.

Bashar là một vương quốc được thành lập bởi những người từng bị phân biệt đối xử. Nó vốn được lập nên từ một nhóm đã hoặc là trốn thoát hoặc là bị trục xuất khỏi Vương quốc Người thú. Vì vậy, những người Bashar rất ghét người thú. Họ thay vào đó ủng hộ sự thượng đẳng của con người và đảm bảo rằng con người nhận được nhiều sự ủng hộ và cơ hội hơn.

「Là một con người, quá khứ của Bashar khiến tôi thấy hổ thẹn. Vương quốc đó từng tuyên bố rằng con người là loài tối thượng và rằng người thú là những sinh vật hạ đằng vốn phải bị đối xử như nô lệ.”

「Nói bằng thời quá khứ. Giờ khác sao?」

「Phe không cực đoan của hoàng tộc đã lên nắm quyền khoảng một trăm năm trước. Dẫu cho hai vương quốc vẫn chưa thực sự hoàn thuận, nhưng những người Bashar đã trở nên chấp nhận vương quốc của chúng tôi nhiều hơn trước.」

Đáng tiếc là, cả hai vương quốc vẫn đang để mắt dè chừng nhau. Vương quốc Người thú cho rằng họ đang ở trong một tình trạng mà những người Bashar không thể làm được điều gì ghê gớm khi chống lại mình, đặc biệt là với sức mạnh của nhà vua hiện tại, nhưng họ vẫn không thể không triệu tập quân lính của mình lại khi mà Bashar cũng làm điều tương tự - dẫu cho những người Bashar tuyên bố rằng họ chỉ sử dụng sức mạnh quân sự của mình để càn quét hầm ngục.

「Và đó là lí do chúng tôi đang thiếu người vào lúc này. Cô có sẵn lòng nhận công việc và giúp đỡ chúng tôi không?」

1.5k vàng mà chúng tôi tiết kiệm được cũng chỉ là tiền lẻ với chúng tôi, nhưng yêu cầu này sẽ được thông qua Công hội và thêm vào thành tích của chúng tôi, nên chúng tôi cũng chẳng mất mát điều gì cả.

「Sẽ nhận việc hộ tống tới Argentlapn.」

「Tuyệt quá. Vậy 6 giờ sáng có ổn với cô không?」

「Nn. Không vấn đề.」

「Vậy thì chúng tôi sẽ gặp cô vào sáng mai nhé.」

Phù. Việc di chuyển – xong.

『Được rồi. Anh cho là chúng ta chỉ cần nằm dài và thư giãn cho tới sáng mai thôi.』

(Đầu tiên, ăn thử đặc sản địa phương.)

『Có món đặc sản nào quanh đây sao?』

(Vừa thấy biển hiệu.)

『Em thực sự tia rất nhanh những thứ như vậy đó… Thôi được rồi, hãy đi xem thử xem.』

(Nn!)

-----------------------------

Tái bút: Các bản dịch của mình nếu còn chỗ nào còn lỗi hay còn điều gì chưa được, mình sẵn lòng nhận các lời đóng góp và chủ động đọc các comment nhận xét. Nếu có điều gì muốn góp ý các bạn cứ thoải mái bình luận phía dưới hoặc liên hệ với mình, mình luôn đón nhận và sẽ cố gắng cải thiện các bản dịch cho ngày càng tốt hơn. Vậy nhé =))))