Giải đấu võ Thuật sẽ bắt đầu vào ngày mai.
Fran, Urushi và tôi đang làm công việc thường ngày và rèn luyện kĩ năng của mình trong Hầm ngục phía Đông.
『Nè Fran, anh nghĩ em nên nghỉ một chút.』
「Một chút nữa.」
『Em chắc chứ? Em dường như mất tập trung rồi.』
Fran đang cố gắng ép bản thân chiến đấu trong một thời gian dài nên cô bé bắt đầu có những dấu hiệu kiệt quệ tinh thần. Cô bé bắt đầu nhận kha khá sát thương từ những sai lầm trong và ngoài trận chiến. Nói cách khác, em ấy bắt đầu nhận biết và phá bậy tệ hơn.
「… Một chút nữa thôi.」
Dẫu vậy, em ấy vẫn từ chối. Cô bé cắn môi và lướt mắt để quét qua khu vực xung quanh tìm kiếm kẻ địch để giao chiến.
『Haaahh… Được rồi. Chỉ một chút nữa thôi đấy.』
Tôi có chút lo lắng về việc cô bé không ở trong điều kiện tốt nhất cho vòng sơ loại vào ngày mai nếu cô bé ép bản thân quá nhiều, nhưng cuối cùng vẫn làm theo ý em ấy.
Về một mặt nào đó, có được trạng thái tốt nhất chính xác là lí do cô bé ép bản thân ghê gớm đến vậy ngay từ đầu. Fran muốn tiến hóa trước khi phải đối mặt với Vua Thú, nhưng cô bé không có bất kì dấu hiệu nào của việc đó. Thành ra, Fran chỉ cảm thấy phải ép bản thân quyết liệt hơn.
『Em có một chút thời gian không?』
Chúng tôi đột nhiên nghe giọng của Rumina vang lên trong đầu khi chúng tôi tiếp tục ép bản thân luyện tập.
「Rumina?」
Nghe được giọng của cô ấy vang lên từ đâu đó khiến tôi có chút ngạc nhiên, nhưng tôi sớm bình tĩnh khi mà cô ta dường như cũng dùng một thứ tương tự như khả năng thần giao cách cảm của tôi.
『Ta có một chuyện muốn bàn với cả hai., và hai người có thể vui lòng tới chỗ ta nếu không phiền.』
「Rõ rồi.」
Dẫu cho tôi có chút tò mò về lí do cô ta phải gọi trực tiếp cho chúng tôi, tôi quyết định làm theo lời cô ta ngay lập tức. Cô ta chọn rất đúng thời điểm khi mà Fran cũng cần nghỉ giải lao, và cô bé cũng khá là muốn dịch chuyển tới đó ngay lập tức, nên sẽ chẳng có vấn đề gì khi ghé qua đó cả.
Rumina chào chúng tôi khi mà cả hai dịch chuyển vào căn phòng mà cô ta chuẩn bị cho tụi tôi.
「Ta… chào mừng cả hai…」
「Nn.」
『Ừm, cô nói chúng tôi ghé qua, nên.』
「Đúng là ta có nói vậy.」
Có gì đó khác lạ ở cô ấy. Cô ta dường như có ít năng lượng pháp thuật hơn thường lệ, và tỏ ra có chút yếu ớt. Nó cứ như thể là có điều gì đó tệ xảy ra với cô ấy.
「Rumina, ổn chứ?」
「Ta xin lỗi vì khiến em lo lắng. Em không cần lo đến ta, ta chỉ là cảm thấy kiệt sức một chút.」
『Cô chắc là mình ổn chứ?』
「Ta ổn. Quan trọng hơn, ta muốn cho cả hai một thử thách. Muốn thử không?」
『Cô nói một thử thách ư?』
「Đúng là một thử thách. Ta không thể miêu tả chi tiết, nhưng muốn cả hai thử sức với nó. Thấy sao?」
Việc cô ấy không nói với chúng tôi chi tiết khá là đáng nghi, nhưng tôi nghi ngờ việc Rumina sẽ ném chúng tôi vào một cái xe bus hay lừa vào một cái bẫy.
「Hãy cẩn thận, thử thách này là một thứ cực kỳ nguy hiểm.」
「Đã rõ.」
Fran không có vẻ nghe ngờ Rumina một chút nào, và cô bé lập tức gật đầu và xác nhận rằng cô bé biết rằng mình sẽ dẫn thân vào một thứ nguy hiểm nên chúng tôi cùng chấp nhận.
Tôi cho rằng sẽ chẳng thể nào Fran từ chối yêu cầu của Rumina khi mà cả hai đã thân thiết đến vậy, nhưng quyết định nhanh chóng mà không kiểm tra ý định của cô ấy thì không.
『Em muốn trải qua hết thử thách của cô ta sao Fran?』
「Tất nhiên.」
『Em chắc 100% chứ? Việc Fran tới tận đây để nói rằng nó nguy hiểm chắc chắn nghĩa là nó rất nguy hiểm.』
「Không quan tâm.」
Có vẻ như là Fran đã có quyết định của mình và không hề có ý định thay đổi nó.
「Ta coi đó là em chấp nhận thử thách của ta?」
「Nn!」
Rumina dẫn chúng tôi tới một căn phòng khổng lồ, nơi mà cô bé để Fran lại.
Bước vào trong khiến cho chúng tôi thấy được một thứ khiến cho chúng tôi cảm thấy hoàn toàn bị choáng ngợp.
『Đây là một vòng tròn ma pháp sao?』
「Lớn.」
Một vòng tròn ma pháp khổng lồ lấp đầy căn phòng gần cả trăm mét. Nó được tạo ra theo cách mà từng phần của nó được mở rộng ra từ một điểm bắt đầu ở chính giữa căng phòng. Những phần độc lập ghép lại với nhau ở ngoài rìa và tạo thành một khối thống nhất khổng lồ.
Đó không giống như bất kì vòng tròn ma pháp nào mà tôi từng thấy. Không có cái nào trong số chúng lớn đến vậy.
Tôi thậm chí không thể hiểu được cái thứ này dùng để làm gì.
「Giờ ta sẽ thực hiện việc triệu hồi một Ma Thú. Hãy trình diễn cho ta thấy em có thể đánh bại nó.」
Giọng của Rumina gần như nghe giống như giọng của một tổng đại tự động.
「Nn. Rõ rồi.」
Vậy thử thách của chúng tôi là đánh bại một ma thú nào đó sao? Tại sao phải làm vậy? Chúng ta đã làm việc đó suốt đấy thôi. Việc chiến đấu với thứ mà cô ta triệu hồi sẽ có lợi cho chúng tôi theo một mặt nào đó chăng…?
「Được rồi. Bắt đầu!」
Vòng tròn ma pháp bắt đầu sáng lên khi mà một lượng năng lượng pháp thuật khủng khiếp đột ngột bắt đầu tập trung quanh điểm trung tâm của vòng tròn. Gió mạnh thổi quanh căn phòng, những cơn gió mạnh đến mức để làm rối tung tóc của Fran. Cô bé không còn cách nào khác ngoài việc nheo mắt quan sát mana đang tụ lại một chỗ.
Một con ma thú duy nhất lộ diện khi mà năng lượng ma thuật tạo nên hình thù của nó và nhạt dần rồi biến mất.
「Hah…hah…」
Điều khiển tất cả luồng năng lượng đó đã khiến cho Rumina bắt đầu thở dốc liên tục
「Rumina. Sao vậy?」
「Ta… ổn… Không cần lo…」
Việc cô ấy không hề có chút ổn nào cả đã nói lên rằng việc triệu hồi cái thứ mà cô ta muốn chúng tôi đối đầu kia ngốn cực kỳ nhiều ma lực.
Cái thứ xuất hiện trước mặt chúng tôi là một sinh vật hình người với toàn bộ cơ thể nhuộm một màu đen tuyền. Một làn khói độc đen bao bọc cơ thể của nó khiến cho rất khó để nhận ra hình thù của nó, nhưng tôi cho rằng nó không phải một thứ quá khác với một con Kobold khi mà đầu và những bộ phận khác được lông bao phủ.
Dù vậy, thẩm định nó hco phép tôi xác định được rằng đây là một thứ hung bạo và mạnh mẽ đến mức mà một con Kobold không thể nào sánh được. Nó thậm chí còn mạnh hơn cả con Pillbug mà chúng tôi đối đầu trước đây. Nó không có quá nhiều kỹ năng, nhưng chỉ số của chúng cao quái dị, như thể để bù đắp lại.
_______________________________________________________________
Thông tin chung
Loài: Evil Manbeast. (Ma Thú loại Sinh vật Quỷ)
Cấp: 50
HP: 822
MP: 927
STR: 335
VIT: 402
AGI: 1028
INT: 12
MGC: 809
DEX: 166
Kĩ năng
Evasion: Lv 9
Fang Techniques: Lv 8
Fang Arts: Lv 8
Presence Detection: Lv 9
Instantaneous Regeneration: Lv 8 (Hồi phục Lập tức)
Blink: Lv 8
Magic Resist: Lv 5
Reinforced Fur
Đặc kỹ
Awakening
Miêu tả:
Unknown _______________________________________________________________
Hả… Nó dường như có kĩ năng Awakening sao…?
「Đánh bại nó… và hấp thụ ma thạch của nó…」
Tôi biết mà! Đây là một thứ mà cô ta triệu hồi để có thể giúp Fran tiến hóa!
Dẫu vậy, triệu hồi nó đã hoàn toàn vắt kiệt sức của cô ấy. Dường như ngay cả một Chủ Hầm ngục cũng không thể làm được điều đó nếu không cố hết sức mình.
Fran dường như hiểu được điều đó, khi mà biểu cảm của em ấy đã chuyển sang một biểu cảm kiên định nhất từ trước đến nay.
「Master, lên thôi!」
『Chiến thôi!』
Fran lập tức rút tôi ra và giao chiến với con ma thú ở cự ly gần.
「Gaaaurouooouuououu!」
「Mmph!」
「Gagauuu!」
「Kuh!」
Chết tiện nó nhanh quá. Nó di chuyển nhanh tới mức nó có thể dễ dàng né tránh những đòn tấn công của Fran và tung ra vài đòn phản công. Hơn hết, nó lập tức hồi phục tất cả những vết thương mà chúng tôi gây ra.
「Gaaooooruuuuu!」
「Mmph.」
『Và giờ nó thức tỉnh rồi.』
Toàn bộ cơ thể con ma thú dường như lớn lên. Điều dễ nhận ra nhất là răng và vuốt của nó, thứ đã dài gấp đôi. Nó cũng trở nên mạnh hơn về chỉ số nữa. Agility của nó đặc biệt tăng vọt nhiều đến mức tôi không thể theo kịp nó nữa. Tay của nó gần như biến mất mỗi khi chúng di chuyển.
Chúng tôi có thể đối đầu với nó bởi vì chúng tôi có Sword Lord Arts, nhưng, chỉ số Agility quá cao của nó khiến cho việc giao chiến trở nên rất rất khó khăn. Kĩ năng Presence Detection của nó khiến cho chúng tôi không thể nào đánh trúng nổi nếu chúng tôi thử nhảy lên người nó bằng dịch chuyển.
Tôi cho rằng chúng tôi sẽ dễ đánh trúng hơn nếu sử dụng ma pháp, nhưng, nó cũng có kĩ năng Magic Resistance, nên chúng tôi không thể gây ra được một sát thương đáng kể trừ phi chúng tôi đánh nó rất mạnh. Biết vậy, tôi cố thử đánh trúng nó với Inferno Burst ngay lập tức sau khi nó tránh một trong những đòn đánh của Fran.
「Gugyaa!」
Tsk.
Tôi tặc lưỡi. Đòn tấn công đã trúng đích, nhưng nó không thực sự hiệu quả. Con ma thú vừa có lượng máu cao và vừa có chỉ số Magic đáng kể. Với cả hai yếu tố đó, khi kết hợp với Magic Resistance, nghãi là chúng tôi sẽ không thể hạ nó chỉ với một đòn, và cũng có nghĩa là nó sẽ hồi phục trở lại.
「Khó chịu.」
『Em cũng thấy thế phải không? Có vẻ là chúng ta sẽ không thể giết nó trừ phi có thể hạ nó trong một đòn.』
「Nn.」
Chúng tôi nhanh chóng lập ra một kế hoạch để đối phó với tình huống này, dù cho nó khá đơn giản. Urushi và tôi sẽ làm chậm lại con ma thú bắng những đòn tấn công bất ngờ và Telekinesis liên tục trong khi Fran chuẩn bị cho đòn hạ gục.
Việc thực hiện kế hoạch khá ổn thỏa. Fran bắt đầu cố gắng sử dụng một trong những kĩ năng rút kiêm của mình, thứ khiến cho con ma thú phải né, n hung Urushi tóm lấy chân của nó trong khi tôi cản nó lại, và nhờ thế, cô bé có thể tung ra đòn tấn công của mình.
Đó là một đòn toàn lực và liều lĩnh. Tôi cho rằng việc giữ độ bền cho tôi chẳng để làm gì cả, khi mà chúng tôi cần phải kết thúc trận chiến này ngay lập tức nếu chúng tôi muốn chiến thắng. Thành ra, tôi sử dụng nhiều kĩ năng nhất có thể và cố gắng sử dụng toàn bộ lượng mana của mình. Chúng tôi cũng kích hoạt cả mớ lưỡi kiếm nguyên tố khác nhau dẫu cho việc đó chắc chắn sẽ gây hại cho tôi đến mức tôi sẽ tạm thời không thể sử dụng được nữa. Chính xác hơn thì, Fran kích hoạt sấm sét, trong khi tôi kích hoạt cả gió và lửa.
「Haaah!」
『Thịt nó nào!!!』
「Gyaggyaaoooohhhh!」
Con ma thú hoảng sợ và cố gắng làm mọi thứ để bỏ chạy.
Nhưng đã quá muộn rồi.
Đòn đánh của Fran đã trúng đích và xẻ con ma thú thành hai nửa trái phải. Tôi cảm nhận được ma thạch của nó, thứ nằm ở ngay trong tim nó, bị cắn thành hai nửa gọn gẽ.
Đòn tấn công của chúng tôi đã hút cạn độ bền của tôi. Tôi chỉ còn dưới 20% độ bền. Những vết nứt chạy dọc lưỡi kiếm của tôi và bắt đầu vỡ vụn. Dù vậy, nó cũng đáng, đặc biệt là khi thấy được những gì còn lại của sinh vật mà chúng tôi vừa giết được, thứ hẳn sẽ mang lại điều gì đó cho chúng tôi.
Cả hai sự cân nhắc mà tôi vừa nói đến thực sự chỉ là suy nghĩ sau này. Tôi lúc đó thực chất lại tập trung vào bảng kĩ năng của mình hơn. Đúng hơn, tôi vội vàng lướt qua những kĩ năng, với hy vọng tìm được kĩ năng mà tôi vừa đạt được.
『Nó ở đâu rồi… Thấy rồi!』
Kĩ năng mà chúng tôi tìm và kĩ năng tôi vừa tìm thấy, đó là Awakening.
『Ta làm được rồi Fran!』
「Nn…!」
『Anh có nên thay nó vào luôn không?』
「Làm ơn.」
Tôi trang bị kĩ năng, để có thể cho phép Fran dùng nó. Tôi cảm thấy nhưng tôi đang bay ngất ngây trên chín tầng may, nhưng vẫn cố gắng hết sức giữ bình tĩnh để tôi có thể lập tức cho cô bé biết rằng mọi việc đã xong.
『Xong ngay bây giờ đây. Em cảm thấy gì không?』
「Nn… Có thể sử dụng nó.」
Lời nói của em ấy nhân đội sự xác nhận rằng cô bé cuối cùng cũng có thể tiến hóa. Và vì thế, tôi yên lặng chờ cô bé làm việc phải làm.
「Fu… Hah… Nn! Awakening!」
Fran hít một vài hơn sâu trước khi kích hoạt kĩ năng và khiến cho lượng năng lượng pháp thuật bên trong cô bé tăng vọt.
『Có vẻ là nó hoạt động rồi!』
「Gâu!」
Những tia sét đen bắn ra từ trong cô bé và tàn phá khu vực xung quanh. Cơn bão bởi sét và gió đang bao phủ căn phòng và buộc tôi và Urushi phải rui lui và nơi cô bé đang đứng trong khi tự hỏi không biết em ấy có ổn không.
『Nè Fran! Em ổn chứ!?』
「Rừ rừ!」
Cô bé không trả lời dẫu cho chúng tôi có gọi, điều này làm tôi lo lắng liệu em ấy có mất kiểm soát khả năng của mình không.
May thay, trường hợp đó không xảy ra. Những năng lượng đang tỏa ra quanh cô bé hiện đã thu lại và để lộ em ấy với chiếc đuôi và tai thẳng đuột. Nhìn qua một lần nữa cho phép tôi thấy được đuôi của Fran có chút khác biệt với lúc thường. Nó đã có vằn, và với màu đen xen lẫn xám tro. Sự khác biệt giữa hai màu sắc này rất nhỏ, đến mức tôi chri có thể nhận ra nhờ sự chiếu sáng của pháp thuật ở khu vực này.
「Gmph…」
Những giọt nước mắt lớn bắt đầu chảy xuống má của Fran.
Mong muốn lớn nhất của cô bé đã thành hiện thực.
Tôi không cần phải hỏi để biết rằng rất nhiều kỉ niệm và cảm xúc đang ùa về trong đầu cô bé.
Tôi giữ im lặng trong khi nhẹ nhàng lại gần, dùng Telekinesis để xoa lưng ẻm.
Fran nắm lấy chuôi của tôi và ôm lấy tôi rồi khóc.
Cô bé gục xuống phía trước và ấn trán mình vào lưng kiếm phẳng lì của tôi. Cảm nhận được hơi ấm lẫn nhịp tim của Fran khiến cho tôi muốn khóc cùng cô bé dẫu cho tôi là một cây kiếm.
Thực ra, tôi không phải là người duy nhất cảm thấy vậy, khi mà Urushi, cũng đang dụi dụi Fran, và bắt đầu ngấn lệ.
「Whimper.」
「…」
***
Mất khoảng 10 phút để Fran ngừng khóc.
Cô bé dụi mắt, đứng dậy, và nở một nụ cười ngại ngùng trước khi xoa đầu Urushi, như thể để giấu đi việc em ấy đang xấu hổ.
「Sorry. – Xin lỗi.」
『Không sao đâu. Chúng ta đều biết điều này ý nghĩa với em như thế nào mà.』
「Cảm ơn.」
『Được rồi, vậy chúng ta kiểm tra nhanh mọi thứ nhé?』
「Nn!」
xì mũi một lần cuối trước khi thu cảm xúc của mình lại. Cô bé nhìn xuống tay mình trong khi nắm duỗi chúng nhằm cảm nhận chính xác xem mình thay đổi ra soa.
『Thế nào? Em thấy sao?』
「Nn.. Tràn đầy sức mạnh.」
『Hmmm, có vẻ em trông không khác là bao, nên anh nghĩ tốt hơn anh nên kiểm tra chỉ số - CÁI ĐÉO GÌ THẾ!?』
Thấy chỉ số của Fran buộc tôi phải hét lên vì sốc.
Chỉ số Agility và Magic của em ấy đã tăng lên 300. HP và Mana cũng đều tăng vọt, và cô bé thậm chí có được một đặc kỹ với cái tên Brilliant Lightning Rush, tất cả dường như bởi vì cô bé sử dụng Awakening.
『Tiến hóa hẳn đi kèm với những hiệu quả thật ấn tượng. Đợi một chút…』
Nhìn về trang chỉ số của Fran một lần nữa khiến cho tôi phải khựng lại. Tôi cứ cho rằng cô bé sẽ trở thành một Hắc Hổ bởi vì đó là những gì Rumina trở thành, nhưng tôi đã lầm.
『Nè Fran, em… ờ… có vẻ là trở thành một Hắc Hổ Thiên Đường.』
Hắc Hổ Thiên Đường là một tộc người thú huyền thoại và không thể nào yếu hơn tên Hoàng kim Hỏa Sư đang giữ ngôi Vua Thú.
『Anh tự hỏi đó nghĩa là sao…』
「…」
『Em nghĩ sao, Fran?』
「…」
『Fran…? Urushi…? Đâu rồi? Đâu rồiiiiiiiiiii…?』
「…」
「…」
Cả hai đều đột nhiên chết lặng.
Nhìn lại cả hai khiến cho tôi nhận ra rằng cả hai đều hoàn toàn bất động. Hai đứa không thể lắc lư động đậy hay tương tự. Chúng chỉ đơn giản là bất động. Nó gần như thể ai đó đã dừng thời gian, một người không thể là tôi bởi vì tôi không hề sử dụng ma pháp không thời gian.
「Việc quái gì thế này.」
Bóng tối xuất hiện từ hư không và nuốt trọn khu vực xung quanh tôi khi tôi hỏi câu hỏi đó. Tôi không thể nào hiểu nổi chuyện gì đang xảy ra. Nó gần như là thị giác của tôi hoàn toàn bị tắt đi.
Chuyện quái gì thế này? Fran và Urushi vẫn ổn chứ?
「Đừng lo lắng. Không có gì xảy ra với chúng cả. Ta tạm thời dừng thời gian với mọi người trừ cậu.」
『Hả? Cái gì?』
「Cậu hẳn đã cố gắng hết sức… Ta chưa bao giờ nghĩ có khả năng để cậu cho phép con bé tiến hóa theo cách như vậy.」
『Hử?』
「Cậu gặp con bé, một cô bé Hắc Miêu bé nhỏ, bản thân đó đã là một phép màu rồi. Ta chưa bao giờ mong đợi cả hai đi xa được đến vậy.」
『Ừm. Vậy chính xác là ai vậy?』
「Ta là một trong những cá nhân quản lý thế giới này và cách nó vận hành. Ta đoán rằng cách dễ hiểu nhất để giới thiệu danh tính của ta với cậu sẽ là việc gọi bản thân ta là Nữ Thần của sự Hỗn Loạn.」