Chương 741 – Thức tỉnh (Góc nhìn từ Mộc quái)
『Đừng cô chủ… Hãy lùi lại đi…』
Tôi gọi, nhưng cô ấy không hề đưa mắt nhìn.
“Xin lỗi Mộc quái.”
Aro nhắn nhủ, nhìn thẳng về phía trước.
Cô ấy nhắm mắt lại và ổn định hơi thở, sau đó đối mặt với Ma thú vương.
“〖Kính vạn hoa hắc ám〗!”
Ba Aro biến đổi.
Từng người họ phân tách thành chín bản thể.
Liên tục kích hoạt kỹ năng thế kia…!
Tôi chắc chắn cô ấy không thể tạo ra được chín người.
Chắc họ đang bày ra cách gì đó để chống lại Ma thú vương.
Nhưng theo tôi… quan sát tâm trạng lúc cô ấy bị dồn ép vào chân tường, tôi biết không đời nào lại đơn giản như vậy.
Nguồn năng lượng của cô ấy đã cạn kiệt.
Cô chủ chẳng thể tung thêm được bất kỳ đòn tấn công nào.
Có lẽ đây chỉ là một màn phô trương sức mạnh.
Trong số chín người đó, chắc chỉ có hai người còn đủ ma lực.
Số còn lại để đánh lạc hướng.
『Một thủ thuật rẻ tiền』
Ma thú vương vung bốn cánh tay.
Hai người bị đè bẹp không thương tiếc.
Không kịp né tránh hay tung đòn phép, từng người một phân tán thành những hạt năng lượng.
“〖Sương mù chết〗!”
Ba trong số khác kích hoạt kỹ năng bên cạnh vai Ma thú vương.
Màn sương dày đặc che khuất tầm nhìn của nó.
Nhưng ngay tức khắc, cả ba đều tan biến sau cú đánh.
Chiêu thức mà họ dồn hết công sức để tạo ra vô nghĩa, hết bản thể này đến bản thể khác bị tiêu diệt.
Nhìn cảnh này, ruột gan tôi quặn lên vì khả năng Aro thật sự có thể bị nghiền nát trong giây phút tiếp theo.
Người thứ tám bị đập tan.
Aro cuối cùng giơ tay về phía đầu của nó.
"〖Gió lốc〗!"
Cô ấy hô lên.
Một cơn lốc xoáy khổng lồ lao đến.
『Đối với lớp da của ta, phép thuật này cũng vô dụng』
Ma thú vương thọc tay qua cơn lốc xoáy, làm nó phân tán và đâm xuyên ngực Aro.
Thân thể cô ấy cũng đã tan biến.
Tôi ngây người nhìn với đôi mắt mở to.
Cô chủ đã… chết…?
Đầu óc tôi trống rỗng vì bị sốc.
Tôi cố gắng gượng dậy, nhưng do HP và MP đã cạn nên không chịu nhúc nhích.
『…Cảm giác này… Không phải là bản thể gốc?』
Tôi kinh ngạc trước câu nói của Ma thú vương.
Ngay bên cạnh gương mặt nó, vô số con dơi xuất hiện dưới sự bao phủ của 〖Sương mù chết〗.
Chúng nhanh chóng tập hợp lại thành hình dạng của Aro.
Trên tay cô là một khối cầu lớn màu tím.
『Aro thứ mười…!』
Cuối cùng tôi cũng hiểu ra mục đích đằng sau 〖Sương mù chết〗.
Những con dơi là kết quả của kỹ năng 〖Hắc bức huyết〗 của loài Walpurgis.
Nó tương tự như 〖Kính vạn hoa hắc ám〗, cho phép cô ấy biến máu của mình thành dơi và bay lượn.
Sau khi tách ra chín thế thân, cô tiến vào điểm mù của Ma thú vương, lợi dụng 〖Sương mù chết〗 làm vỏ bọc để tạo ra một bản thể khác.
Sau đó dùng 〖Hắc bức huyết〗 để chia cơ thể mình thành những con dơi nhỏ, nấp vào màn sương dày.
Đó là một cách để che mắt và đánh lạc hướng.
Để bản thể cuối cùng giải phóng 〖Gió lốc〗 mạnh nhất, cô ấy tận dụng sơ hở để tiếp cận.
“Đây là... đòn phép cuối cùng của ta!”
Cô tung 〖Hắc cầu〗 vào con mắt đang mở to của Ma thú vương.
Không giống như lớp da chắc chắn, nhãn cầu của nó rất dễ bị tổn thương…
Đó là chiến thuật mà chúng tôi đã áp dụng đầu tiên… và cũng như thất bại.
Mắt của nó chảy máu nổi gân mạch.
“AaAaAAh!”
Nó lấy một tay bịt mắt.
『Không tin ngươi lại giáng được ta một đòn…!』
Cơ thể khổng lồ của Ma thú vương loạng choạng.
『Nhưng đây sẽ là lời giã biệt, nữ chiến binh』
Con mắt bị thương bừng to.
Nó tung nắm đấm khi cô ấy đang khập khiễng, đẩy Aro va xuống đất.
“Aguh!”
Cơ thể cô đập mạnh, vỡ tung thành từng mảnh thịt.
『Cô chủ!』
『Cuối cùng cũng hạ dứt điểm... Ấn tượng lắm』
Tôi sững sờ nhìn thân xác của Aro.
Lần này cô ấy chắc chắn đã chết.
Hoặc do tôi tưởng vậy.
Ánh sáng chạy qua những phần còn sót lại và cô ấy nhanh chóng trở về bình thường.
『C- Cô vẫn còn sống…』
Miễn là còn ma lực, cô ấy sẽ không chết.
Nhưng hình như không đủ để tái tạo lại cơ thể.
Tuy nhiên, Aro chỉ đành chết lặng quan sát thân hình đồ sộ của Ma thú vương, to lớn đến mức che khuất tầm nhìn của cô ấy.
Không ai trong chúng tôi còn đủ năng lượng để cử động.
『Một thứ rắc rối. Buộc ta phải hành hạ kẻ bại trận』
Bàn tay của nó từ từ vươn về phía cô.
Cứ thế kia, cô ấy thực sự sẽ bị giết.
Tôi phải làm gì đó.
Tôi phải…!
Cho dù có dồn bao nhiêu sức lực, cơ thể tôi cũng chẳng thèm di chuyển.
Có thể làm gì với số MP hiện tại của mình đây…?
Tôi vắt óc cũng không nghĩ ra được giải pháp nào…
〖Lạc hạ〗… 〖Nén trọng lực〗… 〖Lục tiên〗… 〖Đất sét〗… 〖Trọng lực〗… 〖Mồi nhử〗… 〖Tượng đài〗… 〖Mộc phản〗… 〖Tia nhiệt〗… 〖Dệt giáp〗…
Tôi không thể thay đổi được tình hình đang đối mặt.
Tôi là, tôi là, tôi…
‘…Nói nghe này Mộc quái. Tao có kiểm tra bao nhiêu lần đi chăng nữa thì cũng chẳng thấy 〖Tiến hóa bậc cuối〗 trong bảng trạng thái của mày. Có thể đó là nhờ Quả thông thái mà chú mày đã ăn lúc trước. Mày có thể tiến hóa thêm một lần nữa, nhưng chúng ta không biết điều gì sẽ xảy ra, vậy nên đừng tùy tiện thực hiện điều đó.’
Tôi nhớ tới lời của sếp.
Tiến hóa bậc cuối…
Sao mà tôi lại quên được nhỉ?
Dù sao tôi cũng không thể cử động.
Chẳng sử dụng được bất kỳ kỹ năng nào cả.
Nhưng ngay cả như vậy, tôi vẫn có thể tiến hóa.
‘Cu cậu là Mộc quái phải không? Để ta nói cho nghe. Chỉ riêng những người nắm giữ Kỹ năng linh thiêng mới có thể tiến hóa thành Huyền thoại.’
Gương mặt của Anh hùng mà chúng tôi đã gặp ở Rừng Ngãi, cô Miia, gợi trong tâm trí.
‘Không phải là không có trường hợp ngoại lệ, nhưng dù cu cậu có cách nào tiến hóa lên được hạng Huyền thoại thì cũng sẽ bị ảnh hưởng bởi trạng thái Thần hủy diệt. Một khi xảy ra thì chẳng có gì cứu nổi cu cậu cả. HP tối đa sẽ liên tục giảm dần khi thân thể cu cậu trở nên mài mòn. Hãy ghi nhớ cho kỹ.’
Thưa cô Miia, tôi không quan tâm nếu điều đó xảy ra.
So với việc bất lực nhìn Aro bị hãm hại đến chết ở đây… tôi thà tự mình chấp nhận cái chết còn hơn.
Tôi chỉ có một mong ước.
Không phải ở hình thái bị động… Tôi muốn trở thành một chủng loài mạnh hơn.
Tôi không định nắm vai trò tấn công chủ lực.
Sếp này, rồi cô chủ Aro, sư muội Atlach…
Tôi chỉ cần sức mạnh để bảo vệ tất cả mọi người.
Tôi hy vọng mình có thể ra sức để gìn giữ, ngay cả khi sức mạnh là điều cần thiết.
【Danh hiệu 〖Kẻ ăn Quả thông thái〗 và 〖Cây thế giới〗 có sự hợp nhất】
【Đã nhận được Danh hiệu 〖Cây giác ngộ (Tree of Insight)〗】
【Đã nhận được Danh hiệu 〖Trí tuệ thần linh (God’s Wisdom)〗】
Một giọng nói mà tôi chưa từng nghe thấy trước đây vang lên trong đầu.
『Tôi không biết đó là ai, nhưng… làm ơn, hãy cho tôi sức mạnh! Có phải trả giá cái gì tôi cũng không hối tiếc!』
Tôi gào lên với tất cả sức lực.
Ánh sáng xanh bắt đầu tuôn trào từ bên trong người tôi.
Sức mạnh đột phá.
Tôi cảm thấy thân thể mình to lên cùng với nó.
Tham gia Hako Discord tại
Theo dõi Fanpage