Chương 740 – Trận chiến vô vọng (Góc nhìn từ Mộc quái)
“AAah!”
Một con Chimaera cắn liên hồi vào 〖Dệt giáp〗, lắc mạnh đầu làm tôi mất tư thế.
Tốc độ của chúng tôi suy giảm khi phải đối phó với chúng, bọn còn lại thừa thời cơ đi đường vòng nhằm bao vây chúng tôi.
『Gực!』
Tôi tháo 〖Dệt giáp〗 ra khỏi người.
『Cô chủ nhanh tăng tốc lên! Nếu không chúng ta sẽ bị tóm mất–』
Ở phía trước, chúng đã chắn đường.
『Áh…』
Hai bản thể kia cũng đang rất bận tay.
Có vẻ họ không thể đến trợ giúp được.
Aro nhồi cánh tay to lớn vào trong hàm của một con quái, để nó cắn nát.
Tiếng xương gãy vang đến tai tôi và máu phun ra từ cánh tay.
“〖Hắc cầu〗!”
Vòng phép hiện diện quanh đầu Chimaera.
Đầu nó nổ tung tóe.
Khói màu tím bốc ra từ phần miệng và mũi còn sót lại.
Cô ấy rút tay ra.
In hằn vết cắn trông rất đau đớn, hơn nữa còn bị cháy xém từ chính 〖Hắc cầu〗 của mình.
『Cô chủ!』
“Không sao… tôi sẽ hồi phục ngay lập tức, cho nên…!”
Một con áp sát từ phía sau.
"Ah…"
Cánh phải của Aro bị kéo đứt cùng với một mảng thịt trên lưng.
Tôi vuột khỏi vòng tay khi cô ấy ngã chúi xuống đất.
May mà tôi tức tốc lao theo và đỡ cô ấy bằng 〖Dệt giáp〗.
『C- Cố gắng cầm cự lên, cô chủ!』
“Xin lỗi… Mộc quái, ma, ma lực của tôi…”
『Không thể nào…!』
Chúng tôi đã bị vây kín bởi đàn Chimaera.
Bây giờ Aro không thể cử động, chúng tôi chẳng còn hy vọng nào để thoát thân.
Bọn chúng nhanh hơn tôi.
Làm sao để bỏ chạy đây.
Hai bản thể của cô ấy đáp xuống phía trước và sau chúng tôi.
"〖Gió lốc〗!"
Lốc xoáy thổi ra theo hai hướng ngăn chúng tiếp cận.
“Tôi, tôi không còn chút năng lượng nào, nhưng… cũng chẳng có ích gì, phải không?”
Một bản thể nói như thể sẽ bật khóc bất cứ lúc nào.
『Vâng… em rất biết ơn』
Nếu họ không đẩy chúng đi bằng 〖Gió lốc〗, chúng tôi đã trở thành thức ăn cho lũ Chimaera.
Nhưng nó quá yếu dể hạ đòn dứt điểm.
Chỉ đủ để tạo khoảng cách.
Thực tế chúng tôi vẫn đang bị bao vây, và những con quái phía sau tiếp tục lao đến thay cho những con bị thổi bay.
…Cả Aro và tôi đều không còn đủ ma lực nữa.
Nghĩ nào... Nghĩ nào.
Chắc chắn phải có cách gì đó.
“AAAaAAh!”
Khi 〖Gió lốc〗 suy yếu, tất cả đồng loạt tràn vào.
Bỗng, bọn chúng bị nghiền nát dưới chân, Ma thú vương xuất hiện trước mặt chúng tôi.
Mặt đất rung chuyển theo từng bước di chuyển của nó, thổi tung bụi mù vào không khí.
『Đúng là các ngươi đã hết giới hạn. Không cần đến 〖Bạo thú biến hình〗 nữa』
『Ah, ah, ahh…』
Nó trong hình dáng giống người.
Thân hình đồ sộ nhìn lấy chúng tôi.
『Tuy nhiên ta sẽ thể hiện chút lòng thương xót. Chính tay ta sẽ chôn cất bọn ngươi』
Ma thú vương đưa bốn cánh tay sẵn sàng.
Có hàng trăm Chimaera trên hạng A vây quanh…
Và chúng tôi đang đối mặt với Ma thú vương Huyền thoại cấp cao.
Tất cả kẻ thù ở đây đều nhanh hơn gấp bội.
Ngay lúc này đây… chúng tôi khó lòng mà sống sót.
Tôi dùng 〖Dệt giáp〗 che phủ cho Aro và ném cô ấy đến chỗ một bản thể.
Họ lao tới đón cô.
“Uguh! Mộc… quái…?”
『Cô chủ… em sẽ tạo cơ hội. Hãy trở về khu rừng và giúp đỡ bộ tộc Lithovar』
Tôi hóa giải 〖Mộc thần hóa〗.
Trở lại hình dạng nguyên bản của mình… Mộc quái thế giới.
『Chà... Xem ra ta phải đánh giá lại ngoại hình tý hon của ngươi』
Ma thú vương cười đáp.
“Cậu đang làm gì thế! Nếu biến về nguyên hình ngay bây giờ…!”
『Tiếp đến là 〖Tái sinh bất diệt〗!』
Thân thể tôi được bao phủ bởi ánh sáng xanh.
〖Tái sinh bất diệt〗… Đổi lấy việc bị rút MP cho đến khi cạn kiệt, kỹ năng này sẽ siêu cường hóa thể lực cho tôi.
Khi kích hoạt, HP của tôi liên tục được khôi phục và gia tăng sức phòng thủ.
Tôi sẽ thu hút sự chú ý của nó và đàn Chimaera bằng mọi giá.
Thêm nữa… tôi kết hợp giữa 〖Tái sinh bất diệt〗 và 〖Mộc phản〗.
Sau khi chịu được một cú đánh, tôi có thể lợi dụng lực tấn công của đối thủ để đáp trả.
Điều này sẽ có hiệu quả đối với cả Ma thú vương.
Tôi không lạc quan đến mức có thể hạ gục được nó, nhưng để câu giờ cho Aro trốn thoát…!
『Đối thủ xứng đáng. Ta sẽ tưởng nhớ ngươi suốt đời』
Ma thú vương đưa tay về đằng sau.
Tôi không thấy cú vung.
Ngay tức thì, một xung chấn mạnh truyền qua cơ thể…
Khi nhận ra thì tôi đã ngã nhào ra đất cách xa đó.
『Ah… Agah, cái, gì…』
Tôi xuống sức…
Ánh sáng xanh của 〖Tái sinh bất diệt〗 biến mất…
Kỹ năng sẽ tự vô hiệu nếu lượng MP còn lại của tôi giảm xuống dưới 1%.
Dường như tôi đã dùng hết toàn bộ MP chỉ để trụ được một đòn của Ma thú vương.
Không còn HP hay MP.
Tôi chẳng thể sử dụng bất kỳ kỹ năng nào nữa.
“Mộc quái!!”
Tôi nghe thấy Aro gào to.
Xin lỗi cô chủ…
Tuy em đã mạo hiểm mạng sống của mình, vậy mà vẫn không thể giành được dù chỉ một chút thời gian.
『Không ngờ ngươi vẫn còn sống… Một đối thủ kiên cường』
Ma thú vương dành lời khen cho tôi.
『〖Hạt giống thần chết〗 là kỹ năng của ta. Ngươi đã phải đuổi theo bọn ta để giải trừ trạng thái ấy. Nếu giết ta, ngươi sẽ tiêu hủy được 〖Hạt giống thần chết〗. Ta chỉ có một yêu cầu thôi… Hãy để Aro đi…』
『Xin lỗi, nhưng… ta không được phép tùy ý hành động』
…Có lẽ là do 〖Chư hầu thánh linh〗.
Ma thú vương có nhận thức riêng của bản thân, nhưng nó không thể thoát khỏi sự khống chế.
『Có vẻ người bạn của ngươi cũng không muốn điều đó xảy ra』
Cả ba Aro đứng thành một hàng đối diện trước mặt nó với vẻ nghiêm túc.
Tham gia Hako Discord tại
Theo dõi Fanpage