Chương 460 -Tình hình hiện tại và về sau
Tôi thận trọng đi xuyên qua khu rừng, dùng miệng kéo lê theo con Fenrir phía sau.
Nó là một con sói hung hãn, nhưng có vẻ những quái thú khác lại không có bản tính giống vậy.
Trên đường đi, có một cái cây mà khi chúng tôi tiến lại gần trông như Mộc quái, bỗng dưng mở to miệng gào lên “GuooOoOOOOO!” trước khi tự bứng rễ bỏ chạy, la rền suốt lúc đó.
Làm tôi suýt ướt đẫm cả quần.
Kiểm tra thông tin của nó, đó là một Mộc quái hạng B có tên 〖Cây gỗ Troll (Troll Wood)〗.
Nó hoàn toàn tránh được 〖Cảm quan〗 của tôi.
Một hình thức ngụy trang siêu đẳng.
Có vẻ loài Mộc quái thường có những tính cách kỳ quặc.
Tôi quay lại nhìn bé cây cảnh bên này.
Lỗ mắt của nó bừng to kinh ngạc khi chứng kiến Cây gỗ Troll chạy đi xa…
Sẽ tốt biết mấy nếu chú mày ít ra có chút khả năng phát hiện ra đồng loại giúp chúng ta.
Nói lại thì… vẫn chỉ là quái hạng B.
Trên hòn đảo Cây đại thụ toàn là hạng B+ với A- tung tăng khắp nơi.
Có cảm giác những sinh vật ở đây đang sợ hãi điều gì đó, tôi không biết liệu có thứ gì đặc biệt nguy hiểm ở đây không nữa?
Sau khi đi một đoạn dọc theo bờ biển, chúng tôi bắt gặp một con sông chảy từ trong rừng ra ngoài đại dương.
Để đề phòng, tôi kiểm tra xem có gì lạ trong nguồn nước hay không.
Đây là nước của vùng đất này.
Chẳng ngạc nhiên chút nào nếu nó chứa lời nguyền hay chất độc có thể biến tất cả chúng tôi thành đá hay thứ tào lao khác.
【〖Nước của tinh linh〗: Giá trị B-】
【Nước chảy ra từ các Tinh linh mùa xuân và được hòa trộn với ma lực mạnh mẽ】
【Sức mạnh ma thuật bên trong làm gián đoạn hệ tuần hoàn bên trong cơ thể, gây ra cảm giác buồn ngủ và kích thích nhẹ】
【Đồng thời còn phục hồi ít ma lực cho người uống】
【Khi rời khỏi thượng nguồn tự nhiên, loại nước này mất đi những đặc tính huyền bí của nó】
…Buồn ngủ và kích động, nói cách khác là 〖Gây ngủ〗 với 〖Điên dại〗?
Có khác gì là rượu đâu?
Tuy nhiên còn tùy vào cách sử dụng mà có thể sẽ hữu ích.
Tôi thử uống nước trong con sông nhưng không nhận được trạng thái cụ thể nào, cũng chẳng có cảm giác khó chịu.
Có chút ngọt, thanh mát.
Với kiến thức thượng thừa của bản thân nhận định rằng nước uống sẽ không thành vấn đề miễn là đã có con sông, tôi quyết định theo dấu nó lên thượng nguồn.
Sương mù trở nên dày đặc hơn và tầm nhìn kém dần khi chúng tôi đến gần ngọn núi.
Càng đi xa, cây cối trông càng dị dạng, thêm nhiều thứ có vẻ đáng ngại.
Thậm chí có một cái cây quái lạ mọc gần như theo chiều ngang với mặt đất.
Cùng với tầm quan sát hạn chế đủ để khiến tôi tưởng một trong số chúng là quái thú.
Dòng sông chảy ra từ một hang động lớn dưới chân núi.
Tôi thử ngó đầu vào trong, nhưng cái hang không rộng lắm.
Một thác nước đổ ra từ lỗ hổng to trên trần hang phía sau.
Có vẻ Tinh linh mùa xuân không ở trong hang mà xa hơn trên ngọn núi.
Sự chú ý của tôi hướng về những khối u giống cây nấm bám trên vách hang, cùng nhiều quái thú hình dáng như con gà với cái miệng khổng lồ trên mặt (có lẽ là 〖Gà tinh〗 hạng C), ngoài ra, chẳng còn gì ở nơi đây làm tôi quá lo lắng.
Phát hiện thấy tôi, đàn gà phóng hết tốc lực xuống sông.
Kể từ bây giờ tôi sẽ biến cái hang này thành căn cứ của mình…
Nói vậy chứ, không có con đường nào khác dẫn vào hang ngoài con sông, mỗi lần ra vào tôi phải ngâm mình dưới nước…
Đâu nhất thiết tôi phải chui vào đó làm gì.
Nếu có thứ gì tấn công thì tốt hơn hết là chúng tôi nên phản đòn ngay lập tức.
Tôi lấy móng cắt bỏ đầu và tứ chi Fenrir rồi xẻ thành mười mảnh cỡ lớn.
Phải nhờ Volk chia nhỏ chúng ra hơn nữa và đưa cho Nightmare treo lên trần hang.
Tôi chẳng biết nó sẽ có mùi vị ngon hay mửa đây, nhưng hiện tại chúng tôi không phải lo về chuyện thức ăn.
Có thể lấy muối từ biển bất cứ khi nào muốn nên tôi sẽ thu thập sau.
Bây giờ chúng tôi sẽ nghỉ ngơi một chút ở cửa hang và lên kế hoạch sắp tới.
Nhưng tôi rất biết ơn vì Volk và cụ Magiatite chọn đi cùng.
Đôi khi Volk tỏ ra như não của anh chàng này đã hoán đổi với quái vật, nhưng là người biết rõ về nền văn minh của con người nhất.
Cụ Magiatite cũng có hiểu biết theo những hướng khác nhờ sống lâu năm dưới dạng quái thú.
Để xem nào, bắt đầu về việc cày cấp cho bản thân tôi…
‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐
〖Irushia〗
Chủng loài: Ouroboros
Trạng thái: Bình thường
Cấp độ: 123/125
HP: 3138/3138
MP: 3011/3026
‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐
Chỉ còn hai cấp nữa là tôi sẽ tiến hóa.
Phụ thuộc vào việc mất bao lâu để tôi hoàn thành chặng đường và lên cấp được bao nhiêu trước khi Lilixira tiến công.
Một khi tôi lên được hàng ngũ Huyền thoại, có lẽ mỗi cấp sẽ tốn nhiều thời gian hơn để đạt tới.
Do cấp độ được đặt lại từ đầu sau khi tiến hóa, trong trường hợp xấu nhất là tôi phải giao tranh với chỉ số thấp hơn hiện tại.
…Nếu cô bạn còn ở đây, có lẽ không phải là ý kiến tồi nếu ưu tiên rèn luyện cho đồng đội và bổ sung thêm đội hình với 〖Sự sống giả tạo〗, trước khi tham gia vào trận chiến nơi lượng MP dồi dào và khả năng hồi phục cùa Ouroboros được tỏa sáng.
Mà giờ nghĩ tới điều đó cũng vô ích.
Thay vào đó, nếu tôi săn được vài hạng B loại tốt thì tôi tin chắc sẽ lấy lại được chỉ số hiện tại.
Tôi không định giao chiến với mấy kế hoạch dở hơi đâu.
Nhìn sang Aro, tôi thấy con bé đang nô đùa với Thằn lằn đen ngoài hang động.
Cô nhóc cười hớn hở chơi trò đuổi bắt, còn Thằn lằn đen lại có vẻ mặt hơi miễn cưỡng…
Trông Aro với tinh thần phấn chấn cùng với hành động vui đùa của trẻ con, tôi chỉ đành thở phào nhẹ nhõm.
‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐
Tên: Aro
Chủng loài: Revaana Lich
Trạng thái: Bị nguyền rủa
Cấp độ: 35/85
HP: 446/446
MP: 465/465
‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐
Aro ở hạng B+ với 〖Tiến hóa bậc cuối〗.
Không cần phải quá sức bắt ép con bé lên cấp tối đa.
Nhưng ít nhất tôi muốn cho lên được khoảng cấp 50.
Rồi tôi nhìn sang Nightmare đang ăn vụng công khai số thịt Fenrir nhờ nó cất giữ.
‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐
Chủng loài: Nightmare
Trạng thái: Bình thường
Cấp độ: 29/70
HP: 234/234
MP: 227/227
‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐
Bé nhện hạng C+ và cũng có 〖Tiến hóa bậc cuối〗, hừm…
Nói thật thì tôi mong nó sẽ tiến hóa thêm được một hay hai lần nữa.
May mắn là mức tối đa của nó khá cao.
Khi tôi quan sát lấy nó và tập trung suy nghĩ, bé nó ngước lên nhìn tôi.
Tôi đảo mắt đi chỗ khác khẽ cúi đầu.
‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐
Chủng loài: Mộc linh (Magical Tree)
Trạng thái: Bị nguyền rủa
Cấp độ: 15/60
HP: 223/223
MP: 166/166
‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐
Mộc quái đang uốn cong thân cây để uống nước dưới con sông với tư thế vô cùng kỳ cục.
Nó cùng hạng C+ như Nightmare…
Nhưng giới hạn cấp độ tối đa không cao bằng bé nhện, cũng như chưa có 〖Tiến hóa bậc cuối〗.
Sẽ rất tuyệt nếu Mộc quái tiến hóa lên được B+ và đảm nhận vai trò tích cực hơn bên cạnh Aro.
…Nhưng do nó không thực sự là người chủ động giao chiến nên việc kiếm điểm kinh nghiệm sẽ rất khó.
Tôi muốn tập trung nâng cấp độ nó lên tối đa, nhưng…
Rất có thể nó sẽ phát triển theo hướng trở thành thứ đáng thất vọng nếu tôi giúp sức quá nhiều.
Rốt cuộc thì đó là Mộc quái mà.
Dù tôi đặt niềm hy vọng vào tiềm năng của nó, nhưng dường như tôi cũng cảm thấy vô vọng.
Bất kỳ chiến lược nào dẫn dắt nó rất có khả năng sẽ là sự thất bại.
‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐
〖Volk Veidaf〗
Chủng loài: Con người
Trạng thái: Bình thường
Cấp độ: 84/85
HP: 870/870
MP: 323/323
‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐
Đối với Volk, ngay cả quái thú hạng B+ cũng chẳng nhằm nhò gì miễn là anh ta có vũ khí, tôi không có gì để bình luận.
Tôi không cần phải mong đợi anh ta phải trưởng thành hơn nữa, lúc này anh chàng vẫn sẽ làm tốt thôi.
Chẳng có điểm nào để tôi phải nhắc nhở anh ấy nên và không nên làm.
‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐
Chủng loài: Quả tim Magitite (Magiatite Heart)
Trạng thái: Bình thường
Cấp độ: 53/70
HP: 114/114
MP: 414/414
‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐
Cụ cũng là hạng B- cấp cao với 〖Tiến hóa bậc cuối〗.
Không cần phải bắt buộc cày cấp.
Cụ ấy cũng không phàn nàn với vai trò trở thành thanh kiếm của Volk nên tôi không có ý tách rời hai người họ.
‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐
Chủng loài: Nữ chúa độc dược Lecherta (Venom Queen Lecherta)
Trạng thái: Bình thường
Cấp độ: 26/55
HP: 180/180
MP: 198/198
‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐
Thằn lằn đen hạng C.
Sau khi chia tách khỏi tôi, có vẻ nó đã lên được một giai đoạn tiến hóa.
Giờ đã đủ mạnh để cạnh tranh với những quái thú như Rồng đá nhỏ hay Kiến đỏ.
Tuy nhiên trong tình thế bây giờ của chúng tôi, nó sẽ không thể góp sức nhiều.
Tôi muốn khen ngợi nó nhiều hơn nữa vì đã xoay sở để thoát khỏi Beelzebub hạng A+.
Mang nó tới đây có vẻ hơi quá đáng.
Có nguy cơ Beelzebub nhớ ra ngoại hình của Thằn lằn đen, nhưng có vẻ hắn không phải là kiểu người nhắm mục tiêu vào nó.
Không có nghĩa tôi xem hắn là người tốt, chỉ là tôi có nhận định hắn sẽ không cố gắng chuyển hướng từ việc tìm kiếm tôi chỉ để sát hại Thằn lằn đen…
Có khả năng Lilixira đang để mắt tới nó, nhưng ngay cả khi tính đến trường hợp đó, mang nó theo đến đây rõ ràng là lựa chọn nguy hiểm hơn nhiều.
Hiện tại, tôi sẽ ưu tiên quá trình tiến hóa của mình.
Thật sự tôi không thể đưa ra quyết định chắc chắn vào những việc cần làm tiếp theo cho đến khi biến đổi.
Biện pháp an toàn lúc này là huấn luyện cho Aro và Nightmare, đồng thời phải đảm bảo Thằn lằn đen tiến hóa để tự bảo vệ được bản thân.
Cũng thật nhân tiện nếu Mộc quái lên được vài cấp, nhưng tôi sẽ không cố ép nó giết chóc để phát triển đâu, yeah.
“Ah!”
Vào đúng lúc Aro sắp phóng tới cưỡi lên người Thằn lằn đen thì nó kịp né tránh bằng sự nhanh nhẹn của mình rồi chạy đến bên cạnh tôi.
Aro chán nản nhìn lấy nó, Mộc quái đặt nhánh cây lên vai con bé để an ủi.
Xin lỗi chú mày nhé.
Tao cũng đang tính hoãn bài luyện tập cho mày lần này, tha thứ cho tao nhé.
Mộc quái quay sang đối diện với tôi và bỗng vươn ra một trong những nhánh cây.
「Không thành vấn đề, thưa sếp…」
M- Mộc quái?!
Úi ùi, mày tự dưng mở miệng nói chuyện luôn kìa.
Mày biết có thể thoải mái sử dụng 〖Thần giao cách cảm〗 thường xuyên hơn mà.
…Nhưng dù Mộc quái hầu như không bao giờ nói ra suy tư của mình bằng 〖Thần giao cách cảm〗, nó vẫn tiếp thu ý nghĩ của tôi rất tốt.
Liệu nó có dùng cách đó để liên tục dò xét dòng suy nghĩ của tôi không nhỉ?
Thật đáng sợ…
“Kishi! Kishii!”
Thằn lằn đen đến gần tôi rồi hướng đầu lên.
Tôi nhẹ nhàng vỗ về nó, đảm bảo không dùng quá nhiều sức.
Ngày xưa, chúng tôi cùng chiến đấu bên cạnh nhau đồng hạng D.
Vậy mà giờ chúng tôi đã tách ra thành hạng C và A.
Hồi đó nó sẽ lao đến mừng rỡ liếm mặt tôi, nhưng sự khác biệt về kích cỡ giữa chúng tôi đang ngày càng lớn hơn.
Không, nếu nói thì thật đáng mừng khi nó đã trở nên mạnh mẽ hơn.
Tôi đến được giai đoạn này đều là nhờ kỹ năng nhân đôi điểm kinh nghiệm và giảm nửa giới hạn ngưỡng lên cấp, trên hết là chiến đấu lần lượt qua nhiều đối thủ mạnh.
Những quái thú bình thường chắc chắn phải mất nhiều thời gian hơn để phát triển.
“Kishii!”
Thằn lằn đen vươn ra dụi đầu vào bàn chân tôi.
Này này, thế thì nguy hiểm lắm, nếu mày vô tình chạm phải móng vuốt của tao thì chuyện gì sẽ xảy ra?
“......”
Aro đang quan sát từ xa, lặng lẽ hướng ngón tay về phía tôi.
Mộc quái với vẻ mặt nghiêm trọng đặt nhánh cây lên tay con bé để cản lại.
Éc, họ tính làm cái gì vậy?