Chương 463 – Đến nơi nguồn gốc sương mù
Tôi quyết định bỏ lại mọi người trong hang động để tự mình đi khám phá.
Để xem có những loại quái thú nào sống tại khu vực này, thứ hạng và nơi tìm thấy chúng.
Tầm nhìn nơi đây rất hiểm trở, vì thế tôi cũng muốn nắm bắt sơ qua địa hình.
Đặc biệt là chỗ đỉnh núi, có vẻ là nơi xuất phát của cả con sông lẫn sương mù.
Tôi cảm giác có một con quái vô cùng nguy hiểm gần điểm nguồn gốc màn sương.
Kế hoạch đã đưa ra là thực hiện chậm mà chắc, nhưng phải thay đổi cách tiếp cận thôi.
Cứ với tiến độ này, tôi sẽ không kịp chuẩn bị cho thời điểm Lilixira tấn công.
Cần phải chấp nhận rủi ro ở mức độ nào đó.
Có thể lý do khiến hòn đảo này được cho là quá đáng sợ là vì thiếu thông tin, thực sự nó còn hiền hơn nhiều so với đảo Cây đại thụ toàn là Adam.
Nếu đúng như thế thì chúng tôi đành phải chuyển sang nơi khác.
Tôi leo lên vách đá phía sau hang động và tiếp tục men theo ngược con sông.
Dòng chảy có vẻ dịu hơn bên trên thác nước.
Tôi sẽ lên tới thượng nguồn nếu cứ đi.
Con đường lúc thoải lúc dốc.
Tôi không chắc có phải là do sương mù, nhưng ngọn núi trông khá lớn.
Qua những gì thấy được gần như chủ yếu là mấy mỏm đá lộ thiên với rất ít thảm thực vật.
…Hmm, tôi muốn thử bay xung quanh để xem xét, nhưng từ trên trời có thấy được mặt đất đâu.
Trên đường cuốc bộ, tôi có cảm giác như bị theo dõi.
Tuy nhiên 〖Cảm quan〗 không bắt được tín hiệu nào.
Mấy kiểu trực giác này rất quan trọng.
Ngoài ra nhận thức của tôi như bị sương mù cản trở.
Tôi căng thẳng dò la xung quanh.
Bất thình lình một bóng đen xuất hiện.
“GuuOOOOOOOOh!”
Tôi 〖Gầm〗 lên để ngăn chặn nó tiếp cận và dang rộng cánh lùi về phía sau.
H- Hãi cả hồn.
Dù là gì thì cũng thật nguy hiểm.
Nó không phản ứng với 〖Gầm〗 của tôi.
Lẽ nào là thứ hạng khá cao… huh?
Cảm nhận thấy điều bất ổn, tôi lén rình về phía cái bóng đen to lớn khi nãy.
Khi đến gần, đó là một khuôn mặt người khổng lồ…
Hay đúng là bức tượng đất sét.
Nó rộng khoảng năm mét.
Dáng vẻ như phần đầu của một ông già cộc cằn.
Đ- Đừng có hù dọa kiểu đó chứ.
Sao lại có bức tượng thế này ở đây?
Về cơ bản chưa từng có con người đặt chân đến mà.
Nếu kiểm tra trạng thái, tôi sẽ biết khi nào và tại sao nó được tạo ra.
Bằng kiến thức thu được, tôi sẽ tiến thêm một bước để hiểu về hòn đảo bí ẩn này.
【〖Thủ vệ đất sét〗: Quái thú hạng B+】
【Một vệ binh làm từ đất được ban cho ý thức】
【Nó lấy sức mạnh từ nguồn ma lực vô hạn được nhào nặn bên trong, và từ sâu thẳm lòng thù hận của nó】
【Nó còn từng là quái thú được tạo ra để hạ gục một vị thần…】
Tôi chồm lên đá vào mặt.
Lợi dụng phản lực tôi phóng ra xa và vào tư thế chiến đấu.
Liều thật.
Tôi đã rút lui nhưng vẫn thúc bản thân tiến tới.
Dù có nhìn thế nào thì tôi vẫn thấy nó giống như tượng.
Đó đúng là quái thú ư?
‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐
Chủng loài: Thủ vệ đất sét (Clay Guardian)
Trạng thái: Bình thường
Cấp độ: 85/85 (MAX)
HP: 714/785
MP: 255/255
Tấn công: 544
Phòng ngự: 881
Ma thuật: 364
Nhanh nhẹn: 241
Hạng: B+
Kỹ năng đặc trưng:
〖Golem: Cấp -〗 〖Thuộc tính thổ: Cấp -〗 〖Bước chân vô thanh: Cấp MAX〗
〖Hồi phục HP tự động: Cấp 9〗 〖Hồi phục MP tự động: Cấp 9〗
Kỹ năng kháng:
〖Kháng vật lý: Cấp MAX〗 〖Kháng ma thuật: Cấp MAX〗 〖Kháng độc: Cấp -〗
〖Miễn nhiễm chí mạng: Cấp -〗
Kỹ năng cơ bản:
〖Cắn: Cấp 8〗 〖Biến hình: Cấp 8〗 〖Tự tái tạo: Cấp 9〗
〖Bão cát: Cấp 9〗 〖Tia nhiệt: Cấp MAX〗 〖Sợi dây tiếc nuối: Cấp 9〗
〖Đất sét: Cấp MAX〗 〖Tường đất: Cấp 8〗 〖Thổ cầu: Cấp 7〗
〖Trọng lực: Cấp 8〗 〖Trọng trường: Cấp 9〗 〖Khiên chắn vật lý: Cấp MAX〗
〖Lơ lửng: Cấp 9〗 〖Nguyền rủa: Cấp 7〗 〖Chết chóc: Cấp 7〗
〖Bộc phá trực diện (Direct Burst): Cấp 1〗
Danh hiệu:
〖Khối đất: Cấp MAX〗 〖Cựu thuộc hạ của Quỷ vương: Cấp -〗 〖Tiến hóa bậc cuối: Cấp -〗
〖Nỗi ám ảnh: Cấp MAX〗
‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐
C- Cái chỉ số của thằng cha này…
Cú đá của tôi có thể như muỗi chích, nhưng gần như chẳng gây được sát thương.
Cả về ngoại hình lẫn năng lực, đây không phải là một con quái tầm thường. (Trans: mà là tầm bậy)
Qua lời giải thích khi nãy, chẳng lẽ nó là từng là tay sai của một người nắm giữ Kỹ năng linh thiêng?
Chắc đúng là các thế hệ Quỷ vương đã viếng thăm nơi này trong suốt nhiều thiên niên kỷ.
Ở hòn đảo Cây đại thụ, tôi tưởng chỉ là ngẫu nhiên khi tình cờ bay đến nơi có giá trị lịch sử quan trọng, nhưng tôi cho rằng theo nghĩa nào đó, không loại trừ khả năng mỗi khi một Quỷ vương nào đó bị đánh đuổi khỏi vùng đất của con người, họ buộc phải ẩn náu tại Lãnh địa Tứ đại quái thú xa xôi.
Dù sao tôi cũng thấy nhẹ nhõm vì tối đa nó chỉ ở hạng B+.
Tôi có thể lên được hai cấp sau khi giải quyết nó.
Vậy là đã tránh được tình huống xấu nhất khi Lilixira đến đây mà không kịp tiến hóa.
Thành thật mà nói, hồi chuông cảnh báo đang vang lên trong đầu tôi lúc này.
Cả cơ thể như đang mách bảo tôi đừng nên dính líu tới con quái kia.
Tôi không được ra ngoài trong lớp sương.
Hay mặt khác nữa là tôi phải nhanh chóng rời khỏi hòn đảo.
Vùng đất kỳ lạ ở cực đông này có lẽ không phải là bãi săn lý tưởng cũng như có thể che mắt tôi khỏi lũ ruồi.
Thông thường có mơ tôi cũng chẳng muốn đụng vô mấy kẻ dữ dằn thế này.
Nhưng ngay bây giờ tôi không thể để cơ hội hấp dẫn như vậy trôi qua.
“GuuOOOOOh!”
Tôi lao thẳng tới một mạch về phía nó rồi vung vuốt.
Cơ thể nó bừng sáng.
Chắc là 〖Khiên chắn vật lý〗.
Nó đã được tăng cường khả năng kháng vật lý.
Bắt đầu khó chịu rồi đây.
Nhưng tôi sẽ không để thua một đối thủ chậm chạp đâu.
Tôi tung nắm đấm mạnh nhất có thể vào nó.
Thân thể to tướng của nó bay lên, xới tung cả mặt đất.
Nếu ngươi tự cường hóa thì ta sẽ đánh ngươi nhiều lần cho tả tơi luôn.
Tôi nhìn vào phần đất dính ở móng vuốt.
【〖Ma thổ của Alchimia〗: Giá trị B+】
【Năm trăm năm trước, nhà giả kim thuật Alchimia, người có được sức mạnh của Quỷ vương mặc dù là con người, đã tạo ra loại đất sét này bằng lượng ma lực khồng lồ】
【Người ta cho rằng ký ức của nhiều chủng loài ma thú được ngấm vào đất, dẫn đến việc hình thành nên rất nhiều quái vật】
【Sau cái chết của Alchimia, hầu hết các thổ ma thú đều bị đánh bại trở về với đất, nhưng một số vẫn được tìm thấy ở những vùng xa xôi】
…Đúng như tôi đoán.
Nó cùng loại với Gấu đất sét.
Mặc dù sức mạnh hoàn toàn chênh lệch.