Tensei-saki wa jisaku shousetsu no akuyaku shoukoushaku deshita. Danzai saretakunai node tekitai kara dekiai ni monogatari wo kakikaemasu.

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Trùng Sinh Rồi Mới Phát Hiện Mình Có Thanh Mai

(Đang ra)

Trùng Sinh Rồi Mới Phát Hiện Mình Có Thanh Mai

Tào Man Quân | 曹瞒君

"Mai Phương, ba đứa mình, phải mãi mãi, mãi mãi luôn là bạn tốt nhé?""Ngoéo tay, treo móc, trăm năm không đổi!"

272 7012

Xây dựng dàn Harem ở hầm ngục mê cung cùng nàng nô lệ Elf. Ở dị giới tôi NTR để tăng thêm đồng đội của mình

(Đang ra)

Xây dựng dàn Harem ở hầm ngục mê cung cùng nàng nô lệ Elf. Ở dị giới tôi NTR để tăng thêm đồng đội của mình

Lilia đối đầu Hazuki cuộc chiến nảy lửa giành lấy trái tim của chủ nhân chính thức bắt đầu!

4 7

Love Ranking

(Đang ra)

Love Ranking

Keino Yuji

Và thế là bắt đầu một câu chuyện tình cảm hài hước, trong sáng với những diễn biến dồn dập, kể về hành trình của một anh chàng từ 'gà mờ' thành 'cao thủ' trong tình trường.

14 123

Những cô nàng trên tình bạn, dưới tình yêu

(Đang ra)

Những cô nàng trên tình bạn, dưới tình yêu

Ametsuki

Mối quan hệ này chắc chắn không hề sai trái… nhưng tuyệt đối không thể nói với bạn gái ở quê nhà. "Tớ thích cậu.

5 13

Tiểu Thư Phù Thủy Hôm Nay Cũng Phải Làm Hầu Gái Để Trả Nợ

(Đang ra)

Tiểu Thư Phù Thủy Hôm Nay Cũng Phải Làm Hầu Gái Để Trả Nợ

Huân Lân (醺麟)

Còn Hoàng đế Albert, chỉ lặng lẽ thở dài——bởi ngài thật sự… đang bắt đầu nhớ lại rồi.

159 718

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

(Đang ra)

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

Ren Eguchi

Mukouda Tsuyomi, một chàng trai Nhật Bản hiện đại được triệu hồi sang thế giới của kiếm và ma thuật... Cứ tưởng sẽ có những chuyến phiêu lưu vĩ đại đang chờ đợi mình nhưng thực ra Makouda chỉ là một t

247 2009

Web novel - Chương 85: Trở về dinh thự của chúng ta

"Haiz... Cuối cùng thì cũng được về nhà rồi."

Đã hai tuần kể từ khi chúng tôi rời thành phố Redius. Khi tôi nhìn về phía trước qua cửa sổ xe ngựa, những bức tường bao quanh thủ đô Hoàng gia cuối cùng đã hiện ra.

Tôi đã xa nhà gần hai tháng, Maurice và những người khác có lẽ sẽ chất cả núi công việc lên tôi… Haiz, tôi muốn chạy trốn quá mà.

"A, kia có phải là thủ đô của đất nước này không ạ...?"

Liza, người đang ngồi trước mặt tôi, hướng mắt nhìn về phía thủ đô Hoàng gia với đôi mắt lấp lánh.

Haha, nó giống hệt như lần đầu tiên chúng tôi rời khỏi thủ đô vậy, đôi mắt của cô ấy thật giống với Shia.

"Đúng vậy, Liza. Từ giờ trở đi, cô sẽ sống với chúng ta ở thủ đô. Văn hóa và ẩm thực sẽ khá là khác nên có thể mất một chút thời gian để làm quen, nhưng ta hy vọng cô có thể tận hưởng điều đó mỗi ngày. "

Tôi nói với Liza và cô ấy mỉm cười đáp lại tôi.

Trong hai tuần trên hành trình trở về, chúng tôi đã trở nên khá thân thiết. Lúc đầu, Liza có đôi chút lo lắng và choáng ngợp trước mọi thứ mới mẻ nhưng giờ đây cô đã hoàn toàn thích nghi với điều đó.

Đặc biệt vì Liza sẽ trở thành cấp dưới của tôi và là hầu gái tập sự như Harid, điều quan trọng là chúng tôi cần phải thiết lập một hệ thống phân cấp rõ ràng, vì vậy tôi đã nói chuyện với cô ấy giống như cách tôi đã làm với Anne và những người khác.

Khi chúng tôi đến thủ đô, tôi sẽ giao Liza cho Anne.

"Ồ, tôi có thể ngủ ở bất cứ đâu và ăn bất cứ thứ gì kể từ khi còn ở trong giáo phái kia, nên ngài không cần phải lo lắng cho tôi đâu!"

“Ngươi cứ quay lên và tập trung lái xe đi.”

Harid xen vào, làm gián đoạn cuộc trò chuyện của chúng tôi trong khi “vẫy đuôi”.

Thành thật mà nói... Sao chuyện lại thành ra thế này?

"Fufu, chẳng phải là có nhiều người thì sẽ càng vui hơn hơn phải không?"

"Đúng vậy."

Shia, người đang ngồi trên đùi tôi, mỉm cười khi cô ấy lần lược liếc nhìn Liza và Harid.

Chà, đúng là hành trình trở về này đã trở nên thú vị hơn, nhưng tôi... tôi nên nói gì đây? Tôi cảm thấy tôi và Shia ở một mình sẽ tốt hơn... Nếu tôi nói vậy, liệu Shia có thất vọng vì sự hẹp hòi và ích kỉ của tôi không?

Khi tôi đang nghĩ về điều đó...

"(Nhưng mà... Khi chúng ta quay lại dinh thự, em muốn được ở một mình bên cạnh với ngài cơ...)"

"!A... Ừm!!"

Shia khẽ thì thầm như vậy vào tai tôi, và tôi bất giác cao giọng đáp lại với tông giọng tràn ngập niềm vui.

"Vì vậy, Maurice, Anne, ta trông cậy vào cả hai người đó."

"Tôi hiểu rồi."

Ngay khi đến dinh thự, tôi giới thiệu hai người họ với Maurice và Anne và nhờ họ hướng dẫn.

Hehehe... Harid, tôi thực sự hy vọng Maurice sẽ bóp chết anh.

"Liza, mới chỉ hai tuần kể từ khi cô có thể trở lại hoạt động như thế này. Vậy nên, đừng cố gắng quá sức nhé và hãy cứ từ từ hoàn thành nhiệm vụ của mình thôi."

"V-vâng, cảm ơn ngài rất nhiều..."

Tôi khuyên Liza, và đôi má màu nâu của cô ấy khẽ ửng đỏ trong khi gật đầu.

Hmm, dù chúng tôi đã trở nên thân thiết hơn nhưng thỉnh thoảng cô ấy vẫn cảm thấy xấu hổ như thế này... Tôi ước cô ấy sẽ cảm thấy thoải mái hơn khi mà nói chuyện với tôi. Chẳng phải như vậy sẽ dễ dàng hơn sao.

“(…Cậu chủ vẫn luôn như thế này à)?”

"(...Ừ, có vẻ như vậy... Ta khá là lo lắng nếu mọi chuyện cứ tiếp tục thế này)"

"Haizz..."

Khi Shia và Anne thì thầm với nhau bằng giọng trầm, và sau đó cả hai đều thở dài.

Tôi tự hỏi đã có chuyện gì xảy ra...

"D-dù sao đi nữa thì hôm nay chúng ta mới về nên mọi người hãy cứ thong thả nghỉ ngơi nhé. Và vào buổi tối nay, chúng ta sẽ tổ chức tiệc chào mừng cho Liza và Harid nhé."

"Cái gì?! B-bữa tiệc chào mừng cho chúng em à?"

Liza kêu lên ngạc nhiên trước lời nói của tôi.

Về phần Harid... Ư, đừng nhìn tôi như vậy. Nó thật đáng sợ.

"Đúng vậy. Từ giờ hai người sẽ trở thành một phần của gia đình Brooksbank chúng ta nên đó là điều đương nhiên. Hơn nữa, ta muốn mọi người trong dinh thự nhanh chóng hòa hợp với nhau."

“C-Cảm ơn… Cảm ơn ngài rất nhiều!”

"Cảm ơn ngài!"

Liza đã rơi nước mắt và cảm ơn chúng tôi liên tục, trong khi Harid đỏ mặt và đôi mắt lấp lánh... nhìn như con chó vậy. Thành thật mà nói, tôi định chỉ tổ chức tiệc cho Liza thôi, nhưng tôi vẫn phải thêm Harid vào, nếu không Liza sẽ rất buồn. Vậy nên tên kia, ngươi hãy chắc chắn thể hiện lòng biết ơn đến em gái của ngươi đi nhé.

"Giờ thì... Đó là kế hoạch của ngày hôm nay, nên mọi người giải tán cho đến tối nay. Ta sẽ ở trong phòng cho đến lúc đó... 'Thiếu gia'...!"

Khi tôi cố gắng vào biệt thự cùng Shia, Maurice đã bất chợt gọi tôi lại.

Không đời nào... C-có lẽ nào...

"Trong lúc thiếu gia đi vắng, có một số công việc chồng chất cần ngài giải quyết."

"... Ngươi nghiêm túc chứ?"

"Tất nhiên rồi. Bây giờ, cậu chủ, hãy bắt tay vào làm việc thôi."

Cuối cùng, tôi đã bị Maurice bắt cóc và bị giam trong văn phòng cho đến tối...

Mà tốt thôi...

"Fufu... Gil, chúng ta hãy cùng nhau cố gắng nhé!"

Với vị hôn thê yêu quý của tôi... Nếu là với cô ấy, tôi sẽ không ngại bất cứ khó khăn hay thử thách nào.