Tensei-saki wa jisaku shousetsu no akuyaku shoukoushaku deshita. Danzai saretakunai node tekitai kara dekiai ni monogatari wo kakikaemasu.

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3438

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1285

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 297

Web novel - Chương 09: Gilbert thật

"Sau khi hôn ước của em được quyết định và trở về ngôi nhà đó, em quyết định từ bỏ con người mà em đã phải chịu đựng ở kiếp trước và trả thù tất cả mọi người trừ ngài. Em được lệnh sống ở đây cho đến khi em bắt đầu nhập học tại Học viện Hoàng gia.”

"Ừm..."

"Hôm nay, em đã nhận được một sự chào đón ấm áp như thế này. Ngài hiểu không? Em đã cảm thấy vui mừng biết bao... Em đã cảm thấy... mình... hạnh phúc..."

Cuối cùng, Felicia không thể chịu đựng được nữa và sà vào lòng tôi.

"Hic... Vì vậy, em muốn biết... Có phải là... ngài... ở kiếp sống thứ hai..... của em.... thực sự là một người dịu dàng, hay... ngài là một người khác hoàn toàn...? Hay... ngài... thực sự là Gilbert...?"

Vậy là... tôi đã nghĩ rằng tôi đã bị cô ấy từ bỏ từ kiếp trước rồi.

Nhưng cô ấy thật tốt bụng, cô ấy vẫn cho tôi... à không, cho Gilbert một cơ hội cuối cùng.

Và tôi đã có thể đáp lại điều đó.

Đó là lý do vì sao...

"...Felicia. Lần đầu tiên... ta không biết mình là ai..."

Đó là lời nói dối. Tôi biết.

Gilbert lần đầu tiên là một tên tầm thường, một kẻ tệ hại nhất.

Nhưng...

"Chỉ có một điều mà ta có thể tự tin nói. Ta không phải là một tên tầm thường, một kẻ tệ hại như vậy, ta là một người khác... Gilbert khác."

Lời này là sự thật.

Tôi chắc chắn rằng tôi khác hẳn người đầu tiên.

Tôi... chỉ là một Gilbert Brooksbank khác... người mà yêu em hơn bất cứ ai khác.

"Vì vậy... ta chắc chắn sẽ không phản bội em. Ta sẽ ở bên em suốt đời này để đảm bảo em được hạnh phúc."

"Ah... Aa...!"

Felicia rưng rưng và nhìn thẳng vào tôi từ trong tận đáy lòng của cô ấy.

"Thật sao? Thật à...?"

"Phải... Đúng là như vậy. Đối với ta, ta có nghĩa vụ đem hạnh phúc đến cho em."

Đúng vậy... tôi phải đem hạnh phúc đến cho cô ấy vô điều kiện.

Đó chính là sự chuộc lỗi của tôi vì đã gây ra cho cô ấy gặp nhiều bất hạnh như vậy.

"Uh... Ahhh...! Gilbert-sama! Gilbert-sama...!"

"Felicia...!"

Tôi cứ thế ôm lấy Felicia đang khóc nức nở.

Tôi thề rằng lần này, tôi sẽ làm cho cô ấy hạnh phúc... không, tôi sẽ chứng minh cho cô ấy thấy rằng tôi có thể làm cho cô ấy hạnh phúc.

Dù người đối diện cô ấy là ai đi chăng nữa.

"Uhh... fufu, dù trong những lần em bị đối xử tàn nhẫn ở nhà cũng em chưa từng khóc như thế này, nhưng hôm nay chỉ có Gilbert-sama khiến em khóc như vậy thôi..."

Cuối cùng, Felicia đã bình tĩnh và ngồi cạnh tôi, nói thầm một mình.

"Vậy sao? Vậy thì từ giờ em có thế khóc nhiều hơn đấy."

"Au... Ừm... Đừng... quá như vậy..."

"Ta xin lỗi."

Tôi nói đùa và nói như vậy, cô ấy có biểu cảm bối rối, nhưng lại hạnh phúc trên khuôn mặt.

Vâng, nếu Felicia vẫn ở trong gia đình Công tước này, tôi sẽ làm cho cô ấy hạnh phúc mỗi ngày.

Ngay cả sau khi tôi nhập học vào Học viện Hoàng gia, nếu cô ấy vẫn ở bên tôi, từ đó trở đi...

Rồi...

"?? Felicia...?"

Nhìn cô ấy với gương mặt sắp khóc, tôi đã bị sốc.

Tôi tự hỏi tại sao cô ấy lại có một khuôn mặt như vậy, chưa kể đến đôi mắt ngọc bích xinh đẹp đang ngấn lệ...

"Gilbert-sama... Tại sao ngài lại có khuôn mặt như vậy...?"

"À..."

Ha ha... Vậy là vậy à...

Tôi đã nghĩ về việc cô ấy có thể rời khỏi tôi...

"Ha ha, không sao đâu. Ta chỉ đang suy nghĩ một chút thôi."

"Thật à...?"

"Ừm."

Để không làm cô ấy lo lắng hơn, tôi cười nhẹ.

Đúng vậy, tôi phải làm gì với cô ấy đây?

Tôi chỉ muốn Felicia có những kỷ niệm vui vẻ trong gia đình Công tước này.

Sau đó...

Hùùùùùùùùùùù...

Cơn gió thổi qua khu vườn làm cho mái tóc vàng bạch kim của Felicia khẽ đung đưa.

"...Ta không muốn em bị cảm lạnh, vì vậy chúng ta nên vào trong sớm thôi."

Tôi cởi áo khoác ngoài và khoác lên người cô ấy.

Vì chúng ta cần đi ra ngoài cùng nhau vào ngày mai. Do đó ta phải cẩn thận ở đây.

"Vâng... Ha ha, nó có mùi của Gilbert-sama..."

Cô ấy kéo cổ áo khoác và mỉm cười hạnh phúc.

Nhưng không có mùi lạ nào, phải không...?

"Vậy nào, chúng ta đi vào trong thôi."

"Vâng..."

Tôi nắm lấy tay Felicia và chúng tôi bước vào trong dinh thự.