Thi xong r ae, quay lại 2 chap mỗi ngày thôi ae<(")
===========================
"Gil, tài liệu này em đặt ở đây được chứ?"
Ánh nắng mùa xuân nhẹ nhàng chiếu vào phòng làm việc của tôi qua khung cửa sổ.
Hiện tại, Shia đang đứng trước mặt tôi, tay cầm một tập tài liệu được biên soạn gọn gàng và yêu cầu tôi xác nhận.
"Ừm... ừm! Đúng như mong đợi của ta về Shia, em thật là hoàn hảo!"
"Fufu, em được Gil khen kìa."
Shia đan hai tay vào nhau và cô ấy mỉm cười hạnh phúc.
Cũng đã hơn một năm rưỡi kể từ ngày đầu tiên cô ấy đến với dinh thự gia đình Công tước Brooksbank này, và bây giờ cô ấy giúp tôi làm việc như thế này.
Xét cho cùng, Shia thực sự rất đặc biệt. Cô ấy đã nắm vững tất cả các kiến thức phổ thông cần thiết đủ để được nhận vào Học viện Hoàng gia hơn một năm trước và từ đó tới nay cô đã nỗ lực chăm chỉ hết mình cho việc học tập và nâng cao hơn về ma pháp.
Trừ thời gian cô ấy học ra thì cô ấy đã giúp tôi rất nhiều trong công việc.
"Hah... được làm việc trong văn phòng cùng với Shia như thế này khiến công việc trở nên thật thú vị..."
"Ah... Fufu... Em cũng thích được làm việc với ngài lắm, Gil."
Mặc dù tôi và Shia đã ở bên nhau suốt hai năm qua nhưng chúng tôi vẫn như là những người bạn thân thiết vậy.
Thậm chí, vẻ đẹp của cô ấy ngày càng rạng rỡ hơn trước, và khi cô ấy tham dự các buổi dạ tiệc cùng tôi, cô ấy đã dễ dàng thu hút sự chú ý của cánh đàn ông. Gừ, tôi muốn moi hết nhãn cầu của mấy tên ấy ra quá.
Đôi khi chúng tôi có vô tình gặp phải con ‘Thánh nữ giả mạo’ đó... nhưng dù vậy, Shia chắc chắn là xinh đẹp hơn cô ta, và giờ cô ấy là trung tâm của sự chú ý trong giói thượng lưu... hay đại loại như vậy.
"Nhân tiện, em vẫn còn đủ thời gian chứ? Chẳng phải hôm nay em có dự tiệc trà với công chúa Claris sao?"
"Ah... đã muộn thế này rồi sao?"
Shia nhìn đồng hồ, nét mặt cô ấy trở nên hơi phức tạp, chắc là cô ấy không muốn xa tôi.
"Ahaha, nếu vậy...ta có thể tham gia tiệc trà không?"
"! V-Vâng! Tất nhiên rồi!"
Khi tôi đưa ra đề nghị đó, nét mặt của Shia thay đổi, và cô ấy nở một nụ cười rạng rỡ với tôi.
A, cô ấy thật sự rất đáng yêu...
Mặt khác...
"................"
Những người khác trong văn phòng, những người tôi đã thuê, đang trừng mắt nhìn tôi với vẻ oán giận.
Những cá nhân này một nửa là thường dân và nửa còn lại là con của các quý tộc thấp hơn.
Để giải quyết tình trạng thiếu nhân sự, tôi đã triển khai hệ thống kiểm tra hơn một năm trước nhằm tuyển dụng nhân tài, kể cả thường dân.
Hơn nữa, tôi đã hứa với họ những phần thưởng đặc biệt cho những người xuất sắc, bất kể địa vị của họ.
Đương nhiên, điều này đã thu hút sự phản đối từ các quý tộc khác, bởi vì các quý tộc đã bóc lột sức lao động của thường dân một cách nặng nề mà lương lậu rẻ mạt nên họ sợ việc những người dân thường sẽ có thể bỏ trốn khỏi những công việc đó mà chạy sang lãnh thổ của tôi.
Tuy nhiên, nhờ có sự sắp xếp với Đệ Nhất Vương Phi, chúng tôi đã trấn áp được sự phản đối của các quý tộc đối lập và tiến hành thực hiện.
Kết quả là, tôi đã có nhiều thời gian hơn và trở nên linh hoạt hơn trong công việc của mình.
Tuy nhiên, chương trình tuyển dụng nhân tài này mới được triển khai được một năm nên chúng tôi sẽ phải đánh giá hiệu quả của nó trong những năm tới.
Tuy nhiên, tôi có thể cảm thấy rằng các công việc hàng ngày đang diễn ra suôn sẻ và đó chắc chắn là một thành công.
"Vậy, ý các người là thế nào đây? Các người định bảo ta “Đừng đi” phải không-...?"
"Không phải rão ràng là như thế sao!"
"Uwa!?"
Bọn họ tiến lại gần tôi và ép tôi cùng một lúc, và tôi vô tình trở nên nao núng.
"Mồ, chúng tôi chịu đựng đủ rồi?!"
"Nhờ sự giúp đỡ của Felicia-sama, chúng tôi đang xoay sở để duy trì, nhưng nếu mọi thứ tiếp tục với tốc độ như thế này, công việc sẽ đổ bể!"
"Khi nào thì ngài mới bổ sung nhân sự mới?!"
Các nhân viên lần lượt bày tỏ sự phàn nàn của họ.
Ugh... Có lẽ tôi đã bị cuốn theo và mở rộng công việc kinh doanh quá nhiều chỉ vì tôi có thêm nhiều nhân lực hơn.
"Tất nhiên, ta hiểu! Ta đang chuẩn bị cho đợt tuyển dụng tiếp theo, và những tân binh mới sẽ sớm tham gia cùng chúng ta! Vì vậy, hãy chờ đợi cho đến lúc đó!"
"””Đó là một lời hứa nhỉ, ngài!””"
"Đúng... thế"
Tất cả họ đều nhấn mạnh sự đồng lòng của họ, tôi gật đầu và co người lại.
Chết tiệt... tôi không còn phẩm giá của một Tiểu Công tước nữa...
"Vậy, Shia, chúng ta đi nhanh đi!"
"Ah!"
Tôi nắm lấy tay Shia và vội vã rời khỏi văn phòng, như thể trốn chạy.
◇
"A...Ta không muốn trở về dinh thự chút nào..."
"Gil, ngài không được làm thế. Mọi người đang đợi chúng ta trở về đó."
Trong chuyến xe ngựa trở về sau bữa tiệc trà, Shia đã khiển trách tôi.
"Nhưng Shia, ta chỉ muốn dành thời gian ở một mình với em..."
Tôi nói thế, chán nản rũ vai xuống.
"Fufu... Trong trường hợp đó, sao chúng ta không gửi những người khác về nhà và chỉ có hai chúng ta làm việc thôi?"
"Ah... Đ-điều đó sẽ tạo gánh nặng cho em đấy, Shia..."
Tất nhiên, làm việc chung với Shia rất hấp dẫn, nhưng tôi không muốn áp đặt bất kỳ gánh nặng không cần thiết nào lên vai cô ấy.
Đó là lý do vì sao tôi quyết định làm việc nghiêm túc khi về nhà,nhưng mà…
"Làm ơn đừng nói thế... Em là hôn thê của ngài, là người yêu của ngài. Vì vậy, đây cũng là công việc của em... Bởi vì em sẽ là vợ của anh, Felicia Brooksbank mà."
Shia mang vẻ mặt buồn bã và cắn môi.
Ah... Tôi đã hiểu lầm gì vậy?
Cô ấy sẵn sàng trở thành vợ tôi để được ở bên cạnh tôi như thế này...
"Shia."
"Ah..."
"Ta xin lỗi... Ta đã không thực sự nghĩ đến tình cảm của em giành cho ta. Ta đã luôn nghĩ cho em, quan tâm em nên mới nói ra những lời như vậy..."
Tôi ôm lấy vị hôn thê yêu dấu của mình và thì thầm vào tai cô ấy những lời xin lỗi.
Thực sự, tôi đã quá tự cho mình là trung tâm...
"K-Không phải như vậy... Gil không phải là người xấu. Ngài luôn nghĩ đến em trước, quan tâm đến em và nói chuyện tử tế với em... đó là lý do tại sao em nói những điều đó..."
"Nhưng..."
"Trong trường hợp đó, ngài có thể lắng nghe yêu cầu ích kỷ của em không?... rằng khi chúng ta quay lại, em muốn làm việc cùng với Gil, chỉ đôi ta mà thôi...?"
Làm gián đoạn nỗ lực xin lỗi của tôi, Shia nhìn vào mặt tôi và đưa ra một yêu cầu thú vị.
"Đương nhiên... Đó là điều hạnh phúc nhất đối với ta..."
"Fufu... Em cũng vậy..."
Sau đó, Shia và tôi ôm nhau trong xe ngựa cho đến khi chúng tôi đến biệt thự.